Tuần 4. Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ

Chia sẻ bởi Bảo Anh | Ngày 09/05/2019 | 46

Chia sẻ tài liệu: Tuần 4. Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ thuộc Ngữ văn 10

Nội dung tài liệu:

Trình bày: Nguyễn Ngọc Bảo Anh
Mị Châu đã phạm những sai lầm nào?
Những hành động sai lầm liên tiếp:
Lén cho Trọng Thủy xem nỏ thần.
Mất cảnh giác trước những lời ngon ngọt đầy ẩn ý của Trọng Thủy.
Rắc lông ngỗng đưa đường cho giặc.
a. Lén cho Trọng Thuỷ xem nỏ thần







A. Mị Châu thuận theo ý chồng là lẽ tự nhiên,
hợp đạo lí.
B. Mị Châu thuận theo tình cảm vợ chồng
mà bỏ quên nghĩa vụ đối với đất nước.
b. Cái chết của Mị Châu




-Thể hiện thái độ phê phán của nhân dân đối với:
+ Sự mất cảnh giác.
+ Đặt tình cảm cá nhân lên trên nghĩa vụ đối với cộng đồng.

- Lời khấn nguyện của Mỵ Châu trước lưỡi gươm trừng phạt của vua cha đã thể hiện sự trong trắng, không phản bội vua cha của nàng.

c. Sự hoá thân theo ước nguyện của Mị Châu




- Thể hiện thái độ bao dung, độ lượng.

- Minh chứng cho tấm lòng trong trắng của Mị Châu.
Số phận của Mị Châu
Bài học lịch sử
Thái độ
của nhân dân
Bị kết tội là giặc, bị chém đầu.

Hóa thân.
Cần đặt cái chung lên trên cái riêng, nghĩa nước trên tình nhà, lợi ích dân tộc trên lợi ích cá nhân.
Giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa lí trí và tình cảm.
Phê phán nghiêm khắc: hình phạt cho những ai quên nghĩa vụ với Tổ quốc.
Cảm thông, bao dung, thương xót.
* Đáng thương:
- Quá ngây thơ, thật thà, trong sáng.
- Quá tin và yêu chồng “Trái tim nhầm chỗ để trên đầu”.

* Đáng trách:
- Là một người công dân, Mị Châu phạm trọng tội đối với đất nước.
- Là đứa con Mị Châu phạm tội bất hiếu với cha dù là vô tình.
- Chỉ nghĩ đến hạnh phúc cá nhân, mù quáng khi yêu.
- Đặt tình cảm lên trên lí trí.
Am thờ công chúa Mị Châu.
Giá như trên đời còn có một Mị Châu
Vừa say đắm yêu thương, vừa luôn luôn cảnh giác!
Không sơ hở mắc lừa mẹo giặc,
Một Mị Châu như ta vẫn hằng mơ!...

Anh cũng như em đều muốn nhắc Mị Châu
Đời còn giặc xin đừng quên cảnh giác
Nhưng nhắc sao được hai ngàn năm trước
Nên em ơi ta đành tự nhắc mình… (Anh Ngọc)
Thì hẳn Mị Châu không sống đến bây giờ
Để chung thủy với tình yêu hai ngàn năm có lẻ
Như anh với em dẫu yêu nhau chung thủy
Đến bạc đầu bất quá chỉ trăm năm
Cảm ơn cô và các bạn đã lắng nghe!
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Bảo Anh
Dung lượng: | Lượt tài: 3
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)