Tuần 15. Luyện tập tả người (Tả hoạt động)
Chia sẻ bởi Trần Thị Phương Anh |
Ngày 08/05/2019 |
44
Chia sẻ tài liệu: Tuần 15. Luyện tập tả người (Tả hoạt động) thuộc Tập làm văn 5
Nội dung tài liệu:
TRƯỜNG TIỂU HỌC HỒNG SƠN - THÀNH PHỐ VINH.
Giáo viên: Trần Thị Phương Anh
Lớp 5D
Thứ 4 ngày 12 tháng 12 năm 2012.
Kiểm tra bài cũ:
Em hãy nêu cấu tạo của bài văn tả người?
Tập làm văn : Luyện tập tả người.
(Tả hoạt động)
Công nhân sửa đường.
Bác Tâm, mẹ của Thư, đang chăm chú làm việc. Bác đi một đôi găng tay bằng vải rất dày. Vì thế, tay của bác y như tay một người khổng lồ. Bác đội nón, khăn trùm gần kín mặt, chỉ để hở mỗi cái mũi và đôi mắt. Tay phải bác cầm một chiếc búa. Tay trái bác xếp rất khéo những viên đá bọc nhựa đường đen nhánh vào chỗ trũng. Bác đập búa đều đều xuống những viên đá để chúng ken chắc vào nhau. Hai tay bác đưa lên hạ xuống nhịp nhàng. Dường như bác đang làm một việc gì đó rất nhẹ nhàng chứ không phải là công việc vá đường vất vả kia. Chỉ có mảng áo ướt đẫm mồ hôi ở lưng bác là cứ loang ra mãi.
Mảng đường hình chữ nhật đen nhánh hiện lên, thay thế cho cái ổ gà quái ác lúc trước. Thư say sưa ngắm miếng vá hình chữ nhật, thơm mùi nhựa đường hăng hắc ấy, rồi ôm cổ mẹ:
- Đẹp quá! Mẹ vá đường cũng khéo như vá áo ấy!
Bác Tâm đứng lên, vươn vai mấy cái liền. Bác nheo mắt nhìn măth đường. Nắng chói chang. Một nụ cười làm rạng rỡ khuôn mặt bác.
Công nhân sửa đường.
Bác Tâm, mẹ của Thư, đang chăm chú làm việc. Bác đi một đôi găng tay bằng vải rất dày. Vì thế, tay của bác y như tay một người khổng lồ. Bác đội nón, khăn trùm gần kín mặt, chỉ để hở mỗi cái mũi và đôi mắt. Tay phải bác cầm một chiếc búa. Tay trái bác xếp rất khéo những viên đá bọc nhựa đường đen nhánh vào chỗ trũng. Bác đập búa đều đều xuống những viên đá để chúng ken chắc vào nhau. Hai tay bác đưa lên hạ xuống nhịp nhàng. Dường như bác đang làm một việc gì đó rất nhẹ nhàng chứ không phải là công việc vá đường vất vả kia. Chỉ có mảng áo ướt đẫm mồ hôi ở lưng bác là cứ loang ra mãi.
Mảng đường hình chữ nhật đen nhánh hiện lên, thay thế cho cái ổ gà quái ác lúc trước. Thư say sưa ngắm miếng vá hình chữ nhật, thơm mùi nhựa đường hăng hắc ấy, rồi ôm cổ mẹ:
- Đẹp quá! Mẹ vá đường cũng khéo như vá áo ấy!
Bác Tâm đứng lên, vươn vai mấy cái liền. Bác nheo mắt nhìn măt đường. Nắng chói chang. Một nụ cười làm rạng rỡ khuôn mặt bác.
Đoạn 1: Tả ngoại hình và hoạt động của bác Tâm khi đang vá đường.
Đoạn2: Tả kết quả làm việc của bác Tâm.
Đoạn3: Tả hoạt động và ngoại hình của bác Tâm khi đã vá xong mảng đường.
Bài 2: Viết một đoạn văn tả hoạt động của một người mà em yêu mến.
Gợi ý:
Người đó là ai?
Em tả người đó đang làm gì?
Người đó có động tác, cử chỉ nào là tiêu biểu.
Khi viết đoạn văn tả hoạt động, chú ý chi tiết nào diễn ra trước, tả trước; chi tiết nào diễn ra sau, tả sau. Nhớ dùng các từ ngữ gợi hình ảnh, âm thanh để người đọc hình dung được hoạt động của người được tả, qua đó biết được tình tình của người đó, cần tránh liệt kê sơ lược các hoạt động.
