Bài 12. Ánh trăng
Chia sẻ bởi Nguyễn Đức Toàn |
Ngày 07/05/2019 |
29
Chia sẻ tài liệu: Bài 12. Ánh trăng thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Trường THCS Ca?nh DưOng
TẬP THỂ LỚP 92 KÍNH CHÀO
QUÝ THẦY, CÔ GIÁO!
TIẾT 58: Văn bản: ÁNH TRĂNG (Nguyễn Duy)
Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
áNH TrĂNG
3. Bố cục:
- Hai khổ đầu: Cảm nghĩ về vầng trăng quá khứ
- Hai khổ giữa: Cảm nghĩ về vầng trăng hiện tại
- Hai khổ cuối: Suy ngẫm của tác giả
3 phần
Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trõ`n tru?i vo?i thiờn nhiờn
hụ`n nhiờn nhu cõy co?
ngo~ khụng bao gio` quờn
ca?i võ`ng trang ti`nh nghi~a
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
THẢO LUẬN
Nguyên nhân nào dẫn đến sự thay đổi trong tình cảm
của nhà thơ đối với trăng?
NGUYÊN NHÂN:
-Thời gian thay đổi: tuổi thơ – chiến tranh – hòa bình
-Không gian thay đổi: làng quê –rừng núi – thành phố
-Cuộc sống thay đổi: thiếu thốn, gian khổ – đầy đủ
tiện nghi, hiện đại, sung sướng
Ngu?a mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
Tổng kết
1.Nghệ thuật:
- Bài thơ như một câu chuyện, kết hợp hài hoà giữa tự sự và trữ tình.
- Giọng điệu tâm tình, hình ảnh giàu tính biểu cảm.
2. Nội dung:
- Bài thơ như một lời tự nhắc nhở về những năm tháng gian lao đã
qua của cuộc đời người lính gắn bó với thiên nhiên, đất nước bình dị,
hiền hậu.
- Bài thơ có ý nghĩa gợi nhắc, củng cố ở người đọc thái độ sống
"Uống nước nhớ nguồn", ân nghĩa thuỷ chung với quá khứ.
Hướng dẫn học bài
- Học thuộc lòng bài thơ và ghi nhớ.
- Làm bài tập Luyện tập.
- Bài tập bổ sung: Vì sao Nhan đề và ở cuối bài thơ tác giả gọi vầng trăng là ánh trăng?
- Chuẩn bị bài: Luyện tập viết đoạn văn tự sự có sử dụng yếu tố nghị luận.
Giờ học đã kết thúc
Kính chúc quý thầy cô giáo sức khoẻ, hạnh phúc
...Tôi cho rằng những trăn trở cuối bài không chỉ dành cho những ai đã từng là người lính, từng vật lộn với gian nan, mà là dành cho tất cả chúng ta. Tự mỗi người trong chúng ta sẽ tự đối diện với quá khứ, xem mình đã sống ra sao, như thế nào...Bài thơ giống như một câu chuyện giàu chất thơ, đầy hiện thực đời sống. Tuy thế, bài thơ không một chút đao to búa lớn, cũng làm gì có roi vọt mà sao khi đọc ta thấy như có ai đang quất vào người mình đau đớn. ánh trăng giản đơn nhẹ nhàng về câu chữ; tự nhiên thuần thục về kết cấu; bình dị dễ hiểu về ý thơ mà vẫn đọng lại trong người đọc bao suy ngẫm xót xa... Tôi nghĩ điều nhà thơ muốn nói còn nằm ngoài ngôn ngữ trong thơ, tức sức gợi của bao la vô kể.
Lương Kim Phương
(Thơ, bốn phương cùng bình, NXB Thanh niên, Hà Nội, 1999)
Trăng
Người
Tự nhắc nhở mình và củng cố ở người đọc thái độ sống "uống nước nhớ nguồn"
TẬP THỂ LỚP 92 KÍNH CHÀO
QUÝ THẦY, CÔ GIÁO!
