Bài 9. Hai cây phong
Chia sẻ bởi Huỳnh Bảo Long |
Ngày 03/05/2019 |
31
Chia sẻ tài liệu: Bài 9. Hai cây phong thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
HAI CÂY PHONG
Làng Ku- ku -rêu chúng tôi nằm ven chân núi ,trên
một cao nguyên rộng có những khe nước ào ào từ
nhiều nghách đá đổ xuống. Phía dưới làng tôi là
thung lũng Đất vàng, là cánh thảo nguyên Ca-dắc-x-Tan
mênh mông nằm giữa các nhánh của rặng núi Đen và
con đường sắt làm thành một dải thẫm màu băng qua
đồng bằng chạy tít đến tận chân trời phía tây .
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi , có hai cây
phong lớn .Tôi biết chúng từ thuở bắt đầu biết mình. Dù
ai đi từ phía nào đến làng Ku-ku- rêu chúng tôi cũng đều
trông thấy hai cây phong đó trước tiên ,chúng luôn hiện
ra trước mắt hệt như những ngọn hải đăng đặt trên núi .
(Trích truyện ngắn An - đéc – xen)
Tóm tắt:
Vào một đêm giao thừa, ngoài đường lạnh giá xuất hiện một cô bé ngồi nép trong một góc tường không dám về nhà vì sợ bố đánh vì chưa bán được que diêm nào.
Em quyết định quẹt một que diêm để sưởi.Lần quẹt thứ nhất, em thấy ánh là sưởi.Lần quẹt thứ hai, bàn ăn có ngỗng quay.Lần quẹt thứ ba thấy cây thông Nô – en.Lần quẹt thứ tư thấy người bà hiện về. Quet hết những que diêm còn lại hai bà cháu về chầu Thượng đế.
Buổi sáng mồng một đầu năm, người ta thấy thi thể em bé giữa những bao diêm.Không ai biết những điều kì diệu mà em bé trông thấy.
O. Hen - ri
(Trích)
Cụ Bơ – men, Xiu và Giôn – xi là những họa sĩ nghèo
sống ở trong một khu phố tồi tàn phía Tây Oa -sinh -
tơn. Mùa Đông lạnh giá Giôn- xi mắc bệnh viêm phổi,
cô tin chắc rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng
xuống cô sẽ lìa đời. Xiu nói điều này với cụ Bơ – men
và hai người rất lo lắng. Mặc cho Xiu hết lòng chăm
sóc, Giôn – xi vẫn bướng bỉnh giữ ý nghĩ kì quặc ấy.
Nhưng lạ thay, sau một đêm mưa gió dữ dội, ngày sau nữa, chiếc lá vẫn còn đó. Điều này khiến Giôn- xi thoát khỏi ý nghĩ về cái chết.Xiu cho Giôn- xi biết chiếc lá cuối
cùng là bức tranh do cụ Bơ- men đã bí mật vẽ trong một
đêm mưa gió để cứu Giôn- xi, trong khi đó chính cụ
chết vì bị bệnh viêm phổi.
Lão Hạc
Lão Hạc nhà nghèo, vợ đã mất. Lão sống cảnh gà trống nuôi con. Lão Hạc rất khổ tâm vì không đủ tiền cưới vợ cho con. Người con trai phẫn chí bỏ đi làm đồn điền cao su biền biệt hơn một năm chẳng có tin tức gì. Lão sống lủi thủi một mình với "cậu vàng". Lão cố làm thuê làm mướn kiếm ăn, còn tiền thu được từ hoa lợi của mảnh vườn lão dành dụm chờ con về để cưới vợ cho con. Sau trận ốm dài hai tháng, tiền dành dụm cạn kiệt. Rồi bão lại phá sạch hoa màu, lão Hạc lâm vào tình cảnh đói deo đói dắt. Lão Hạc đau lòng quyết định bán "cậu vàng" đi. Sau đó lão nhờ ông giáo giữ hộ mảnh vườn khi nào con trai lão về trao lại cho nó. Lão Hạc lại gửi ông giáo 30 đồng bạc để khi chết có tiền ma chay. Từ đó lão từ chối tất cả mọi sự giúp đỡ của ông giáo. Khi không còn kiếm được gì để ăn lão đã xin bả chó tự tử, lão chết thật đau đớn vật vã thê thảm. Lão ra đi để lại trong lòng ông giáo một nỗi ngậm ngùi xót xa.
