Bài 16. Cố hương
Chia sẻ bởi Manh Tuan |
Ngày 07/05/2019 |
38
Chia sẻ tài liệu: Bài 16. Cố hương thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Giáo viên: Trần Thị Thanh Nịu
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO GIAO THỦY
TRƯỜNG THCS GIAO THỦY
NHIỆT LIỆT CHÀO MỪNG CÁC THẦY CÔ GIÁO VỀ DỰ HỘI GIẢNG HUYỆN!
MÔN: NGỮ VĂN
TIẾT 77: CỐ HƯƠNG
“Hắn đang đứng trong bếp, khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật, đầu đội mũ lông chiên bé tí tẹo, cổ đeo vòng bạc sáng loáng. Đủ biết bố hắn quý hắn như thế nào: Sợ hắn khó nuôi, bố hắn đã nguyện trước thần phật làm vòng xích, xích lại. Hắn thấy ai là bẽn lẽn, chỉ không bẽn lẽn với một mình tôi thôi…Thế là chưa đầy nửa ngày, chúng tôi đã thân nhau.”
+ Ngoại hình: Khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật.
+ Trang phục: Đầu đội mũ lông chiên bé tí tẹo.
Cổ đeo vòng bạc sáng loáng.
+ Thái độ với “tôi”: Hắn thấy ai là bẽn lẽn, chỉ không bẽn lẽn với một
mình tôi thôi.
Nhuận Thổ là cậu bé xinh xắn, khỏe mạnh, đáng yêu, được cưng chiều và có tình cảm, thái độ gần gũi, thân thiện đối với “tôi”.
KỈ NIỆM TÌNH BẠN
Cách bẫy chim sẻ…
Nhặt
vỏ sò…
Đi canh dưa …
Những con
cá nhảy…
Nhuận Thổ có nhiều hiểu biết lí thú
Tình bạn hồn nhiên, vô tư, trong sáng.
“ Nhưng tiếc thay, đã hết tháng giêng. Nhuận Thổ phải về quê hắn. Lòng tôi xốn xang, tôi khóc to lên. Hắn lẩn trong bếp, cũng khóc mà không chịu về. Nhưng rồi bố hắn cũng lôi hắn đi. Sau đó, hắn có nhờ bố hắn mang lên cho tôi một bọc vỏ sò và mấy thứ lông chim rất đẹp.”
CẢNH CHIA TAY
Lòng tôi xốn xang,
tôi khóc to lên.
Hắn lẩn trong bếp
khóc mà không chịu về.
Lưu luyến, bịn rịn, không muốn rời xa.
Tình bạn thân thiết, gắn bó.
Nhuận Thổ trong hồi ức của tôi: là một cậu bé khỏe mạnh, đáng yêu, nhanh nhẹn, có nhiều hiểu biết thú vị và có tình bạn hồn nhiên, trong sáng, chân thành, bình đẳng với tôi.
“Anh cao gấp hai trước, khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật trước kia nay đổi thành vàng sạm, lại có thêm những nếp răn sâu hoắm. Cặp mắt giống hệt cặp mắt bố anh ngày trước, mi mắt viền đỏ húp mọng lên.... Anh đội một cái mũ lông chiên rách tươm, mặc một chiếc áo bông mỏng dính, người co ro cúm rúm, tay cầm một bọc giấy và một tẩu thuốc lá dài. Bàn tay này cũng không phải là bàn tay tôi còn nhớ, hồng hào, lanh lẹn, mập mạp, cứng rắn, mà vừa thô kệch vừa nặng nề, nứt nẻ như vỏ cây thông . ”
Ngoại hình: Anh cao gấp hai trước
Khuôn mặt vàng sạm
Những nếp răn sâu hoắm
Cặp mắt với mi mắt viền đỏ húp mọng lên
Bàn tay thô kệch, nặng nề, nứt nẻ
Trang phục: Đội mũ lông chiên rách tươm
Mặc chiếc áo bông mỏng dính
Từ một cậu bé khỏe mạnh, xinh xắn, đáng yêu, trong hiện tại Nhuận Thổ đã trở thành một người đàn ông già nua, khắc khổ, thô kệch, đáng thương, tội nghiệp.
. Nhuận Thổ đứng dừng lại, nét mặt vừa hớn hở vừa thê lương, môi mấp máy, nhưng cũng nói không ra tiếng. Rồi bỗng anh lấy một dáng điệu cung kính, chào rất rành mạch:
- Bẩm ông!
