Về nhân thân của tôi
Chia sẻ bởi Nguyễn Đông Sơn |
Ngày 16/10/2018 |
73
Chia sẻ tài liệu: Về nhân thân của tôi thuộc Excel
Nội dung tài liệu:
Mâu thuẫn xã hội và sự bế tắc.
Tôi sống trong những nghĩ suy, trăn trở nhiều năm trời mà không có câu trả lời cho con đường của nhiều người. Một chế độ xã hội lấy chính trị làm gốc như ở nước ta từ hoà bình lập lại đến nay trải qua hàng chục năm rồi mà vẫn không thấy phái chính trị sửa sai được gì.
Cũng may bố tôi là một đảng viên 50 năm tuổi đảng, giáo sư tiến sỹ Y khoa, có nhiều thành tích. Mẹ tôi cũng là Hiệu phó THCS nhiều năm liền.
Như vậy nhân thân tốt, không vi phạm gì.
Không biết vì sao, em trai tôi là Nguyễn Thi Văn cũng có công danh rất khó khăn. Ngay từ khi đi làm không lâu, em trai tôi đã xin ra làm tư nhân. Mặc dù anh ta là đảng viên đảng cộng sản Việt Nam, kỹ sư máy xây dựng.
-Em ra làm Tổ trưởng, hay Giám đốc một cơ quan nhỏ tư nhân, anh có đồng ý không?
-Cũng được. Kỹ sư trong nước mình thì làm ăn nhỏ là phù hợp. Trăm hoa đua nở vậy. Tôi nói.
Thế là Công ty TNHH Hà Văn ra đời.
Cho đến nay con đường của người em trai vẫn là do anh ta tự chọn. Chỉ có việc gia đình là do cha mẹ xắp đặt.
Phát huy kinh tế tư nhân trong cảnh bị kinh tế xã hội chủ nghĩa dèm pha:
-Đảng viên làm kinh tế tư nhân nhé. Họ bắt.
-Nhà nó ông nội là địa chủ đấy...Họ nói xấu.
Thế là mua xe hơi không lâu, em trai tôi đành bán đi làm ăn cò con...
Đi đâu cũng biết gia đình tuy bố mẹ làm nên, nhưng còn vướng đời ông nội.
Tham gia quân đội, công an thành phần lý lịch phải trong sạch, ba đời phải là bần, cố nông cho đến trung nông mới được tham gia.
Thế là chúng tôi ở ngoài diện này.
Nhưng khi khám sức khoẻ thì họ ra sức mời mọc:
-Anh có tham gia quân đội không? Nghĩa vụ hay chuyên nghiệp?
Tôi chỉ lắc đầu.
Số là khi tham gia dân quân tự vệ, thấy mấy anh được lựa chọn biểu diễn vũ thuật, tôi thắc mắc:
-Sao họ không cho tụi mình tập đánh võ tay không nhỉ? Biểu diễn đẹp quá.
Cũng học võ, nhưng không nhiều.
Khi ra Bắc làm việc, tôi cũng biết phong phanh việc ông nội tôi bị quy thành phần nên gia đình có khó khăn trong đời sống và sinh hoạt.
Sự kỳ thị các gia đình thành phần là có thật. Nhiều năm trôi qua mà vẫn bị kỳ thị. Làm không nên, ăn không ra chỉ vì thành phần.
Anh họ tôi là Phan Đăng Ngọc, tuy là thượng tá quân đội, nhưng cũng chỉ vì bên mẹ là thành phần mà tiến thân cũng chưa nhanh là bao.
-Ông mình là Phan Đăng Lưu liệt sỹ, trung ương uỷ viên, mà vì ông ngoại mà mình chưa lên tướng được. Thật là phiền. Anh ta nói.
Thành ra, nhiều người cũng biết chế độ chính trị vẫn cho phép chúng ta làm nên theo thành phần ba đời tuỳ theo nhân thân các đời trước nữa.
Quê thì đổ lỗi cho trung
Tôi sống trong những nghĩ suy, trăn trở nhiều năm trời mà không có câu trả lời cho con đường của nhiều người. Một chế độ xã hội lấy chính trị làm gốc như ở nước ta từ hoà bình lập lại đến nay trải qua hàng chục năm rồi mà vẫn không thấy phái chính trị sửa sai được gì.
Cũng may bố tôi là một đảng viên 50 năm tuổi đảng, giáo sư tiến sỹ Y khoa, có nhiều thành tích. Mẹ tôi cũng là Hiệu phó THCS nhiều năm liền.
Như vậy nhân thân tốt, không vi phạm gì.
Không biết vì sao, em trai tôi là Nguyễn Thi Văn cũng có công danh rất khó khăn. Ngay từ khi đi làm không lâu, em trai tôi đã xin ra làm tư nhân. Mặc dù anh ta là đảng viên đảng cộng sản Việt Nam, kỹ sư máy xây dựng.
-Em ra làm Tổ trưởng, hay Giám đốc một cơ quan nhỏ tư nhân, anh có đồng ý không?
-Cũng được. Kỹ sư trong nước mình thì làm ăn nhỏ là phù hợp. Trăm hoa đua nở vậy. Tôi nói.
Thế là Công ty TNHH Hà Văn ra đời.
Cho đến nay con đường của người em trai vẫn là do anh ta tự chọn. Chỉ có việc gia đình là do cha mẹ xắp đặt.
Phát huy kinh tế tư nhân trong cảnh bị kinh tế xã hội chủ nghĩa dèm pha:
-Đảng viên làm kinh tế tư nhân nhé. Họ bắt.
-Nhà nó ông nội là địa chủ đấy...Họ nói xấu.
Thế là mua xe hơi không lâu, em trai tôi đành bán đi làm ăn cò con...
Đi đâu cũng biết gia đình tuy bố mẹ làm nên, nhưng còn vướng đời ông nội.
Tham gia quân đội, công an thành phần lý lịch phải trong sạch, ba đời phải là bần, cố nông cho đến trung nông mới được tham gia.
Thế là chúng tôi ở ngoài diện này.
Nhưng khi khám sức khoẻ thì họ ra sức mời mọc:
-Anh có tham gia quân đội không? Nghĩa vụ hay chuyên nghiệp?
Tôi chỉ lắc đầu.
Số là khi tham gia dân quân tự vệ, thấy mấy anh được lựa chọn biểu diễn vũ thuật, tôi thắc mắc:
-Sao họ không cho tụi mình tập đánh võ tay không nhỉ? Biểu diễn đẹp quá.
Cũng học võ, nhưng không nhiều.
Khi ra Bắc làm việc, tôi cũng biết phong phanh việc ông nội tôi bị quy thành phần nên gia đình có khó khăn trong đời sống và sinh hoạt.
Sự kỳ thị các gia đình thành phần là có thật. Nhiều năm trôi qua mà vẫn bị kỳ thị. Làm không nên, ăn không ra chỉ vì thành phần.
Anh họ tôi là Phan Đăng Ngọc, tuy là thượng tá quân đội, nhưng cũng chỉ vì bên mẹ là thành phần mà tiến thân cũng chưa nhanh là bao.
-Ông mình là Phan Đăng Lưu liệt sỹ, trung ương uỷ viên, mà vì ông ngoại mà mình chưa lên tướng được. Thật là phiền. Anh ta nói.
Thành ra, nhiều người cũng biết chế độ chính trị vẫn cho phép chúng ta làm nên theo thành phần ba đời tuỳ theo nhân thân các đời trước nữa.
Quê thì đổ lỗi cho trung
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Đông Sơn
Dung lượng: 27,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)