Tuần 26. Tôi yêu em

Chia sẻ bởi Trần Mai Hương | Ngày 10/05/2019 | 28

Chia sẻ tài liệu: Tuần 26. Tôi yêu em thuộc Ngữ văn 11

Nội dung tài liệu:

Tổ 4
Nếu được làm một tháng trong năm? Tôi sẽ là Tháng Một - tháng có ngày người tôi yêu được sinh ra.
Nếu được làm một ngày trong tuần, tôi sẽ là ngày Thứ bảy - ngày những người yêu nhau có thời gian bên nhau, tay trong tay. 
Nếu được làm một đồ vật, tôi sẽ là Chiếc giầy ... để lúc nào cũng luôn có đôi.
Nếu phải là một tội lỗi, tôi sẽ chọn Nói dối - như vậy tôi có thể được hiện diện ở tất cả mọi người.
Nếu được làm một chất lỏng, tôi sẽ là Nước - "một phần tất yếu của sự sống!"
Nếu được làm một nốt nhạc trong cuộc sống, tôi sẽ làm nốt đồ, người ta thích những nốt thăng, thì tôi sẽ là nốt trầm, thậm chí là nốt lặng...
Nếu được làm một loài hoa, tôi sẽ là Hoa hồng - loài hoa dành riêng cho tình yêu.
Nếu được nói tôi sẽ nói: Tôi yêu em".
Những vần thơ ngọt ngào như thế không bao giờ có thể cạn. Bởi vì tình yêu luôn là đề tài bất tận của thi sĩ, là nguồn cảm hứng của thi ca, là mái nhà của bến bờ hạnh phúc.
Và tình yêu trong thơ của nhà văn Puskin trong tác phẩm “Tôi yêu em” đã trở thành một điểm nhấn trong tình yêu
       -Thơ tình yêu của Puskin thường bắt nguồn từ những xúc cảm cụ thể, chân thực với những trải nghiệm tình cảm sâu xa, do đó, đã thể hiện được những vẻ đẹp đa dạng, tinh tế của thế giới tâm hồn con người.
-Bài thơ “Tôi yêu em” đã gây một niềm xúc động lớn lao vì đã vươn tới những giá trị tinh thần chung của loài người: những tình cảm chân thành, cao thượng, nhân ái của tình yêu chứa đựng trong những lời lẽ giản dị, trong sáng nhất. 


Đại thi hào Aleksandr Sergeyevich Pushkin.
Puskin sinh ngày 6 tháng 6 năm 1799 (26 tháng 5 theo lịch cũ) tại Moskva trong một gia đình quý tộc Nga
Nhờ thông minh xuất chúng và có những đóng góp lớn về
quân sự, hàng hải cho nước Nga, Gannibal đã được Pyotr Đại đế nhận làm con nuôi. Những tháng ngày êm đềm sau này được phản ảnh trong những bài thơ đầu tiên của Puskin ("Thầy tu", 1813; "Bova", 1814; "Lời nhắn cho Yudin", 1815; "Giấc mơ", 1816)
                   Tôi yêu em: đến nay chừng có thể
                   Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không muốn để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
-Ngọn lửa tình vừa thể hiện sự nồng nhiệt của tình cảm, vừa diễn tả sự dài lâu, đằng đẵng của nhà thơ đối với người tình
-Mặc dù nhân vật “em” không xuất hiện trong bài thơ nhưng qua cảm nhận của nhân vật trữ tình thì đó phải là một người con gái rất đáng yêu. Chấp nhận âm thầm chịu đựng tình yêu đơn phương, nhân vật trữ tình đã nâng mình lên cao hơn.

-Ý thơ thẳng thắn, minh bạch và rất rõ ràng : còn yêu và rất yêu nhưng không muốn làm em phải suy nghĩ. Câu thơ như lời tự nhủ với chính mình với một quyết tâm rất cao. Nhưng nếu chấp nhận dễ dàng như vậy thì có vẻ lí trí quá và tình yêu của “tôi” đối với em chưa đủ sức thuyết phục, còn kém mãnh liệt.

