Bài 29. Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang
Chia sẻ bởi Lê Thị Bạch Tuyết |
Ngày 07/05/2019 |
28
Chia sẻ tài liệu: Bài 29. Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
TRÂN TRỌNG KÍNH CHÀO
QUÍ THẦY CÔ GIÁO
VỀ DỰ THAO GIẢNG LỚP 9A2
GVTH: LÊ THỊ BẠCH TUYẾT
TIẾT 154 – 155 RÔ-BIN-XƠN NGOÀI ĐẢO HOANG
(Trích Ro-bin-xơn Cru-xô)
Giới thiệu văn bản
1. Tác giả
2. Tác phẩm
Tóm tắt tiểu thuyết Rô-Bin-Xơn Cru-Xô
Tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô có nhan đề đầy đủ là Cuộc đời và những chuyện phiêu lưu kì lạ của Rô-bin-xơn Cru-xô. Chàng sinh năm 1632 ở Yóoc-sai, là người ưa hoạt động và ham thích phiêu lưu, say sưa đi đến những miền đất lạ, bất chấp sóng to gió lớn và bao nỗi gian nan nguy hiểm khác. Rô-bin-xơn xuống tàu ở Hơn, theo bạn đi Luân Đôn bằng đường biển. Cuộc hành trình không trót lọt, tàu bị đắm ở Y-a-mớt. Tai hoạ ấy không làm chàng nhụt chí. Cha mẹ khóc lóc, bạn bè can ngăn không lay chuyển quyết tâm của chàng. Chàng làm quen với một viên thuyền trưởng tàu buôn lần này rời bến đi Ghi-nê. Chuyến đầu tiên thuận buồm xuôi gió ; chuyến thứ hai gặp cướp biển, Rô-bin-xơn bị bắt làm nô lệ ở Xa-lê, một hải cảng của Ma-rốc ; hai năm sau, trốn thoát sang Bra-xin lập trại trồng trọt. Chàng vẫn không hề nao núng, ít năm sau, lại nghe mấy người bạn chủ trại rủ rê, xuống tàu đi Ghi-nê định thực hiện một chuyến buôn bán đổi chác lớn. Tàu gặp bão, mất phương hướng rồi bị đắm. Các thuỷ thủ trên tàu chết hết, chỉ còn một mình Rô-bin-xơn sống sót dạt vào một đảo hoang ngày 30 tháng 9 năm 1659, lúc ấy Rô-bin-xơn hai mươi bảy tuổi. Chàng lên đảo dựng lều dưới chân đồi che nắng che mưa, rào giậu chỗ ở đề phòng thú dữ. Chàng săn bắn kiếm ăn, rồi tiến tới trồng trọt, chăn nuôi, một tay làm đủ các nghề, nên chỉ sau một số năm, cuộc sống của chàng không những được ổn định mà ngày càng đầy đủ hơn. Tuy quanh quẩn chỉ có con chó và con vẹt làm bạn. Nhưng có lúc Rô-bin-xơn cảm thấy sung sướng khi nhìn thấy tất cả cơ ngơi do bàn tay chàng dựng nên. Đến năm thứ 25 chàng chiến đấu cứu được một nạn nhân thoát khỏi tay bọn ăn thịt người. Rô-bin-xơn đặt tên cho người da màu vừa thoát nạn là Thứ Sáu. Một chiếc tàu đến ghé đậu ở cái vịnh nhỏ gần nơi Rô-bin-xơn ở. Bọn thuỷ thủ nổi loạn chiếm tàu, trói thuyền trưởng, thuyền phó giải lên bờ, định bỏ cho chết trên đảo. Rô-bin-xơn giúp viên thuyền trưởng thu hồi tàu. Chàng trở về quê hương, có cả Thứ Sáu cùng đi, sau 28 năm 2 tháng 19 ngày sống trên đảo hoang, nơi chàng đã gửi lại bao kỉ niệm gian truân, đau khổ nhưng cũng sung sướng tự hào.
Giới thiệu văn bản
2. Tác phẩm
a. Xuất xứ
Đọc đoạn trích
Nếu có ai đó ở nước Anh gặp một kẻ như tôi lúc bấy giờ, chắc tôi sẽ làm cho họ hoảng sợ hoặc phá lên cười sằng sặc; và lắm khi tôi đứng lặng ngắm nghía bản thân mình, tôi cứ mỉm cười tưởng tượng tôi lang thang khắp miền Y-ooc-sai với trang bị và áo quần như vậy. Xin các bạn vui lòng hình dung bộ dạng của tôi như dưới đây.
