Van hay
Chia sẻ bởi Phan Thị Kim Dung |
Ngày 16/10/2018 |
37
Chia sẻ tài liệu: van hay thuộc Lịch sử 7
Nội dung tài liệu:
“Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt trời tuôn mưa
Chiều nay con về thăm Bác
Ướt lạnh vườn rau, mấy gốc dừa…”
Tôi không sao quên được những lời nói được thốt lên từ con tim của nhà thơ Tố Hữu trong ngày Bác đã ra đi mãi mãi. Có lẽ, các thế hệ trẻ ngày nay như anh, như tôi, như các bạn chưa bao giờ được thấy Bác, và sẽ không bao giờ được thấy giọng cười đầøy phúc hậu, giọng nói đầy ấm áp và hiền hòa của Người. Thế nhưng, qua ba, qua mẹ, qua thầy, qua cô,qua các thế hệ đi trước, và cả qua lịch sư û thì chúng ta phần nào nhận thấy ra, nhân dân Việt Nam ta có một chân lý rất đúng với quá khứ đã qua và với thành quả hiện có trên đất nước Việt Nam ta: nếu không có Bác Hồ kính yêu, sẽ không có một Việt Nam độc lập, sẽ không có một Việt Nam đang từng ngày phát triển và vươn mình hội nhập cùng nhân loại trên thế giới.
Những mẫu chuyện về tấm gương đạo đức vĩ đại của Bác ngày qua ngày cứ được truyền tụng cứ như một bài ca dao bất hữu, chẳng khác nào một câu chuyện mà những mẹ thường kể cho con mình nghe về cách làm người, về chữ tài chữ đức trong cuộc sống của mọi thời đại. Mười lần đều vẹn mười, cứ nghe mẹ, bà,cô, các bạn đồng trang lứa kể một vài mẫu chuyện nhỏ về Bác, thì tôi lại càng thấy yêu Bác, thán phục một con người mồ côi mẹ từ năm lên chín, vậy mà vẫn chịu khó học hành, quên đi nỗi bất hạnh riêng của bản thân để rồi mười năm sau đó, tạm biệt cha để lên đường ra đi tìm đường cứu nước, một việc làm tưởng chừng chỉ có thể xảy ra trong suy nghĩ của người thanh niên mười chín tuổi mang tên NGUYỄN TẤT THÀNH., chuyện tưởng là đùa ấy lại xảy ra thật sự vào trưa ngày 2-6-1911 tại bến Sài GÒn, trên con tàu mang tên “Đô đốc Latusơ Tơrêvin” của hãng Năm Sao.
Tôi còn nhớ một mẫu chuyện nhỏ qua lời kể của một người bạn, thì tôi lại hiểu thêm đức tình của Bác ở một khía cạnh khác: “Vào một buổi chiều Việt Bắc, trời đông im ắng và cô quạnh, bà Trường Chinh có dẫn theo một cô gái lên thăm Bác. Lúc tiễn hai mẹ con ra đầu dốc, Người cứ đứng nhìn theo mãi. Khi quay về, các đồng chí thấy mắt Bác long lanh ướt. Bác bảo với mọi người:- Chúng ta, ai cũng đều mong ước một gia đình ấm cúng. Người cách mạng là người giàu tình cảm, lại càng quý trọng không khí gia đình, chẳng qua đây không phải lúc để thực hiện điều đó, đành phải chịu đựng mà thôi. Ta chưa lo được cho gia đình nhỏ, thì lo cho gia đình lớn vậy…” Một câu an ủi mọi người cũng như tự an ủi chính mình của Bác la5icho tôi thấy được rằng Bác là một người rất khéo giấu mình. Thử nghĩ mà xem, có ai mà không thấy buồn khi anh mất, chị mất rồi ba mất, mà thân mình không lo được gì hết?...
“ Gia đình lớn” của Bác, của Cách mạng là nhân dân, là đại dân tộc Việt Nam. Khi đã không còn một người thân ruột thịt nào bên cạnh thì Bác lại xem những người xung quang mình là một gia đình lớn, để rồi Bác hy sinh những hạnh phúc riêng của bản thân mình mà lo cho những hạnh phúc lớn lao hơn. Và tôi thiết nghĩ, đối với Bác lúc bấy giờ, niềm hạnh phúc nhất có lẽ là đất nước Việt Nam ta được độc lập tự do và thống nhất hoàn toàn. Có thể, trong những giây phút bất chợt nào đó trong đời Người, Bác của chúng ta cũng sẽ có lúc cảm thấy cô đơn, nỗi cô đơn của người con xa xứ, xa gia đình. Nhưng điều tuyệt vời nhất là Bác đã để dành lại những tình cảm lớn hơn để sưởi ấm lòng mình, đó là tình cảm mà những công dân Việt nam đã dành cho Bác, để khi Bác ra đi mọi người đã khóc rất nhiều…
Một con người đã cống hiến cả cuộc đời mình cho sự nghiệp đấu tranh giành độc lập, tự do cho Tổ quốc, vì hạnh phúc của nhân dân. Cuộc đời của Người, như Đảng cộng sản Việt Nam đánh giá là “một cuộc đời oanh liệt, đầy gian khổ hy sinh, vô cùng cao thượng và phong phú, vô cùng trong sáng và đẹp đẽ:. Nghĩ đến dân, đến đất nước đến nỗi vaò ngày mà Người vĩnh viễn ra đi với hồn thiêng sông núi, câu cuối cùng mà Người gửi lại cho Đảng, cho dân tộc là: “Sau khi tôi qua đời, chớ nến điếu phúng linh đình, để khỏi lãng phí và tiền bạc của nhân dân.” Hai chữ “
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Phan Thị Kim Dung
Dung lượng: 152,50KB|
Lượt tài: 1
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)