Tuần 29. Truyện Kiều (tiếp theo - Trao duyên)

Chia sẻ bởi Lê Thị Phượng | Ngày 19/03/2024 | 9

Chia sẻ tài liệu: Tuần 29. Truyện Kiều (tiếp theo - Trao duyên) thuộc Ngữ văn 10

Nội dung tài liệu:

Chào mừng các bạn đến với bài thuyết trình của tổ 2!!!^^
Nguyễn Du, một nhà thơ lớn không chỉ được đề cao trong lịch sử của dân tộc mà còn được ghi vào danh sách Danh nhân văn hóa Thế Giới.
TRAO DUYÊN
Nguyễn Du
Bố cục
Đoạn trích chia thành ba đoạn:
- Đoạn 1: 10 câu đầu: Kiều nói lời trao duyên
- Đoạn 2: 8 câu tiếp: Kiều trao kỉ vật cho em
- Đoạn 3: Còn lại: Tâm trạng Kiều sau khi trao duyên
Đoạn trích sau đây (từ câu 723 đến câu 756) là lời Thúy kiều nói cùng Thúy Vân
Trong truyện Kiều, đoạn trao duyên có vai trò như một cái bản lề khép mở hai phần đời đối lập của Kiều: hạnh phúc và đau khổ
Chỉ chờ có vậy, Thúy Kiều đã mở đầu câu chuyện mà đáng lí ra chẳng ai nói đến bao giờ:
Cậy em, em có chịu lời,
Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa
Nguyễn Du đã chọn được bốn từ đắt nhất và cũng hợp lí nhất: “cậy”, “chịu”, “lạy” và “thưa”.
Giữa đường đứt gánh tương tư
Keo loan chấp mối tơ thừa mặc em
Vậy là cái điều tưởng như khó nhất, Thúy Kiều đã nói, Thúy Vân hết sức ngỡ ngàng nhưng cũng nhanh chóng hiểu nỗi niềm của chị
Ngoài lời trao duyên, Thuý Kiều chủ yếu nói về những bất hạnh của mình. Nhưng để trao duyên, Thuý Kiều còn phải chọn những lời lẽ thuyết phục :
Ngày xuân em hãy còn dài
Xót tình máu mủ thay lời nước non
Chị dù thịt nát xương mòn
Ngậm cười chín suối hãy còn thơm lay

Duyên đã được trao,người nhận”cũng không có lí do gì để từ chối. Thúy Kiều trao kỉ vật cho em:
Chiếc vành với bức tờ mây,
Duyên này thì giữ, vật này của chung
Tình yêu không có người thứ ba, khi có người thứ ba sự thiêng liêng bắt đầu đổ vỡ
Mai sau dù có bao giờ
Đốt lò hương ấy so tơ phím này
Trong ra ngọn cỏ lá cây
Thấy hiu hiu gió thì hay chị về
Thúy Kiều như chìm trong tê dại, mê man trong cảm giác xót xa. Nhưng ngay trong lúc tưởng chừng như đã hoàn toàn cách biệt với âm dương thì lời thề vàng đá của Kiều vẫn không hề thay đổi
Hồn còn mang nặng lời thề,
Nát thân bồ liễu đền nghì trúc mai.
Dạ đài cách mặt khuất lời
Rưới xin giọt nước cho người thác oan
Thời gian không còn là thời gian tâm trạng nó là thời gian khách thể. Trở về với hiện thực, Thúy Kiều xót xa chấp nhận sự phủ phàng của định mệnh, chấp nhận “trâm gãy bình tan”, “tơ duyên ngắn ngủi” , “phận bạc như vôi”
Ngay trong lúc tưởng chừng Kiều sẽ buông xuôi, thì suy nghĩ của nhân vật lại rẽ sang hướng khác :
Ơi Kim Lang ! Hỡi Kim Lang
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây !
Câu thơ thực chất là tiếng kêu thảng thốt, là tiếng nấc nghẹn ngào của người con gái đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Thuý Kiều sau đó xa cách Kim Trọng mười lăm năm nhưng trong mười lăm năm ấy không lúc nào nàng nguôi nhớ đến mối tình đầu. Song có lẽ không cần phải đợi đến mười lăm năm. Ngay trong ngày phải đau đớn “trao duyên”, người đọc có thể thấy tình yêu trong lòng người con gái ấy không gì có thể chia cắt nổi.
Nguyễn Du đã dụng công miêu tả tâm lý, sự vận động nội tâm nhân vật, cũng có thể nói Nguyễn Du đã đạt đến phép biện chứng của tâm hồn. Chỉ qua đoạn “trao duyên”, chúng ta cũng cảm nhận được Thúy Kiều là một cô gái giàu tình cảm, giàu đức hi sinh, có ý thức về tình yêu và cuộc sống. Một nhân cách như vậy mà vừa chớm bước vào đời như một bông hoa mới nở đã bị sóng gió dập vùi tan tác. Nói như Mộng Liên Đường Chủ nhân là khúc đoạn trường này như có máu rỏ trên đầu ngọn bút của Nguyễn Du, như có nước mắt của thi nhân thấm qua trang giấy. Hơn hai trăm năm rồi, những giọt nước mắt nhân tình ấy vẫn chưa ráo, vẫn chưa bao giờ có thể ráo được
 
n tình ấy vẫn chưa ráo?
Tâm sự nàng Thúy Vân
Trương Nam Hương
Nghĩ thương lời chị dặn dò
Mười lăm năm đắm con đò xuân xanh
Chị yêu lệ chảy đã đành
Chớ em nước mắt đâu dành chàng Kim
 
Ơ kìa ! Sao chị ngồi im
Máu còn biết chảy về tim để hồng
Lấy người yêu chị làm chồng
Đời em thể thắt một vòng oan khiên
 
Sụt sùi ướt cỏ Đạm Tiên
Chị thương kẻ khuất đừng quên người còn
Mấp mô số phận vuông tròn
Đất không thể nhốt linh hồn đòi yêu
 
Là em nói vậy thôi Kiều
Sánh sao đời chị ba chiều bão giông
Con đò đời chị về không
Chở theo tiếng khóc đáy sông Tiền Đường
 
Chị nhiều hờn- giận- yêu- thương
Vầng trăng còn lấm mùi hương hẹn hò
Em chưa được thế bao giờ
Tiết trinh thương chị đánh lừa trái tim
 
Em thành vợ của chàng Kim
Ngồi ru giọt máu tượng hình chị trao
Giấu đầy đêm nỗi khát khao
Kiều ơi, em đợi kiếp nào để yêu!
Bài thuyết trình của tổ 2 đến đây là hết, xin chân thành cảm ơn quý thầy cô cùng toàn thể các bạn đã lắng nghe !
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Lê Thị Phượng
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)