ánh trăng
Chia sẻ bởi Hoàng Duy Phương |
Ngày 12/10/2018 |
35
Chia sẻ tài liệu: ánh trăng thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Đề 1: Vận dụng yếu tố miêu tả nội tâm, nghị luận, đối thoại, chuyển nội dung bài thơ “ Aùnh Trăng” < Nguyễn Duy > thành câu chuyện.
Bài làm
Trong cuộc sống hòa bình một số người đã từng trải qua thử thách gian khổ,từng chứng kiến sự hy sinh lớn lao của đồng đội và nhân dân , từng gắn bó sâu nặng với thiên nhiên nhưng đã vội quên những gian nan cơ cực. Sống giữa những ngọt bùi của tiện nghi vật chất hôm nay, có khi nào con người lại vô tình quay lưng với quá khứ gian khổ và đầy nghĩa tình không?
Trong cuộc kháng chiến, đau thương và oanh liệt đã thức tĩnh mọi người về một lẽ sống đẹp thủy chung son sắc thật nhẹ nhàng và sâu lắng.
Đã từ lâu “ánh trăng” là đề tài muôn thủa, là tiếng lòng, là sự tự vấn lương tâm, là kỹ niệm đẹp của đất trời quê hương, là tuổi thơ nghịch ngợm. Tuổi thơ của tôi gắn bó với một làng quê thanh bình. Quê tôi có cánh đồng ruộng xanh bát ngát thẳng cánh cò bay. Dòng sông xanh uốn lượn hiền hòa, biển rộng mênh mông có nhiều tôm cá. Tuổi thơ của tôi với trăng đầy ắp kỹ niệm . làng quê tôi nghèo làm nên ánh sáng của vầng trăng như một món quà của thiên nhiên ban tặng con người. Dưới đêm trăng thanh gió mát , tôi cùng lũ bạn chơi những trò chơi của trẻ thơ, cánh đồng dòng sông, bờ biển tất cả những nơi quen thuộc của tuổi thơ tôi đâu đâu cũng có ánh trăng hiện diện, cứ thế tôi và trăng dệt nên bao kỹ niệm đẹp, đã trở thành người bạn tâm giao, tri kỹ, vầng trăng gắn bó ân nghĩa thủy chung với tôi.
Rồi những ngày chiến tranh tôi lên đường ra trận, lội suối băng rừng, trèo đèo vượt dốc, ánh trăng vẫn bên cạnh soi sáng bước chân người chiến sĩ , dẫn lối cho đoàn quân tiến về phía trước.những ngày ở rừng chúng tôi đã vượt qua biết bao gian khổ, giá rét sương đêm, mưa bom bão đạn có thể phá hủy đi tất cả, nhưng vẻ đẹp của ánh trăng thì làm sao hủy diệt được. Dù mưa bom bảo đạn nhưng chúng tôi cẫn có người bầu bạn sẽ chia đồng cam cộng khổ đó là vầng trăng tri kỷ trăng trở thành người bạn thân thiết, người bạn nghĩa tình. Tôi tự nhủ với lòng mình sẽ không bao giờ quên trăng, mãi mãi là người bạn bè ngiã tình với trăng. Vì sao ư ? vì trăng thân thiết với con người là vậy trăng chia sẽ ngọt bùi với con người là thế thì làm sao tôi có thể quên nó cho được.
