**sớ dâng ngọc hoàng tối giao thừa**
Chia sẻ bởi Tăng Khắc Chí |
Ngày 14/10/2018 |
43
Chia sẻ tài liệu: **sớ dâng ngọc hoàng tối giao thừa** thuộc Vật lí 9
Nội dung tài liệu:
Hôm nay tháng chạp hăm ba
Táo quân diện kiến tư gia ngọc hoàng
Triều thần đứng tiếp hai hàng
Ra nghinh đón Táo bằng tràng pháo tay.
Ngọc hoàng nhập điên hỏi ngay:
- Tình hình hạ giới độ này ra sao ?
Táo rằng: Khải bẩm Trời cao…
Năm qua bão lũ đổ vào khắp nơi
Gây nên thảm họa tơi bời
Mùa màng mất trắng, con người chết oan.
Nhà đài dự báo một đàng…
Bão vô một ngả, hạo mang khốn cùng.
Trong cơn bão lũ mịt mù
Lửa to, còn gió lạnh lùng thổi thêm
A Vương xả lũ nguồn trên
Khiến cho phía dưới ngập lên kinh hoàng!
Sông Ba thủy điện phũ phàng
Thừa cơ xả cống chẳng màng tai ương.
Nhấn chìm nhà cửa, ruộng vườn…
Miền Trung chiệu cảnh tang thương ngút trời.
Ngọc Hoàng đã… toát mồ hôi:
- Thế còn “dịch bệnh” nay thời ổn chưa?
- Ngọc Hoàng hỏi, Táo xin thưa:
Năm qua dịch bệnh từa lưa hoàng hành
Chưa yên dịch tả, tai xanh…
H1N1 đã thành nguy cơ
Môi trường báo động từng giờ
Lăm le hiểm họa chực chờ nổ tung.
- Giờ ta hỏi chuyện qũi công:
Mấy cha tham nhũng thông đồng ra sao?
- Xin thưa cũng giống năm nào
Mèo sao chê mỡ, “ tham” sao chê “mồi”?
Dường như đã… “nóng trong người”
Ngọc Hoàng quát hỏi: thế rồi ra sao?
- Lưới trời dù rộng, dù cao
Thế mà vẫn lọt… bao phong bì.
Án kia dù nặng như chì
Biết đường chạy chọt nên chi… nhẹ hều.
Giá xăng, điện, nước… tăng đều
Lương theo ngửi khói, dân nghào tả tơi
Năm qua có chuyện lạ đời
“ loạn trao giải thưởng”, hỏi trời biết không?
Vedan hủy hoại dòng sông
Lại… trao giải thưởng, mấy ông cứ đùa!
Thực phẩm nhập ẩu, nhập bừa
Thịt hư, thịt thối… sớm trưa tuôn về.
“An toàn thực phẩm” ê chề
Cũng là thảm họa trăm bề xót xa…
Ngọc Hoàng hỏi chuyên năm qua:
-Công trình chống ngập, nó ra thế nào?
Tâu rằng: chuyện cũng cơ cầu
Năm nay cũng ngập, khác nào… năm kia.
Táo cười, rung mấy sợi ria:
- A – B móc ngoặc, ăn chia quá nhiều.
Chuyện là đường cứ làm liều
Chia năm xẻ bảy thiếu điều… tanh banh
Thế nên đường xá “sun” nhanh
Cống, mương, lô cốt… nó hành te tua
Ra đường tai họa từa lưa
Lọt mương, giật điện…chẳng chừa một ai
Hồn oan lỡ xuống Diên đài
Cầm như “kiến kiện củ khoai” thôi mà.
-Nãy giờ nói chuyện sa đà,
Táo khai chuyện học cho ta tỏ tường?
Bẩm rằng lũ trẻ đến trường
Mỗi ngày đi học thấy thương quá trời!
Cải cách riết cũng… đứt hơi
Học già tụi nhỏ nó “bơi” muốn khùng.
Năm qua có chuyện lạ lùng
Điểm thi công bố lung tung xì ngầu.
Người sung sướng, kẻ buồn rầu
Nhà trường báo điểm lôn đầu, lộn đuôi.
Ngọc Hoàng giận giữ khoát tay:
- dân nghèo vui đón Tết này ra sao?
Táo rằng: nhắc đến là đau…
E rằng chẳng nỗi đau này đau hơn.
Năm qua mấy bác xã, thôn…
Chặn tiền trợ Tết, bẩn hơn… chuột chù.
Đáng dùng án trảm, án tru
Cái phường cặn bã, phải trừ thẳng tay.
Ngọc Hoàng xây xẩm mặt mày
Lờ đờ như thể người say rượi cần.
Táo liền thừa dịp đến gần
Ủi an Thượng Đế, tần ngần tâu ra…
Táo rằng: thưa, chuyện năm qua…
Tình hình kinh tế nước nhà khả quan.
Đang cơn suy thoái tràn lan
Nhưng nền kinh tế Việt Nam chuyển mình.
Chủ trương sáng suốt, tài tình
Kích cầu tăng trưởng, hồi sinh từng ngày.
(Mừng xuân con cọp năm nay
Nước Nam kỉ niệm một ngày vinh quang:
“ Ngàn năm Hà Nội - Thăng Long ”
Vang danh nòi giống con rồng cháu tiên.)
Ngọc Hoàng sung sướng… như điên
Cả thiên đình cũng mừng thêm với trời
( Canh Dần năm mới đến rồi
Ta chúc nước Việt rạng ngời tương lai)
Tiến nhanh, tiến những bước dài
Đẩy lùi lạm phát, ngày mai đổi đời.