Tả mẹ khi chăm sóc em ốm.
Mẹ bao giờ cũng là người gần gũi với các con. Nhất là khi con ốm, mẹ luôn bêb cạnh vỗ về, chăm sóc. Em nhớ có một lần em bị ốm, mẹ đã thức trắng đêm. Mẹ cho em uống thuốc, lo lắng ngồi bên thay khăn ướt đắp trên trán. Bàn tay mẹ nhẹ nhàng thỉnh thoảng sờ lên trán hay xoa xoa nhẹ vào lưng rất dễ chịu. Đôi mắt mẹ dường như không nhắm lại một giây phút, lúc nào cũng thức nhìn em ngủ và lo lắng nghe tiếng thở mệt nhọc của em. Trong giấc ngủ chập chờn, em thấy bóng mẹ đổ dài in trên tường… Sáng tỉnh giấc, mẹ vui mừng thấy em đã bớt ốm nhưng nhìn mẹ thì như già thêm vài tuổi. Chưa bao giờ em thấy thương mẹ đến thế.
Tả cô giáo đang chấm bài:
Ngồi nghiêm túc trên chiếc ghế tựa , trước mặt là một chồng vở toán của lớp, cô… đang mở từng quyển vở ra chấm. Tay phải cầm chiếc bút bi đỏ, tay trái lật từng trang vở, cô đọc chăm chú đọc từng phép tính. Khuôn mặt của cô thay đổi theo nội dung của từng bài. Chấm bài làm đúng, trình bày sach đẹp khuôn mặt cô rạng rỡ, đôi mắt ánh lên niềm vui sướng. Hồ hởi cô đặt bút viết những chữ số 9, số 10 tròn trịa ngay ngắn lên trang giấy thơm. Nhưng khi gặp những bài viết cẩu thả, sai nhiều, trông cô buồn hẳn. Băn khoăn trăn trở, cô lật đi lật lại trang vở rồi cau mày ghi một chữ “xem” vào bài. Nhìn cách chấm bài cẩn thận và tỉ mỉ, chúng em cảm nhận sâu sắc sự tận tâm và lòng yêu nghề mến trẻ nơi cô. Em tự cảm thấy mình nên cố gắng để lúc nào cô cũng cười tươi mỗi khi chấm bài.
DẶN DÒ
Giáo viên: Trần Thị Phương Anh
Lớp 5D
Thứ 4 ngày 12 tháng 12 năm 2012.
Kiểm tra bài cũ:
Em hãy nêu cấu tạo của bài văn tả người?
Tập làm văn : Luyện tập tả người.
(Tả hoạt động)
Công nhân sửa đường.
Bác Tâm, mẹ của Thư, đang chăm chú làm việc. Bác đi một đôi găng tay bằng vải rất dày. Vì thế, tay của bác y như tay một người khổng lồ. Bác đội nón, khăn trùm gần kín mặt, chỉ để hở mỗi cái mũi và đôi mắt. Tay phải bác cầm một chiếc búa. Tay trái bác xếp rất khéo những viên đá bọc nhựa đường đen nhánh vào chỗ trũng. Bác đập búa đều đều xuống những viên đá để chúng ken chắc vào nhau. Hai tay bác đưa lên hạ xuống nhịp nhàng. Dường như bác đang làm một việc gì đó rất nhẹ nhàng chứ không phải là công việc vá đường vất vả kia. Chỉ có mảng áo ướt đẫm mồ hôi ở lưng bác là cứ loang ra mãi.
Mảng đường hình chữ nhật đen nhánh hiện lên, thay thế cho cái ổ gà quái ác lúc trước. Thư say sưa ngắm miếng vá hình chữ nhật, thơm mùi nhựa đường hăng hắc ấy, rồi ôm cổ mẹ:
- Đẹp quá! Mẹ vá đường cũng khéo như vá áo ấy!
Bác Tâm đứng lên, vươn vai mấy cái liền. Bác nheo mắt nhìn măth đường. Nắng chói chang. Một nụ cười làm rạng rỡ khuôn mặt bác.
Công nhân sửa đường.
