Bài 6. Cô bé bán diêm

Chia sẻ bởi nguyễn cao sơn anh | Ngày 02/05/2019 | 29

Chia sẻ tài liệu: Bài 6. Cô bé bán diêm thuộc Ngữ văn 8

Nội dung tài liệu:

Tiết 21, 22:
Cô bé bán diêm
An-đéc-xen
I. Tìm hiểu chung
1. Tác giả
- Hans Christian Andersen
(1805-1875) quê ở Đan Mạch
-Ông là nhà văn Đan Mạch nổi tiếng ,viết và biên soạn truyện dành cho trẻ em
-Tác phẩm chính:
+Cô bé bán diêm
+Nàng tiên cá
+Bầy chim thiên nga
+Bộ quần áo mới của hoàng đế
Rét dữ dội, tuyết rơi. Trời đã tối hẳn. Đêm nay là đêm giao thừa. Giữa trời đông giá rét em bé đầu t rần, đi chân đất, đang dò dẫm trong đêm tối. Lúc ra khỏi nhà em có đi giày vải, nhưng giày vải phỏng có tác dụng gì cơ chứ! Giày ấy của mẹ em để lại, rộng quá, em đã làm văng mất cả hai chiếc khi em chạy qua đường vào lúc hai chiếc xe ngựa đang phóng nước đại. Chiếc thứ nhất bị xe song mã nghiến, rồi dính theo tuyết vào bánh xe, thế là mất hút. Còn chiếc thứ hai, một thằng bé lượm được cười sằng sặc, đem tung lên trời. Nó còn nói to với em rằng nó sẽ giữ chiếc giày để làm nôi cho con chó sau này! Thế là em phải đi chân đất, chân em đỏ ửng lên, rồi tím bầm lại vì rét. Chiếc tạp dề cũ kĩ của em đựng đầy diêm và tay em còn cầm thêm một bao. Em cố kiếm một nơi có nhiều người qua lại. Nhưng trời rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em. Suốt ngày em chẳng bán được gì cả và chẳng ai bố thí cho em chút đỉnh. Em bé đáng thương bụng đói rét vẫn lang thang trên đường. Bông tuyết bám đầy trên mái tóc dài xoã thành từng búp trên lưng em, em cũng không để ý
Phần đầu câu chuyện
I. Tìm hiểu chung
1. Tác giả
2. Tác Phẩm
Xuất xứ -HCST:
Trích từ truyện “Cô bé bán diêm”- 1 truyện ngắn nổi tiếng của Anđecxen
Xuất bản lần đầu năm 1848
-Thể loại: truyện ngắn

+=+-
-PTBĐ: Tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm
-Ngôi kể: thứ 3
-Bố cục:
+Phần 1:
Từ đầu -> Cứng đờ ra
Hoàn cảnh sống của cô bé bán diêm
+Phần 2:
Tiếp -> Chầu thượng đế:
Những mộng tưởng của cô bé
+Phần 3:
Còn lại
Cái chết của cô bé bán diêm


-Tóm tắt:
Một em bé mồ côi mẹ phải đi bán diêm trong đêm giao thừa rét buốt, không bán được diêm em chẳng dám về nhà vì sợ bố đánh, đành ngồi nép vào góc tường, liên tục quẹt diêm để sưởi ấm. Năm lần quẹt diêm em lần lượt thấy lò sưởi, bàn ăn, cây thông rồi bà nội. Để níu giữ bà và ở cùng bà mãi mãi em đã đốt hết một bao diêm và rồi em đã được cùng bà nội bay lên trời. Em đã chết trong sự đói rét, đơn độc. Sáng hôm sau – ngày đầu năm, mọi người qua đường vẫn thản nhiên nhìn cảnh tượng thương tâm ấy.
The end !
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: nguyễn cao sơn anh
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)