Bài 9. Hai cây phong
Chia sẻ bởi Nông Thị Vân |
Ngày 02/05/2019 |
29
Chia sẻ tài liệu: Bài 9. Hai cây phong thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
Nhiệt nhiệt chào mừng các thầy cô giáo về dự giờ thăm lớp! Chúc thầy cô sức khoẻ, chúc các em học tốt!
Giáo viên:
Nguyễn Minh Tân
Trường THCS Phong Khê TP Bắc Ninh
hai cây phong
trích " người thầy đầu tiên"
(ai -ma-tốp)
Tiết 33: văn bản
* Tác giả:
Nhà văn nổi tiếng người Cư-rơ-gư-xtan
( thuộc Liên Xô cũ)
Là nhà văn có nhiều tác phẩm quen thuộc với bạn đọc Việt Nam
Tóm tắt
Làng tôi nằm ven chân núi trên cao nguyên rộng lớn, ở đó có thung lũng, thảo nguyên mênh mông và đặc biệt có 2 cây phong lớn giữa 1 ngọn đồi. Dù ai đến từ phía nào cũng nhìn thấy chúng. Tôi luôn thích đứng cạnh chúng để nghe những âm thanh đặc biệt từ đó phát ra. Tôi không thể quên kỉ niệm tôi cùng các bạn trèo lên cây phá tổ chim. Khi tất cả trèo lên cao, một thế giới mới lạ mở ra trước mắt chúng tôi. Tôi lắng nghe và hình dung ra những miền đất lạ ấy. Thuở ấy, tôi không hề nghĩ đến người đã trồng cây, không biết vì sao làng tôi gọi quả đồi có hai cây phong ấy là trường Đuy-sen.
- Ngôi kể:
Mạch kể
Tôi
Chúng tôi
- Từ đầu -> gương thần xanh
- Đoạn cuối: Tôi lắng nghe -> hết
Từ vào năm học
-> biêng biếc xanh
Hai mạch kể lồng ghép
- Thể loại:
- PTBĐ:
ngôi thứ nhất xưng tôi và chúng tôi
? Việc nhà văn sử dụng hai mạch kể lồng ghép, đan xen vào nhau nhằm mục đích gì?
A- Góp phần diễn tả cảm xúc chung và riêng đan xen nhau
B- Thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu làng quê sâu sắc của cả một thế hệ
C- Cả A và B đều đúng
Diễn tả cảm xúc vừa chung vừa riêng
Thể hiện tình yêu thiên nhiên, làng quê sâu sắc của cả một thế hệ
truyện vừa
Tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm
Nằm ven chân núi
- Trên một cao nguyên rộng
- Có những khe nước ào ào từ nhiều ngách đá đổ xuống. - Phía dưới làng tôi là:
+ những thung lũng đất Vàng
+ cánh thảo nguyên Ca-dắc-xtan mênh mông nằm giữa các nhánh của rặng núi Đen
+ con đường sắt làm thành một dải thẫm màu băng qua đồng bằng chạy tít đến tận chân trời phía tây.
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn. Tôi biết chúng từ thuở bắt đầu biết mình. Dù ai đi từ phía nào đến làng Ku-ku-rêu chúng tôi cũng đều trông thấy hai cây phong đó trước tiên, chúng luôn hiện ra trước mắt hệt như những ngọn hải đăng đặt trên núi. Thậm chí tôi cũng không biết giải thích ra sao- phải chăng người ta vẫn đặc biệt trân trọng và nâng niu những ấn tượng thời thơ ấu, hay vì do có liên quan đến nghề họa sĩ của tôi, - nhưng cứ mỗi lần về quê, khi xuống xe lửa đi qua thảo nguyên về làng, tôi đều coi bổn phận đầu tiên là từ xa đưa mắt tìm hai cây phong thân thuộc ấy.
Dù chúng có cao đến đâu đi chăng nữa, đứng xa thế cũng khó lòng trông thấy ngay được, nhưng tôi thì bao giờ cũng cảm biết được chúng, lúc nào cũng nhìn rõ.
Đã bao lần tôi từ chốn xa xôi trở về Ku-ku-rêu, và lần nào tôi cũng nghĩ thầm với một nỗi buồn da diết: "Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao cho chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong! Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất".
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn - chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng cũng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thủy triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm tha thiết nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một lượt như thương tiếc người nào. Và khi mây đến kéo cùng với bão dông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc cháy rừng rực.
