Tuần 23. Đây thôn Vĩ Dạ
Chia sẻ bởi Đăng Văn Ngơi |
Ngày 10/05/2019 |
30
Chia sẻ tài liệu: Tuần 23. Đây thôn Vĩ Dạ thuộc Ngữ văn 11
Nội dung tài liệu:
Kính chào quý thầy cô và các em học sinh!
ĐÂY THÔN VĨ DẠ
HÀN MẶC TỬ
Cảnh ban mai thôn Vĩ và tình người tha thiết.
Nỗi niềm thôn Vĩ
Cảnh hoàng hôn thôn Vĩ và niềm đau chia lìa.
Cảnh ban mai thôn Vĩ và tình người tha thiết.
TÌNH
tươi sáng,
ấm áp
CẢNH
hi vọng,
khắc khoải
KHỔ 1
Câu hỏi tu từ, điệp từ, đại từ phiếm chỉ, nghệ thuật cách điệu hóa
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Hình ảnh “Thuyền - sông - trăng”
- Thuyền kề bãi tuyết nguyệt chênh chếch
( Nguyễn Trãi)
- Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.
( Hồ Chí Minh)
- Trăng nằm sóng soãi trên cành liễu
- Gió rít tầng cao trăng ngã ngửa
Vỡ tan thành vũng đọng vàng khô
( Hàn Mặc Tử)
Đây thôn Vĩ Dạ
Hư hư, thực thực
Bình yên, đẹp đẽ
Niềm mong ước của thi nhân
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?
"Tôi nghĩ đến người đã sống trong một túp lều tranh phải lấy bì thư và giấy nhựt trình che mái nhà cho đỡ dột. Mỗi bữa cơm đưa đến người không sao nuốt được vì ăn khổ quá. Cảnh cơ hàn và chứng bệnh kinh khủng dã bắt người chịu bao nhiêu phũ phàng, bao nhiêu ruồng rẫy. Sau cùng người bị vứt hẳn ra ngoài cuộc đời, bị giữ riêng một nơi, xa hết thảy mọi người thân thích. Tôi nghĩ đến bao nhiêu năm người đó bó tay nhìn cả thể phách lẫn linh hồn tan rã..”. (Hoài Thanh)
"Tôi xin hứa hẹn với các người rằng, mai sau, những cái tầm thường, mực thước kia sẽ biến tan đi, và còn lại của cái thời kỳ này, chút gì đáng kể đó là Hà Mạc Tử." (Chế Lan Viên)
“Theo tôi thơ đời Hàn Mặc Tử sẽ còn lại nhiều. Ông là người rất có tài, đóng góp xứng đáng vào Thơ mới” (Huy Cận)
Nếu nhân loại không còn khao khát nữa
Và nhà thơ, nghề chẳng kẻ nào yêu
Người thi sĩ cuối cùng vẫn là Hàn Mặc Tử
Vẫn hiện lên ở đáy vực đợi chờ.
(Trần Ninh Hồ)
Bài thơ "Đây thôn Vỹ Dạ" trong tập "Đau thương" là giọng tình day dứt trong trái tim thơ. (Anh Hồ)
"Thơ tôi bay suốt một đời chưa thấu
Hồn tôi bay đến bao giờ mới đậu...".
(Hàn Mặc Tử, Ave Maria - Xuân như ý)
Có thể nói, với “Đây thôn Vĩ Dạ”, Hàn Mặc Tử đã không chỉ “phơi lên mảnh giấy thanh sạch này những tình cảm nóng ran, tràn trề và thơm lựng” mà còn “phơi lên” tâm hồn bạn đọc những cảm xúc sâu sắc và mãnh liệt về một tình yêu cuộc đời da diết, đáng trân trọng. Phải chăng, đó cũng là lí do cho lời phát biểu hùng hồn của Chế Lan Viên thuở nào: “Tôi xin hứa hẹn với các người rằng, những cái tầm thường mực thước kia rồi sẽ tan biến đi. Và còn lại ở cái thời kì này chút gì đáng kể, ấy là Hàn Mặc Tử!”
ăn khoăn, day dứt
BÌNH MINH
tươi sáng, ấm áp
HOÀNG HÔN
ảm đạm, chia lìa
tuyệt vọng,
hụt hẫng
KHÔNG XÁC ĐỊNH
xa xôi, hư ảo
hoài nghi,
mong ngóng
QUÁ KHỨ
TƯƠNG LAI
HIỆN TẠI
TÌNH NGƯỜI
TÌNH ĐỜI
TÌNH QUÊ
Chân thành cảm ơn quý thầy cô và các em học sinh!