Văn bản kể về chuyến đi thứ hai của Đôn –ki- hô- tê: Trên đường đi nhìn thấy ba bốn chục cối xay gió Đôn –ki –hô-tê tưởng đó là những tên khổng lồ liền xông vào giao đấu với chúng mặc cho Xan –chô- pan -xa hết sức can ngăn . Đôn ki –hô-tê xông vào chiếc cối xay gió gần nhất giao chiến , đúng lúc gió thổi mạnh hất chàng hiệp sĩ và ngựa ngã văng ra xa .Xan –chô-pan –xa chạy vội tới cứu chủ và hai thầy trò lại tiếp tục lên đường .Vừa đi vừa bàn tán về cuộc phiêu lưu vừa xảy ra . Đêm hôm ấy hai người nghỉ lại dưới vòm cây . Đôn –ki-hô-tê không ăn , không ngủ để nghĩ đến người tình còn Xan chô –pan- xa thì ăn no ngủ say cho tới sáng .
Chú bé Hồng có một tuổi thơ đầy bất hạnh: bố chết sớm vì nghiện ngập, mẹ vì cảnh cùng túng quá phải bỏ con đi tha hương cầu thực, chú sống với bà cô cay nghiệt.
- Một hôm, bà cô gọi Hồng đến và hỏi có muốn vào Thanh Hoá với mẹ không. Nhận ra vẻ mặt rất kịch và tâm địa độc ác của bà cô, Hồng nén lại niềm thương nhớ mẹ và trả lời không muốn vào.
- Nhưng bà cô vẫn cố tình kể chuyện mẹ Hồng khốn khổ, đã có con với người khác làm cho Hồng đau đớn, thương mẹ và căm phẫn những cổ tục đã đầy đoạ mẹ mình.
- Gần đến ngày giỗ bố, trên đường đi học về, Hồng thấy bóng người ngồi trên xe kéo giống mẹ. Chú đã đuổi theo và khi nhận ra mẹ, Hồng đã oà khóc nức nở.
- Hồng cảm thấy sung sướng và hạnh phúc vô cùng khi được ở trong lòng mẹ. Hồng thấy mẹ vẫn đẹp như ngày nào. Chú đã quên hết mọi lời xúc xiểm của bà cô.
LÃO HẠC
NAM CAO
Lão Hạc nhà nghèo, vợ đã mất. Lão sống cảnh gà trống nuôi con. Lão Hạc rất khổ tâm vỡ không đủ tiền cưới vợ cho con. Người con trai phẫn chí bỏ đi làm đồn điền cao su biền biệt hơn một năm chẳng có tin tức gỡ. Lão sống lủi thủi một mỡnh với "cậu vàng". Lão cố làm thuê làm mướn kiếm ti?n, còn tiền thu được từ hoa lợi của mảnh vườn lão dành dụm chờ con về để cưới vợ cho con. Sau trận ốm dài hai tháng, tiền dành dụm cạn kiệt. Rồi bão lại phá sạch hoa màu, lão Hạc lâm vào tỡnh cảnh đói deo đói dắt. Lão Hạc đau lòng quyết định bán "cậu vàng" đi. Sau đó lão nhờ ông giáo giỳp hộ mảnh vườn khi nào con trai lão về trao lại cho nó. Lão Hạc lại gửi ông giáo 30 đồng bạc để khi chết có tiền ma chay. Từ đó lão từ chối tất cả mọi sự giúp đỡ của ông giáo. Khi không còn kiếm được gỡ để an lão đã xin bả chó tự tử, lão chết thật đau đớn vật vã thê thảm. Lão ra đi để lại trong lòng ông giáo một nỗi ngậm ngùi xót xa.
Gia đình anh Dậu nghèo khổ không có tiền nộp sưu. Anh Dậu vì thiếu sưu mà bị lôi ra đình đánh đập và khi được trả về chỉ còn là một thân xác rũ rượi. Đươc bà hàng xóm cho bát gạo, chị Dậu nấu cháo cho anh Dậu ăn. Nhưng anh chưa kịp ăn thì tên cai lệ và người nhà lí trưởng đến đòi sưu. Chị Dậu van xin chúng tha cho anh Dậu nhưng chúng không nghe mà còn đánh chị và sấn đến định trói anh Dậu mang đi. Quá phẫn nộ, chị đã liều cự lại và chống trả quyết liệt, quật ngã hai tên tay sai.