Tôi yêu em âm thầm không hi vọng
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen, 
Sức nặng của tâm trạng và trung tâm thẩm mĩ của bài thơ nằm ở 2 câu thơ này. Dường như lí trí đã nhường chỗ cho cảm xúc. Những trạng thái cảm xúc phức tạp và đầy mâu thuẫn của trái tim đang yêu đã được bày tỏ rất chân thành.
-Một lần nữa, mối tình đơn phương lại được xác nhận. Vì không muốn em phải bận lòng thêm nữa nên phải “âm thầm”. Yêu không hi vọng, yêu đơn phương vẫn là tình yêu, thậm chí còn là một tình yêu rất sâu sắc. Có rụt rè có ghen tuông thì đích thị là tình yêu. Nhưng sự hờn ghen và không hi vọng ấy không làm giảm đi vẻ đẹp của tình cảm mà nhân vật trữ tình dành cho “em". Đó là một lời bày tỏ chân thành
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.


Bài thơ là lời bày tỏ tình cảm, vì vậy cái ẩn ý đằng sau câu thơ, làm cho cảm xúc thơ chân thực hơn chính là ở lời cầu mong này. Lời cầu chúc cũng chính là lời khẳng định tình yêu chân thành và đằm thắm của mình, đó là tình yêu thực sự, tình yêu xứng đáng nhất với em. Đây không chỉ là một lời cầu chúc tuyệt vời nhất, thể hiện hay nhất tình cảm của “tôi” mà còn là một lời thổ lộ thật thông minh. Chấp nhận yêu đơn phương, chấp nhận sự thực là em sẽ có người khác nhưng lại nhấn mạnh và xác nhận tình yêu mãnh liệt của mình, liệu có mâu thuẫn không ? Liệu có cô gái nào yên lòng trước lời cầu chúc chân thành và đáng yêu như thế. Quả thực bài thơ thật đẹp, thật trong sáng. Với một tình yêu như thế dù được đáp lại hay không thì vẫn là một tình yêu lí tưởng, những trái tim yêu như thế sẽ giúp con người ngày càng người hơn.


Chỉ một lời cầu chúc thôi nhưng nói được bao điều. Nó khẳng định tấm tình chân thành của “tôi”, đồng thời thể hiện “tôi yêu em” là tình yêu mãnh liệt và chân chính. Câu thơ hội tụ vẻ đẹp của cảm xúc và cảm hứng của nhân vật trữ tình.


- Pu-skin say đắm với người tình, mải mê kiếm tìm mộng đẹp, nhưng chỉ nhận đựơc toàn cay đắng và não nề, cái mà người tình thi sĩ kiếm tìm đựơc lại là thơ. “Tôi yêu em…” là thơ rồi, tôi thôi, không yêu em nữa là cũng để yêu em.
- Bài thơ đã diễn tả một tình yêu vô vọng, thấm một sắc điệu buồn, nhưng hơn hết vẫn là sự mãnh liệt và cao thượng của trái tim con người với một mối tình không đơm hoa kết trái
Nhưng không chỉ có tình yêu của Puskin là mạnh liệt. Ngoài kia hàng ngàn ngọn lửa tình yêu đang rực cháy, hàng trăm màu sắc tình yêu đang tỏa sáng khắp bốn phương. Và bây giờ chúng ta sẽ cùng tìm hiểu thêm nhiều sáng tác hay về tình yêu
Simonov - Đợi anh về
Đợi anh về
Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé !
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có buồn lê thê
Em ơi em cứ đợi.
Dù tuyết rơi gió thổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé !

Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi ngày về
Thì em ơi cứ đợi !
Em ơi em cứ đợi
Dù ai thương nhớ ai
Chẳng mong có ngày mai

Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại

Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về !
Đợi anh anh lại về.
Trông chết cười ngạo nghễ.
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ
Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bời vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.

Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người.
Biết như em chờ đợi. 