Tôi như điếng người đi.Thôi đúng rồi ! Giữa chúng tôi đã có một bức tường khá dày ngăn cách. Thật bi đát. Tôi cũng không nói nên lời.”
anh lấy một
dáng điệu cung kính, chào rất rành mạch:
- Bẩm ông!
- Thưa đấy là cháu thứ năm đấy ạ!...
Anh chỉ lắc đầu: “ Bẩm, vất vả lắm! Cháu thứ sáu cũng đã giúp được việc, nhưng nhà vẫn không đủ ăn, lại có được sống yên ổn đâu!… Chỗ nào cũng hỏi tiền, chẳng có luật lệ gì cả. Mùa lại mất. Trồng được gì là gánh đi bán tất. Chỉ đóng góp vài lần là cụt vốn rồi. Không đem bán thì lại thối mục hết.”
Anh cứ lắc đầu, những nếp răn khắc sâu trên mặt anh tuyệt nhiên không động đậy. Trông anh phảng phất như một pho tượng đá. Có lẽ anh chỉ cảm thấy khổ nhưng không nói ra được hết, ngồi trầm ngâm một lúc, rồi cầm lấy dọc tẩu, lặng lẽ hút thuốc.
Nhuận Thổ trong hiện tại: Là một người đàn ông già nua, khắc khổ, cam chịu, đần độn, mụ mẫm vì cuộc sống khó khăn.
Nghệ thuật: Hồi ức- Đối chiếu
Cố hương
Cảnh vật
Con người
(Nhuận Thổ)
Hiện tại
Quá khứ
Quá khứ
Hiện tại
Tươi đẹp trù phú, ấm no, sung túc.
Xơ xác, tiêu điều, hoang vắng, nghèo nàn.
Khỏe khoắn, đáng yêu;
tình bạn hồn nhiên, bình đẳng.
Tiều tụy, đần độn, mụ mẫm, cam chịu; tình bạn cách bức.
Tâm trạng của “tôi”: ngậm ngùi, đau xót, thất vọng
trước sự sa sút của cố hương.
- Phản ánh tình cảnh sa sút về mọi mặt của xã hội Trung Quốc đầu thế kỉ XX.
- Phân tích nguyên nhân và lên án các thế lực đã tạo nên thực trạng đáng buồn ấy.
- Chỉ ra mặt tiêu cực nằm ngay trong tâm hồn, tính cách của bản thân người lao động.
chúc các em học giỏi !
!Kính chúc quý thầy cô sức khỏe
PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO GIAO THỦY
TRƯỜNG THCS GIAO THỦY
NHIỆT LIỆT CHÀO MỪNG CÁC THẦY CÔ GIÁO VỀ DỰ HỘI GIẢNG HUYỆN!
MÔN: NGỮ VĂN
TIẾT 77: CỐ HƯƠNG
“Hắn đang đứng trong bếp, khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật, đầu đội mũ lông chiên bé tí tẹo, cổ đeo vòng bạc sáng loáng. Đủ biết bố hắn quý hắn như thế nào: Sợ hắn khó nuôi, bố hắn đã nguyện trước thần phật làm vòng xích, xích lại. Hắn thấy ai là bẽn lẽn, chỉ không bẽn lẽn với một mình tôi thôi…Thế là chưa đầy nửa ngày, chúng tôi đã thân nhau.”
+ Ngoại hình: Khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật.
+ Trang phục: Đầu đội mũ lông chiên bé tí tẹo.
Cổ đeo vòng bạc sáng loáng.
+ Thái độ với “tôi”: Hắn thấy ai là bẽn lẽn, chỉ không bẽn lẽn với một
mình tôi thôi.
Nhuận Thổ là cậu bé xinh xắn, khỏe mạnh, đáng yêu, được cưng chiều và có tình cảm, thái độ gần gũi, thân thiện đối với “tôi”.
KỈ NIỆM TÌNH BẠN
Cách bẫy chim sẻ…
Nhặt
vỏ sò…
Đi canh dưa …
Những con
cá nhảy…
Nhuận Thổ có nhiều hiểu biết lí thú
Tình bạn hồn nhiên, vô tư, trong sáng.
“ Nhưng tiếc thay, đã hết tháng giêng. Nhuận Thổ phải về quê hắn. Lòng tôi xốn xang, tôi khóc to lên. Hắn lẩn trong bếp, cũng khóc mà không chịu về. Nhưng rồi bố hắn cũng lôi hắn đi. Sau đó, hắn có nhờ bố hắn mang lên cho tôi một bọc vỏ sò và mấy thứ lông chim rất đẹp.”
CẢNH CHIA TAY
Lòng tôi xốn xang,
tôi khóc to lên.