Bác Tâm, mẹ của Thư, đang chăm chú làm việc. Bác đi một đôi găng tay bằng vải rất dày. Vì thế, tay của bác y như tay một người khổng lồ. Bác đội nón, khăn trùm gần kín mặt, chỉ để hở mỗi cái mũi và đôi mắt. Tay phải bác cầm một chiếc búa. Tay trái bác xếp rất khéo những viên đá bọc nhựa đường đen nhánh vào chỗ trũng. Bác đập búa đều đều xuống những viên đá để chúng ken chắc vào nhau. Hai tay bác đưa lên hạ xuống nhịp nhàng. Dường như bác đang làm một việc gì đó rất nhẹ nhàng chứ không phải là công việc vá đường vất vả kia. Chỉ có mảng áo ướt đẫm mồ hôi ở lưng bác là cứ loang ra mãi.
Mảng đường hình chữ nhật đen nhánh hiện lên, thay thế cho cái ổ gà quái ác lúc trước. Thư say sưa ngắm miếng vá hình chữ nhật, thơm mùi nhựa đường hăng hắc ấy, rồi ôm cổ mẹ:
- Đẹp quá! Mẹ vá đường cũng khéo như vá áo ấy!
Bác Tâm đứng lên, vươn vai mấy cái liền. Bác nheo mắt nhìn măt đường. Nắng chói chang. Một nụ cười làm rạng rỡ khuôn mặt bác.
Đoạn 1: Tả ngoại hình và hoạt động của bác Tâm khi đang vá đường.
Đoạn2: Tả kết quả làm việc của bác Tâm.
Đoạn3: Tả hoạt động và ngoại hình của bác Tâm khi đã vá xong mảng đường.
Bài 2: Viết một đoạn văn tả hoạt động của một người mà em yêu mến.
Gợi ý:
Người đó là ai?
Em tả người đó đang làm gì?
Người đó có động tác, cử chỉ nào là tiêu biểu.
Khi viết đoạn văn tả hoạt động, chú ý chi tiết nào diễn ra trước, tả trước; chi tiết nào diễn ra sau, tả sau. Nhớ dùng các từ ngữ gợi hình ảnh, âm thanh để người đọc hình dung được hoạt động của người được tả, qua đó biết được tình tình của người đó, cần tránh liệt kê sơ lược các hoạt động.
Tả mẹ khi chăm sóc em ốm.
Mẹ bao giờ cũng là người gần gũi với các con. Nhất là khi con ốm, mẹ luôn bêb cạnh vỗ về, chăm sóc. Em nhớ có một lần em bị ốm, mẹ đã thức trắng đêm. Mẹ cho em uống thuốc, lo lắng ngồi bên thay khăn ướt đắp trên trán. Bàn tay mẹ nhẹ nhàng thỉnh thoảng sờ lên trán hay xoa xoa nhẹ vào lưng rất dễ chịu. Đôi mắt mẹ dường như không nhắm lại một giây phút, lúc nào cũng thức nhìn em ngủ và lo lắng nghe tiếng thở mệt nhọc của em. Trong giấc ngủ chập chờn, em thấy bóng mẹ đổ dài in trên tường… Sáng tỉnh giấc, mẹ vui mừng thấy em đã bớt ốm nhưng nhìn mẹ thì như già thêm vài tuổi. Chưa bao giờ em thấy thương mẹ đến thế.
Tả cô giáo đang chấm bài:
Ngồi nghiêm túc trên chiếc ghế tựa , trước mặt là một chồng vở toán của lớp, cô… đang mở từng quyển vở ra chấm. Tay phải cầm chiếc bút bi đỏ, tay trái lật từng trang vở, cô đọc chăm chú đọc từng phép tính. Khuôn mặt của cô thay đổi theo nội dung của từng bài. Chấm bài làm đúng, trình bày sach đẹp khuôn mặt cô rạng rỡ, đôi mắt ánh lên niềm vui sướng. Hồ hởi cô đặt bút viết những chữ số 9, số 10 tròn trịa ngay ngắn lên trang giấy thơm. Nhưng khi gặp những bài viết cẩu thả, sai nhiều, trông cô buồn hẳn. Băn khoăn trăn trở, cô lật đi lật lại trang vở rồi cau mày ghi một chữ “xem” vào bài. Nhìn cách chấm bài cẩn thận và tỉ mỉ, chúng em cảm nhận sâu sắc sự tận tâm và lòng yêu nghề mến trẻ nơi cô. Em tự cảm thấy mình nên cố gắng để lúc nào cô cũng cười tươi mỗi khi chấm bài.
DẶN DÒ
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Thị Phương Anh
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)