Tuần 29. Truyện Kiều (tiếp theo - Trao duyên)
Chia sẻ bởi Lê Thị Phượng |
Ngày 19/03/2024 |
9
Chia sẻ tài liệu: Tuần 29. Truyện Kiều (tiếp theo - Trao duyên) thuộc Ngữ văn 10
Nội dung tài liệu:
Thuyết
Trình
Trao Duyên
Trong truyện Kiều, đoạn trao duyên có vai trò như một cái bản lề khép mở hai phần đời đối lập của Kiều: hạnh phúc và đau khổ
Chỉ chờ có vậy, Thúy Kiều đã mở đầu câu chuyện mà đáng lí ra chẳng ai nói đến bao giờ
Cậy em, em có chịu lời,
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa
Nguyễn Du đã chọn được hai từ đắt nhất và cũng hợp lí nhất: cậy và chịu
Giữa đường đứt gánh tương tư
Keo loan chấp mối tơ thừa mặc em
Vậy là cái điều tưởng như khó nhất, Thúy Kiều đã nói, Thúy Vân hết sức ngỡ ngàng nhưng cũng nhanh chóng hiểu nỗi niềm của chị
Ngày xuân em hãy còn dài
Xót tình máu mủ thay lời nước non
Chị dù thịt nát xương mòn
Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lay
Duyên đã được trao,người “nhận”cũng không có lí do gì để từ chối. Thúy Kiều trao kỉ vật cho em:
Chiếc vành với bức tờ mây,
Duyên này thì giữ, vật này của chung
Tình yêu không có người thứ ba,khi có người thứ ba sự thiêng liêng bắt đầu đổ vỡ
Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy so tơ phím này
Trong ra ngọn cỏ lá cây
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về
Thúy Kiều như chìm trong tê dạ mê mang trong cảm giác xót xa. Nhưng ngay trong lúc tưởng chừng như đã hoàn toàn cách biệt với âm dương thì lời thề vàng đá của Kiều vẫn không hề thay đổi
Hồn còn mang nặng lời thề,
Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai.
Dạ đài cách mặt khuất lời
Rưới xin giọt nước cho người thác oan
Thời gian không còn là thời gian tâm trạng nó là thời gian khách thể. trở về với hiện thực, Thúy Kiều xót xa chấp nhận sự phủ phàng của định mệnh, chấp nhận sự phủ phàng của định mệnh, chấp nhận “trăm gãy bình tan”, “tơ duyên ngắn ngủi” , “phận bạc như vôi”
Ơi Kim Lang ! Hỡi Kim Lang
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây!
T
H
E
E
N
D
Trình
Trao Duyên
Trong truyện Kiều, đoạn trao duyên có vai trò như một cái bản lề khép mở hai phần đời đối lập của Kiều: hạnh phúc và đau khổ
Chỉ chờ có vậy, Thúy Kiều đã mở đầu câu chuyện mà đáng lí ra chẳng ai nói đến bao giờ
Cậy em, em có chịu lời,
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa
Nguyễn Du đã chọn được hai từ đắt nhất và cũng hợp lí nhất: cậy và chịu
Giữa đường đứt gánh tương tư
Keo loan chấp mối tơ thừa mặc em
Vậy là cái điều tưởng như khó nhất, Thúy Kiều đã nói, Thúy Vân hết sức ngỡ ngàng nhưng cũng nhanh chóng hiểu nỗi niềm của chị
Ngày xuân em hãy còn dài
Xót tình máu mủ thay lời nước non
Chị dù thịt nát xương mòn
Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lay
Duyên đã được trao,người “nhận”cũng không có lí do gì để từ chối. Thúy Kiều trao kỉ vật cho em:
Chiếc vành với bức tờ mây,
Duyên này thì giữ, vật này của chung
Tình yêu không có người thứ ba,khi có người thứ ba sự thiêng liêng bắt đầu đổ vỡ
Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy so tơ phím này
Trong ra ngọn cỏ lá cây
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về
Thúy Kiều như chìm trong tê dạ mê mang trong cảm giác xót xa. Nhưng ngay trong lúc tưởng chừng như đã hoàn toàn cách biệt với âm dương thì lời thề vàng đá của Kiều vẫn không hề thay đổi
Hồn còn mang nặng lời thề,
Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai.
Dạ đài cách mặt khuất lời
Rưới xin giọt nước cho người thác oan
Thời gian không còn là thời gian tâm trạng nó là thời gian khách thể. trở về với hiện thực, Thúy Kiều xót xa chấp nhận sự phủ phàng của định mệnh, chấp nhận sự phủ phàng của định mệnh, chấp nhận “trăm gãy bình tan”, “tơ duyên ngắn ngủi” , “phận bạc như vôi”
Ơi Kim Lang ! Hỡi Kim Lang
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây!
T
H
E
E
N
D
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê Thị Phượng
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)