NGỐC-X.KAPUCHIKIAN 


Em bảo anh đi đi 
Sao anh còn đứng lại 
Em bảo anh đứng lại 
Sao anh vội về ngay... 
Lời nói thoảng gió bay 
Đôi mắt huyền đẫm lệ 
Sao mà ...anh ngốc thế 
Chẳng nhìn ...vào mắt em. 
Em bảo anh đi đi 
Sao anh còn đứng lại 
Em bảo: thôi ích gì... 
Ai ngờ anh xa mãi. 


Đôi mắt em lặng im 
Nhưng mắt em nói thật 
Sao anh tin lời em 
Mà không tin đôi mắt. 


BIỂN-Puskin 


Tôi chưa ra biển bao giờ 
Ngỡ biển xanh , xanh màu im lặng 
Tôi chưa yêu bao giờ 
Ngỡ tình yêu là ảo mộng 

Ngày nay tôi đã ra biển rồi 
Biển nhiều sóng to,gió lớn 
Ngày nay tôi đã yêu rồi 
Tình yêu nhiều khổ đau, cay đắng 

Không gió lớn sóng to , không là biển 
Chẳng nhiều cay đắng , chẳng là yêu 


GỬI NGƯỜI PHỤ NỮ-Raxyl Gamzatov 


Hỡi người phụ nữ 
Nếu có nghìn đàn ông yêu em 
Em có biết trong nghìn người ấy 
Có Raxun Gamzatov nữa mà 

Còn nếu như chỉ có 
Trăm đàn ông yêu em 
Em hãy nhớ rằng trong số trăm người đó 
Nhất định Raxun Gamzatov có tên 

Còn nếu như yêu em 
Đàn ông chỉ còn một chục 


Thì Raxun Gamzatov 
Đứng thứ bẩy hay tám trong hàng 

Nếu đàn ông chỉ còn lại một người yêu em 
Tôi xin thề-người đó không ai khác 
ngoài Raxun Gamzatov em ơi 

Còn nếu em đi cô đơn buồn tủi trên đời 
Không ai yêu em nữa 
Thì có nghĩa ở một nơi nào đó 
Trên núi cao , Gamzatov chết rồi. 


EM CHỜ ANH-Taox Amrus 



Như năm ngoái , đào trên cây lại chín 
Đang đu đưa trên cành. 
Như năm ngoái , đào trên cây lại chín 
Em vẫn chờ , chờ anh 

Đào trên cây lại chín như năm ngoái 
Trong vườn sai trĩu cành 
Tháng và năm trôi qua không trở lại 
Nhưng em chờ , chờ anh... 


EM CÒN NHỚ-Ilia Chavadze 



Em còn nhớ khu vườn 
Nơi ta từng gặp mặt ? 
Ngày ấy ta yêu nhau 
Một tình yêu ngây ngất 

Em hái một bông hồng 
Trao cho anh lần nọ : 
"Em tặng anh chàng điên 
Bông hoa này thắm đỏ" 

Và chàng điên của em 
Cũng như em ngày ấy 
Không biết rằng tình yêu 
Sẽ héo tàn chóng vậy 


Em còn nhớ hai ta 
Ngồi mơ màng lặng lẽ 
Anh nghe gần , rất gần 
Hơi thở em nhè nhẹ 

Rồi không kìm được thêm 
Anh hôn em lên má 
Em giật mình mỉm cười 
Giơ ngón tay đe doạ 

Anh và em đều điên 
Cũng không hay :từ đó 
Cái hôn kia suốt đời 
Làm hai ta đau khổ 


NÓI CÙNG ANH-Xuân Quỳnh 
Em vẫn biết đấy là điều đã cũ 
Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu 
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ 
Nỗi vui buồn đêm chia sẻ cùng nhau. 

