Bài 9. Hai cây phong
Chia sẻ bởi Trần Khắc Phúc |
Ngày 02/05/2019 |
22
Chia sẻ tài liệu: Bài 9. Hai cây phong thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
CHÀO MỪNG CÁC THẦY CÔ VỀ
THĂM LỚP DỰ GIỜ!
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
Ai - ma - tốp (1928-2008)
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
Tác phẩm "Người th?y đầu tiên" của Ai- ma- tốp kể về vùng quê hẻo lánh của Cư- rơ- gư- xtan vào những năm 20 của th? k? trước, thời kỳ đó trình độ phát triển còn thấp,phụ nữ bị coi thường, trẻ mồ côi bị rẻ rúng, Đuy Sen được Đoàn TNCS cử về làng mở trường dạy học giúp đỡ những em bé nghèo trong đó có An- tư- nai, sau đã trưởng thành, trở thành m?t viện sĩ. Ngôi trường sau này được xây dựng lại và có tên là trường Đuy Sen. Khi thầy Đuy sen còn dạy học ở trường làng, thầy đã mang về hai cây phong và nói với An- tư- nai "Hai cây phong này thầy mang về cho em đây. Chúng ta sẽ cùng trồng và khi chúng lớn lên, ngày một thêm sức sống, em sẽ trưởng thành, em sẽ là một người tốt". Người hoạ sĩ trong chuyện là người cùng làng với An -tư - nai, ông ra thành phố lập nghiệp được biết chuyện của An- tư- nai qua bà kể lại.
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
Yêu cầu:
Giọng đọc trầm lắng, chậm rãi
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
* Đọc :
I. Đọc – hiểu chú thích
Làng Kukurêu chúng tôi nằm ven chân núi, trên một cao nguyên rộng có những khe nước ào ào từ nhiều ngách đá đổ xuống. Phía dưới làng tôi là thung lũng Đất vàng, là cánh thảo nguyên Ca-dắc-xtan mênh mông nằm giữa các nhánh của rặng núi Đen và con đường sắt làm thành một cái thảm màu băng qua đồng bằng chạy tít đến chân trời phía tây.
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn. Tôi biết chúng từ thuở bắt đầu biết mình. Dù ai đi từ phía nào đến làng Kukurêu chúng tôi cũng đều trông thấy hai cây phong đó trước tiên; chúng luôn luôn hiện ra trước mắt hệt như những ngọn hải đăng đặt trên núi. Thậm chí tôi cũng không biết giải thích ra sao: phải chăng người ta vẫn đặc biệt trân trọng nâng niu những ấn tượng thời thơ ấu hay vì do có liên quan đến nghề hoạ sĩ của tôi, nhưng cứ mỗi lần về quê, khi xuống xe lửa đi qua thảo nguyên về làng, tôi đều coi bổn phận đầu tiên là từ xa đưa mắt tìm hai cây phong thân thuộc ấy.
Dù chúng có cao đến đâu chăng nữa, đứng xa thế cũng khó lòng trông thấy ngay được, nhưng tôi thì bao giờ cũng cảm biết được chúng, lúc nào cũng nhìn rõ.
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Kukurêu và lần nào tôi cũng thì thầm với một nỗi buồn da diết: “Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong. Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất”.
HAI CÂY PHONG
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn: chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, một tâm hồn chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta có tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyển qua lá cành như một đám lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một hơi như thương tiếc người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão giông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc chảy rừng rực.
. thường. Tuổi trẻ của tôi đã để lại nơi ấy, bên cạnh chúng như một mảnh vỡ của chiếc gương thần xanh…
Vào cuối năm học, trước khi bắt đầu nghỉ hè là bọn con trai chúng tôi lại chạy ào lên đây phá tổ chim. Cứ mỗi lần chúng tôi reo hò, huýt còi ầm ĩ chạy lên đồi là hai cây phong khổng lồ lại nghiêng ngả đung đưa như muốn chào mời chúng tôi đến với bóng râm mát rượi và tiếng lá xào xạc dịu hiền... Chúng tôi nép mình ngồi trên các cành cây suy nghĩ: đã phải đấy là nơi tận cùng thế giới chưa, hay phía sau vẫn còn có bầu trời ấy, những đám mây, những đồng cỏ và sông ngòi như thế này? Chúng tôi náu mình trên các cành cây, lắng nghe những tiếng gió ảo huyền và tiếng lá cây đáp lại lời gió, thì thầm to nhỏ về những miền đất bí ẩn đầy sức quyến rũ lẩn sau chân trời xa thẳm biêng biếc kia.