Thiên đình rạo rực nắng xuân…
Táo liền cáo biệt, xuống trần, về quê.
Táo quân diện kiến tư gia ngọc hoàng
Triều thần đứng tiếp hai hàng
Ra nghinh đón Táo bằng tràng pháo tay.
Ngọc hoàng nhập điên hỏi ngay:
- Tình hình hạ giới độ này ra sao ?
Táo rằng: Khải bẩm Trời cao…
Năm qua bão lũ đổ vào khắp nơi
Gây nên thảm họa tơi bời
Mùa màng mất trắng, con người chết oan.
Nhà đài dự báo một đàng…
Bão vô một ngả, hạo mang khốn cùng.
Trong cơn bão lũ mịt mù
Lửa to, còn gió lạnh lùng thổi thêm
A Vương xả lũ nguồn trên
Khiến cho phía dưới ngập lên kinh hoàng!
Sông Ba thủy điện phũ phàng
Thừa cơ xả cống chẳng màng tai ương.
Nhấn chìm nhà cửa, ruộng vườn…
Miền Trung chiệu cảnh tang thương ngút trời.
Ngọc Hoàng đã… toát mồ hôi:
- Thế còn “dịch bệnh” nay thời ổn chưa?
- Ngọc Hoàng hỏi, Táo xin thưa:
Năm qua dịch bệnh từa lưa hoàng hành
Chưa yên dịch tả, tai xanh…
H1N1 đã thành nguy cơ
Môi trường báo động từng giờ
Lăm le hiểm họa chực chờ nổ tung.
- Giờ ta hỏi chuyện qũi công:
Mấy cha tham nhũng thông đồng ra sao?
- Xin thưa cũng giống năm nào
Mèo sao chê mỡ, “ tham” sao chê “mồi”?
Dường như đã… “nóng trong người”
Ngọc Hoàng quát hỏi: thế rồi ra sao?
- Lưới trời dù rộng, dù cao
Thế mà vẫn lọt… bao phong bì.
Án kia dù nặng như chì
Biết đường chạy chọt nên chi… nhẹ hều.
Giá xăng, điện, nước… tăng đều
Lương theo ngửi khói, dân nghào tả tơi
Năm qua có chuyện lạ đời
“ loạn trao giải thưởng”, hỏi trời biết không?
Vedan hủy hoại dòng sông
Lại… trao giải thưởng, mấy ông cứ đùa!
Thực phẩm nhập ẩu, nhập bừa
Thịt hư, thịt thối… sớm trưa tuôn về.
“An toàn thực phẩm” ê chề
Cũng là thảm họa trăm bề xót xa…
Ngọc Hoàng hỏi chuyên năm qua:
-Công trình chống ngập, nó ra thế nào?
Tâu rằng: chuyện cũng cơ cầu
Năm nay cũng ngập, khác nào… năm kia.
Táo cười, rung mấy sợi ria:
- A – B móc ngoặc, ăn chia quá nhiều.
Chuyện là đường cứ làm liều
Chia năm xẻ bảy thiếu điều… tanh banh
Thế nên đường xá “sun” nhanh
Cống, mương, lô cốt… nó hành te tua
Ra đường tai họa từa lưa
Lọt mương, giật điện…chẳng chừa một ai
Hồn oan lỡ xuống Diên đài
Cầm như “kiến kiện củ khoai” thôi mà.
-Nãy giờ nói chuyện sa đà,
Táo khai chuyện học cho ta tỏ tường?
Bẩm rằng lũ trẻ đến trường
Mỗi ngày đi học thấy thương quá trời!
Cải cách riết cũng… đứt hơi
Học già tụi nhỏ nó “bơi” muốn khùng.
Năm qua có chuyện lạ lùng
Điểm thi công bố lung tung xì ngầu.
Người sung sướng, kẻ buồn rầu
Nhà trường báo điểm lôn đầu, lộn đuôi.
Ngọc Hoàng giận giữ khoát tay:
- dân nghèo vui đón Tết này ra sao?
Táo rằng: nhắc đến là đau…
E rằng chẳng nỗi đau này đau hơn.
Năm qua mấy bác xã, thôn…
Chặn tiền trợ Tết, bẩn hơn… chuột chù.
Đáng dùng án trảm, án tru
Cái phường cặn bã, phải trừ thẳng tay.
Ngọc Hoàng xây xẩm mặt mày
Lờ đờ như thể người say rượi cần.
Táo liền thừa dịp đến gần
Ủi an Thượng Đế, tần ngần tâu ra…
Táo rằng: thưa, chuyện năm qua…
Tình hình kinh tế nước nhà khả quan.
Đang cơn suy thoái tràn lan
Nhưng nền kinh tế Việt Nam chuyển mình.
Chủ trương sáng suốt, tài tình
Kích cầu tăng trưởng, hồi sinh từng ngày.
(Mừng xuân con cọp năm nay
Nước Nam kỉ niệm một ngày vinh quang:
“ Ngàn năm Hà Nội - Thăng Long ”
Vang danh nòi giống con rồng cháu tiên.)
Ngọc Hoàng sung sướng… như điên
Cả thiên đình cũng mừng thêm với trời
( Canh Dần năm mới đến rồi
Ta chúc nước Việt rạng ngời tương lai)
Tiến nhanh, tiến những bước dài
Đẩy lùi lạm phát, ngày mai đổi đời.
Thiên đình rạo rực nắng xuân…
Táo liền cáo biệt, xuống trần, về quê.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Tăng Khắc Chí
Dung lượng: 33,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)