Tuần 9. Thưa chuyện với mẹ

Chia sẻ bởi Hương Giang | Ngày 07/05/2019 | 44

Chia sẻ tài liệu: Tuần 9. Thưa chuyện với mẹ thuộc Tập đọc 4

Nội dung tài liệu:

TẬP ĐỌC 4
TRƯỜNG TiỂU HỌC ÁI MỘ B
ÔN BÀI CŨ
Đọc đoạn 2 bài “Đôi giày ba ta màu xanh” và:

- Tìm những câu văn miêu tả niềm vui và sự xúc động của Lái khi nhận được đôi giày từ chị phụ trách.
Tập đọc
Thưa chuyện với mẹ
Chia đoạn

Đoạn 1: Từ đầu đến “một nghề để kiếm sống”.

Đoạn 2: Từ tiếp theo đến hết.
LUYỆN ĐỌC
LUYỆN ĐỌC
Từ
Câu
- quan sang
- nắm lấy tay mẹ
Bất giác, em lại nhớ đến ba người thợ nhễ nhại mồ hôi mà vẻ bên tiếng bễ thổi “phì phào”, tiếng búa con, búa lớn theo nhau đập “cúc cắc” và những tàn lửa đỏ hồng, bắn tóe lên như khi đốt cây bông.
TÌM HIỂU BÀI
1. Từ “thưa” có nghĩa là gì?
“Thưa” nghĩa là trình bày với người trên về một vấn đề nào đó với thái độ lễ phép, ngoan ngoãn.
2. Cương xin mẹ đi học nghề gì?
Bạn Cương xin mẹ đi học nghề thợ rèn.
3. Cương xin học nghề thợ rèn để làm gì?
Bạn muốn giúp đỡ mẹ.
Bạn thương mẹ vất vả nên muốn tự mình kiếm sống.
Đoạn 1
Nói lên ước mơ được trở thành thợ rèn để giúp đỡ mẹ của bạn Cương.
4. Mẹ Cương phản ứng như thế nào khi bạn nói lên ước mơ của mình?
Bà ngạc nhiên.
Bà phản đối con.
5. Lí do mẹ Cương phản đối là gì?
Mẹ cho rằng Cương bị ai xui khiến.
Nhà Cương thuộc dòng dõi quan sang, bố sẽ không cho bạn làm thợ rèn vì sợ mất thể diện của gia đình.
6. Em hiểu “dòng dõi quan sang” nghĩa là gì?
“Dòng dõi quan sang” là một gia tộc từ đời này sang đời khác đều có người làm quan.
7. Cương đã thuyết phục mẹ như thế nào?
Cương nghèn nghẹn nắm lấy tay mẹ.
Bạn nói với mẹ rằng nghề nào cũng đáng trọng.
Bạn cho rằng chỉ những ai trộm cắp hay ăn bám mới đáng bị coi thường.
Đoạn 2
Cương thuyết phục để mẹ hiểu và đồng ý với nguyện vọng của mình.
8. Hãy nhận xét về cách trò chuyện của hai mẹ con:
Về cách xưng hô
Về cử chỉ trong lúc trò chuyện
Cách xưng hô: đúng thứ bậc. Cương lễ phép, kính trọng mẹ. Mẹ nói với Cương dịu dàng, âu yếm.
Cử chỉ: thân mật, tình cảm. Mẹ xoa đầu Cương, Cương nắm tay mẹ.
NỘI DUNG BÀI
Cương ước mơ trở thành thợ rèn vì em cho rằng nghề nào cũng đáng quý và em đã thuyết phục được mẹ.
Đọc diễn cảm
Cương thấy nghèn nghẹn ở cổ. Em nắm lấy tay mẹ, thiết tha:
- Mẹ ơi! Người ta ai cũng phải có một nghề. Làm ruộng hay buôn bán, làm thầy hay làm thợ đều đáng trọng như nhau. Chỉ những ai trộm cắp hay ăn bám mới đáng bị coi thường.
Bất giác, em lại nhớ đến ba người thợ nhễ nhại mồ hôi mà vui vẻ bên tiếng bễ thổi “phì phào”, tiếng búa con, búa lớn theo nhau đập “cúc cắc” và những tàn lửa đỏ hồng, bắn tóe lên như khi đốt cây bông.
CHÚC CÁC EM
CHĂM NGOAN, HỌC GiỎI
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Hương Giang
Dung lượng: | Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)