Chúc các em học tốt.
Làng Ku- ku -rêu chúng tôi nằm ven chân núi ,trên
một cao nguyên rộng có những khe nước ào ào từ
nhiều nghách đá đổ xuống. Phía dưới làng tôi là
thung lũng Đất vàng, là cánh thảo nguyên Ca-dắc-x-Tan
mênh mông nằm giữa các nhánh của rặng núi Đen và
con đường sắt làm thành một dải thẫm màu băng qua
đồng bằng chạy tít đến tận chân trời phía tây .
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi , có hai cây
phong lớn .Tôi biết chúng từ thuở bắt đầu biết mình. Dù
ai đi từ phía nào đến làng Ku-ku- rêu chúng tôi cũng đều
trông thấy hai cây phong đó trước tiên ,chúng luôn hiện
ra trước mắt hệt như những ngọn hải đăng đặt trên núi .
(Trích truyện ngắn An - đéc – xen)
Tóm tắt:
Vào một đêm giao thừa, ngoài đường lạnh giá xuất hiện một cô bé ngồi nép trong một góc tường không dám về nhà vì sợ bố đánh vì chưa bán được que diêm nào.
Em quyết định quẹt một que diêm để sưởi.Lần quẹt thứ nhất, em thấy ánh là sưởi.Lần quẹt thứ hai, bàn ăn có ngỗng quay.Lần quẹt thứ ba thấy cây thông Nô – en.Lần quẹt thứ tư thấy người bà hiện về. Quet hết những que diêm còn lại hai bà cháu về chầu Thượng đế.
Buổi sáng mồng một đầu năm, người ta thấy thi thể em bé giữa những bao diêm.Không ai biết những điều kì diệu mà em bé trông thấy.
O. Hen - ri
(Trích)
Cụ Bơ – men, Xiu và Giôn – xi là những họa sĩ nghèo
sống ở trong một khu phố tồi tàn phía Tây Oa -sinh -
tơn. Mùa Đông lạnh giá Giôn- xi mắc bệnh viêm phổi,
cô tin chắc rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng
xuống cô sẽ lìa đời. Xiu nói điều này với cụ Bơ – men
và hai người rất lo lắng. Mặc cho Xiu hết lòng chăm
sóc, Giôn – xi vẫn bướng bỉnh giữ ý nghĩ kì quặc ấy.
Nhưng lạ thay, sau một đêm mưa gió dữ dội, ngày sau nữa, chiếc lá vẫn còn đó. Điều này khiến Giôn- xi thoát khỏi ý nghĩ về cái chết.Xiu cho Giôn- xi biết chiếc lá cuối
cùng là bức tranh do cụ Bơ- men đã bí mật vẽ trong một
đêm mưa gió để cứu Giôn- xi, trong khi đó chính cụ
chết vì bị bệnh viêm phổi.
Lão Hạc
Lão Hạc nhà nghèo, vợ đã mất. Lão sống cảnh gà trống nuôi con. Lão Hạc rất khổ tâm vì không đủ tiền cưới vợ cho con. Người con trai phẫn chí bỏ đi làm đồn điền cao su biền biệt hơn một năm chẳng có tin tức gì. Lão sống lủi thủi một mình với "cậu vàng". Lão cố làm thuê làm mướn kiếm ăn, còn tiền thu được từ hoa lợi của mảnh vườn lão dành dụm chờ con về để cưới vợ cho con. Sau trận ốm dài hai tháng, tiền dành dụm cạn kiệt. Rồi bão lại phá sạch hoa màu, lão Hạc lâm vào tình cảnh đói deo đói dắt. Lão Hạc đau lòng quyết định bán "cậu vàng" đi. Sau đó lão nhờ ông giáo giữ hộ mảnh vườn khi nào con trai lão về trao lại cho nó. Lão Hạc lại gửi ông giáo 30 đồng bạc để khi chết có tiền ma chay. Từ đó lão từ chối tất cả mọi sự giúp đỡ của ông giáo. Khi không còn kiếm được gì để ăn lão đã xin bả chó tự tử, lão chết thật đau đớn vật vã thê thảm. Lão ra đi để lại trong lòng ông giáo một nỗi ngậm ngùi xót xa.