Ngày hòa bình lặp lại rời quân ngũ, đồng đội tôi, người thì ở lại đơn vị công tác ……..còn tôi thì theo gia đình về thành phố sinh sống, làm việc. Ngôi nhà tôi ở có đèn điện sáng trưng, cửa gương sáng lóa, cuộc sống hiện đại, vật chất no đủ, tiện nghi sang trọng, chốn phồn hoa đô thị đầy hấp dẫn đã cuốn hút tôi để tôi không còn nhớ đến vầng trăng ân nghĩa xưa, không còn nhớ đến nghĩa tình của đồng đội thậm chí tôi không nhơ ùđến ánh trăng của vầng trăng. Điều này cũng dễ hiểu thôi. Aùnh trăng của vầng trăng làm sao có thể so sánh được với ánh trăng rực rở của đèn điện và như một quy luật tự nhiên : “có đèn quên trăng”, “ có mới nới cũ” cái gì ta không cần nữa thì ta bỏ nó đi. Tôi cũng như vậy và tôi đã như một người xa lạ không quen, tôi dửng dưng đến tàn nhẩn.
Rồi cuộc sống cứ thế trôi đi và tôi thì cứ thế thôi, từ hưởng thụ một cuộc sống đầy đủ sang trọng mà đất nước mang lại cho người dân. Tôi dễ dàng lãng quên quá khứ nghĩa tình . nều như không có sự cố cả thành phố cúp điện, đèn điện không sáng thì tôi đã không nhận ra được mình là kẻ vô ơn bội nghĩa, vì cúp điện nên tất cả bao trùm trong bón tối tôi vội vàng nhờ con trai ra mở cữa sổ con tôi vội báo ngoài kia trăng sáng lắm bố ạ. Khi cửa được mở ra căn phòng tràn ngập ánh trăng đột ngột và bất ngờ, tôi sửng sờ trước ánh sáng êm dịu, bao trùm khoảng sân nhà. Thứ ánh sáng rất nỗi quen thuộc đã gắn bó với tôi mỗi thời thơ ấu và thời làm người lính :
“Ngửa mặt lên nhìn mặt………….là rừng”
Tôi bất ngờ nhận ra, vầng trăng tròn vành vạch treo lơ lửng vẫn êm dịu bao dung như ngày nào. Trăng không nói gì nó chỉ nhìn tôi im lặng. Tôi chợt dật mình thế là bao nhiêu kỷ niệm tràn về trong tâm trí tôi: những trò chơi thời thơ trẻ thấm đẫm mồ hôi dưới ánh trăng, những gian khổ buồn của cuộc đời người lính, những gương mặt quân đội người còn, người mất, những
Bài làm
Trong cuộc sống hòa bình một số người đã từng trải qua thử thách gian khổ,từng chứng kiến sự hy sinh lớn lao của đồng đội và nhân dân , từng gắn bó sâu nặng với thiên nhiên nhưng đã vội quên những gian nan cơ cực. Sống giữa những ngọt bùi của tiện nghi vật chất hôm nay, có khi nào con người lại vô tình quay lưng với quá khứ gian khổ và đầy nghĩa tình không?
Trong cuộc kháng chiến, đau thương và oanh liệt đã thức tĩnh mọi người về một lẽ sống đẹp thủy chung son sắc thật nhẹ nhàng và sâu lắng.
Đã từ lâu “ánh trăng” là đề tài muôn thủa, là tiếng lòng, là sự tự vấn lương tâm, là kỹ niệm đẹp của đất trời quê hương, là tuổi thơ nghịch ngợm. Tuổi thơ của tôi gắn bó với một làng quê thanh bình. Quê tôi có cánh đồng ruộng xanh bát ngát thẳng cánh cò bay. Dòng sông xanh uốn lượn hiền hòa, biển rộng mênh mông có nhiều tôm cá. Tuổi thơ của tôi với trăng đầy ắp kỹ niệm . làng quê tôi nghèo làm nên ánh sáng của vầng trăng như một món quà của thiên nhiên ban tặng con người. Dưới đêm trăng thanh gió mát , tôi cùng lũ bạn chơi những trò chơi của trẻ thơ, cánh đồng dòng sông, bờ biển tất cả những nơi quen thuộc của tuổi thơ tôi đâu đâu cũng có ánh trăng hiện diện, cứ thế tôi và trăng dệt nên bao kỹ niệm đẹp, đã trở thành người bạn tâm giao, tri kỹ, vầng trăng gắn bó ân nghĩa thủy chung với tôi.