Tôi lắng nghe tiếng hai cây phong rì rào, tim đập rộn ràng vì thảng thốt và vui sướng, trong tiếng xạc xào không ngớt ấy tôi cố hình dung ra những miền xa lạ kia. Thuở ấy chỉ có một điều tôi chưa hề nghĩ đến: ai là người đã trồng hai cây phong trên đồi này? Người vô danh ấy đã ước mơ gì, đã nói những gì khi vùi hai gốc cây xuống đất, người ấy đã ấp ủ những niềm hi vọng gì khi vun xới chúng nơi đây, trên đỉnh đồi cao này?
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
* Đọc :
* Chú thích :
- Cao nguyên: Vùng đất bằng phẳng, rộng lớn và cao, xung quanh có sườn dốc rõ rệt.
- Nông trang: Hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp tập thể.
- Người vô danh: ở đây muốn nói: một người nào đó không biết là ai.
-Phong: Một loại cây to, thân cao và thẳng, mọc ở vùng ôn đới, bắc bán cầu.
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
Yêu cầu:
Giọng đọc trầm lắng, chậm rãi
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
* Đọc :
* Chú thích :
- Cao nguyên: Vùng đất bằng phẳng, rộng lớn và cao, xung quanh có sườn dốc rõ rệt.
- Nông trang: Hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp tập thể.
- Người vô danh: ở đây muốn nói: một người nào đó không biết là ai.
-Phong: Một loại cây to, thân cao và thẳng, mọc ở vùng ôn đới, bắc bán cầu.
4. PTBĐ :
- Tự sự xen miêu tả và biểu cảm
5. Bố cục:
3 phần
Từ đầu…gương thần xanh: Hai cây phong biểu tượng của quê hương.
Tiếp …biêng biếc kia: Hai cây phong với kí ức tuổi thơ
Còn lại : Hai cây phong và thầy Đuy-sen
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
* Làng Kukurêu
- Đẹp , thanh bình như một bức tranh
* Hai cây phong:
- Như ngọn hải đăng đặt trên núi
-> So sánh mang ý nghĩa biểu tượng.
=> Là niềm tự hào của dân làng Ku-ku-rêu
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
* Làng Kukurêu
- Đẹp , thanh bình như một bức tranh
* Hai cây phong:
- Như ngọn hải đăng đặt trên núi
-> So sánh mang ý nghĩa biểu tượng.
=> Là niềm tự hào của dân làng Ku-ku-rêu
Dù chúng có cao đến đâu chăng nữa, đứng xa thế cũng khó lòng trông thấy ngay được, nhưng tôi thì bao giờ cũng cảm biết được chúng, lúc nào cũng nom rõ.
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Kurkurêu và lần nào tôi cũng thì thầm với một nỗi buồn da diết: “Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong. Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất”.
- Nỗi nhớ da diết, ngây ngất
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
* Làng Kukurêu
- Đẹp , thanh bình như một bức tranh
* Hai cây phong:
- Như ngọn hải đăng đặt trên núi
-> So sánh mang ý nghĩa biểu tượng.
=>Là niềm tự hào của dân làng Ku-ku-rêu
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn: chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, một tâm hồn chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta có tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm chuyển qua lá cành như một đám lửa vô tình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một hơi như thương tiếc người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão giông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc chảy rừng rực.
- Nỗi nhớ da diết, ngây ngất
- Có tiếng nói riêng, tâm hồn riêng
- như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát,
- như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm chuyển qua lá cành như một đám lửa vô tình,
-có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một hơi như thương tiếc người nào.
- Và khi mây đen kéo đến cùng với bão giông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc chảy rừng rực.
-> Ẩn dụ, so sánh, đan xen nhân hóa, liên tưởng, tưởng tượng phong phú
=> Vẻ đẹp độc đáo của hai cây phong
* Tình yêu quê hương da diết
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
I. Đọc – hiểu chú thích
CHÀO TẠM BIỆT CÁC THẦY CÔ VÀ CÁC EM HỌC SINH
THĂM LỚP DỰ GIỜ!