Tôi đội một chiếc mũ to tướng cao lêu đêu chẳng ra hình thù gì làm bằng da của một con dê, với mảnh da rủ xuống phía sau gáy, vừa để che nắng, vừa để chắn không cho mưa hắt vào cổ; ở miền khí hậu này chẳng gì tai hại bằng nước mưa luồn trong áo thấm vào da thịt.
Tôi mặc một chiếc áo bằng tấm da dê, vạt áo dài tới khoảng lưng chừng hai bắp đùi, và một cái quần loe đến đầu gối cũng bằng da dê; quần may bằng tấm da một con dê đực già, lông dê thõng xuống mỗi bên đến giữa bắp chân, chẳng khác nào quần dài; tôi không có bít tất mà cũng chẳng có giày, nhưng đã làm cho mình được một đôi, chẳng biết gọi là gì, giống như đôi ủng, bao quanh bắp chân và buộc dây hai bên…., nhưng hình dáng hết sức kỳ cục chẳng khác gì quần áo của tôi.
b.Phương thức biểu đạt
Quanh người tôi là một chiếc thắt lưng rộng bản bằng da dê phơi khô thắt lại bằng hai sợi dây cũng bằng da dê để thay cho khóa, hai bên có hai quai đeo, nhưng không đeo kiếm và dao găm mà lủng lẳng bên này một chiếc cưa nhỏ, bên kia một chiếc rìu con. Quàng qua vai tôi là một đai da khác hẹp bản hơn, hai đầu cũng buộc lại bằng dây như thế; và ở cuối đai, phía dưới cánh tay trái của tôi đeo lủng lẳng hai cái túi, cả hai cũng đều là bằng da dê, một túi đựng thuốc súng và túi kia đựng đạn ghém. Tôi đeo gùi sau lưng, khoác súng bên vai, và giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê, xấu xí vụng về, nhưng lại là thứ cần thiết nhất cho tôi, bên khẩu súng của tôi. Còn về diện mạo tôi, nó không đến nỗi đen cháy như các bạn có thể nghĩ về một kẻ chẳng quan tâm tí gì đến da dẻ của mình lại sống ở vào khoảng chín hoặc mười độ vĩ tuyến miền xích đạo. Râu ria của tôi đã có lúc tôi để mặc cho nó mọc dài đến hơn một gang tay; nhưng vì tôi có kéo và dao cạo đủ dùng, nên tôi cắt đi khá ngắn gọn, trừ hàng ria ở môi trên tôi xén tỉa thành một cặp ria mép to tướng kiểu Hồi giáo như ria vài gã Thổ Nhĩ Kì tôi gặp ở Xa-lê, vì người Ma-rốc không để ria theo kiểu như người Thổ; tôi chẳng dám nói cặp ria mép ấy dài đến mức có thể dùng treo mũ của tôi; nhưng chiều dài và hình dáng kì quái của chúng cũng khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu như là ở nước Anh.
Giới thiệu văn bản
2. Tác phẩm
a. Xuất xứ
b.Phương thức biểu đạt
c. Bố cục
d. Tóm tắt đoạn trích Rô-bin-xơn Ngoài Đảo Hoang
Rô-bin-xơn đã tự thuật tỉ mỉ về cuộc sống và chân dung của mình – vị “chúa đảo”. Với trang phục như mũ, áo, quần, thắt lưng toàn tự chế bằng da dê. Trang bị hai bên thắt lưng là chiếc cưa nhỏ và chiếc rìu con, bên dưới tay trái đẹo lủng lẳng hai cái túi thuốc súng và đạn ghém. Sau lưng đeo một cái gùi, vai khoác súng. Trên đầu là một cái ô xòe ra, che kín thân. Về diện mạo, với làn da không đến nỗi đen cháy, cặp ria dài và rậm theo kiểu Thổ Nhĩ Kỳ khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu như ở nước Anh.