Văn bản kể về chuyến đi thứ hai của Đôn –ki- hô- tê: Trên đường đi nhìn thấy ba bốn chục cối xay gió Đôn –ki –hô-tê tưởng đó là những tên khổng lồ liền xông vào giao đấu với chúng mặc cho Xan –chô- pan -xa hết sức can ngăn . Đôn ki –hô-tê xông vào chiếc cối xay gió gần nhất giao chiến , đúng lúc gió thổi mạnh hất chàng hiệp sĩ và ngựa ngã văng ra xa .Xan –chô-pan –xa chạy vội tới cứu chủ và hai thầy trò lại tiếp tục lên đường .Vừa đi vừa bàn tán về cuộc phiêu lưu vừa xảy ra . Đêm hôm ấy hai người nghỉ lại dưới vòm cây . Đôn –ki-hô-tê không ăn , không ngủ để nghĩ đến người tình còn Xan chô –pan- xa thì ăn no ngủ say cho tới sáng .
Chú bé Hồng có một tuổi thơ đầy bất hạnh: bố chết sớm vì nghiện ngập, mẹ vì cảnh cùng túng quá phải bỏ con đi tha hương cầu thực, chú sống với bà cô cay nghiệt.
- Một hôm, bà cô gọi Hồng đến và hỏi có muốn vào Thanh Hoá với mẹ không. Nhận ra vẻ mặt rất kịch và tâm địa độc ác của bà cô, Hồng nén lại niềm thương nhớ mẹ và trả lời không muốn vào.
- Nhưng bà cô vẫn cố tình kể chuyện mẹ Hồng khốn khổ, đã có con với người khác làm cho Hồng đau đớn, thương mẹ và căm phẫn những cổ tục đã đầy đoạ mẹ mình.
- Gần đến ngày giỗ bố, trên đường đi học về, Hồng thấy bóng người ngồi trên xe kéo giống mẹ. Chú đã đuổi theo và khi nhận ra mẹ, Hồng đã oà khóc nức nở.
- Hồng cảm thấy sung sướng và hạnh phúc vô cùng khi được ở trong lòng mẹ. Hồng thấy mẹ vẫn đẹp như ngày nào. Chú đã quên hết mọi lời xúc xiểm của bà cô.
LÃO HẠC
NAM CAO
Lão Hạc nhà nghèo, vợ đã mất. Lão sống cảnh gà trống nuôi con. Lão Hạc rất khổ tâm vỡ không đủ tiền cưới vợ cho con. Người con trai phẫn chí bỏ đi làm đồn điền cao su biền biệt hơn một năm chẳng có tin tức gỡ. Lão sống lủi thủi một mỡnh với "cậu vàng". Lão cố làm thuê làm mướn kiếm ti?n, còn tiền thu được từ hoa lợi của mảnh vườn lão dành dụm chờ con về để cưới vợ cho con. Sau trận ốm dài hai tháng, tiền dành dụm cạn kiệt. Rồi bão lại phá sạch hoa màu, lão Hạc lâm vào tỡnh cảnh đói deo đói dắt. Lão Hạc đau lòng quyết định bán "cậu vàng" đi. Sau đó lão nhờ ông giáo giỳp hộ mảnh vườn khi nào con trai lão về trao lại cho nó. Lão Hạc lại gửi ông giáo 30 đồng bạc để khi chết có tiền ma chay. Từ đó lão từ chối tất cả mọi sự giúp đỡ của ông giáo. Khi không còn kiếm được gỡ để an lão đã xin bả chó tự tử, lão chết thật đau đớn vật vã thê thảm. Lão ra đi để lại trong lòng ông giáo một nỗi ngậm ngùi xót xa.
Gia đình anh Dậu nghèo khổ không có tiền nộp sưu. Anh Dậu vì thiếu sưu mà bị lôi ra đình đánh đập và khi được trả về chỉ còn là một thân xác rũ rượi. Đươc bà hàng xóm cho bát gạo, chị Dậu nấu cháo cho anh Dậu ăn. Nhưng anh chưa kịp ăn thì tên cai lệ và người nhà lí trưởng đến đòi sưu. Chị Dậu van xin chúng tha cho anh Dậu nhưng chúng không nghe mà còn đánh chị và sấn đến định trói anh Dậu mang đi. Quá phẫn nộ, chị đã liều cự lại và chống trả quyết liệt, quật ngã hai tên tay sai.
Chúc các em học tốt.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Huỳnh Bảo Long
Dung lượng: |
Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)