Bài 25. Mây và sóng
Chia sẻ bởi Nguyễn Tuyết Hạnh |
Ngày 07/05/2019 |
17
Chia sẻ tài liệu: Bài 25. Mây và sóng thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Chào mừng thầy cô
và các em
tham dự hội giảng!
Những câu thơ văn sau gợi em nhớ
các văn bản nào đã học?
… “Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”…
… “Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối
Lưng đưa nôi và tim hát thành lời”…
Con cò
(Chế Lan Viên)
Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ (Nguyễn Khoa Điềm)
Tình
mẫu
tử
…“Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúcđể tránh cho con một giờ đau đớn”…
Mẹ tôi (A-mi-xi)
Mây và sóng
TIẾT 129: vĂN BẢN
R. TA-GO
Thành phố Can-cut-ta (?n Độ)
- R.Ta-go (1861-1941)
Nhà thơ hiện đại lớn nhất Ấn Độ, nhà văn đầu tiên của Châu Á được nhận giải thưởng Nô-ben về văn học (1913)
Ông để lại một gia tài văn hoá nghệ thuật đồ sộ, phong phú.
Thơ Ta- go thể hiện tinh thần dân tộc, dân chủ sâu sắc, tinh thần nhân văn cao cả và tính chất trữ tình triết lí nồng đượm.
- Cả thế giới tôn vinh ông là vĩ nhân của nhân loại.
Mother, the folk who live up in the clouds call out to me-
"We play from the time we wake till the day ends.
We play with the golden dawn, we play with the silver moon."
I ask, "But how am I to get up to you ?"
They answer, "Come to the edge of the earth, lift up your
hands to the sky, and you will be taken up into the clouds."
"My mother is waiting for me at home, "I say, "How can I leave
her and come?"
Then they smile and float away.
But I know a nicer game than that, mother.
I shall be the cloud and you the moon.
I shall cover you with both my hands, and our house-top will
be the blue sky.
The folk who live in the waves call out to me-
"We sing from morning till night; on and on we travel and know
not where we pass."
I ask, "But how am I to join you?"
They tell me, "Come to the edge of the shore and stand with
your eyes tight shut, and you will be carried out upon the waves."
I say, "My mother always wants me at home in the everything-
how can I leave her and go?"
They smile, dance and pass by.
But I know a better game than that.
I will be the waves and you will be a strange shore.
I shall roll on and on and on, and break upon your lap with
laughter.
And no one in the world will know where we both are.
Clouds and Waves
Mẹ ơi, trên mây có người gọi con:
"Bọn tớ chơi từ khi thức dậy cho đến lúc chiều tà. Bọn tớ chơi với bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc ".
Con hỏi : "Nhưng làm thế nào mình lên đó được ?".
Họ đáp : "Hãy đến nơi tận cùng trái đất, đưa tay lên trời, cậu sẽ được nhấc bổng lên tận tầng mây".
"Mẹ mình đang đợi ở nhà "- con bảo - "Làm sao có thể rời mẹ mà đến được ?".
Thế là họ mỉm cười bay đi.
Nhưng con biết có trò chơi thú vị hơn, mẹ ạ!
Con là mây và mẹ sẽ là trăng.
Hai bàn tay con ôm lấy mẹ, và mái nhà ta s? là bầu trời xanh thẳm.
Trong sóng có người gọi con:
"Bọn tớ ca hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao".
Con hỏi : "Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được ?".
Họ nói : "Hãy đến rìa biển cả, nhắm nghiền mắt lại, cậu sẽ được làn sóng nâng đi".
Con bảo: "Buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời mẹ mà đi được ?".
Thế là họ mỉm cười, nhảy múa lướt qua.
Nhưng con biết trò chơi khác hay hơn.
Con là sóng và mẹ sẽ là bến bờ kì lạ,
Con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ.
Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta ở chốn nào.
Mây và sóng
(Ra-bin-đra-nat Ta-go)
(Nguyễn Khắc Phi dịch)
Mây: “Bän tí ch¬i tõ khi thøc dËy cho ®Õn lóc chiÒu tµ. Bän tí ch¬i víi b×nh minh vµng, bän tí ch¬i víi vÇng tr¨ng b¹c ”
“H·y ®Õn n¬i tËn cïng tr¸i ®Êt, ®a tay lªn trêi, cËu sÏ ®îc nhÊc bæng lªn tËn tÇng m©y”
Sóng: “Bän tí ca h¸t tõ s¸ng sím cho ®Õn hoµng h«n. Bän tí ngao du n¬i nµy n¬i nä mµ kh«ng biÕt tõng ®Õn n¬i nao”
“H·y ®Õn r×a biÓn c¶, nh¾m nghiÒn m¾t l¹i, cËu sÏ ®îc lµn sãng n©ng ®i”
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
và các em
tham dự hội giảng!
