Bài 9. Hai cây phong
Chia sẻ bởi Trần Đăng Thiện |
Ngày 02/05/2019 |
29
Chia sẻ tài liệu: Bài 9. Hai cây phong thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
Ngữ văn 8
* H×nh ¶nh VÒ ®Êt níc C-r¬-g-xtan
CÂY PHONG
THẢO NGUYÊN
CHUỒNG NGỰA
Nhà văn Ai - ma - tốp
Núi đồi cao nguyên
- Bè côc: Hai phÇn.
+ PhÇn 1:
“Tõ ®Çu” ®Õn “Nh mét m¶nh vì cña chiÕc g¬ng thÇn xanh” => Hai c©y phong trong c¶m nhËn cña nh©n vËt “T«i” - Ngêi ho¹ sÜ.
+ PhÇn 2: Cßn l¹i => KÝ øc tuæi th¬ vÒ hai c©y phong. Suy ngÉm vÒ ngêi trång hai c©y phong.
+ Mạch kể chuyện xưng "tôi": từ đầu văn bản cho tới " chiếc gương thần xanh" và ở phần cuối, từ " Tôi lắng nghe ti?ng hai cây phong rì rào" đến hết truyện.
?Người kể chuyện nhân danh người họa sĩ.
+ Mạch kể chuyện xưng "chúng tôi": từ " Vào năm học cuối cùng" tới "chân trời xa thẳm biêng biếc kia".
?Người kể chuyện nhân danh "bọn con trai", trong đó người kể cũng là một trong số những đứa trẻ đó.
rừng phong
Làng Ku-ku-rêu chúng tôi nằm ven chân núi, trên cao nguyên
rộng lớn có những khe nước ào ào từ nhiều
ngách đá đổ xuống.Phía dưới làng tôi là thung lũng Đất vàng
là cánh thảo nguyên Ca-dắc-xtan mênh mông nằm giữa
các nhánh của rặng núi Đen và con đường sắt làm thành
một dải thẫm màu băng qua đồng bằng chạy tít đến tận
chân trời phía tây.
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn.
Tôi biết chúng từ thủa bắt đầu biết mình .Dù ai đi từ phía nào
đến làng Ku-ku-rêu chúng tôi đều trông thấy hai cây phong
đó trước tiên ,chúng luôn hiện ra trước mắt hệt
như những ngọn hải đăng đặt trên núi.
Dù chúng có cao đến đâu chăng nữa, đứng xa thế cũng
khó lòng trông thấy ngay được ,nhưng tôi thì bao giờ
cũng cảm biết được chúng , lúc nào cũng nhìn rõ.
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Ku-ku-rêu,
và lần nào tôi cũng nghĩ thầm với nỗi buồn da diết :
“Ta sắp được thấy chúng chưa ,hai cây
phong sinh đôi ấy ?Mong sao chóng về tới làng ,
chóng lên đồi mà đến với hai cây phong !
Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo
cho đến khi say sưa ngây ngất”
Quan sát đoạn văn
"Trong làng tôi không thiếu các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn - chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng cũng nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng
như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài như thương tiếc một người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão dông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong lại nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như ngọn lửa bốc cháy rừng rực."
Tiểu kết:
Qua việc đọc và tìm hiểu phần đầu văn bản " Hai cây phong" giúp ta cảm nhận được đoạn truyện mở đầu cho truyện " Người thầy đầu tiên" của Ai-ma-tốp vừa giàu cảm xúc, vừa giàu hình ảnh, thể hiện sự kết hợp nhuần nhuyễn, linh hoạt ba phương thức biểu đạt Tự sự, miêu tả và biểu cảm, trong đó nổi bật lên là phương thức miêu tả sinh động đậm chất nhạc, hoạ. Từ đó khắc hoạ rõ nét hình ảnh hai cây phong có sức sống mãnh liệt, có tâm hồn phong phú. Hai cây phong là hình ảnh tượng trưng cho thiên nhiên miền quê thảo nguyên luôn gắn bó chan hoà với con người. Thấy được tình cảm sâu nặng của con người với thiên nhiên, quê hương xứ sở.
* H×nh ¶nh VÒ ®Êt níc C-r¬-g-xtan
CÂY PHONG
THẢO NGUYÊN
CHUỒNG NGỰA
Nhà văn Ai - ma - tốp
Núi đồi cao nguyên
- Bè côc: Hai phÇn.
