Tưởng tượng 10 năm về lại mái trường

Chia sẻ bởi Sơn Hoàng Nhựt Long | Ngày 17/10/2018 | 22

Chia sẻ tài liệu: Tưởng tượng 10 năm về lại mái trường thuộc Ngữ văn 6

Nội dung tài liệu:

Tập làm văn
Thời gian trôi qua thật nhanh chóng, mới đây tôi đã xa cách mái trường thân thương, nơi đã khắc ghi bao kỉ niệm của tuổi học trò. Giờ đây, tôi đã 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học Sư Phạm. Hôm nay, nhân dịp ngày 20-11, tôi sẽ về quê thăm lại mái trường xưa, nơi đã từng dạy dỗ nuôi nấng tôi thành người.
Sáng sớm, tôi đã có mặt tại xe với chiếc ba lô và ổ bánh mì trên tay. Chiếc xe cứ lao đi, từng dãy nhà, hàng cây, khu phố lùi lại sau lưng tôi. Lòng tôi bồi hồi xôn xao khó tả, quê mình thay đổi nhiều quá! Ngôi trường có còn nữa không? Thầy cô bây giờ như thế nào? Đang mải mê suy nghĩ thì xe đã đến Bạc Liêu, tôi đi bộ qua chiếc “Cầu Quay”. Kia rồi! Ngôi trường đã hiên ra trước mắt tôi. Trước đây, nó được lợp thiếc, còn bây giờ thì nó đã được thay thế bởi ngôi trường mới xây. Từ xa nhìn lại, tôi thật sự ngạc nhiên với những mảng tường trắng, mái ngói đỏ tươi như những cánh hoa lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời lấp lánh. Bước vào trường, tôi lại càng ngạc nhiên hơn nữa, bức tường được quét vôi trắng xóa, học sinh đi học cũng nhiều hơn. Đứng dưới mái trường, lòng tôi tràn ngập niềm vui: Vui vì sự thay da đổi thịt của ngôi trường, vui vì các em sẽ không còn vất vả như chúng tôi thuở trước. Tôi còn nhớ rất rõ những ngày mùa đông giá rét, gió lạnh thổi vào lớp làm cho chúng tôi lạnh đến tận xương tủy. Giờ đây, lớp học đã ấm áp và đẹp hơn rất nhiều. Bỗng:”Em về thăm trường à, Long?“, thì ra là cô Chuyên, cô chủ nhiệm em năm lớp 5. Tôi cúi đầu chào cô, trong lòng thầm nghĩ:”Không ngờ cô vẫn còn nhớ mình!”
Hai cô trò rưng rưng nước mắt, cô mời tôi ngồi xuống băng ghế ở sân trường. Cô kể cho tôi rất nhiều về sự thay đổi của trường và chúc mừng tôi tốt nghiệp đại học. Sau đó, cô dẫn tôi vào phòng hiệu trưởng. Thật ngạc nhiên vì cô thu bây giờ là hiệu trưởng. Vừa gặp tôi cô bảo:”À! Cậu bé mặc bộ đồ bà ba nâu, đi chân đất, kể câu chuyện Sự tích cây vú sữa đây mà!”. Thì ra cô vẫn còn nhớ lúc đó cũng vào ngày 20-11, cô làm giám khảo trong cuộc thi kể chuyện và tôi đạt giải nhất. Cô giới thiệu thầy cô mới về trường cho tôi quen. Đang nói chuyện bỗng:”tùng…tùng…tùng…”, tiếng trống thân quen ngày nào vang lên như một hồi hiệu lệnh. Bác bảo vệ ngày xưa bây giờ đã già đi nhiều. Ngoài sân trường, các em đang ríu rít chạy về phòng học, tôi cũng từ giã để thầy cô còn lên lớp dạy. Tôi nắm chặt tay thầy cô và hứa sau này sẽ trở thành một giáo viên gương mẫu.
Tôi ra về nhưng lòng vừa vui vừa buồn, vui vì sự đổi mới của trường mình, buồn vì một lần nữa phải xa cách các thầy cô. Nhưng dù đi đến nơi đâu, tôi cũng sẽ không quên được mái trường và thầy cô vì nơi đây như cái nôi nuôi nấng tôi trưởng thành và là người có ích cho xã hội.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Sơn Hoàng Nhựt Long
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)