Bài 13. Làng
Chia sẻ bởi Nguyễn Tiến Hưng |
Ngày 07/05/2019 |
38
Chia sẻ tài liệu: Bài 13. Làng thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Kiểm tra bài cũ
Tóm tắt nội dung văn bản”Làng” và nêu tình huống truyện?
Ồ, sao mà độ ấy vui thế. Ông thấy mình như trẻ ra. Cũng hát hỏng, bông phèng, cũng đào cũng cuốc mê man suốt ngày. Trong lòng ông lão lại thấy náo nức hẳn lên. Ông lại muốn về làng, lại muốn được cùng anh em đào đường, đắp ụ, xẻ hào, khuân đá…
Ông Hai quay phắt lại lắp bắp hỏi: Cổ ông lão nghẹn ắng hẳn lại, da mặt tê rân rân. Ông lão lặng đi tưởng như đến không thở được. Một lúc lâu mới rặn è è, nuốt một cái gì vướng ở cổ, ông cất tiếng hỏi giọng lạc hẳn đi.
Nhìn lũ con tủi thân nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng, hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu.
- Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm để đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này.
Ông kiểm điểm từng người trong óc.
Chao ôi! cực nhục chưa, cả làng Việt gian! Rồi đây biết làm ăn buôn bán ra sao? Ai người ta chứa. Ai người ta buôn bán mấy... lại còn bao nhiêu người làng, tan tác mỗi người một phương nữa không biết họ đã rõ cái cơ sự này chưa
Ông Hai vẫn trằn trọc không sao ngủ được. Ông hết trở mình bên này lại trở mình bên kia, thở dài. Chợt ông lão lặng hẳn đi, chân tay nhủn ra, tưởng chừng như không cất lên được. Trống ngực ông lão đập thình thịch. Ông lão nín thở, lắng tai nghe ra bên ngoài.
Đã ba bốn hôm nay, ông Hai không bước chân ra đến ngoài. Suốt ngày ông chỉ quanh quẩn ở trong cái gian nhà chật chội ấy mà nghe ngóng. Một đám đông túm lại, ông cũng để ý, dăm tiếng cười nói xa xa, ông cũng chột dạ. Cứ thoáng nghe những tiếng Tây, Việt gian, cam nhông... là ông lại lủi ra một góc nhà, nín thít.
Ông Hai ngồi lặng trên một góc giường. Bao nhiêu ý nghĩ đen tối, ghê rợn, nối tiếp bời bời trong đầu óc ông lão. Biết đem nhau đi đâu bây giờ? Biết đâu người ta chứa bố con ông mà đi bây giờ.
Thật là tuyệt đường sinh sống.
Nhà ta ở làng Chợ Dầu.
Ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm.
Anh em đồng chí biết cho bố con ông. Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông. Cái lòng bố con là như thế đấy, có bao giờ dám đơn sai. Chết thì chết có bao giờ dám đơn sai.
Cái mặt buồn thỉu mọi ngày bỗng tươi vui rạng rỡ hẳn lên. Mồm bỏm bẻm nhai trầu, cặp mắt hung hung đỏ hấp háy... Mua quà cho con.
Ông lão lật đật sang khoe bác Thứ: " Tây nó đốt nhà tôi rồi bác ạ. Đốt nhẵn!"
Tổng kết
1. Nghệ thuật:
- Xây dựng tình huống truyện đặc sắc, gay cấn.
- Miêu tả tâm lý nhân vật chân thực và sinh động qua suy nghĩ, hành động lời nói (đối thoại và độc thoại nội tâm)
- Ngôn ngữ giản dị, gần với lời ăn tiếng nói của nhân dân.
2. Nội dung:
Tình yêu làng yêu đất nước gắn liền với tinh thần kháng chiến của nhân dân trong buổi đầu kháng chiến chống Pháp.
Tóm tắt nội dung văn bản”Làng” và nêu tình huống truyện?
