Vài bài thơ

Chia sẻ bởi Trương Mai | Ngày 21/10/2018 | 45

Chia sẻ tài liệu: vài bài thơ thuộc Bài giảng khác

Nội dung tài liệu:

NHỮNG BÀI THƠ HAY
SƯU TẦM
ĐỘC THOẠI CHIỀU
KHI MỖI CÂU THƠ CÒN HÁT LÊN MÀU SỐ PHẬN
THÌ ANH CÒN NHỚ ĐẾN TAY NGƯỜI
CHIỀU Ở ĐÂY BÀNG BẠC CÁNH HOA RƠI




CÓ NHỮNG THÁNG NĂM TƯỞNG VÀO QUÊN LÃNG
CÓ NHỮNG ĐẮNG CAY CHO NGỌT DỊU NẢY MẦM
CHIỀU MƠ HỒ CHIỀU VỠ TRONG ANH.
NẾU MÌNH KHÔNG YÊU NHAU
NẾU MÌNH KHÔNG YÊU NHAU
TRỜI CHẮC VẪN TRONG VÀ XANH NHƯ THẾ
SÔNG NỐI LIỀN RA BỂ
MÂY TRẮNG DÌU NHAU BAY



CHẲNG CÓ GÌ THAY ĐỔI ĐÂU ANH NHỈ
NẾU MÌNH KHÔNG YÊU NHAU
HOA CÚC VÀNG MÙA XUÂN
HOA CÚC VÀNG MÙA THU
CÓ KHÁC GÌ HAI MÀU HOA Ấy


Em có biết cuộc đời vẫn vậy
Bão gió và bình yên
Nếu mình không yêu nhau
Nhưng thế gian sẽ bớt đi hai người đau khổ!











ĐỪNG NHÌN EM MÃI THẾ
Ánh mắt ấy nhìn em sao say đắm
Để em về mất ngủ đêm nay
Ngồi một mình , lấy gương ra, tự…ngắm
Con bạn thân , thấy lạ , khẽ nhíu mày

Từ hôm ấy , em điệu đà hơn trước
Tóc thắt nơ ,môi thêm chút son hồng
Mấy nhỏ bạn chụm đầu , bàn …lén lút
“Nó dạo này hình như dịu dàng hơn!”

Cũng từ đó, không ăn to nói lớn
Không cợt đùa cùng mấy nhỏ bạn thân
Mẹ trách phạt thôi không còn cãi bướng
“Sao hôm nay , nó khác hẳn mọi lần?”

Tại “người ta ” nên em đang thay đổi
Phải thế không? “Ai đó ” nói giùm em.
Nhưng đừng cứ nhìn em , nhìn mãi thế!
Không nghe lời , rồi em …giận cho xem!












BÀN TAY







Thân thể ngủ chỉ bàn tay thức
Bàn tay thức đánh thức bàn tay
Hai bàn tay xôn xao cùng dậy
Nắng nhập nhòa chúng nó vào yêu…
TRẦU CAU
Thôi đừng gặp nữa người ơi
Trầu cau giờ đã hai nơi xa rồi
Trầu xanh ngày ấy thôn Đoài
Người đem ăn với cau ngoài thôn Đông

Cũng đành xin lặn vào trong
Nhìn nhau nhớ miễng trầu cau năm nào
Hoàng hôn một giấc chiêm bao
Trầu cau năm ấy tím vào xa xăm

Một miền kí ức lạnh căm
Thoắt mà đã bao nhiêu năm quay vòng
Trách người têm chút vôi nồng
Trầu cau ngày cũ xanh rầm lối xưa!
BỐN CÂU THỞ DÀI
YÊU TRONG LẶNG LẼ BAO CÂU HÁT
ANH XA VẮNG TÌM MỘT CHỐN RIÊNG
NHÂN GIAN BUỒN VUI ĐÔI MẮT KHÓC
CHIỀU NAY ĐÈ HẾT XUỐNG MI EM
THƯƠNG
NHỮNG BUỔI TỐI CHỜ ANH
TRĂNG GẦY ĐI MỘT NỬA
THẤY THƯƠNG CON DẾ NHỎ
SƯƠNG RƠI ƯỚT TIẾNG KÊU

Thương cây ngô trước ngõ
Chẳng bao giờ ra hoa
Những chiều bếp lửa đỏ
Tàn rơm vãi trước nhà

Thương tiếng rao của gió
Lửng lơ hoài trên không
Thèm một mái hiên nhỏ
Trú mình qua biển đông

Đẩu đâu rồi thương mẹ
Suốt một đời lặng lẽ
Đợi một gã lang thang
Với cây đàn bằng cỏ

Thương…!
Thương …!Thương…Thương…
Cả hai mệ con mình
Cõng nỗi buồn không tên..