Những câu thơ văn sau gợi em nhớ
các văn bản nào đã học?
… “Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”…
… “Vai mẹ gầy nhấp nhô làm gối
Lưng đưa nôi và tim hát thành lời”…
Con cò
(Chế Lan Viên)
Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ (Nguyễn Khoa Điềm)
Tình
mẫu
tử
…“Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúcđể tránh cho con một giờ đau đớn”…
Mẹ tôi (A-mi-xi)
Mây và sóng
TIẾT 129: vĂN BẢN
R. TA-GO
Thành phố Can-cut-ta (?n Độ)
- R.Ta-go (1861-1941)
Nhà thơ hiện đại lớn nhất Ấn Độ, nhà văn đầu tiên của Châu Á được nhận giải thưởng Nô-ben về văn học (1913)
Ông để lại một gia tài văn hoá nghệ thuật đồ sộ, phong phú.
Thơ Ta- go thể hiện tinh thần dân tộc, dân chủ sâu sắc, tinh thần nhân văn cao cả và tính chất trữ tình triết lí nồng đượm.
- Cả thế giới tôn vinh ông là vĩ nhân của nhân loại.
Mother, the folk who live up in the clouds call out to me-
"We play from the time we wake till the day ends.
We play with the golden dawn, we play with the silver moon."
I ask, "But how am I to get up to you ?"
They answer, "Come to the edge of the earth, lift up your
hands to the sky, and you will be taken up into the clouds."
"My mother is waiting for me at home, "I say, "How can I leave
her and come?"
Then they smile and float away.
But I know a nicer game than that, mother.
I shall be the cloud and you the moon.
I shall cover you with both my hands, and our house-top will
be the blue sky.
The folk who live in the waves call out to me-
"We sing from morning till night; on and on we travel and know
not where we pass."
I ask, "But how am I to join you?"
They tell me, "Come to the edge of the shore and stand with
your eyes tight shut, and you will be carried out upon the waves."
I say, "My mother always wants me at home in the everything-
how can I leave her and go?"
They smile, dance and pass by.
But I know a better game than that.
I will be the waves and you will be a strange shore.
I shall roll on and on and on, and break upon your lap with
laughter.
And no one in the world will know where we both are.
Clouds and Waves
Mẹ ơi, trên mây có người gọi con:
"Bọn tớ chơi từ khi thức dậy cho đến lúc chiều tà. Bọn tớ chơi với bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc ".
Con hỏi : "Nhưng làm thế nào mình lên đó được ?".
Họ đáp : "Hãy đến nơi tận cùng trái đất, đưa tay lên trời, cậu sẽ được nhấc bổng lên tận tầng mây".
"Mẹ mình đang đợi ở nhà "- con bảo - "Làm sao có thể rời mẹ mà đến được ?".
Thế là họ mỉm cười bay đi.
Nhưng con biết có trò chơi thú vị hơn, mẹ ạ!
Con là mây và mẹ sẽ là trăng.
Hai bàn tay con ôm lấy mẹ, và mái nhà ta s? là bầu trời xanh thẳm.
Trong sóng có người gọi con:
"Bọn tớ ca hát từ sáng sớm cho đến hoàng hôn. Bọn tớ ngao du nơi này nơi nọ mà không biết từng đến nơi nao".
Con hỏi : "Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được ?".
Họ nói : "Hãy đến rìa biển cả, nhắm nghiền mắt lại, cậu sẽ được làn sóng nâng đi".
Con bảo: "Buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời mẹ mà đi được ?".
Thế là họ mỉm cười, nhảy múa lướt qua.
Nhưng con biết trò chơi khác hay hơn.
Con là sóng và mẹ sẽ là bến bờ kì lạ,
Con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ.
Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta ở chốn nào.
Mây và sóng
(Ra-bin-đra-nat Ta-go)
(Nguyễn Khắc Phi dịch)
Mây: “Bän tí ch¬i tõ khi thøc dËy cho ®Õn lóc chiÒu tµ. Bän tí ch¬i víi b×nh minh vµng, bän tí ch¬i víi vÇng tr¨ng b¹c ”
“H·y ®Õn n¬i tËn cïng tr¸i ®Êt, ®a tay lªn trêi, cËu sÏ ®îc nhÊc bæng lªn tËn tÇng m©y”
Sóng: “Bän tí ca h¸t tõ s¸ng sím cho ®Õn hoµng h«n. Bän tí ngao du n¬i nµy n¬i nä mµ kh«ng biÕt tõng ®Õn n¬i nao”
“H·y ®Õn r×a biÓn c¶, nh¾m nghiÒn m¾t l¹i, cËu sÏ ®îc lµn sãng n©ng ®i”
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Tuyết Hạnh
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)