Hắn lẩn trong bếp
khóc mà không chịu về.
Lưu luyến, bịn rịn, không muốn rời xa.
Tình bạn thân thiết, gắn bó.
Nhuận Thổ trong hồi ức của tôi: là một cậu bé khỏe mạnh, đáng yêu, nhanh nhẹn, có nhiều hiểu biết thú vị và có tình bạn hồn nhiên, trong sáng, chân thành, bình đẳng với tôi.
“Anh cao gấp hai trước, khuôn mặt tròn trĩnh, nước da bánh mật trước kia nay đổi thành vàng sạm, lại có thêm những nếp răn sâu hoắm. Cặp mắt giống hệt cặp mắt bố anh ngày trước, mi mắt viền đỏ húp mọng lên.... Anh đội một cái mũ lông chiên rách tươm, mặc một chiếc áo bông mỏng dính, người co ro cúm rúm, tay cầm một bọc giấy và một tẩu thuốc lá dài. Bàn tay này cũng không phải là bàn tay tôi còn nhớ, hồng hào, lanh lẹn, mập mạp, cứng rắn, mà vừa thô kệch vừa nặng nề, nứt nẻ như vỏ cây thông . ”
Ngoại hình: Anh cao gấp hai trước
Khuôn mặt vàng sạm
Những nếp răn sâu hoắm
Cặp mắt với mi mắt viền đỏ húp mọng lên
Bàn tay thô kệch, nặng nề, nứt nẻ
Trang phục: Đội mũ lông chiên rách tươm
Mặc chiếc áo bông mỏng dính
Từ một cậu bé khỏe mạnh, xinh xắn, đáng yêu, trong hiện tại Nhuận Thổ đã trở thành một người đàn ông già nua, khắc khổ, thô kệch, đáng thương, tội nghiệp.
. Nhuận Thổ đứng dừng lại, nét mặt vừa hớn hở vừa thê lương, môi mấp máy, nhưng cũng nói không ra tiếng. Rồi bỗng anh lấy một dáng điệu cung kính, chào rất rành mạch:
- Bẩm ông!
Tôi như điếng người đi.Thôi đúng rồi ! Giữa chúng tôi đã có một bức tường khá dày ngăn cách. Thật bi đát. Tôi cũng không nói nên lời.”
anh lấy một
dáng điệu cung kính, chào rất rành mạch:
- Bẩm ông!
- Thưa đấy là cháu thứ năm đấy ạ!...
Anh chỉ lắc đầu: “ Bẩm, vất vả lắm! Cháu thứ sáu cũng đã giúp được việc, nhưng nhà vẫn không đủ ăn, lại có được sống yên ổn đâu!… Chỗ nào cũng hỏi tiền, chẳng có luật lệ gì cả. Mùa lại mất. Trồng được gì là gánh đi bán tất. Chỉ đóng góp vài lần là cụt vốn rồi. Không đem bán thì lại thối mục hết.”
Anh cứ lắc đầu, những nếp răn khắc sâu trên mặt anh tuyệt nhiên không động đậy. Trông anh phảng phất như một pho tượng đá. Có lẽ anh chỉ cảm thấy khổ nhưng không nói ra được hết, ngồi trầm ngâm một lúc, rồi cầm lấy dọc tẩu, lặng lẽ hút thuốc.
Nhuận Thổ trong hiện tại: Là một người đàn ông già nua, khắc khổ, cam chịu, đần độn, mụ mẫm vì cuộc sống khó khăn.
Nghệ thuật: Hồi ức- Đối chiếu
Cố hương
Cảnh vật
Con người
(Nhuận Thổ)
Hiện tại
Quá khứ
Quá khứ
Hiện tại
Tươi đẹp trù phú, ấm no, sung túc.
Xơ xác, tiêu điều, hoang vắng, nghèo nàn.
Khỏe khoắn, đáng yêu;
tình bạn hồn nhiên, bình đẳng.
Tiều tụy, đần độn, mụ mẫm, cam chịu; tình bạn cách bức.
Tâm trạng của “tôi”: ngậm ngùi, đau xót, thất vọng
trước sự sa sút của cố hương.
- Phản ánh tình cảnh sa sút về mọi mặt của xã hội Trung Quốc đầu thế kỉ XX.
- Phân tích nguyên nhân và lên án các thế lực đã tạo nên thực trạng đáng buồn ấy.
- Chỉ ra mặt tiêu cực nằm ngay trong tâm hồn, tính cách của bản thân người lao động.
chúc các em học giỏi !
!Kính chúc quý thầy cô sức khỏe
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Manh Tuan
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)