Bài 24. Nói với con
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Ngọt |
Ngày 08/05/2019 |
22
Chia sẻ tài liệu: Bài 24. Nói với con thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Nhiệt liệt chào mừng các thầy cô về dự tiết ngữ văn lớp 9
Người thực hiện: Nguyễn Thị Ngọt
Kiểm tra bài cũ
D?c thu?c lũng bi tho "Sang thu"
c?a H?u Th?nh v nờu n?i dung bi tho.
Y Phương
NÓI VỚI CON
Ngữ văn: Tiết 122
NÓI VỚI CON
Y Phương
1. Tác giả:
Tên thật: Hứa Vĩnh Sước, sinh năm 1948.
Là nhà thơ dân tộc Tày.
- Thơ ông thể hiện tâm hồn chân thật, mạnh mẽ, trong sáng và cách tư duy giàu hình ảnh của người miền núi.
- Người Hoa núi (kịch bản sân khấu, 1982);
-Tiếng hát tháng giêng (thơ, 1986);
- Lửa hồng một góc (thơ, 1987);
- Lời chúc (thơ, 1991);
- Đàn then (thơ, 1996).
- Thơ Y Phương (2002)
* Các tác phẩm chính:
* Giải Thưởng:
Gi?i A, cu?c thi tho t?p chớ Van ngh? Quõn d?i .
Gi?i A gi?i thu?ng van h?c c?a H?i Nh van Vi?t Nam 1987.
Gi?i A, gi?i thu?ng H?i d?ng Van h?c dõn t?c H?i Nh van Vi?t Nam 1992.
NÓI VỚI CON
Y Phương
2. Tác phẩm:
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
NÓI VỚI CON
Y Phương
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
Một loại dụng cụ bắt cá được làm bằng tre nan vót tròn
Dải đất trũng và kéo dài nằm giữa hai sườn đồi, núi
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
NÓI VỚI CON
Y Phương
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
- Cách nói mộc mạc, hình ảnh cụ thể, chân thực.
=>Gia đình là tổ ấm, nôi êm để con khôn lớn, trưởng thành.
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
* Quê hương :
- Con người quê hương:
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
- Thiên nhiên quê hương:
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
- Nghệ thuật nhân hoá
- Các động từ "đan", "cài": Miêu tả cụ thể công việc lao động và cho thấy sự cần
cù, khéo léo, ti hoa.
- Hình ảnh " Vách nhà ken câu hát": Biểu tượng cho cuộc sống tươi vui, lạc quan.
=> Người quê hương có cuộc sống lao động cần cù, tươi vui và con du?c l?n lờn trong cuộc sống lao động ấy.
nhấn mạnh tấm lòng bao dung, rộng mở của núi rừng
=>Rừng núi quê hương mình thật tươi đẹp, nghĩa tình. Thiên nhiên ấy đã che chở, nuôi dưỡng con cả tâm hồn và lối sống.
quê hương.
và ẩn dụ
Quê hương
Nuôi dưỡng con khôn lớn, trưởng thành
Cội nguồn sinh dưỡng của con
Gia đình
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
NÓI VỚI CON
Y Phương
Người đồng mình thương lắm con ơi
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
Người đồng mình lắm con ơi
Cao đo
Xa nuôi chí lớn
Dẫu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê
Sống trong thung không chê thung
Sống như sông như suối
Không lo
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được
Nghe con.
NÓI VỚI CON
Y Phương
nỗi buồn
đá ghập ghềnh
nghèo đói
cực nhọc
Lên thác xuống ghềnh
thương
CÙNG THẢO LUẬN (2phút)
Nhóm 1
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Nhóm 2
Nhóm 3
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục.
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc.
Phiếu học tập
- Tên:
- Nhóm:
? Phõn tớch ngh? thu?t d?c s?c v ch? ra n?i dung di?n d?t c?a nh?ng sõu tho sau.
CÙNG THẢO LUẬN (2phút)
Nhóm 1
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
Nhóm 2
Nhóm 3
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục.