Đặc điểm
Có tiếng nói riêng
Có tâm hồn riêng
Chan chứa những lời ca êm dịu
Xin trân trọng cảm ơn
Giáo viên:
Nguyễn Minh Tân
Trường THCS Phong Khê TP Bắc Ninh
hai cây phong
trích " người thầy đầu tiên"
(ai -ma-tốp)
Tiết 33: văn bản
* Tác giả:
Nhà văn nổi tiếng người Cư-rơ-gư-xtan
( thuộc Liên Xô cũ)
Là nhà văn có nhiều tác phẩm quen thuộc với bạn đọc Việt Nam
Tóm tắt
Làng tôi nằm ven chân núi trên cao nguyên rộng lớn, ở đó có thung lũng, thảo nguyên mênh mông và đặc biệt có 2 cây phong lớn giữa 1 ngọn đồi. Dù ai đến từ phía nào cũng nhìn thấy chúng. Tôi luôn thích đứng cạnh chúng để nghe những âm thanh đặc biệt từ đó phát ra. Tôi không thể quên kỉ niệm tôi cùng các bạn trèo lên cây phá tổ chim. Khi tất cả trèo lên cao, một thế giới mới lạ mở ra trước mắt chúng tôi. Tôi lắng nghe và hình dung ra những miền đất lạ ấy. Thuở ấy, tôi không hề nghĩ đến người đã trồng cây, không biết vì sao làng tôi gọi quả đồi có hai cây phong ấy là trường Đuy-sen.
- Ngôi kể:
Mạch kể
Tôi
Chúng tôi
- Từ đầu -> gương thần xanh
- Đoạn cuối: Tôi lắng nghe -> hết
Từ vào năm học
-> biêng biếc xanh
Hai mạch kể lồng ghép
- Thể loại:
- PTBĐ:
ngôi thứ nhất xưng tôi và chúng tôi
? Việc nhà văn sử dụng hai mạch kể lồng ghép, đan xen vào nhau nhằm mục đích gì?
A- Góp phần diễn tả cảm xúc chung và riêng đan xen nhau
B- Thể hiện tình yêu thiên nhiên, yêu làng quê sâu sắc của cả một thế hệ
C- Cả A và B đều đúng
Diễn tả cảm xúc vừa chung vừa riêng
Thể hiện tình yêu thiên nhiên, làng quê sâu sắc của cả một thế hệ
truyện vừa
Tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm
Nằm ven chân núi
- Trên một cao nguyên rộng
- Có những khe nước ào ào từ nhiều ngách đá đổ xuống. - Phía dưới làng tôi là:
+ những thung lũng đất Vàng
+ cánh thảo nguyên Ca-dắc-xtan mênh mông nằm giữa các nhánh của rặng núi Đen
+ con đường sắt làm thành một dải thẫm màu băng qua đồng bằng chạy tít đến tận chân trời phía tây.
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn. Tôi biết chúng từ thuở bắt đầu biết mình. Dù ai đi từ phía nào đến làng Ku-ku-rêu chúng tôi cũng đều trông thấy hai cây phong đó trước tiên, chúng luôn hiện ra trước mắt hệt như những ngọn hải đăng đặt trên núi. Thậm chí tôi cũng không biết giải thích ra sao- phải chăng người ta vẫn đặc biệt trân trọng và nâng niu những ấn tượng thời thơ ấu, hay vì do có liên quan đến nghề họa sĩ của tôi, - nhưng cứ mỗi lần về quê, khi xuống xe lửa đi qua thảo nguyên về làng, tôi đều coi bổn phận đầu tiên là từ xa đưa mắt tìm hai cây phong thân thuộc ấy.
Dù chúng có cao đến đâu đi chăng nữa, đứng xa thế cũng khó lòng trông thấy ngay được, nhưng tôi thì bao giờ cũng cảm biết được chúng, lúc nào cũng nhìn rõ.
Đã bao lần tôi từ chốn xa xôi trở về Ku-ku-rêu, và lần nào tôi cũng nghĩ thầm với một nỗi buồn da diết: "Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao cho chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong! Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất".
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn - chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng cũng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thủy triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm tha thiết nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một lượt như thương tiếc người nào. Và khi mây đến kéo cùng với bão dông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc cháy rừng rực.
Đặc điểm
Có tiếng nói riêng
Có tâm hồn riêng
Chan chứa những lời ca êm dịu
Xin trân trọng cảm ơn
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nông Thị Vân
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)