Giới thiệu văn bản
2. Tác phẩm
a. Xuất xứ
b.Phương thức biểu đạt
c. Bố cục
I. Giới thiệu văn bản
II. Tìm hiểu văn bản
1 Bức chân dung tự họa của Rô-bin-xơn
a Trang phục
Kì cục như người rừng cổ xưa.
b Trang bị
Lỉnh kỉnh, cồng kềnh,kì quái
c Diện mạo
Cổ quái, lạ lùng
Tôi đội một chiếc mũ to tướng cao lêu đêu chẳng ra hình thù gì làm bằng da của một con dê, với mảnh da rủ xuống phía sau gáy, vừa để che nắng, vừa để chắn không cho mưa hắt vào cổ; ở miền khí hậu này chẳng gì tai hại bằng nước mưa luồn trong áo thấm vào da thịt.
Tôi mặc một chiếc áo bằng tấm da dê, vạt áo dài tới khoảng lưng chừng hai bắp đùi, và một cái quần loe đến đầu gối cũng bằng da dê; quần may bằng tấm da một con dê đực già, lông dê thõng xuống mỗi bên đến giữa bắp chân, chẳng khác nào quần dài; tôi không có bít tất mà cũng chẳng có giày, nhưng đã làm cho mình được một đôi, chẳng biết gọi là gì, giống như đôi ủng, bao quanh bắp chân và buộc dây hai bên…., nhưng hình dáng hết sức kỳ cục chẳng khác gì quần áo của tôi.
Quanh người tôi là một chiếc thắt lưng rộng bản bằng da dê phơi khô thắt lại bằng hai sợi dây cũng bằng da dê để thay cho khóa, hai bên có hai quai đeo, nhưng không đeo kiếm và dao găm mà lủng lẳng bên này một chiếc cưa nhỏ, bên kia một chiếc rìu con. Quàng qua vai tôi là một đai da khác hẹp bản hơn, hai đầu cũng buộc lại bằng dây như thế; và ở cuối đai, phía dưới cánh tay trái của tôi đeo lủng lẳng hai cái túi, cả hai cũng đều là bằng da dê, một túi đựng thuốc súng và túi kia đựng đạn ghém. Tôi đeo gùi sau lưng, khoác súng bên vai, và giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê, xấu xí vụng về, nhưng lại là thứ cần thiết nhất cho tôi, bên khẩu súng của tôi
Còn về diện mạo tôi, nó không đến nỗi đen cháy như các bạn có thể nghĩ về một kẻ chẳng quan tâm tí gì đến da dẻ của mình lại sống ở vào khoảng chín hoặc mười độ vĩ tuyến miền xích đạo. Râu ria của tôi đã có lúc tôi để mặc cho nó mọc dài đến hơn một gang tay; nhưng vì tôi có kéo và dao cạo đủ dùng, nên tôi cắt đi khá ngắn gọn, trừ hàng ria ở môi trên tôi xén tỉa thành một cặp ria mép to tướng kiểu Hồi giáo như ria vài gã Thổ Nhĩ Kì tôi gặp ở Xa-lê, vì người Ma-rốc không để ria theo kiểu như người Thổ; tôi chẳng dám nói cặp ria mép ấy dài đến mức có thể dùng treo mũ của tôi; nhưng chiều dài và hình dáng kì quái của chúng cũng khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu như là ở nước Anh.
ĐẰNG SAU BỨC CHÂN DUNG TỰ HỌA CỦA RO-BIN-XƠN
Là cuộc sống vô cùng gian khổ, nhưng nhân vật đã vượt qua bằng tinh thần lạc quan, sự sáng tạo của mình.
CÂU HỎI CỦNG CỐ
Câu 1: Nhận xét nào sau đây chưa chính xác về Rô-bin-xơn?
Trang phục của Rô-bin-xơn thật kì quái.
Trang phục của Rô-bin-xơn rất khác người.
Trang phục của Rô-bin-xơn chủ yếu để làm đẹp cho bản thân.
Trang phục của Rô-bin-xơn chủ yếu để chống đỡ với thiên nhiên khắc nghiệt trên đảo hoang.
C
Câu 2: Nhận xét nào sau đây nói đúng về chân dung của Rô-bin-xơn?
Xấu xí, dị dạng.
Kì cục, lập dị.
Lố lăng, kệch cỡm.
Kì dị, hài hước.