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc.
Nhóm 1
Cao đo nỗi buồn
Xa nuôi chí lớn
- Cách diễn đạt mộc mạc, giản dị, độc đáo, lấy cái cụ thể để nói cái trừu tượng.
- Đối lập.
- Sống còn nhiều nỗi buồn, ít niềm vui.
- Bền gan vững chí.
Nhóm 2
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc.
- Điệp ngữ, so sánh, thành ngữ, từ phủ định. - Hình ảnh thơ giàu sức gợi tả.
Cuộc sống còn gian nan, vất vả, cực nhọc, đói nghèo.
- Yêu quê hương tha thiết, thuỷ chung gắn bó với quê hương.
- Sống mạnh mẽ, phóng khoáng, đầy bản lĩnh.
Nhóm 3
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì làm phong tục.
- Điệp ngữ. đối lập.
- Cách diễn đạt độc đáo, hình ảnh thơ giàu sức gợi.
- Giản dị, mộc mạc, chân chất.
-Tâm hồn cao đẹp: giàu chí khí, niềm tin và nghị lực.
- Tự lực, tự cường, khát khao xây dựng quê hương giàu đẹp.
- Có ý thức giữ gìn và phát huy truyền thống của quê hương.
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được Nghe con.
Lên đường: Trưởng thành vào đời, vào cuộc sống.
Mong con: - Hãy tự hào về truyền thống của quê hương.
- Tự tin và vững vàng trên bước đường đời.
Con ơi tuy thô sơ da thịt
Lên đường
Không bao giờ nhỏ bé được Nghe con.
Lên đường: Trưởng thành vào đời, vào cuộc sống.
Mong con: - Hãy tự hào về truyền thống của quê hương.
- Tự tin và vững vàng trên bước đường đời.
Người cha nói với con
về những đức tính tốt đẹp
của người đồng mình
Mong
muốn
con:
Sống nghĩa tình, chung
thuỷ với quê hương
Tự hào, kế tục và phát huy
truyền thống quê hương
Tự tin vững bước trên
đường đời
Tình yêu
thương
con
Tình yêu
quê hương
đất nước
Lòng tự hào
về truyền
thống văn
hoá của
quê hương
dân tộc
5. Tổng kết:
Nghệ thuật:
Giọng điệu tha thiết, trìu mến.
Hình ảnh cụ thể có sức khái quát, mộc mạc và rất giàu chất thơ.
Bố cục mạch lạc, cảm xúc tự nhiên.
2. Nội dung:
Qua lời người cha nói với con, nhà thơ đã thể
hiện tình cảm gia đình ấm cúng đồng thời ca ngợi
truyền thống cần cù, sức sống mạnh mẽ, bền bỉ
của quê hương, dân tộc mình.
TRề CHOI ễ CH?
Câu 1: Y Phương là người dân tộc này.
Câu 2: Đây là cách gọi những người cùng bản mường của tác giả Y Phương?
Câu 3: Theo Y Phương thì quê hương đã làm gì cho con người?
Câu 4: Tính từ chỉ sức sống của người đồng mình?
Câu 5: Đây là một cách hiểu nghĩa cụm từ " Lên đường"
t
ụ
h
p
h
n
ì
t
Ô chữ gồm 9 chữ cái: Đây là một tình cảm thiêng liêng của con người.
ử
Cha nói với con
Cội nguồn sinh dưỡng (gia đình; quê hương).
Đức tính cao đẹp của "người đồng mình".
Ước mong con
Yêu quý, thủy chung, tự hào, vững niềm tin
bước vào đời để xây dựng quê hương.
Về nhà
Học thuộc lòng bài thơ.
Nắm chắc nội dung cơ bản.
Hoàn thành phần luyện tâph trong SGK/74.
- Chuẩn bị bài: Nghĩa tường minh và hàm ý.
Xin chân thành cảm ơn
các thầy cô và các em
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Ngọt
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)