Tuần 24. Đọc thêm: Chiều xuân
Chia sẻ bởi Đỗ Ngọc Phúc Diễm |
Ngày 10/05/2019 |
31
Chia sẻ tài liệu: Tuần 24. Đọc thêm: Chiều xuân thuộc Ngữ văn 11
Nội dung tài liệu:
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời .
Tác phẩm
-- Anh Thơ --
CHIỀU XUÂN
Tác giả
- Anh Thơ (1921-2005), tên khai sinh là Vương Kiều Ân, quê gốc ở thị xã Bắc Giang, tỉnh Kiên Giang.
- Ham thích văn học từ nhỏ, bà tìm đến thơ ca để thoát khỏi cuộc đời tù túng, buồn tẻ và tự khẳng định giá trị người phụ nữ đương thời.
- Từ 1937, Anh Thơ có thơ đăng báo và được tặng giải Khuyến khích của Tự lực văn đoàn 1939.
Sở trường: viết về cảnh sắc nông thôn, gợi được không khí và nhịp sống nơi đồng quê miền Bắc nước ta. Được trao tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học - nghệ thuật 2007.
- Tác phẩm chính: Bức tranh quê, Kể chuyện Vũ Lăng, Từ bến sông Thương, Tuyển tập Anh Thơ.
Chiều Xuân
Bức tranh quê
của nữ sĩ Anh Thơ -Bức tranh
Thủy Mạc bằng lời
Ngoài bờ đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Ðàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ;
Mãy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
Chiều Xuân
Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,
Ðò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.
Liệt kê: mưa bụi, bến vắng, con đò, dòng sông, quán tranh, chòm xoan tím
-> Hình ảnh quen thuộc nơi thôn quê, mang lại sắc thái nhẹ nhàng, êm ả cho cảnh vật.
"Mưa bụi" : hạt mưa nhỏ, nhẹ --> Nét đặc trưng của mưa Xuân.
Từ láy: "êm êm", "im lìm", "tơi bời".
Điệp từ "vắng" được lặp lại 2 lần trong khổ: "bến vắng", "vắng lặng"
-> Nhấn mạnh nét tĩnh lặng của cảnh chiều.
Nhân hóa: "biếng lười" --> Hình ảnh con đò trở nên có hồn hơn, làm nổi bật khung cảnh yên bình đó.
Ngoài bờ đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Ðàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ;
Mãy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.
Từ "tràn" : rất nhiều, thể hiện sự chen chúc của cỏ non ngoài đường đê xen lẫn với cỏ biếc đã mọc được nhiều ngày --> Hình ảnh xanh tươi của bờ ruộng ven con đê.
"Vu vơ" : sự thong dong, thoải mái và nhàn rỗi của đàn sáo.
- Từ "thong thả" : sự ung dung, không vướng bận lo âu --> Hình ảnh đàn trâu bò sau khi kết thúc việc đồng áng, được thả ra đông gặm cỏ vào cuối ngày.
- Từ láy "rập rờn" : sự chao nghiêng, lên xuống, không vững vàng của những cánh bướm trước cơn gió --> "rập rờn trôi" : hình ảnh nghệ thuật độc đáo.
- Hình ảnh độc đáo "cúi ăn mưa" --> Những hạt mưa li ti đọng lại trên lá cỏ, tuy nhỏ nhưng cũng đủ nhiều để trải một làn sương mờ trên đồng ruộng.
--> Một chút xáo động mang lại sức sống cho khung cảnh vốn êm đềm, cũng đã trở lại nét yên ả của nó.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
- "Xanh rờn" : màu xanh nhẹ nhàng đầy sức sống của mùa Xuân.
- "Ướt lặng" : tạo cảm giác đọng lại.
"Vụt bay ra" --> Cái động duy nhất của bài thơ, càng làm nổi bật cái tĩnh lặng của chiều Xuân.
--> Tác giả nhìn xuống chân đê, quay trở lại với cảm giác tĩnh lặng, ngắm nhìn những hình ảnh cuối cùng của ngày.
- Từ láy "chốc chốc" : mang tính chất đột ngột, thoáng qua.
-> Kết thúc là một hình ảnh bé nhỏ, nhưng lại ẩn chứa dư âm của sự sống, mang một cảm giác trầm ngâm .