TIẾT 58: Văn bản: ÁNH TRĂNG (Nguyễn Duy)
Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trần trụi với thiên nhiên
hồn nhiên như cây cỏ
ngỡ không bao giờ quên
cái vầng trăng tình nghĩa
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
Ngửa mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
áNH TrĂNG
3. Bố cục:
- Hai khổ đầu: Cảm nghĩ về vầng trăng quá khứ
- Hai khổ giữa: Cảm nghĩ về vầng trăng hiện tại
- Hai khổ cuối: Suy ngẫm của tác giả
3 phần
Hồi nhỏ sống với đồng
với sông rồi với bể
hồi chiến tranh ở rừng
vầng trăng thành tri kỷ
Trõ`n tru?i vo?i thiờn nhiờn
hụ`n nhiờn nhu cõy co?
ngo~ khụng bao gio` quờn
ca?i võ`ng trang ti`nh nghi~a
Từ hồi về thành phố
quen ánh điện cửa gương
vầng trăng đi qua ngõ
như người dưng qua đường
Thình lình đèn điện tắt
phòng buyn-đinh tối om
vội bật tung cửa sổ
đột ngột vầng trăng tròn
THẢO LUẬN
Nguyên nhân nào dẫn đến sự thay đổi trong tình cảm
của nhà thơ đối với trăng?
NGUYÊN NHÂN:
-Thời gian thay đổi: tuổi thơ – chiến tranh – hòa bình
-Không gian thay đổi: làng quê –rừng núi – thành phố
-Cuộc sống thay đổi: thiếu thốn, gian khổ – đầy đủ
tiện nghi, hiện đại, sung sướng
Ngu?a mặt lên nhìn mặt
có cái gì rưng rưng
như là đồng là bể
như là sông là rừng
Trăng cứ tròn vành vạnh
kể chi người vô tình
ánh trăng im phăng phắc
đủ cho ta giật mình.
Tổng kết
1.Nghệ thuật:
- Bài thơ như một câu chuyện, kết hợp hài hoà giữa tự sự và trữ tình.
- Giọng điệu tâm tình, hình ảnh giàu tính biểu cảm.
2. Nội dung:
- Bài thơ như một lời tự nhắc nhở về những năm tháng gian lao đã
qua của cuộc đời người lính gắn bó với thiên nhiên, đất nước bình dị,
hiền hậu.
- Bài thơ có ý nghĩa gợi nhắc, củng cố ở người đọc thái độ sống
"Uống nước nhớ nguồn", ân nghĩa thuỷ chung với quá khứ.
Hướng dẫn học bài
- Học thuộc lòng bài thơ và ghi nhớ.
- Làm bài tập Luyện tập.
- Bài tập bổ sung: Vì sao Nhan đề và ở cuối bài thơ tác giả gọi vầng trăng là ánh trăng?
- Chuẩn bị bài: Luyện tập viết đoạn văn tự sự có sử dụng yếu tố nghị luận.
Giờ học đã kết thúc
Kính chúc quý thầy cô giáo sức khoẻ, hạnh phúc
...Tôi cho rằng những trăn trở cuối bài không chỉ dành cho những ai đã từng là người lính, từng vật lộn với gian nan, mà là dành cho tất cả chúng ta. Tự mỗi người trong chúng ta sẽ tự đối diện với quá khứ, xem mình đã sống ra sao, như thế nào...Bài thơ giống như một câu chuyện giàu chất thơ, đầy hiện thực đời sống. Tuy thế, bài thơ không một chút đao to búa lớn, cũng làm gì có roi vọt mà sao khi đọc ta thấy như có ai đang quất vào người mình đau đớn. ánh trăng giản đơn nhẹ nhàng về câu chữ; tự nhiên thuần thục về kết cấu; bình dị dễ hiểu về ý thơ mà vẫn đọng lại trong người đọc bao suy ngẫm xót xa... Tôi nghĩ điều nhà thơ muốn nói còn nằm ngoài ngôn ngữ trong thơ, tức sức gợi của bao la vô kể.
Lương Kim Phương
(Thơ, bốn phương cùng bình, NXB Thanh niên, Hà Nội, 1999)
Trăng
Người
Tự nhắc nhở mình và củng cố ở người đọc thái độ sống "uống nước nhớ nguồn"
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Đức Toàn
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)