Bài 29. Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Vân Yến |
Ngày 08/05/2019 |
23
Chia sẻ tài liệu: Bài 29. Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Em hãy phân tích những nét tính cách, phẩm chất chung và những nét riêng của ba cô gái thanh niên xung phong trong tác phẩm "Những ngôi sao xa xôi"?
- Đe-ni-ơn Đi-phô (1660-1731) nhà văn lớn của nước Anh thế kỉ XVIII
Đe-ni-ơn Đi-phô (1660-1731)
Trích từ tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô (1719) được viết dưới hình thức tự truyện
Thể loại: Tiểu thuyết phiêu lưu
Tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô có nhan đề đầy đủ là Cuộc đời và những chuyện phiêu lưu kì lạ của Rô-bin-xơn Cru-xô. Chàng sinh năm 1632 ở Yóoc-sai, là người ưa hoạt động và ham thích phiêu lưu, say sưa đi đến những miền đất lạ, bất chấp sóng to gió lớn và bao nỗi gian nan nguy hiểm khác. Rô-bin-xơn xuống tàu ở Hơn, theo bạn đi Luân Đôn bằng đường biển. Cuộc hành trình không trót lọt, tàu bị đắm ở Y-a-mớt. Tai hoạ ấy không làm chàng nhụt chí. Cha mẹ khóc lóc, bạn bè can ngăn không lay chuyển quyết tâm của chàng. Chàng làm quen với một viên thuyền trưởng tàu buôn lần này rời bến đi Ghi-nê. Chuyến đầu tiên thuận buồm xuôi gió ; chuyến thứ hai gặp cướp biển, Rô-bin-xơn bị bắt làm nô lệ ở Xa-lê, một hải cảng của Ma-rốc ; hai năm sau, trốn thoát sang Bra-xin lập trại trồng trọt. Chàng vẫn không hề nao núng, ít năm sau, lại nghe mấy người bạn chủ trại rủ rê, xuống tàu đi Ghi-nê định thực hiện một chuyến buôn bán đổi chác lớn. Tàu gặp bão, mất phương hướng rồi bị đắm. Các thuỷ thủ trên tàu chết hết, chỉ còn một mình Rô-bin-xơn sống sót dạt vào một đảo hoang ngày 30 tháng 9 năm 1659, lúc ấy Rô-bin-xơn hai mươi bảy tuổi.
Chàng lên đảo dựng lều dưới chân đồi che nắng che mưa, rào giậu chỗ ở đề phòng thú dữ. Chàng săn bắn kiếm ăn, rồi tiến tới trồng trọt, chăn nuôi, một tay làm đủ các nghề, nên chỉ sau một số năm, cuộc sống của chàng không những được ổn định mà ngày càng đầy đủ hơn. Tuy quanh quẩn chỉ có con chó và con vẹt làm bạn. Nhưng có lúc Rô-bin-xơn cảm thấy sung sướng khi nhìn thấy tất cả cơ ngơi do bàn tay chàng dựng nên. Đến năm thứ 25 chàng chiến đấu cứu được một nạn nhân thoát khỏi tay bọn ăn thịt người. Rô-bin-xơn đặt tên cho người da màu vừa thoát nạn là Thứ Sáu. Một chiếc tàu đến ghé đậu ở cái vịnh nhỏ gần nơi Rô-bin-xơn ở. Bọn thuỷ thủ nổi loạn chiếm tàu, trói thuyền trưởng, thuyền phó giải lên bờ, định bỏ cho chết trên đảo. Rô-bin-xơn giúp viên thuyền trưởng thu hồi tàu. Chàng trở về quê hương, có cả Thứ Sáu cùng đi, sau 28 năm 2 tháng 19 ngày sống trên đảo hoang, nơi chàng đã gửi lại bao kỉ niệm gian truân, đau khổ nhưng cũng sung sướng tự hào.
Bố cục: 3 phần
Phần1: Từ đầu ....như dưới đây
( Cảm giác chung khi tự ngắm bản thân và bộ dạng chính mình)
Phần 2: Tiếp....bên khẩu súng của tôi
(Trang phục và trang bị của Rô-bin-xơn)
Phần3: Còn lại
(Diện mạo của Rô-bin-xơn)
" Nếu ai đó gặp một kẻ như tôi lúc bấy giờ, chắc tôi sẽ làm họ hoảng sợ hoặc cười sằng sặc; và lắm khi tôi đứng lặng ngắm nghía bản thân , tôi mỉm cười, tưởng tượng đang lang thang khắp Y- ooc- sai với trang bị và quần áo như vậy."
