Bài 29. Luyện tập đưa các yếu tố tự sự và miêu tả vào bài văn nghị luận
Chia sẻ bởi Đinh Trọng Việt |
Ngày 03/05/2019 |
32
Chia sẻ tài liệu: Bài 29. Luyện tập đưa các yếu tố tự sự và miêu tả vào bài văn nghị luận thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
Tiết 12o:
I. Tìm hiểu đề:
1. Đề bài : Trang phục và văn hoá.
3. Vấn đề nghị luận: Vấn đề trang phục học sinh và văn hoá.
2. Thể loại : Nghị luận
II. Luyện tập:
Xác định và sắp xếp luận điểm:
a) Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn có nhiều thay đổi, không còn giản dị, lành mạnh như trước nữa.
b) Việc chạy theo các "mốt" ăn mặc ấy có nhiều tác hại (làm mất thời gian của các bạn, ảnh hưởng xấu đến kết quả học tập, gây tốn kém cho cha mẹ).
c) Các bạn lầm tưởng rằng ăn mặc như vậy sẽ làm mình trở thành người "văn minh", "sành điệu".
d) Nhà trường đang phát động phong trào chống sử dụng ma tuý và ủng hộ đồng bào vùng bị thiên tai.
e) Việc ăn mặc phảiphù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hoá của dân tộc, với lúa tuổi và hoàn cảnh sống.
d) Các bạn cần thay đổi lại trang phục cho lành mạnh, đứng đắn hơn.
a) Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn có nhiều thay đổi, không còn giản dị, lành mạnh như trước nữa.
c) Các bạn lầm tưởng rằng ăn mặc như vậy sẽ làm mình trở thành người "văn minh", "sành điệu".
e) Việc ăn mặc phải phù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hoá của dân tộc, với lúa tuổi và hoàn cảnh sống.
b) Việc chạy theo các "mốt" ăn mặc ấy có nhiều tác hại (làm mất thời gian của các bạn, ảnh hưởng xấu đến kết quả học tập, gây tốn kém cho cha mẹ).
d) Các bạn cần thay đổi lại trang phục cho lành mạnh, đứng đắn hơn.
- Sắp xếp luận điểm hợp lí:
2. Xác định và vận dụng yếu tố tự sự và miêu tả.
Đoạn văn a. - Yếu tố tự sự:
+ Có bạn trút bỏ chiếc áo sơ mi để mặc vào một chiếc áo phông.
+ Có bạn đòi mua bằng được chiếc quần bò đắt tiền để diện đến trường.
+ Lại có bạn quên cả việc học tập.
+ Hôm qua, ở cổng trường, chút nữa là tôi không nhận ra bạn của lớp mình.
2. Xác định và vận dụng yếu tố tự sự và miêu tả.
Đoạn văn a - Yếu tố tự sự:
- Yếu tố miêu tả:
+ Quần xé gấu và thủng gối
+ Dán mắt vào, đắm đuối chơi .
+ Mái tóc đỏ hoe, đôi giày cao quá khổ, áo đen ngắn ngủn bó chặt lấy thân mình, người gầy nhỏ, quần trắng ống rộng lùng thùng
Luận điểm: Sự ăn mặc của các bạn sao lại thay đổi nhiều đến thế!
Đoạn văn b. - Yếu tố tự sự:
+ Nhớ lớp kịch "Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục" mà chúng ta mới học
+ Cái ông trưởng giả Giuốc-đanh kia .đặt may lễ phục
+ Ông ta tưởng rằng hễ mặc được bộ lễ phục quý tộc là mình có ngay cái sang của nhà quý tộc.
+ Ông Giuốc-đanh đã tự mình biến thành trò cười
+ Ông ta còn bị đám thợ phu lột áo, quần
Yếu tố miêu tả:
+ Hãnh diện ngẩng cao đầu
+ Bộ quần áo may hoa lộn ngược và ngắn cũn cỡn
+Bị lột cả áo ngắn, quần cộc
+ Giuốc-đanh kia hăm hở
* Chú ý:
- Có thể chọn 1 trong 5 luận điểm ở mục (1) để phát triển thành đoạn văn.
Đoạn văn phải có ít nhất 5 đến 7 câu.
Đảm bảo nội dung, làm rõ luận điểm
Có đưa yếu tố tự sự và miêu tả
VD 1: Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn có nhiều thay đổi không còn giản dị và lành mạnh như trước nữa. Các bạn trút bỏ áo sơ mi trắng, quần đen để khoác lên người bộ quần áo không phù hợp. Hôm nay là quần bò tua gấu, mai là quần xẻ lên bắp chân, áo ngắn cũn cỡn...Rồi tiếp đến không còn mốt nào tung ra thị trường là các bạn không có.
VD 2: Việc ăn mặc phải phù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hoá, với lứa tuổi và hoàn cảnh sống. Trong khi một số bạn chạy theo mốt thời trang thì vẫn có những bạn mặc những bộ quần áo giản dị bị cho là lạc hậu nhưng vẫn được mọi người tôn trọng vì đó là những bộ quần áo gọn gàng, phù hợp với lứa tuổi học sinh. Vậy phải chăng cứ phải theo mốt, sành điệu mới là đẹp. Các bạn thấy đấy cách ăn mặc phù hợp với tuổi học sinh là đẹp, là giản dị, là hồn nhiên, trong sáng. Từ đó khẳng định: "Đẹp không cần cứ phải mốt". Hơn thế nữa, nếu khách du lịch đến Việt Nam họ thấy trên đường phố những thanh thiếu niên ăn mặc "Sành điệu" họ sẽ nghĩ gì về trang phục của nước ta, về truyền thống văn hoá Việt Nam.