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn 
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi 
Niềm đau đớn tưởng như vô tận 
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui 

Điều hôm nay ta nói, ngày mai 
Người khác lại nói lời yêu thuở trước 
Đời sống chẳng vô cùng, em biết 
Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau 

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu 
Như không khí, như màu xanh lá cỏ 


Nhiều đến mức tưởng như chẳng có 
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang 

Nhưng lúc này anh ở bên em 
Niềm vui sướng trong ta là có thật 
Như chiếc áo trên tường, như trang sách 
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà 

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa 
Tình anh đối với em là xứ sở 
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa 
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn 

Đó tình yêu em muốn nói cùng anh 
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng 
Lòng tốt để duy trì sự sống 
Cho con người thực sự người hơn. 


Đôi Dép - Nguyễn Trung Kiên



Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia



Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Anh ngỏ lời yêu em 
Vào một đêm trăng khuyết 
Bởi tình yêu tha thiết 
Biết tròn trước đêm rằm 

Em vui lúc trăng tròn 
Chạnh lòng khi trăng khuyết 
Anh ơi anh có biết 
Trăng hay tình lứa đôi? 

Sao anh vội ngỏ lời 
Vào một đêm trăng khuyết 
Để bây giờ thầm tiếc 
Một vầng trăng chưa tròn! 
TRĂNG KHUYẾT 

THƠ TÌNH NGÀY KHÔNG ANH
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau 
Em đã chẳng hẹn nhau đêm ấy nữa 
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ 
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào. 

Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau 
Em đã chẳng đổ cho anh bao tội lỗi 
Em đứng lặng mắt nhìn ai không nói 
Anh cũng vô tình có hiểu nổi em đâu

 Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau 
Em đã chẳng trách anh yêu người khác 
Điều đơn giản bây giờ em mới biết 
Thì anh xa,anh đã qua xa rồi 



Biển - Xuân Diệu
Cho đến mãi muôn đời 
Đến tan cả đất trời 
Anh mới thôi dào dạt...
Cũng có khi ào ạt 
Như nghiến nát bờ em 
Là lúc triều yêu mến 
Ngập bến của ngày đêm
Anh không xứng là biển xanh 
Nhưng cũng xin làm bể biếc 
Để hát mãi bên gành 
Một tình chung không hết,
Để những khi bọt tung trắng xóa 
Và gió về bay tỏa nơi nơi 
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa, 
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi! 
Anh không xứng là biển xanh 
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng 
Bờ cát dài phẳng lặng 
Soi ánh nắng pha lê...
Bờ đẹp đẽ cát vàng 
Thoai thoải hàng thông đứng 
Như lặng lẽ mơ màng 
Suốt ngàn năm bên sóng...
Anh xin làm sóng biếc 
Hôn mãi cát vàng em 
Hôn thật khẽ, thật êm 
Hôn êm đềm mãi mãi
Đã hôn rồi, hôn lại 


Tương tư thức mấy đêm rồi.
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho?
Bao giờ bến mới gặp đò,
Hoa khuê các, bướm giang hồ gặp nhau?
Nhà em có một giàn giầu,
Nhà tôi có một hàng cau liên phòng,
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?
Tương tư - Nguyễn Bính
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười thương một người,
Gió mưa là bệnh của giời,
Tương tư là bệnh của nàng.
Hai thôn chung lại một làng.
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên nay?
Ngày qua ngày lại qua ngày.
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Bảo rằng cách trở đò giang.
Không sang là chẳng đường sang đã dành.
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy mà tình xa xôi?

SÓNG – Xuân Quỳnh

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sóng không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

- Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Những con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương




Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dẫu muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Đễ ngàn năm còn vỗ 

Tình yêu trong tim ta luôn đẹp, luôn bừng sáng như thế đấy. Bạn đã bao giờ tự hỏi mình: Đến khi nào mình tìm được tình yêu đích thực? Câu trả lời chính là ở tim ta. Tình yêu không chỉ đơn thuần là hạnh phúc mà tình yêu còn là cả sự cố gắng, sự tin tưởng và không ngừng cầu mong.
Đừng vội nản lòng! Bạn hãy chờ đến khi nào tìm được tình yêu đích thực bạn nhé!!
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Trần Mai Hương
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)