D
Câu 3: Cách kể của Rô-bin-xơn cho ta thấy điều gì?
Cuộc sống gian khổ ở chốn đảo hoang.
Ý chí vươn lên vượt qua gian khó.
Tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn.
Gồm tất cả những ý trên.
D
CÂU HỎI CỦNG CỐ
Hãy điền vào sơ đồ “Đằng sau bức chân dung Rô-bin-xơn”
Trang phục
Trang bị
Mũ, áo, quần, đôi ủng, ……
Thắt lưng, cưa nhỏ, rìu , thuốc súng, đạn ghém, ……
Kì cục, kì quái
Diện mạo
Màu da……
Râu ria……
Cổ quái, lạ lùng
Kết quả
Sự lao động sáng tạo, lạc quan, nghị lực phi thường, ý chí sống mãnh liệt
CÁM ƠN QUÝ THẦY CÔ VÀ CÁC EM ĐÃ QUAN TÂM THEO DÕI
I. Giới thiệu văn bản
II. Tìm hiểu văn bản
1 Bức chân dung tự họa của Rô-bin-xơn
2 Tinh thần Rô-bin-xơn
Rô-bin-xơn là người thông minh, sáng tạo, có óc thực tế, khéo léo, kiên trì, giàu nghị lực và quyết tâm. Đó là một con người lạc quan, yêu đời và ham sống
Các bạn thử nghĩ, một mình trên đảo hoang vắng mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn hàng ngày có bánh mì, bánh bột gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và phomát; tráng miệng thì các thứ hoa quả: Nho tươi, nho khô.... Thiết tưởng bữa ăn thịnh soạn chẳng kém gì ở những khách sạn bình thường nơi các thành phố lớn.”
…và rồi thỉnh thoảng tôi lại làm chuyến du hành ngắn trên biển…
I. Giới thiệu văn bản
II. Tìm hiểu văn bản
1 Bức chân dung tự họa của Rô-bin-xơn
2 Tinh thần Rô-bin-xơn
3 Ý nghĩa văn bản
CÁM ƠN QUÝ THẦY CÔ VÀ CÁC EM ĐÃ QUAN TÂM THEO DÕI
QUÍ THẦY CÔ GIÁO
VỀ DỰ THAO GIẢNG LỚP 9A2
GVTH: LÊ THỊ BẠCH TUYẾT
TIẾT 154 – 155 RÔ-BIN-XƠN NGOÀI ĐẢO HOANG
(Trích Ro-bin-xơn Cru-xô)
Giới thiệu văn bản
1. Tác giả
2. Tác phẩm
Tóm tắt tiểu thuyết Rô-Bin-Xơn Cru-Xô
Tiểu thuyết Rô-bin-xơn Cru-xô có nhan đề đầy đủ là Cuộc đời và những chuyện phiêu lưu kì lạ của Rô-bin-xơn Cru-xô. Chàng sinh năm 1632 ở Yóoc-sai, là người ưa hoạt động và ham thích phiêu lưu, say sưa đi đến những miền đất lạ, bất chấp sóng to gió lớn và bao nỗi gian nan nguy hiểm khác. Rô-bin-xơn xuống tàu ở Hơn, theo bạn đi Luân Đôn bằng đường biển. Cuộc hành trình không trót lọt, tàu bị đắm ở Y-a-mớt. Tai hoạ ấy không làm chàng nhụt chí. Cha mẹ khóc lóc, bạn bè can ngăn không lay chuyển quyết tâm của chàng. Chàng làm quen với một viên thuyền trưởng tàu buôn lần này rời bến đi Ghi-nê. Chuyến đầu tiên thuận buồm xuôi gió ; chuyến thứ hai gặp cướp biển, Rô-bin-xơn bị bắt làm nô lệ ở Xa-lê, một hải cảng của Ma-rốc ; hai năm sau, trốn thoát sang Bra-xin lập trại trồng trọt. Chàng vẫn không hề nao núng, ít năm sau, lại nghe mấy người bạn chủ trại rủ rê, xuống tàu đi Ghi-nê định thực hiện một chuyến buôn bán đổi chác lớn. Tàu gặp bão, mất phương hướng rồi bị đắm. Các thuỷ thủ trên tàu chết hết, chỉ còn một mình Rô-bin-xơn sống sót dạt vào một đảo hoang ngày 30 tháng 9 năm 1659, lúc ấy Rô-bin-xơn hai mươi bảy tuổi. Chàng lên đảo dựng lều dưới chân đồi che nắng che mưa, rào giậu chỗ ở đề phòng thú dữ. Chàng săn bắn kiếm ăn, rồi tiến tới trồng trọt, chăn nuôi, một tay làm đủ các nghề, nên chỉ sau một số năm, cuộc sống của chàng không những được ổn định mà ngày càng đầy đủ hơn. Tuy quanh quẩn chỉ có con chó và con vẹt làm bạn. Nhưng có lúc Rô-bin-xơn cảm thấy sung sướng khi