Bài 18. Ông đồ
Chia sẻ bởi đinh thị chính |
Ngày 02/05/2019 |
47
Chia sẻ tài liệu: Bài 18. Ông đồ thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
Ông Đồ
Tu?n 17 :
Tiết 65:
Vũ Đình Liên
Vũ Đình Liên ( 1913-1996) sinh ra trong dòng họ Vũ giàu truyền thống văn hiến ở đất Hải Dương. Là một học trò giỏi có tiếng ở đất Hà Thành, đỗ tú tài trường Bưởi năm 1932, là người xây đắp nền móng cho phong trào thơ mới của Việt Nam. Sau này là thầy giáo dạy tiếng Pháp, làm chuyên gia tiếng Pháp cho châu Phi, châu Mĩ và châu Đại Dương. Giáo sư Vũ Đình Liên là người nhân ái bao dung, có nhiều công lao đóng góp cho sự nghiệp giáo dục đào tạo. Ông được Nhà nước phong tặng danh hiệu cao quý “Nhà giáo nhân dân”đúng vào ngày 20/11/1991.
-
Bài thơ “ Ông đồ” được đăng trên báo Tinh hoa năm 1936, có tiếng vang lớn, mở đầu phong trào thơ mới ở nước ta. Bài thơ và tác giả đã được báo chí nước ngoài giới thiệu qua gần mười thứ tiếng : Anh, Pháp, Nga, Trung, Đức, Thuỵ Điển, Đan Mạch, Bồ Đào Nha, Ả Rập,....
* Tác phẩm:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay
Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài giời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ ?
* Bố cục: gồm 3 phần
Khổ 1+2: hình ảnh ông đồ với mùa xuân năm xưa
Khổ 3+4: hình ảnh ông đồ với mùa xuân hiện tại
Khổ 5: nỗi hoài niệm của tác giả đối với ông đồ
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay
-Thời gian : Mỗi khi tết đến,xuân về
- Khung cảnh mùa xuân tươi tắn, sinh động với sắc hoa đào nở không khí tưng bừng náo nhiệt.
- Trong đó Ông Đồ trở thành một hình ảnh không thể thiếu, làm nên nét đẹp văn hóa truyền thống dân tộc được mọi người mến mộ
Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
- S/d biện pháp nhân hoá:-Giấy - buồn - không thắm - Mực – sầu
- Ông - vẫn ngồi đấy
Qua đường – không ai hay
Ông âm thầm,lạc lõng giữa phố phường
Lá vàng rơi là dấu hiệu cuối thu,
mưa bụi bay là dấu hiệu mùa đông.
Như vậy ông đồ đã kiên trì ngồi đợi
viết chữ qua mấy mùa-> Buồn thương
cho ông đồ cũng như lớp người đã trở
nên lỗi thời. Buồn thương cho những gì từng là giá trị nay trở lên tàn tạ, bị rơivào quên lãng
Thời gian tuần hoàn mùa xuân trở lại, vẫn hoa đào, vẫn phố xưa nhưng cuộc đời đã thay đổi, ông đồ đã vắng bóng
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ ?
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Tác giả đồng cảm sâu sắc với nỗi lòng tê tái của ông đồ, tiếc thương cho một thời đại văn hóa đã đi qua
Sự mai một những giá trị truyền thống là vấn đề của đời sống hiện đại được phản ánh trong những lời thơ tự nhiên và đầy cảm xúc.
III. Tổng kết:
- Viết theo thể thơ ngũ ngôn hiện đại.
- Xây dựng hình ảnh đối lập.
- Kết hợp giữa biểu cảm với kể, tả
- Lựa chọn lời thơ gợi cảm xúc
Khắc họa hình ảnh ông đồ, nhà thơ
thể hiện nỗi tiếc nuối cho những giá
trị văn hóa cổ truyền của dân tộc đang
bị tàn phai
1. NghÖ thuËt.
2. ý nghÜa v¨n b¶n
Bài tập trắc nghiệm :
Câu 1: Hình ảnh ông đồ ở hai khổ thơ đầu hiện ra như thế nào?
A. Được mọi người yêu quý vì đức độ.
B. Được mọi người trọng vọng vì tài viết chữ đẹp.
C. Bị mọi người quên lãng theo thời gian.
D..Cả A,B,C đều sai.
Câu 2 :Dòng thơ nào thể hiện rõ nhất tình cảnh đáng thương của ông đồ?