"Cỏ ruộng sắp ra hoa"
Kết thúc
bài thuyết trình
Cảm ơn
Tác phẩm
-- Anh Thơ --
CHIỀU XUÂN
Tác giả
- Anh Thơ (1921-2005), tên khai sinh là Vương Kiều Ân, quê gốc ở thị xã Bắc Giang, tỉnh Kiên Giang.
- Ham thích văn học từ nhỏ, bà tìm đến thơ ca để thoát khỏi cuộc đời tù túng, buồn tẻ và tự khẳng định giá trị người phụ nữ đương thời.
- Từ 1937, Anh Thơ có thơ đăng báo và được tặng giải Khuyến khích của Tự lực văn đoàn 1939.
Sở trường: viết về cảnh sắc nông thôn, gợi được không khí và nhịp sống nơi đồng quê miền Bắc nước ta. Được trao tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học - nghệ thuật 2007.
- Tác phẩm chính: Bức tranh quê, Kể chuyện Vũ Lăng, Từ bến sông Thương, Tuyển tập Anh Thơ.
Chiều Xuân
Bức tranh quê
của nữ sĩ Anh Thơ -Bức tranh
Thủy Mạc bằng lời
Ngoài bờ đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Ðàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ;
Mãy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
Chiều Xuân
Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng,
Ðò biếng lười nằm mặc nước sông trôi;
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.
Liệt kê: mưa bụi, bến vắng, con đò, dòng sông, quán tranh, chòm xoan tím
-> Hình ảnh quen thuộc nơi thôn quê, mang lại sắc thái nhẹ nhàng, êm ả cho cảnh vật.
"Mưa bụi" : hạt mưa nhỏ, nhẹ --> Nét đặc trưng của mưa Xuân.
Từ láy: "êm êm", "im lìm", "tơi bời".
Điệp từ "vắng" được lặp lại 2 lần trong khổ: "bến vắng", "vắng lặng"
-> Nhấn mạnh nét tĩnh lặng của cảnh chiều.
Nhân hóa: "biếng lười" --> Hình ảnh con đò trở nên có hồn hơn, làm nổi bật khung cảnh yên bình đó.
Ngoài bờ đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Ðàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ;
Mãy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.
Từ "tràn" : rất nhiều, thể hiện sự chen chúc của cỏ non ngoài đường đê xen lẫn với cỏ biếc đã mọc được nhiều ngày --> Hình ảnh xanh tươi của bờ ruộng ven con đê.
"Vu vơ" : sự thong dong, thoải mái và nhàn rỗi của đàn sáo.
- Từ "thong thả" : sự ung dung, không vướng bận lo âu --> Hình ảnh đàn trâu bò sau khi kết thúc việc đồng áng, được thả ra đông gặm cỏ vào cuối ngày.
- Từ láy "rập rờn" : sự chao nghiêng, lên xuống, không vững vàng của những cánh bướm trước cơn gió --> "rập rờn trôi" : hình ảnh nghệ thuật độc đáo.
- Hình ảnh độc đáo "cúi ăn mưa" --> Những hạt mưa li ti đọng lại trên lá cỏ, tuy nhỏ nhưng cũng đủ nhiều để trải một làn sương mờ trên đồng ruộng.
--> Một chút xáo động mang lại sức sống cho khung cảnh vốn êm đềm, cũng đã trở lại nét yên ả của nó.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
- "Xanh rờn" : màu xanh nhẹ nhàng đầy sức sống của mùa Xuân.
- "Ướt lặng" : tạo cảm giác đọng lại.
"Vụt bay ra" --> Cái động duy nhất của bài thơ, càng làm nổi bật cái tĩnh lặng của chiều Xuân.
--> Tác giả nhìn xuống chân đê, quay trở lại với cảm giác tĩnh lặng, ngắm nhìn những hình ảnh cuối cùng của ngày.
- Từ láy "chốc chốc" : mang tính chất đột ngột, thoáng qua.
-> Kết thúc là một hình ảnh bé nhỏ, nhưng lại ẩn chứa dư âm của sự sống, mang một cảm giác trầm ngâm .
"Cỏ ruộng sắp ra hoa"
Kết thúc
bài thuyết trình
Cảm ơn
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đỗ Ngọc Phúc Diễm
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)