nhìn thấy tất cả cơ ngơi do bàn tay chàng dựng nên. Đến năm thứ 25 chàng chiến đấu cứu được một nạn nhân thoát khỏi tay bọn ăn thịt người. Rô-bin-xơn đặt tên cho người da màu vừa thoát nạn là Thứ Sáu. Một chiếc tàu đến ghé đậu ở cái vịnh nhỏ gần nơi Rô-bin-xơn ở. Bọn thuỷ thủ nổi loạn chiếm tàu, trói thuyền trưởng, thuyền phó giải lên bờ, định bỏ cho chết trên đảo. Rô-bin-xơn giúp viên thuyền trưởng thu hồi tàu. Chàng trở về quê hương, có cả Thứ Sáu cùng đi, sau 28 năm 2 tháng 19 ngày sống trên đảo hoang, nơi chàng đã gửi lại bao kỉ niệm gian truân, đau khổ nhưng cũng sung sướng tự hào.
Giới thiệu văn bản
2. Tác phẩm
a. Xuất xứ
Đọc đoạn trích
Nếu có ai đó ở nước Anh gặp một kẻ như tôi lúc bấy giờ, chắc tôi sẽ làm cho họ hoảng sợ hoặc phá lên cười sằng sặc; và lắm khi tôi đứng lặng ngắm nghía bản thân mình, tôi cứ mỉm cười tưởng tượng tôi lang thang khắp miền Y-ooc-sai với trang bị và áo quần như vậy. Xin các bạn vui lòng hình dung bộ dạng của tôi như dưới đây.
Tôi đội một chiếc mũ to tướng cao lêu đêu chẳng ra hình thù gì làm bằng da của một con dê, với mảnh da rủ xuống phía sau gáy, vừa để che nắng, vừa để chắn không cho mưa hắt vào cổ; ở miền khí hậu này chẳng gì tai hại bằng nước mưa luồn trong áo thấm vào da thịt.
Tôi mặc một chiếc áo bằng tấm da dê, vạt áo dài tới khoảng lưng chừng hai bắp đùi, và một cái quần loe đến đầu gối cũng bằng da dê; quần may bằng tấm da một con dê đực già, lông dê thõng xuống mỗi bên đến giữa bắp chân, chẳng khác nào quần dài; tôi không có bít tất mà cũng chẳng có giày, nhưng đã làm cho mình được một đôi, chẳng biết gọi là gì, giống như đôi ủng, bao quanh bắp chân và buộc dây hai bên…., nhưng hình dáng hết sức kỳ cục chẳng khác gì quần áo của tôi.
b.Phương thức biểu đạt
Quanh người tôi là một chiếc thắt lưng rộng bản bằng da dê phơi khô thắt lại bằng hai sợi dây cũng bằng da dê để thay cho khóa, hai bên có hai quai đeo, nhưng không đeo kiếm và dao găm mà lủng lẳng bên này một chiếc cưa nhỏ, bên kia một chiếc rìu con. Quàng qua vai tôi là một đai da khác hẹp bản hơn, hai đầu cũng buộc lại bằng dây như thế; và ở cuối đai, phía dưới cánh tay trái của tôi đeo lủng lẳng hai cái túi, cả hai cũng đều là bằng da dê, một túi đựng thuốc súng và túi kia đựng đạn ghém. Tôi đeo gùi sau lưng, khoác súng bên vai, và giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê, xấu xí vụng về, nhưng lại là thứ cần thiết nhất cho tôi, bên khẩu súng của tôi. Còn về diện mạo tôi, nó không đến nỗi đen cháy như các bạn có thể nghĩ về một kẻ chẳng quan tâm tí gì đến da dẻ của mình lại sống ở vào khoảng chín hoặc mười độ vĩ tuyến miền xích đạo. Râu ria của tôi đã có lúc tôi để mặc cho nó mọc dài đến hơn một gang tay; nhưng vì tôi có kéo và dao cạo đủ dùng, nên tôi cắt đi khá ngắn gọn, trừ hàng ria ở môi trên tôi xén tỉa thành một cặp ria mép to tướng kiểu Hồi giáo như ria vài gã Thổ Nhĩ Kì tôi gặp ở Xa-lê, vì người Ma-rốc không để ria theo kiểu như người Thổ; tôi chẳng dám nói cặp ria mép ấy dài đến mức có thể dùng treo mũ của tôi; nhưng chiều dài và hình dáng kì quái của chúng cũng khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu như là ở nước Anh.