A. Nhưng mỗi năm mỗi vắng - Người thuê viết nay đâu.
B. Năm nay đào lại nở - Không thấy ông đồ xưa.
C. Ông đồ vẫn ngồi đấy – Qua đường không ai hay.
D. Những người muôn năm cũ - Hồn ở đâu bây giờ?
Bài học kết thúc
Thân ái chào các em
Tu?n 17 :
Tiết 65:
Vũ Đình Liên
Vũ Đình Liên ( 1913-1996) sinh ra trong dòng họ Vũ giàu truyền thống văn hiến ở đất Hải Dương. Là một học trò giỏi có tiếng ở đất Hà Thành, đỗ tú tài trường Bưởi năm 1932, là người xây đắp nền móng cho phong trào thơ mới của Việt Nam. Sau này là thầy giáo dạy tiếng Pháp, làm chuyên gia tiếng Pháp cho châu Phi, châu Mĩ và châu Đại Dương. Giáo sư Vũ Đình Liên là người nhân ái bao dung, có nhiều công lao đóng góp cho sự nghiệp giáo dục đào tạo. Ông được Nhà nước phong tặng danh hiệu cao quý “Nhà giáo nhân dân”đúng vào ngày 20/11/1991.
-
Bài thơ “ Ông đồ” được đăng trên báo Tinh hoa năm 1936, có tiếng vang lớn, mở đầu phong trào thơ mới ở nước ta. Bài thơ và tác giả đã được báo chí nước ngoài giới thiệu qua gần mười thứ tiếng : Anh, Pháp, Nga, Trung, Đức, Thuỵ Điển, Đan Mạch, Bồ Đào Nha, Ả Rập,....
* Tác phẩm:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay
Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài giời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ ?
* Bố cục: gồm 3 phần
Khổ 1+2: hình ảnh ông đồ với mùa xuân năm xưa
Khổ 3+4: hình ảnh ông đồ với mùa xuân hiện tại
Khổ 5: nỗi hoài niệm của tác giả đối với ông đồ
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay
-Thời gian : Mỗi khi tết đến,xuân về
- Khung cảnh mùa xuân tươi tắn, sinh động với sắc hoa đào nở không khí tưng bừng náo nhiệt.
- Trong đó Ông Đồ trở thành một hình ảnh không thể thiếu, làm nên nét đẹp văn hóa truyền thống dân tộc được mọi người mến mộ
Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
- S/d biện pháp nhân hoá:-Giấy - buồn - không thắm - Mực – sầu
- Ông - vẫn ngồi đấy
Qua đường – không ai hay
Ông âm thầm,lạc lõng giữa phố phường
Lá vàng rơi là dấu hiệu cuối thu,
mưa bụi bay là dấu hiệu mùa đông.
Như vậy ông đồ đã kiên trì ngồi đợi
viết chữ qua mấy mùa-> Buồn thương
cho ông đồ cũng như lớp người đã trở
nên lỗi thời. Buồn thương cho những gì từng là giá trị nay trở lên tàn tạ, bị rơivào quên lãng
Thời gian tuần hoàn mùa xuân trở lại, vẫn hoa đào, vẫn phố xưa nhưng cuộc đời đã thay đổi, ông đồ đã vắng bóng
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ ?
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Tác giả đồng cảm sâu sắc với nỗi lòng tê tái của ông đồ, tiếc thương cho một thời đại văn hóa đã đi qua
Sự mai một những giá trị truyền thống là vấn đề của đời sống hiện đại được phản ánh trong những lời thơ tự nhiên và đầy cảm xúc.
III. Tổng kết:
- Viết theo thể thơ ngũ ngôn hiện đại.
- Xây dựng hình ảnh đối lập.
- Kết hợp giữa biểu cảm với kể, tả
- Lựa chọn lời thơ gợi cảm xúc
Khắc họa hình ảnh ông đồ, nhà thơ
thể hiện nỗi tiếc nuối cho những giá
trị văn hóa cổ truyền của dân tộc đang
bị tàn phai
1. NghÖ thuËt.
2. ý nghÜa v¨n b¶n
Bài tập trắc nghiệm :
Câu 1: Hình ảnh ông đồ ở hai khổ thơ đầu hiện ra như thế nào?
A. Được mọi người yêu quý vì đức độ.
B. Được mọi người trọng vọng vì tài viết chữ đẹp.
C. Bị mọi người quên lãng theo thời gian.
D..Cả A,B,C đều sai.
Câu 2 :Dòng thơ nào thể hiện rõ nhất tình cảnh đáng thương của ông đồ?
A. Nhưng mỗi năm mỗi vắng - Người thuê viết nay đâu.
B. Năm nay đào lại nở - Không thấy ông đồ xưa.
C. Ông đồ vẫn ngồi đấy – Qua đường không ai hay.
D. Những người muôn năm cũ - Hồn ở đâu bây giờ?
Bài học kết thúc
Thân ái chào các em
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: đinh thị chính
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)