+ PhÇn 1:
“Tõ ®Çu” ®Õn “Nh mét m¶nh vì cña chiÕc g¬ng thÇn xanh” => Hai c©y phong trong c¶m nhËn cña nh©n vËt “T«i” - Ngêi ho¹ sÜ.
+ PhÇn 2: Cßn l¹i => KÝ øc tuæi th¬ vÒ hai c©y phong. Suy ngÉm vÒ ngêi trång hai c©y phong.
+ Mạch kể chuyện xưng "tôi": từ đầu văn bản cho tới " chiếc gương thần xanh" và ở phần cuối, từ " Tôi lắng nghe ti?ng hai cây phong rì rào" đến hết truyện.
?Người kể chuyện nhân danh người họa sĩ.
+ Mạch kể chuyện xưng "chúng tôi": từ " Vào năm học cuối cùng" tới "chân trời xa thẳm biêng biếc kia".
?Người kể chuyện nhân danh "bọn con trai", trong đó người kể cũng là một trong số những đứa trẻ đó.
rừng phong
Làng Ku-ku-rêu chúng tôi nằm ven chân núi, trên cao nguyên
rộng lớn có những khe nước ào ào từ nhiều
ngách đá đổ xuống.Phía dưới làng tôi là thung lũng Đất vàng
là cánh thảo nguyên Ca-dắc-xtan mênh mông nằm giữa
các nhánh của rặng núi Đen và con đường sắt làm thành
một dải thẫm màu băng qua đồng bằng chạy tít đến tận
chân trời phía tây.
Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn.
Tôi biết chúng từ thủa bắt đầu biết mình .Dù ai đi từ phía nào
đến làng Ku-ku-rêu chúng tôi đều trông thấy hai cây phong
đó trước tiên ,chúng luôn hiện ra trước mắt hệt
như những ngọn hải đăng đặt trên núi.
Dù chúng có cao đến đâu chăng nữa, đứng xa thế cũng
khó lòng trông thấy ngay được ,nhưng tôi thì bao giờ
cũng cảm biết được chúng , lúc nào cũng nhìn rõ.
Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Ku-ku-rêu,
và lần nào tôi cũng nghĩ thầm với nỗi buồn da diết :
“Ta sắp được thấy chúng chưa ,hai cây
phong sinh đôi ấy ?Mong sao chóng về tới làng ,
chóng lên đồi mà đến với hai cây phong !
Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo
cho đến khi say sưa ngây ngất”
Quan sát đoạn văn
"Trong làng tôi không thiếu các loại cây, nhưng hai cây phong này khác hẳn - chúng có tiếng nói riêng và hẳn phải có một tâm hồn riêng, chan chứa những lời ca êm dịu. Dù ta tới đây vào lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng cũng nghiêng ngả thân cây, lay động lá cành, không ngớt tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tưởng chừng
như một làn sóng thuỷ triều dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như một tiếng thì thầm thiết tha nồng thắm truyền qua lá cành như một đốm lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im bặt một thoáng, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài như thương tiếc một người nào. Và khi mây đen kéo đến cùng với bão dông, xô gãy cành, tỉa trụi lá, hai cây phong lại nghiêng ngả tấm thân dẻo dai và reo vù vù như ngọn lửa bốc cháy rừng rực."
Tiểu kết:
Qua việc đọc và tìm hiểu phần đầu văn bản " Hai cây phong" giúp ta cảm nhận được đoạn truyện mở đầu cho truyện " Người thầy đầu tiên" của Ai-ma-tốp vừa giàu cảm xúc, vừa giàu hình ảnh, thể hiện sự kết hợp nhuần nhuyễn, linh hoạt ba phương thức biểu đạt Tự sự, miêu tả và biểu cảm, trong đó nổi bật lên là phương thức miêu tả sinh động đậm chất nhạc, hoạ. Từ đó khắc hoạ rõ nét hình ảnh hai cây phong có sức sống mãnh liệt, có tâm hồn phong phú. Hai cây phong là hình ảnh tượng trưng cho thiên nhiên miền quê thảo nguyên luôn gắn bó chan hoà với con người. Thấy được tình cảm sâu nặng của con người với thiên nhiên, quê hương xứ sở.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Đăng Thiện
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)