Giới thiệu văn bản
2. Tác phẩm
a. Xuất xứ
b.Phương thức biểu đạt
c. Bố cục
d. Tóm tắt đoạn trích Rô-bin-xơn Ngoài Đảo Hoang
Rô-bin-xơn đã tự thuật tỉ mỉ về cuộc sống và chân dung của mình – vị “chúa đảo”. Với trang phục như mũ, áo, quần, thắt lưng toàn tự chế bằng da dê. Trang bị hai bên thắt lưng là chiếc cưa nhỏ và chiếc rìu con, bên dưới tay trái đẹo lủng lẳng hai cái túi thuốc súng và đạn ghém. Sau lưng đeo một cái gùi, vai khoác súng. Trên đầu là một cái ô xòe ra, che kín thân. Về diện mạo, với làn da không đến nỗi đen cháy, cặp ria dài và rậm theo kiểu Thổ Nhĩ Kỳ khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu như ở nước Anh.
Giới thiệu văn bản
2. Tác phẩm
a. Xuất xứ
b.Phương thức biểu đạt
c. Bố cục
I. Giới thiệu văn bản
II. Tìm hiểu văn bản
1 Bức chân dung tự họa của Rô-bin-xơn
a Trang phục
Kì cục như người rừng cổ xưa.
b Trang bị
Lỉnh kỉnh, cồng kềnh,kì quái
c Diện mạo
Cổ quái, lạ lùng
Tôi đội một chiếc mũ to tướng cao lêu đêu chẳng ra hình thù gì làm bằng da của một con dê, với mảnh da rủ xuống phía sau gáy, vừa để che nắng, vừa để chắn không cho mưa hắt vào cổ; ở miền khí hậu này chẳng gì tai hại bằng nước mưa luồn trong áo thấm vào da thịt.
Tôi mặc một chiếc áo bằng tấm da dê, vạt áo dài tới khoảng lưng chừng hai bắp đùi, và một cái quần loe đến đầu gối cũng bằng da dê; quần may bằng tấm da một con dê đực già, lông dê thõng xuống mỗi bên đến giữa bắp chân, chẳng khác nào quần dài; tôi không có bít tất mà cũng chẳng có giày, nhưng đã làm cho mình được một đôi, chẳng biết gọi là gì, giống như đôi ủng, bao quanh bắp chân và buộc dây hai bên…., nhưng hình dáng hết sức kỳ cục chẳng khác gì quần áo của tôi.
