Tuần 27. Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ (trích Chinh phụ ngâm)

Chia sẻ bởi Nguyễn Quý Thanh | Ngày 19/03/2024 | 9

Chia sẻ tài liệu: Tuần 27. Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ (trích Chinh phụ ngâm) thuộc Ngữ văn 10

Nội dung tài liệu:




CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ ĐẾN DỰ GIÔØ
LỚP 10A7

TÌNH CẢNH LẺ LOI
CỦA NGƯỜI CHINH PHỤ
(TRÍCH “CHINH PHỤ NGÂM”)
Nguyên tác chữ Hán: Đặng Trần Côn
Bản diễn Nôm: Đoàn Thị Điểm (?)
Tác giả và dịch giả:
a.Tác giả Đặng Trần Côn:
I. Tìm hiểu chung:

b. Dịch giả:
- Đoàn Thị Điểm
- Phan Huy Ích
2. Tác phẩm “Chinh phụ ngâm”
a. Hoàn cảnh sáng tác:
b. Đặc điểm thể loại:
Thể loại: ngâm khúc
Nguyên tác:
Gồm 476 câu thơ, viết bằng chữ Hán theo thể trường đoản cú
Bản hiện hành:
Gồm 408 câu thơ, viết bằng chữ Nôm theo thể song thất lục bát
c. Giá trị nội dung, nghệ thuật:
Giá trị nội dung:
+ Thể hiện tâm trạng khao khát hạnh phúc lứa đôi, đề cao quyền sống của con người
+ Lên tiếng oán ghét chiến tranh phong kiến phi nghĩa
-> Giá trị nhân đạo và hiện thực
Giá trị nghệ thuật:
+ Bút pháp tả cảnh ngụ tình
+ Miêu tả nội tâm sâu sắc
3. Đoạn trích:
b. Bố cục:
- Đoạn 1 (Mười sáu câu đầu):
Tâm trạng cô đơn và buồn khổ của người chinh phụ trong tình cảnh lẻ loi
+ Tám câu đầu: Nỗi cô đơn, lẻ bóng
+ Tám câu tiếp theo: Nỗi sầu muộn triền miên
- Đoạn 2 (Tám câu cuối):
Niềm nhớ thương người chồng ở phương xa
a.Vị trí :
Từ câu 193 – 216 của bản dịch hiện hành
c. Đại ý

II. Đọc hiểu văn bản:
1. Tâm trạng cô đơn và buồn khổ của người chinh phụ trong tình cảnh lẻ loi
a. Nỗi cô đơn, lẻ bóng của người chinh phụ
Nghệ thuật tả nội tâm
Ngoại
cảnh
Hành
động
Ngoại
hình
Thời
gian
“Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,

Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.

“Ngoài rèm thước chẳng mách tin,

Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?”
- Hành động lặp đi lặp lại:
+ Một mình đi đi lại lại ngoài hiên vắng, hết buông rèm rồi lại cuống rèm

 Nỗi khắc khoải mong chờ của người đang cô đơn


+ Mong chờ chim thước báo tin mừng nhưng chẳng thấy,
chỉ riêng nàng đối diện với ngọn đèn mờ tỏ

 Diễn tả sự trống vắng đến lạnh lùng, sự chờ đợi trong vô vọng, bế tắc
- Hành động lặp đi lặp lại:
Ngoại cảnh:
hình ảnh ngọn đèn
“Đèn có biết dường bằng chẳng biết,
Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.
Buồn rầu nói chẳng nên lời,
Hoa đèn kia với bóng người khá thương”
+ Ngọn đèn trong đêm trở thành người bạn thân thiết duy nhất để chinh phụ giãi bày tâm sự
+ Những biện pháp nghệ thuật:
* Điệp từ “đèn”, “biết”
* Điệp ngữ vòng tròn (bắc cầu): “…có đèn biết chăng”...”Đèn có biết...”
* Câu hỏi tu từ “Trong rèm,....?”, “Đèn có biết...”
* Hình ảnh ”ngọn đèn”, “hoa đèn”

-> cực tả cảm giác cô đơn và sự khát khao được đồng cảm
Ngoại cảnh: hình ảnh ngọn đèn
Ngoại hình:
+ Mặt buồn rầu
+ Không nói nên lời
 nỗi lòng không biết san sẻ cùng ai
- Sự lặp lại đều đặn của thời gian chờ đợi: ngày, đêm dài đằng đẳng
 Tâm trạng buồn, cô đơn trải dài theo thời gian
=> Tâm trạng người chinh phụ cô đơn, lẻ loi, rối bời, nhung nhớ đến ngẩn ngơ
Nghệ thuật tả nội tâm
Ngoại
cảnh
Hành
động
Ngoại
hình
Sự cô đơn, lẻ bóng
Đề cao quyền sống, sự trân trọng khát vọng hạnh phúc lứa đôi, oán ghét chiến tranh phi nghĩa
Giá trị hiện thực, nhân đạo
Thời
gian
Chân thành cảm ơn quý Thầy Cô
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Nguyễn Quý Thanh
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)