Trang phục
+ Mũ : To tướng, cao lêu đêu, chẳng ra hình thù gì, làm bằng da dê, vài mảnh rủ xuống phía sau gáy
+ áo : Bằng tấm da dê, vạt dài tới lưng chừng bắp đùi
+ Quần : loe đến đầu gối, lông dê thõng xuống đến giữa bắp chân như quần dài
+ ủng : Da dê, bao quanh bắp chân buộc dây hai bên, hình dáng hết sức kì cục
Trang phục của Rô-bin-xơn được kể và tả lại như thế nào? Nhận xét cách kể, tả và nét đặc sắc trong trang phục đó?
Trang bị
"+ Thắt lưng rộng bản bằng da dê có dây buộc thay khoá
+ Dụng cụ: Rìu con, cưa nhỏ giắt 2 bên để chặt cây, cưa củi .
+ Túi đạn, túi thuốc. lủng lẳng dưới cánh tay
+ Gùi đeo sau lưng, khoác súng bên vai, giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê
Diện mạo
- Mặt không đến nỗi đen cháy như da người Châu Phi xích đạo
- Bộ ria vừa dài, vừa to, kiểu người đạo Hồi. Ria mép dài có thể dùng treo mũ.
Đã thay đổi rất nhiều từ một chàng trai da trắng lịch sự, hào hoa nay đã trở thành một thổ dân da màu
. Chân dung của vị “Chúa đảo”.
Cuộc sống nơi đảo hoang
Trồng lúa mì
Săn bắn
Chăn nuôi dê
Tôi đứng như trời trồng, hoặc như thể tôi đã trông thấy một bóng ma…
Các bạn thử nghĩ, một mình trên đảo hoang vắng mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn hàng ngày có bánh mì, bánh bột gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và phomát; tráng miệng thì các thứ hoa quả: Nho tươi, nho khô.... Thiết tưởng bữa ăn thịnh soạn chẳng kém gì ở những khách sạn bình thường nơi các thành phố lớn.”
…và rồi thỉnh thoảng tôi lại làm chuyến du hành ngắn trên biển…
Tổng kết
- Nghệ thuật: Ngôn ngữ kể chuyện, giọng điệu nhẹ nhàng, hóm hỉnh, hài hước.
- Nội dung: VB là bài ca cuộc sống, con người can đảm, tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang.
- Đe-ni-ơn Đi-phô (1660-1731) nhà văn lớn của nước Anh thế kỉ XVIII
Đe-ni-ơn Đi-phô (1660-1731)
Trích từ tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô (1719) được viết dưới hình thức tự truyện
Thể loại: Tiểu thuyết phiêu lưu
Tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô có nhan đề đầy đủ là Cuộc đời và những chuyện phiêu lưu kì lạ của Rô-bin-xơn Cru-xô. Chàng sinh năm 1632 ở Yóoc-sai, là người ưa hoạt động và ham thích phiêu lưu, say sưa đi đến những miền đất lạ, bất chấp sóng to gió lớn và bao nỗi gian nan nguy hiểm khác. Rô-bin-xơn xuống tàu ở Hơn, theo bạn đi Luân Đôn bằng đường biển. Cuộc hành trình không trót lọt, tàu bị đắm ở Y-a-mớt. Tai hoạ ấy không làm chàng nhụt chí. Cha mẹ khóc lóc, bạn bè can ngăn không lay chuyển quyết tâm của chàng. Chàng làm quen với một viên thuyền trưởng tàu buôn lần này rời bến đi Ghi-nê. Chuyến đầu tiên thuận buồm xuôi gió ; chuyến thứ hai gặp cướp biển, Rô-bin-xơn bị bắt làm nô lệ ở Xa-lê, một hải cảng của Ma-rốc ; hai năm sau, trốn thoát sang Bra-xin lập trại trồng trọt. Chàng vẫn không hề nao núng, ít năm sau, lại nghe mấy người bạn chủ trại rủ rê, xuống tàu đi Ghi-nê định thực hiện một chuyến buôn bán đổi chác lớn. Tàu gặp bão, mất phương hướng rồi bị đắm. Các thuỷ thủ trên tàu chết hết, chỉ còn một mình Rô-bin-xơn sống sót dạt vào một đảo hoang ngày 30 tháng 9 năm 1659, lúc ấy Rô-bin-xơn hai mươi bảy tuổi.