ĐÂY THÔN VĨ DẠ
HÀN MẶC TỬ
Cảnh ban mai thôn Vĩ và tình người tha thiết.
Nỗi niềm thôn Vĩ
Cảnh hoàng hôn thôn Vĩ và niềm đau chia lìa.
Cảnh ban mai thôn Vĩ và tình người tha thiết.
TÌNH
tươi sáng,
ấm áp
CẢNH
hi vọng,
khắc khoải
KHỔ 1
Câu hỏi tu từ, điệp từ, đại từ phiếm chỉ, nghệ thuật cách điệu hóa
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?
Hình ảnh “Thuyền - sông - trăng”
- Thuyền kề bãi tuyết nguyệt chênh chếch
( Nguyễn Trãi)
- Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền.
( Hồ Chí Minh)
- Trăng nằm sóng soãi trên cành liễu
- Gió rít tầng cao trăng ngã ngửa
Vỡ tan thành vũng đọng vàng khô
( Hàn Mặc Tử)
Đây thôn Vĩ Dạ
Hư hư, thực thực
Bình yên, đẹp đẽ
Niềm mong ước của thi nhân
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?
"Tôi nghĩ đến người đã sống trong một túp lều tranh phải lấy bì thư và giấy nhựt trình che mái nhà cho đỡ dột. Mỗi bữa cơm đưa đến người không sao nuốt được vì ăn khổ quá. Cảnh cơ hàn và chứng bệnh kinh khủng dã bắt người chịu bao nhiêu phũ phàng, bao nhiêu ruồng rẫy. Sau cùng người bị vứt hẳn ra ngoài cuộc đời, bị giữ riêng một nơi, xa hết thảy mọi người thân thích. Tôi nghĩ đến bao nhiêu năm người đó bó tay nhìn cả thể phách lẫn linh hồn tan rã..”. (Hoài Thanh)
"Tôi xin hứa hẹn với các người rằng, mai sau, những cái tầm thường, mực thước kia sẽ biến tan đi, và còn lại của cái thời kỳ này, chút gì đáng kể đó là Hà Mạc Tử." (Chế Lan Viên)
“Theo tôi thơ đời Hàn Mặc Tử sẽ còn lại nhiều. Ông là người rất có tài, đóng góp xứng đáng vào Thơ mới” (Huy Cận)
Nếu nhân loại không còn khao khát nữa
Và nhà thơ, nghề chẳng kẻ nào yêu
Người thi sĩ cuối cùng vẫn là Hàn Mặc Tử
Vẫn hiện lên ở đáy vực đợi chờ.
(Trần Ninh Hồ)
Bài thơ "Đây thôn Vỹ Dạ" trong tập "Đau thương" là giọng tình day dứt trong trái tim thơ. (Anh Hồ)
"Thơ tôi bay suốt một đời chưa thấu
Hồn tôi bay đến bao giờ mới đậu...".
(Hàn Mặc Tử, Ave Maria - Xuân như ý)
Có thể nói, với “Đây thôn Vĩ Dạ”, Hàn Mặc Tử đã không chỉ “phơi lên mảnh giấy thanh sạch này những tình cảm nóng ran, tràn trề và thơm lựng” mà còn “phơi lên” tâm hồn bạn đọc những cảm xúc sâu sắc và mãnh liệt về một tình yêu cuộc đời da diết, đáng trân trọng. Phải chăng, đó cũng là lí do cho lời phát biểu hùng hồn của Chế Lan Viên thuở nào: “Tôi xin hứa hẹn với các người rằng, những cái tầm thường mực thước kia rồi sẽ tan biến đi. Và còn lại ở cái thời kì này chút gì đáng kể, ấy là Hàn Mặc Tử!”
ăn khoăn, day dứt
BÌNH MINH
tươi sáng, ấm áp
HOÀNG HÔN
ảm đạm, chia lìa
tuyệt vọng,
hụt hẫng
KHÔNG XÁC ĐỊNH
xa xôi, hư ảo
hoài nghi,
mong ngóng
QUÁ KHỨ
TƯƠNG LAI
HIỆN TẠI
TÌNH NGƯỜI
TÌNH ĐỜI
TÌNH QUÊ
Chân thành cảm ơn quý thầy cô và các em học sinh!
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đăng Văn Ngơi
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)