Vần thơ tri ân ngày nhà giáo vn

Chia sẻ bởi Nguyễn Đức Nhượng | Ngày 26/04/2019 | 76

Chia sẻ tài liệu: vần thơ tri ân ngày nhà giáo vn thuộc Lịch sử

Nội dung tài liệu:



































Nguyễn đức nhượng
(Sưu tầm và biên soạn)


VÔ ĐỀ 31
Con đường cũ vẫn trải đầy nắng ấm Tà áo dài cùng chiếc nón em nghiêng Mắt ai ướt cho lòng ai chan chứa Đã một thời giờ thành chuyện khó quên
Giờ ra chơi nhóm bạn cùng hàn thuyên Đùa tinh nghịnh chuyện tình yêu vụng dại Hoa chưa thắm tội tình chi vội hái Hồn theo mây trong trẻo chẳng âu lo
Hè đã về sao ai nấy buồn xo Giờ đã lớn sao tiếc chi môi thắm Có giọt lệ chưa rơi trông thật nặng Rồi ngày mai sẽ gặp lại nơi này
VÔ ĐỀ 7 (13/8/2007)
Những kỉ niệm của một thời áo trắng Giữ giùm tôi thật kín Huế thương ơi Đừng để gió cuốn bay phai màu nắng Hay chỉ là một nữa giọt mưa rơi…
Giấu giùm tôi cành hoa phượng đơn côi Màu đỏ thắm như môi ai đang hé Một góc nhỏ lá bàng rơi khe khẽ Ngỡ một giấc mơ hoang nắng ngập tràn…
Những kỉ niệm của một thời chứa chang Đâu lấp ló một cái nhìn luyến tiếc Tuổi học trò sao sóng tình ngã nghiệt Giờ ra chơi thấp thỏm nữa con tim…
Giấu giùm tôi giấy xếp từng cánh chim Từng con hạc là một niềm thao thức Từng nhịp thở cháy lên trong lồng ngực Quay lại thấm, buồn vui, tủi, giận, hờn …
TÌNH THẦY TRÒ
 
Mười hai năm tuổi học trò ngắn ngủi
Cả cuộc đời chỉ chiếm một phần thôi
Nhưng để lại trong tôi nhiều kỉ niệm
Với mái trường, cùng bạn bè, thầy cô
Bao lứa học sinh như bao đợt sóng xô
Dạt vào bờ mãi không bao giờ nghĩ
Thầy cô vẫn làm việc chăm chỉ
Tất cả vì học sinh thân yêu
Và từng chiều, từng chiều, từng chiều…
Bên cửa sổ soạn từng trang giáo án
Để ngày mai thầy còn phải lên lớp
Dạy kiến thức cho học sinh vào đời
Chúng em luôn biết ơn thầy, thầy ơi
Luôn ghi khắc hình bóng thầy mãi mãi
Từ đáy lòng chúng em xin được nói
Thầy là thầy, là bố của chúng em
Sao tóc thầy cứ ngày càng bạc thêm
Vì bụi phấn, vì thời gian trôi mãi
Nghĩ đến thầy chúng em thầm hứa mãi
Phải thật chăm cố gắng học hành
Để mai này đất nước mãi thêm xanh
Một cường quốc vừa thật giàu và mạnh
Ôi tình thầy trò không có gì so sánh
Thật thiêng liêng, bao xúc động dâng trào
Tình cảm đó cứ ngày một dâng cao
Tạo sức mạnh cho chúng em bước tiếp
Những dòng thơ mà chúng em viết
Là những điều sâu thẳm trong tim…
Suốt đời này chúng em mãi đi tìm
Ôi kiến thức như một vùng cát trắng
Dù khó khăn nhưng vẫn luôn cố gắng
Không phụ lòng thầy kì vọng năm xưa
Thầy đang dạy_ngoài trời vẫn đang mưa
Mưa mỗi lúc, càng ngày càng nặng hạt
Và thầy cô, và chúng em vẫn hát
Vì một niềm tin, hy vọng vào tương lai
Cả con đường phía trước đang còn dài
Lời dặn dò của thầy luôn đọng mãi
Hình bóng thầy luôn ghi khắc không phai …..
Xin lỗi các em Tôi đâu phải người làm nông Cày xong đánh giấc say nồng một hơi Chuông reo tan buổi dạy rồi Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên. Trách mình đứng trước các em Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy! Rụng dần theo bụi phấn bay Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh Dẫu là lời giảng của mình Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang Dẫu là tiết học vừa tan Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi! Hiểu dùm tôi các em ơi Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ Cảnh đời chộn rộn bán mua Áo cơm nào dễ chi đùa với ai. Vờ quên cuộc sống bên ngoài Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen Dở hay, yêu ghét, trắng đen Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu Ai còn dằn vặt đêm sâu Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên Thật lòng tạ lỗi các em Hiểu ra khi đã lớn lên mai này! Trần Ngọc Hưởng Nhớ cô giáo trường làng cũ Bao năm lên phố, xa làng Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê Nhớ bài tập đọc a ê Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em. Vở ngày thơ ấu lần xem Tình cô như mẹ biết đem sánh gì. Tờ i nguệch ngoạc
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Nguyễn Đức Nhượng
Dung lượng: | Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)