Ồ, sao mà độ ấy vui thế. Ông thấy mình như trẻ ra. Cũng hát hỏng, bông phèng, cũng đào cũng cuốc mê man suốt ngày. Trong lòng ông lão lại thấy náo nức hẳn lên. Ông lại muốn về làng, lại muốn được cùng anh em đào đường, đắp ụ, xẻ hào, khuân đá…
Ông Hai quay phắt lại lắp bắp hỏi: Cổ ông lão nghẹn ắng hẳn lại, da mặt tê rân rân. Ông lão lặng đi tưởng như đến không thở được. Một lúc lâu mới rặn è è, nuốt một cái gì vướng ở cổ, ông cất tiếng hỏi giọng lạc hẳn đi.
Nhìn lũ con tủi thân nước mắt ông lão cứ giàn ra. Chúng nó cũng là trẻ con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng, hắt hủi đấy ư? Khốn nạn, bằng ấy tuổi đầu.
- Chúng bay ăn miếng cơm hay miếng gì vào mồm để đi làm cái giống Việt gian bán nước để nhục nhã thế này.
Ông kiểm điểm từng người trong óc.
Chao ôi! cực nhục chưa, cả làng Việt gian! Rồi đây biết làm ăn buôn bán ra sao? Ai người ta chứa. Ai người ta buôn bán mấy... lại còn bao nhiêu người làng, tan tác mỗi người một phương nữa không biết họ đã rõ cái cơ sự này chưa
Ông Hai vẫn trằn trọc không sao ngủ được. Ông hết trở mình bên này lại trở mình bên kia, thở dài. Chợt ông lão lặng hẳn đi, chân tay nhủn ra, tưởng chừng như không cất lên được. Trống ngực ông lão đập thình thịch. Ông lão nín thở, lắng tai nghe ra bên ngoài.
Đã ba bốn hôm nay, ông Hai không bước chân ra đến ngoài. Suốt ngày ông chỉ quanh quẩn ở trong cái gian nhà chật chội ấy mà nghe ngóng. Một đám đông túm lại, ông cũng để ý, dăm tiếng cười nói xa xa, ông cũng chột dạ. Cứ thoáng nghe những tiếng Tây, Việt gian, cam nhông... là ông lại lủi ra một góc nhà, nín thít.
Ông Hai ngồi lặng trên một góc giường. Bao nhiêu ý nghĩ đen tối, ghê rợn, nối tiếp bời bời trong đầu óc ông lão. Biết đem nhau đi đâu bây giờ? Biết đâu người ta chứa bố con ông mà đi bây giờ.
Thật là tuyệt đường sinh sống.
Nhà ta ở làng Chợ Dầu.
Ủng hộ cụ Hồ Chí Minh muôn năm.
Anh em đồng chí biết cho bố con ông. Cụ Hồ trên đầu trên cổ xét soi cho bố con ông. Cái lòng bố con là như thế đấy, có bao giờ dám đơn sai. Chết thì chết có bao giờ dám đơn sai.
Cái mặt buồn thỉu mọi ngày bỗng tươi vui rạng rỡ hẳn lên. Mồm bỏm bẻm nhai trầu, cặp mắt hung hung đỏ hấp háy... Mua quà cho con.
Ông lão lật đật sang khoe bác Thứ: " Tây nó đốt nhà tôi rồi bác ạ. Đốt nhẵn!"
Tổng kết
1. Nghệ thuật:
- Xây dựng tình huống truyện đặc sắc, gay cấn.
- Miêu tả tâm lý nhân vật chân thực và sinh động qua suy nghĩ, hành động lời nói (đối thoại và độc thoại nội tâm)
- Ngôn ngữ giản dị, gần với lời ăn tiếng nói của nhân dân.
2. Nội dung:
Tình yêu làng yêu đất nước gắn liền với tinh thần kháng chiến của nhân dân trong buổi đầu kháng chiến chống Pháp.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Tiến Hưng
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)