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
Ai - ma - tốp (1928-2008)
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
Tác phẩm "Người th?y đầu tiên" của Ai- ma- tốp kể về vùng quê hẻo lánh của Cư- rơ- gư- xtan vào những năm 20 của th? k? trước, thời kỳ đó trình độ phát triển còn thấp,phụ nữ bị coi thường, trẻ mồ côi bị rẻ rúng, Đuy Sen được Đoàn TNCS cử về làng mở trường dạy học giúp đỡ những em bé nghèo trong đó có An- tư- nai, sau đã trưởng thành, trở thành m?t viện sĩ. Ngôi trường sau này được xây dựng lại và có tên là trường Đuy Sen. Khi thầy Đuy sen còn dạy học ở trường làng, thầy đã mang về hai cây phong và nói với An- tư- nai "Hai cây phong này thầy mang về cho em đây. Chúng ta sẽ cùng trồng và khi chúng lớn lên, ngày một thêm sức sống, em sẽ trưởng thành, em sẽ là một người tốt". Người hoạ sĩ trong chuyện là người cùng làng với An -tư - nai, ông ra thành phố lập nghiệp được biết chuyện của An- tư- nai qua bà kể lại.
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
Yêu cầu:
Giọng đọc trầm lắng, chậm rãi
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
* Đọc :
I. Đọc – hiểu chú thích
Làng Kukurêu chúng tôi nằm ven chân núi, trên một cao nguyên rộng có những khe nước ào ào từ nhiều ngách đá đổ xuống. Phía dưới làng tôi là thung lũng Đất vàng, là cánh thảo nguyên Ca-dắc-xtan mênh mông nằm giữa các nhánh của rặng núi Đen và con đường sắt làm thành một cái thảm màu băng qua đồng bằng chạy tít đến chân trời phía tây.
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn. Tôi biết chúng từ thuở bắt đầu biết mình. Dù ai đi từ phía nào đến làng Kukurêu chúng tôi cũng đều trông thấy hai cây phong đó trước tiên; chúng luôn luôn hiện ra trước mắt hệt như những ngọn hải đăng đặt trên núi. Thậm chí tôi cũng không biết giải thích ra sao: phải chăng người ta vẫn đặc biệt trân trọng nâng niu những ấn tượng thời thơ ấu hay vì do có liên quan đến nghề hoạ sĩ của tôi, nhưng cứ mỗi lần về quê, khi xuống xe lửa đi qua thảo nguyên về làng, tôi đều coi bổn phận đầu tiên là từ xa đưa mắt tìm hai cây phong thân thuộc ấy.
Dù chúng có cao đến đâu chăng nữa, đứng xa thế cũng khó lòng trông thấy ngay được, nhưng tôi thì bao giờ cũng cảm biết được chúng, lúc nào cũng nhìn rõ.
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Kukurêu và lần nào tôi cũng thì thầm với một nỗi buồn da diết: “Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong. Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất”.
HAI CÂY PHONG
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn: chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, một tâm hồn chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta có tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyển qua lá cành như một đám lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một hơi như thương tiếc người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão giông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc chảy rừng rực.
. thường. Tuổi trẻ của tôi đã để lại nơi ấy, bên cạnh chúng như một mảnh vỡ của chiếc gương thần xanh…
Vào cuối năm học, trước khi bắt đầu nghỉ hè là bọn con trai chúng tôi lại chạy ào lên đây phá tổ chim. Cứ mỗi lần chúng tôi reo hò, huýt còi ầm ĩ chạy lên đồi là hai cây phong khổng lồ lại nghiêng ngả đung đưa như muốn chào mời chúng tôi đến với bóng râm mát rượi và tiếng lá xào xạc dịu hiền... Chúng tôi nép mình ngồi trên các cành cây suy nghĩ: đã phải đấy là nơi tận cùng thế giới chưa, hay phía sau vẫn còn có bầu trời ấy, những đám mây, những đồng cỏ và sông ngòi như thế này? Chúng tôi náu mình trên các cành cây, lắng nghe những tiếng gió ảo huyền và tiếng lá cây đáp lại lời gió, thì thầm to nhỏ về những miền đất bí ẩn đầy sức quyến rũ lẩn sau chân trời xa thẳm biêng biếc kia.
Tôi lắng nghe tiếng hai cây phong rì rào, tim đập rộn ràng vì thảng thốt và vui sướng, trong tiếng xạc xào không ngớt ấy tôi cố hình dung ra những miền xa lạ kia. Thuở ấy chỉ có một điều tôi chưa hề nghĩ đến: ai là người đã trồng hai cây phong trên đồi này? Người vô danh ấy đã ước mơ gì, đã nói những gì khi vùi hai gốc cây xuống đất, người ấy đã ấp ủ những niềm hi vọng gì khi vun xới chúng nơi đây, trên đỉnh đồi cao này?