I. Tìm hiểu đề:
1. Đề bài : Trang phục và văn hoá.
3. Vấn đề nghị luận: Vấn đề trang phục học sinh và văn hoá.
2. Thể loại : Nghị luận
II. Luyện tập:
Xác định và sắp xếp luận điểm:
a) Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn có nhiều thay đổi, không còn giản dị, lành mạnh như trước nữa.
b) Việc chạy theo các "mốt" ăn mặc ấy có nhiều tác hại (làm mất thời gian của các bạn, ảnh hưởng xấu đến kết quả học tập, gây tốn kém cho cha mẹ).
c) Các bạn lầm tưởng rằng ăn mặc như vậy sẽ làm mình trở thành người "văn minh", "sành điệu".
d) Nhà trường đang phát động phong trào chống sử dụng ma tuý và ủng hộ đồng bào vùng bị thiên tai.
e) Việc ăn mặc phảiphù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hoá của dân tộc, với lúa tuổi và hoàn cảnh sống.
d) Các bạn cần thay đổi lại trang phục cho lành mạnh, đứng đắn hơn.
a) Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn có nhiều thay đổi, không còn giản dị, lành mạnh như trước nữa.
c) Các bạn lầm tưởng rằng ăn mặc như vậy sẽ làm mình trở thành người "văn minh", "sành điệu".
e) Việc ăn mặc phải phù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hoá của dân tộc, với lúa tuổi và hoàn cảnh sống.
b) Việc chạy theo các "mốt" ăn mặc ấy có nhiều tác hại (làm mất thời gian của các bạn, ảnh hưởng xấu đến kết quả học tập, gây tốn kém cho cha mẹ).
d) Các bạn cần thay đổi lại trang phục cho lành mạnh, đứng đắn hơn.
- Sắp xếp luận điểm hợp lí:
2. Xác định và vận dụng yếu tố tự sự và miêu tả.
Đoạn văn a. - Yếu tố tự sự:
+ Có bạn trút bỏ chiếc áo sơ mi để mặc vào một chiếc áo phông.
+ Có bạn đòi mua bằng được chiếc quần bò đắt tiền để diện đến trường.
+ Lại có bạn quên cả việc học tập.
+ Hôm qua, ở cổng trường, chút nữa là tôi không nhận ra bạn của lớp mình.
2. Xác định và vận dụng yếu tố tự sự và miêu tả.
Đoạn văn a - Yếu tố tự sự:
- Yếu tố miêu tả:
+ Quần xé gấu và thủng gối
+ Dán mắt vào, đắm đuối chơi .
+ Mái tóc đỏ hoe, đôi giày cao quá khổ, áo đen ngắn ngủn bó chặt lấy thân mình, người gầy nhỏ, quần trắng ống rộng lùng thùng
Luận điểm: Sự ăn mặc của các bạn sao lại thay đổi nhiều đến thế!
Đoạn văn b. - Yếu tố tự sự:
+ Nhớ lớp kịch "Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục" mà chúng ta mới học
+ Cái ông trưởng giả Giuốc-đanh kia .đặt may lễ phục
+ Ông ta tưởng rằng hễ mặc được bộ lễ phục quý tộc là mình có ngay cái sang của nhà quý tộc.
+ Ông Giuốc-đanh đã tự mình biến thành trò cười
+ Ông ta còn bị đám thợ phu lột áo, quần
Yếu tố miêu tả:
+ Hãnh diện ngẩng cao đầu
+ Bộ quần áo may hoa lộn ngược và ngắn cũn cỡn
+Bị lột cả áo ngắn, quần cộc
+ Giuốc-đanh kia hăm hở
* Chú ý:
- Có thể chọn 1 trong 5 luận điểm ở mục (1) để phát triển thành đoạn văn.
Đoạn văn phải có ít nhất 5 đến 7 câu.
Đảm bảo nội dung, làm rõ luận điểm
Có đưa yếu tố tự sự và miêu tả
VD 1: Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn có nhiều thay đổi không còn giản dị và lành mạnh như trước nữa. Các bạn trút bỏ áo sơ mi trắng, quần đen để khoác lên người bộ quần áo không phù hợp. Hôm nay là quần bò tua gấu, mai là quần xẻ lên bắp chân, áo ngắn cũn cỡn...Rồi tiếp đến không còn mốt nào tung ra thị trường là các bạn không có.
VD 2: Việc ăn mặc phải phù hợp với thời đại nhưng cũng phải lành mạnh, phù hợp với truyền thống văn hoá, với lứa tuổi và hoàn cảnh sống. Trong khi một số bạn chạy theo mốt thời trang thì vẫn có những bạn mặc những bộ quần áo giản dị bị cho là lạc hậu nhưng vẫn được mọi người tôn trọng vì đó là những bộ quần áo gọn gàng, phù hợp với lứa tuổi học sinh. Vậy phải chăng cứ phải theo mốt, sành điệu mới là đẹp. Các bạn thấy đấy cách ăn mặc phù hợp với tuổi học sinh là đẹp, là giản dị, là hồn nhiên, trong sáng. Từ đó khẳng định: "Đẹp không cần cứ phải mốt". Hơn thế nữa, nếu khách du lịch đến Việt Nam họ thấy trên đường phố những thanh thiếu niên ăn mặc "Sành điệu" họ sẽ nghĩ gì về trang phục của nước ta, về truyền thống văn hoá Việt Nam.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đinh Trọng Việt
Dung lượng: |
Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)