CU?I DU?NG M�Y TR?NG

Cu?i con du?ng mỡnh s? ra sao
Ph? mựa thu õm u th?i d?i
M?i bu?c di nh?ng cỏnh tay l?p lỏnh
L?c lo�i v? mua tr?ng m?t chi?u mua


Anh tin c?y n?a khụng ?
Em b?t c?n n?a khụng?
Bao ho�i nghi bóo giụng trong l?ng l?
Anh cũn cõu tho nh?ng ng�y quờn nh?
Trụi theo ngu?i nhu ch?ng b?n b? chi

Em b?t th?n ch?m m?t th? phi
Hai tỏm m�u hoa mu?n phi?n ký ?c
S?ng d? ph?p ph?ng , s?ng d? xụn xao
Anh ch? l?i ch? chuy?n xe th? nh?t!

Trong cô đơn
Em giống như cêy xương rồng
Vẫy vùng gai góc


Trong cô đơn
Nỗi buồn cúi mặt
Chạy vào em

Trong cô đơn
Em giận dữ
Em hờn ghen
Em khờ dại
Em như chiếc lá mồ côi
Ngỡ ngàng
Trốn chạy chính mình
Trong cô đơn
Em
mở vỏ
hồi sinh!
EM
SÂN GA MÙA XUÂN
Mỗi mùa xuân một sân ga năm tháng
Chuyến tàu đời dễ mấy lần qua
Hành lý nhớ thương chất đầy gon ký ức
Ngỡ ngàng sau từng tuyến đường xa

Phận cát mỏng manh bể người sâu rộng
Con sóng vô tình chạm vết thương xưa
Chặng đường nào đồi tím hoa mua
Bươm bướm lượn cây lắc đầu không bán

Mỗi mùa xuân một sân ga nhỏ
Chuyến tàu ta thao thức niềm tin…
ĐƯỜNG VỀ
Nhà em ở phía phương trời ấy
Thương nhớ đi vòng mấy xóm quê
Những hội ngày xuân nay đã vãn
Bươm bướm trễ mùa bay ngẩn ngơ
Cô em xuống chợ bán trầu tươi
Từng lá năm ba đã buộc rồi
Giọt nắng rưng rưng trên mái tóc
Ân tình như gió thoảng mà thôi

Con chim hót ngoài kia rối rít
Thuyền trên vạt nắng rộng vòng tay
Cóc cách đường xa xe ngựa muộn
Vọng dài tiếng lạc cuối thôn Tây
Ngủ ngoan nào những nỗi đau
À ơi cổ tích bạc màu thời gian…
Lênh lang những bưổi chiều vàng
Cơn mưa hành khất khẽ khàng trong mây
Ngủ ngoan nào tuổi hao gầy
Trăng nghiêng cái nhớ những ngày xanh xao
“Người ta cười khóc bên nhau”
Ru mình …nước mắt chảy vào trong tim…
Ngủ ngoan nào những mảnh tình
Mùa thu lá rụng trơ cành xác xơ…
À ơi …mỏng mảnh giấc mơ
Yêu thương thoáng chốc lạc bờ trần gian…
Ru mình

Chiếc lá như khóc miệng em cười
Nhìn đâu cũng thấy em hiện hữu
Mây là tóc em đang trôi
Nhìn đâu cũng thấy lòng ta đau nhói

Ta lẩn thẩn mất rồi
Mối tình đầu mở ra rồi khép
Em đi về phía xa xôi
Ta một mình ở lại đơn côi

Em trinh nguyên như thể trăng rằm
Ta gọi em , gọi mãi
Hụt hơi…
LẨN THẨN
LỤC BÁT CHÊNH VÊNH
NGÀN NĂM MÂY TRẮNG BƠ VƠ
BUỒN RƠI RỒI LẠI BUỒN RƠI HỮNG HỜ
NGÀN NĂM CHÚ CUỘI VẪN CHỜ HƯ KHÔNG…
TA VỀ HÓA SÓNG GIỮA DÒNG
NÂNG CON THUYỀN TRỐNG TRÔI TRONG THÁNG NGÀY
KHÁT KHAO NHƯ LÁ VÀNG BAY
GIẬT MÌNH VẪN TRẮNG BÀN TAY THỦA NÀO
ĐI RA TỪ NHỮNG CHIÊM BAO
CÂU THƠ LẠI VÚT BAY VÀO MƠ THÔI
YÊU THƯƠNG XIN TRẢ CHO NGƯỜI
XÓT XA XIN MỘT MÌNH THÔI , CŨNG ĐÀNH
CÂU THƠ AI BỎ CUỐI TRỜI
GIỮA DÒNG LỤC BÁT CHÊNH VÊNH….
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Trương Mai
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)