Tuần 27. Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ
Chia sẻ bởi Hoàng Đình Thanh |
Ngày 09/05/2019 |
57
Chia sẻ tài liệu: Tuần 27. Tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ thuộc Ngữ văn 10
Nội dung tài liệu:
Đoàn Thị Điểm
Phan Huy Ích
“Dung sắc kiều lệ, cử chỉ đoan trang,
lời nói văn hoa, sự làm lễ độ”
Đàng Ngoài
Đàng Trong
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi?
(Xưa nay chinh chiến mấy ai về?)
天 地 風 塵
紅 顏 多 屯
悠 悠 彼 蒼 兮 誰 造 因
Thiên địa phong trần
Hồng nhan đa truân
Du du bỉ thương hề thùy tạo nhân
Nguyên tác
Thuở trời đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi này?
Bản diễn Nôm hiện hành
Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.
Ngoài rèm thước chẳng mách tin,
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Đèn có biết dường bằng chẳng biết,
Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.
Buồn rầu nói chẳng nên lời,
Hoa đèn kia với bóng người khá thương.
Gà eo óc gáy sương năm trống,
Hòe phất phơ rủ bóng bốn bên.
Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.
Ngoài rèm thước chẳng mách tin,
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Đèn có biết dường bằng chẳng biết,
Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.
Buồn rầu nói chẳng nên lời,
Hoa đèn kia với bóng người khá thương.
Gà eo óc gáy sương năm trống,
Hòe phất phơ rủ bóng bốn bên.
Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.
Ngoài rèm thước chẳng mách tin
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Ngoài rèm thước chẳng mách tin
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Đèn có biết dường bằng chẳng biết,
Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi
Buồn rầu nói chẳng nên lời
Hoa đèn kia với bóng người khá thương
Khắc giờ đằng đẵng như niên
Mối sầu dằng dặc tựa miền biển xa
Hương gượng đốt hồn đà mê mải
Gương gượng soi lệ lại châu chan
Sắt cầm gượng gảy ngón đàn
Dây uyên kinh đứt phím loan ngại chùng
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
Hối giao phu tế mịch phong hầu
(Chợt thấy màu dương liễu tốt tươi ở đầu đường
Hối hận đã để chồng đi tòng quân để kiếm tước hầu)
Khuê oán - Vương Xương Linh
Lòng này gửi gió đông có tiện?
Nghìn vàng xin gửi đến non Yên
Cảnh buồn người thiết tha lòng
Cành cây sương đượm tiếng trùng mưa phun
Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?
(Truyện Kiều – Nguyễn Du)
Cảnh buồn người thiết tha lòng
Cành cây sương đượm tiếng trùng mưa phun
Phan Huy Ích
“Dung sắc kiều lệ, cử chỉ đoan trang,
lời nói văn hoa, sự làm lễ độ”
Đàng Ngoài
Đàng Trong
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi?
(Xưa nay chinh chiến mấy ai về?)
天 地 風 塵
紅 顏 多 屯
悠 悠 彼 蒼 兮 誰 造 因
Thiên địa phong trần
Hồng nhan đa truân
Du du bỉ thương hề thùy tạo nhân
Nguyên tác
Thuở trời đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi này?
Bản diễn Nôm hiện hành
Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.
Ngoài rèm thước chẳng mách tin,
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Đèn có biết dường bằng chẳng biết,
Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.
Buồn rầu nói chẳng nên lời,
Hoa đèn kia với bóng người khá thương.
Gà eo óc gáy sương năm trống,
Hòe phất phơ rủ bóng bốn bên.
Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.
Ngoài rèm thước chẳng mách tin,
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Đèn có biết dường bằng chẳng biết,
Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.
Buồn rầu nói chẳng nên lời,
Hoa đèn kia với bóng người khá thương.
Gà eo óc gáy sương năm trống,
Hòe phất phơ rủ bóng bốn bên.
Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước,
Ngồi rèm thưa rủ thác đòi phen.
Ngoài rèm thước chẳng mách tin
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Ngoài rèm thước chẳng mách tin
Trong rèm, dường đã có đèn biết chăng?
Đèn có biết dường bằng chẳng biết,
Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi
Buồn rầu nói chẳng nên lời
Hoa đèn kia với bóng người khá thương
Khắc giờ đằng đẵng như niên
Mối sầu dằng dặc tựa miền biển xa
Hương gượng đốt hồn đà mê mải
Gương gượng soi lệ lại châu chan
Sắt cầm gượng gảy ngón đàn
Dây uyên kinh đứt phím loan ngại chùng
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
Hối giao phu tế mịch phong hầu
(Chợt thấy màu dương liễu tốt tươi ở đầu đường
Hối hận đã để chồng đi tòng quân để kiếm tước hầu)
Khuê oán - Vương Xương Linh
Lòng này gửi gió đông có tiện?
Nghìn vàng xin gửi đến non Yên
Cảnh buồn người thiết tha lòng
Cành cây sương đượm tiếng trùng mưa phun
Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?
(Truyện Kiều – Nguyễn Du)
Cảnh buồn người thiết tha lòng
Cành cây sương đượm tiếng trùng mưa phun
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hoàng Đình Thanh
Dung lượng: |
Lượt tài: 2
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)