Quanh người tôi là một chiếc thắt lưng rộng bản bằng da dê phơi khô thắt lại bằng hai sợi dây cũng bằng da dê để thay cho khóa, hai bên có hai quai đeo, nhưng không đeo kiếm và dao găm mà lủng lẳng bên này một chiếc cưa nhỏ, bên kia một chiếc rìu con. Quàng qua vai tôi là một đai da khác hẹp bản hơn, hai đầu cũng buộc lại bằng dây như thế; và ở cuối đai, phía dưới cánh tay trái của tôi đeo lủng lẳng hai cái túi, cả hai cũng đều là bằng da dê, một túi đựng thuốc súng và túi kia đựng đạn ghém. Tôi đeo gùi sau lưng, khoác súng bên vai, và giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê, xấu xí vụng về, nhưng lại là thứ cần thiết nhất cho tôi, bên khẩu súng của tôi
Còn về diện mạo tôi, nó không đến nỗi đen cháy như các bạn có thể nghĩ về một kẻ chẳng quan tâm tí gì đến da dẻ của mình lại sống ở vào khoảng chín hoặc mười độ vĩ tuyến miền xích đạo. Râu ria của tôi đã có lúc tôi để mặc cho nó mọc dài đến hơn một gang tay; nhưng vì tôi có kéo và dao cạo đủ dùng, nên tôi cắt đi khá ngắn gọn, trừ hàng ria ở môi trên tôi xén tỉa thành một cặp ria mép to tướng kiểu Hồi giáo như ria vài gã Thổ Nhĩ Kì tôi gặp ở Xa-lê, vì người Ma-rốc không để ria theo kiểu như người Thổ; tôi chẳng dám nói cặp ria mép ấy dài đến mức có thể dùng treo mũ của tôi; nhưng chiều dài và hình dáng kì quái của chúng cũng khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu như là ở nước Anh.
ĐẰNG SAU BỨC CHÂN DUNG TỰ HỌA CỦA RO-BIN-XƠN
Là cuộc sống vô cùng gian khổ, nhưng nhân vật đã vượt qua bằng tinh thần lạc quan, sự sáng tạo của mình.
CÂU HỎI CỦNG CỐ
Câu 1: Nhận xét nào sau đây chưa chính xác về Rô-bin-xơn?
Trang phục của Rô-bin-xơn thật kì quái.
Trang phục của Rô-bin-xơn rất khác người.
Trang phục của Rô-bin-xơn chủ yếu để làm đẹp cho bản thân.
Trang phục của Rô-bin-xơn chủ yếu để chống đỡ với thiên nhiên khắc nghiệt trên đảo hoang.
C
Câu 2: Nhận xét nào sau đây nói đúng về chân dung của Rô-bin-xơn?
Xấu xí, dị dạng.
Kì cục, lập dị.
Lố lăng, kệch cỡm.
Kì dị, hài hước.
D
Câu 3: Cách kể của Rô-bin-xơn cho ta thấy điều gì?
Cuộc sống gian khổ ở chốn đảo hoang.
Ý chí vươn lên vượt qua gian khó.
Tinh thần lạc quan của Rô-bin-xơn.
Gồm tất cả những ý trên.
D
CÂU HỎI CỦNG CỐ
Hãy điền vào sơ đồ “Đằng sau bức chân dung Rô-bin-xơn”
Trang phục
Trang bị
Mũ, áo, quần, đôi ủng, ……
Thắt lưng, cưa nhỏ, rìu , thuốc súng, đạn ghém, ……
Kì cục, kì quái
Diện mạo
Màu da……
Râu ria……
Cổ quái, lạ lùng
Kết quả
Sự lao động sáng tạo, lạc quan, nghị lực phi thường, ý chí sống mãnh liệt
CÁM ƠN QUÝ THẦY CÔ VÀ CÁC EM ĐÃ QUAN TÂM THEO DÕI
I. Giới thiệu văn bản
II. Tìm hiểu văn bản
1 Bức chân dung tự họa của Rô-bin-xơn
2 Tinh thần Rô-bin-xơn
Rô-bin-xơn là người thông minh, sáng tạo, có óc thực tế, khéo léo, kiên trì, giàu nghị lực và quyết tâm. Đó là một con người lạc quan, yêu đời và ham sống
Các bạn thử nghĩ, một mình trên đảo hoang vắng mà bữa sáng có sữa tươi, bữa ăn hàng ngày có bánh mì, bánh bột gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và phomát; tráng miệng thì các thứ hoa quả: Nho tươi, nho khô.... Thiết tưởng bữa ăn thịnh soạn chẳng kém gì ở những khách sạn bình thường nơi các thành phố lớn.”
…và rồi thỉnh thoảng tôi lại làm chuyến du hành ngắn trên biển…
I. Giới thiệu văn bản
II. Tìm hiểu văn bản
1 Bức chân dung tự họa của Rô-bin-xơn
2 Tinh thần Rô-bin-xơn
3 Ý nghĩa văn bản
CÁM ƠN QUÝ THẦY CÔ VÀ CÁC EM ĐÃ QUAN TÂM THEO DÕI
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê Thị Bạch Tuyết
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)