Rồi những ngày chiến tranh tôi lên đường ra trận, lội suối băng rừng, trèo đèo vượt dốc, ánh trăng vẫn bên cạnh soi sáng bước chân người chiến sĩ , dẫn lối cho đoàn quân tiến về phía trước.những ngày ở rừng chúng tôi đã vượt qua biết bao gian khổ, giá rét sương đêm, mưa bom bão đạn có thể phá hủy đi tất cả, nhưng vẻ đẹp của ánh trăng thì làm sao hủy diệt được. Dù mưa bom bảo đạn nhưng chúng tôi cẫn có người bầu bạn sẽ chia đồng cam cộng khổ đó là vầng trăng tri kỷ trăng trở thành người bạn thân thiết, người bạn nghĩa tình. Tôi tự nhủ với lòng mình sẽ không bao giờ quên trăng, mãi mãi là người bạn bè ngiã tình với trăng. Vì sao ư ? vì trăng thân thiết với con người là vậy trăng chia sẽ ngọt bùi với con người là thế thì làm sao tôi có thể quên nó cho được.
Ngày hòa bình lặp lại rời quân ngũ, đồng đội tôi, người thì ở lại đơn vị công tác ……..còn tôi thì theo gia đình về thành phố sinh sống, làm việc. Ngôi nhà tôi ở có đèn điện sáng trưng, cửa gương sáng lóa, cuộc sống hiện đại, vật chất no đủ, tiện nghi sang trọng, chốn phồn hoa đô thị đầy hấp dẫn đã cuốn hút tôi để tôi không còn nhớ đến vầng trăng ân nghĩa xưa, không còn nhớ đến nghĩa tình của đồng đội thậm chí tôi không nhơ ùđến ánh trăng của vầng trăng. Điều này cũng dễ hiểu thôi. Aùnh trăng của vầng trăng làm sao có thể so sánh được với ánh trăng rực rở của đèn điện và như một quy luật tự nhiên : “có đèn quên trăng”, “ có mới nới cũ” cái gì ta không cần nữa thì ta bỏ nó đi. Tôi cũng như vậy và tôi đã như một người xa lạ không quen, tôi dửng dưng đến tàn nhẩn.
Rồi cuộc sống cứ thế trôi đi và tôi thì cứ thế thôi, từ hưởng thụ một cuộc sống đầy đủ sang trọng mà đất nước mang lại cho người dân. Tôi dễ dàng lãng quên quá khứ nghĩa tình . nều như không có sự cố cả thành phố cúp điện, đèn điện không sáng thì tôi đã không nhận ra được mình là kẻ vô ơn bội nghĩa, vì cúp điện nên tất cả bao trùm trong bón tối tôi vội vàng nhờ con trai ra mở cữa sổ con tôi vội báo ngoài kia trăng sáng lắm bố ạ. Khi cửa được mở ra căn phòng tràn ngập ánh trăng đột ngột và bất ngờ, tôi sửng sờ trước ánh sáng êm dịu, bao trùm khoảng sân nhà. Thứ ánh sáng rất nỗi quen thuộc đã gắn bó với tôi mỗi thời thơ ấu và thời làm người lính :
“Ngửa mặt lên nhìn mặt………….là rừng”
Tôi bất ngờ nhận ra, vầng trăng tròn vành vạch treo lơ lửng vẫn êm dịu bao dung như ngày nào. Trăng không nói gì nó chỉ nhìn tôi im lặng. Tôi chợt dật mình thế là bao nhiêu kỷ niệm tràn về trong tâm trí tôi: những trò chơi thời thơ trẻ thấm đẫm mồ hôi dưới ánh trăng, những gian khổ buồn của cuộc đời người lính, những gương mặt quân đội người còn, người mất, những
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hoàng Duy Phương
Dung lượng: 31,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)