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
* Đọc :
* Chú thích :
- Cao nguyên: Vùng đất bằng phẳng, rộng lớn và cao, xung quanh có sườn dốc rõ rệt.
- Nông trang: Hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp tập thể.
- Người vô danh: ở đây muốn nói: một người nào đó không biết là ai.
-Phong: Một loại cây to, thân cao và thẳng, mọc ở vùng ôn đới, bắc bán cầu.
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
1. Tác giả :
Yêu cầu:
Giọng đọc trầm lắng, chậm rãi
- Nhà văn nổi tiếng của Cư- rơ- gư- xtan.
2. Tác phẩm:
- Nằm ở phần đầu truyện “ Người thầy đầu tiên”
3. Đọc – chú thích
* Đọc :
* Chú thích :
- Cao nguyên: Vùng đất bằng phẳng, rộng lớn và cao, xung quanh có sườn dốc rõ rệt.
- Nông trang: Hình thức tổ chức sản xuất nông nghiệp tập thể.
- Người vô danh: ở đây muốn nói: một người nào đó không biết là ai.
-Phong: Một loại cây to, thân cao và thẳng, mọc ở vùng ôn đới, bắc bán cầu.
4. PTBĐ :
- Tự sự xen miêu tả và biểu cảm
5. Bố cục:
3 phần
Từ đầu…gương thần xanh: Hai cây phong biểu tượng của quê hương.
Tiếp …biêng biếc kia: Hai cây phong với kí ức tuổi thơ
Còn lại : Hai cây phong và thầy Đuy-sen
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
* Làng Kukurêu
- Đẹp , thanh bình như một bức tranh
* Hai cây phong:
- Như ngọn hải đăng đặt trên núi
-> So sánh mang ý nghĩa biểu tượng.
=> Là niềm tự hào của dân làng Ku-ku-rêu
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
* Làng Kukurêu
- Đẹp , thanh bình như một bức tranh
* Hai cây phong:
- Như ngọn hải đăng đặt trên núi
-> So sánh mang ý nghĩa biểu tượng.
=> Là niềm tự hào của dân làng Ku-ku-rêu
Dù chúng có cao đến đâu chăng nữa, đứng xa thế cũng khó lòng trông thấy ngay được, nhưng tôi thì bao giờ cũng cảm biết được chúng, lúc nào cũng nom rõ.
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Kurkurêu và lần nào tôi cũng thì thầm với một nỗi buồn da diết: “Ta sắp được thấy chúng chưa, hai cây phong sinh đôi ấy? Mong sao chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến với hai cây phong. Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo cho đến khi say sưa ngây ngất”.
- Nỗi nhớ da diết, ngây ngất
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
* Làng Kukurêu
- Đẹp , thanh bình như một bức tranh
* Hai cây phong:
- Như ngọn hải đăng đặt trên núi
-> So sánh mang ý nghĩa biểu tượng.
=>Là niềm tự hào của dân làng Ku-ku-rêu
Trong làng tôi không thiếu gì các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn: chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, một tâm hồn chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta có tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng vẫn nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm chuyển qua lá cành như một đám lửa vô tình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một hơi như thương tiếc người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão giông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc chảy rừng rực.
- Nỗi nhớ da diết, ngây ngất
- Có tiếng nói riêng, tâm hồn riêng
- như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát,
- như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm chuyển qua lá cành như một đám lửa vô tình,
-có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài một hơi như thương tiếc người nào.
- Và khi mây đen kéo đến cùng với bão giông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như một ngọn lửa bốc chảy rừng rực.
-> Ẩn dụ, so sánh, đan xen nhân hóa, liên tưởng, tưởng tượng phong phú
=> Vẻ đẹp độc đáo của hai cây phong
* Tình yêu quê hương da diết
I. Đọc – hiểu chú thích
Tiết 33 Văn bản : HAI CÂY PHONG
( Trích “Người thầy đầu tiên” – Ai-ma-tốp)
II. Tìm hiểu văn bản
1. Hai cây phong – biểu tượng của quê hương
I. Đọc – hiểu chú thích
CHÀO TẠM BIỆT CÁC THẦY CÔ VÀ CÁC EM HỌC SINH
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Khắc Phúc
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)