Chàng lên đảo dựng lều dưới chân đồi che nắng che mưa, rào giậu chỗ ở đề phòng thú dữ. Chàng săn bắn kiếm ăn, rồi tiến tới trồng trọt, chăn nuôi, một tay làm đủ các nghề, nên chỉ sau một số năm, cuộc sống của chàng không những được ổn định mà ngày càng đầy đủ hơn. Tuy quanh quẩn chỉ có con chó và con vẹt làm bạn. Nhưng có lúc Rô-bin-xơn cảm thấy sung sướng khi nhìn thấy tất cả cơ ngơi do bàn tay chàng dựng nên. Đến năm thứ 25 chàng chiến đấu cứu được một nạn nhân thoát khỏi tay bọn ăn thịt người. Rô-bin-xơn đặt tên cho người da màu vừa thoát nạn là Thứ Sáu. Một chiếc tàu đến ghé đậu ở cái vịnh nhỏ gần nơi Rô-bin-xơn ở. Bọn thuỷ thủ nổi loạn chiếm tàu, trói thuyền trưởng, thuyền phó giải lên bờ, định bỏ cho chết trên đảo. Rô-bin-xơn giúp viên thuyền trưởng thu hồi tàu. Chàng trở về quê hương, có cả Thứ Sáu cùng đi, sau 28 năm 2 tháng 19 ngày sống trên đảo hoang, nơi chàng đã gửi lại bao kỉ niệm gian truân, đau khổ nhưng cũng sung sướng tự hào.
Bố cục: 3 phần
Phần1: Từ đầu ....như dưới đây
( Cảm giác chung khi tự ngắm bản thân và bộ dạng chính mình)
Phần 2: Tiếp....bên khẩu súng của tôi
(Trang phục và trang bị của Rô-bin-xơn)
Phần3: Còn lại
(Diện mạo của Rô-bin-xơn)
" Nếu ai đó gặp một kẻ như tôi lúc bấy giờ, chắc tôi sẽ làm họ hoảng sợ hoặc cười sằng sặc; và lắm khi tôi đứng lặng ngắm nghía bản thân , tôi mỉm cười, tưởng tượng đang lang thang khắp Y- ooc- sai với trang bị và quần áo như vậy."
Trang phục
+ Mũ : To tướng, cao lêu đêu, chẳng ra hình thù gì, làm bằng da dê, vài mảnh rủ xuống phía sau gáy
+ áo : Bằng tấm da dê, vạt dài tới lưng chừng bắp đùi
+ Quần : loe đến đầu gối, lông dê thõng xuống đến giữa bắp chân như quần dài
+ ủng : Da dê, bao quanh bắp chân buộc dây hai bên, hình dáng hết sức kì cục
Trang phục của Rô-bin-xơn được kể và tả lại như thế nào? Nhận xét cách kể, tả và nét đặc sắc trong trang phục đó?
Trang bị
"+ Thắt lưng rộng bản bằng da dê có dây buộc thay khoá
+ Dụng cụ: Rìu con, cưa nhỏ giắt 2 bên để chặt cây, cưa củi .
+ Túi đạn, túi thuốc. lủng lẳng dưới cánh tay
+ Gùi đeo sau lưng, khoác súng bên vai, giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê
Diện mạo
- Mặt không đến nỗi đen cháy như da người Châu Phi xích đạo
- Bộ ria vừa dài, vừa to, kiểu người đạo Hồi. Ria mép dài có thể dùng treo mũ.
Đã thay đổi rất nhiều từ một chàng trai da trắng lịch sự, hào hoa nay đã trở thành một thổ dân da màu
. Chân dung của vị “Chúa đảo”.
Cuộc sống nơi đảo hoang
Trồng lúa mì
Săn bắn
Chăn nuôi dê
Tôi đứng như trời trồng, hoặc như thể tôi đã trông thấy một bóng ma…
Các bạn thử nghĩ, một mình trên đảo hoang vắng mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn hàng ngày có bánh mì, bánh bột gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và phomát; tráng miệng thì các thứ hoa quả: Nho tươi, nho khô.... Thiết tưởng bữa ăn thịnh soạn chẳng kém gì ở những khách sạn bình thường nơi các thành phố lớn.”
…và rồi thỉnh thoảng tôi lại làm chuyến du hành ngắn trên biển…
Tổng kết
- Nghệ thuật: Ngôn ngữ kể chuyện, giọng điệu nhẹ nhàng, hóm hỉnh, hài hước.
- Nội dung: VB là bài ca cuộc sống, con người can đảm, tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Vân Yến
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)