Tuần 12. Hạnh phúc của một tang gia
Chia sẻ bởi Cao Thị Thu Hồng |
Ngày 10/05/2019 |
28
Chia sẻ tài liệu: Tuần 12. Hạnh phúc của một tang gia thuộc Ngữ văn 11
Nội dung tài liệu:
Lớp 11A3
Đọc văn
Trớch S? D? - Vu Tr?ng Ph?ng
Hạnh phúc của một tang gia
I. Tìm hiểu chung:
Tác giả:
Vũ Trọng Phụng
( 1912 - 1939 )
Nêu vài nét về tiểu sử và sự nghiệp tác giả Vũ Trọng Phụng ?
1. Tác giả:
a. Cuộc đời:
Vũ Trọng Phụng (1912- 1939) sinh tại Hà Nội quê Mỹ Hào-Hưng Yên sinh trong một gia đình nghèo (nghèo gia truyền) bố mất sớm, cả cuộc đời sống trong nghèo khổ, ông bị mắc bệnh lao chết khi mới 27 tuổi.
b. Con người:
- Vũ Trọng Phụng là đứa con hiếu thảo
- Học ít sớm lăn lộn với đời để kiếm tiền nuôi gia đình và bản thân
- Là nhà văn hàng đầu của văn học Việt Nam hiện đại
c. Sự nghiệp sáng tác:
- Vũ Trọng Phụng để lại một số lượng tác phẩm khá lớn
- Thành công nhất là phóng sự (ông vua phóng sự bắc kỳ), tiểu thuyết: Số đỏ, Cạm bẫy tình, Cơm thầy cơm cô, Giông tố…
2. tác phẩm Số đỏ (1936) :
a. Vị trí :
- Thành tựu xuất sắc của văn xuôi Việt Nam hiện đại.
- Một tác phẩm "Vô tiền khoáng hậu" (NXB Văn học)
- Tác phẩm "ghê gớm làm vinh dự cho mọi nền văn xuôi"
(Nguyễn Khải)
b. Tóm tắt cốt truyện.( Sgk)
CỤ CỐ TỔ
Hạ lưu vỉa hè
Kẻ vô lại
Láu lỉnh, tinh quái
H.động vô giáodục
CỤ CỐ HỒNG VÀ TUYẾT
VĂN MINH VÀ TIỆM ÂU HÓA
PHÓ ĐOAN
XUÂN TÓC ĐỎ
Nhà cải cách xã hội
SV trường thuốc
Doctor Xuân
Cố vấn Báo Gõ mõ
Giáo sư quần vợt
Con rể cố Hồng
Anh hùng cứu quốc
c. Giá trị :
- Lên án gay gắt xã hội tư sản thành thị đang đua đòi lối sống văn minh, lố lăng, đồi bại đương thời.
- Nghệ thuật viết già dặn, bút pháp trào phúng châm biếm sắc sảo.
1. Nhan đề đoạn trích.
Nhan đề : Hạnh phúc của một tang gia
><
Niềm vui sướng ngập tràn
Buồn đau, bối rối
II. Đọc hiểu văn bản:
Tiếng cười bật lên ? Tình huống trào phúng ? đả kích mạnh mẽ
2. Tâm trạng của những người trong gia đình trước cái chết của cụ cố tổ.
“Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm”, “Mọi người tưng bừng vui vẻ đưa giấy cáo phó…”
* Cố Hồng - Con trai trưởng :
"Nhắm nghiền mắt lại để mơ màng đến cái lúc cụ mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc, vừa khóc mếu, để cho thiên hạ phải chỉ trỏ :
- úi kìa, con giai nhớn đã già đến thế kia kìa !
? Bất hiếu.
Cụ chắc cả mười phần rằng ai cũng phải ngợi khen một đám ma như thế, một cái gậy như thế"
...
? Háo danh
* Văn Minh - Cháu đích tôn :
"Vò đầu rứt tóc, lúc nào mặt cũng đăm đăm chiêu chiêu..."
+ Chồng :
? Sung sướng vì được chia của.
+ Vợ :
"Sốt cả ruột..."
? Sung sướng vì được mặc bộ đồ xô gai tân thời để "lăng xê" mốt của tiệm Âu hoá.
? Hám của và đầy mưu mô.
? Hám lời.
* Tú Tân - Cháu trai :
"...điên người lên..."
? Sung sướng vì được chụp ảnh.
"vẻ buồn lãng mạn..."
? Sung sướng vì được mặc bộ y phục Ngây Thơ.
? Vô tâm, sĩ diện.
? Lẳng lơ.
* Tuyết - Cháu gái :
* Phán mọc sừng - Cháu rể :
Chân dung một gã đàn ông đê tiện, đều giả.
+ Bị cắm sừng ? hài lòng ? thuê người tố cáo ? nhận thấy "giá trị đôi sừng vô hình to đến thế".
+ Tiếng khóc "hứt...hứt...hứt..."
? Nỗi đau đớn tận cùng
? diễn viên đại tài
? Niềm vui sướng tột đỉnh
TÓM LẠI:
Những người trong gia đình cụ tổ.
Khaùi quaùt ôû baûn chaát : ñeåu giaû, haùo danh, vì lôïi maø queân ñi tình ruoät thòt ñaïo ñöùc bò suy thoaùi nghieâm troïng.
Nét riêng:
Trong cách
thể hiện
Điểm chung :
Tất cả đều tỏ ra vui sướng ,
hạnh phúc đến cực điểm bởi
đây là cơ hội để mỗi người
thỏa mãn ý nguyện của mình.
2. Tâm trạng của những người đi đưa đám.
* Hai viên cảnh binh: sung sướng đến cực điểm
* Bạn của cụ cố Hồng :
- Töï haøo bôûi caùc boä Huaân – huy chöông vaø caùc kieåu ria...
- "Cảm động khi nhìn thấy làn da trắng thập thò trên cánh tay và ngực của Tuyết.."
* Họa sĩ TYPN: bực mình vì chưa thấy sự chế tạo của mình...
* Những giai thanh gái lịch :
- " Chim nhau, cười tình, hò hẹn, bình phẩm, chê bai..."
* Xuân Tóc Đỏ:
- Danh giá được tăng thêm.
- Xuất hiện đúng lúc và kịp thời
bổ sung sự long trọng cho đám tang.
? Sự xuất hiện của Xuân làm cho đám tang càng thêm nhố nhăng, phức tạp.
Như vậy: Bản chất chung của những người đến đưa tang là sự bịp bợm, đểu giả, dâm ô, háo danh , vụ lợi... Tất cả đều không tỏ ra đau đớn trước cái chết của cụ tổ , mà ngược lại đó là niềm vui sướng hạnh phúc tột cùng khi tất cả đều thỏa mãn ý nguyện của mình.
* Quá trình:
-Đi qua bốn phố:
-Đi đến đâu làm huyên náo đến đó
- Điệp khúc " Đám cứ đi " lặp lại
Đám rước hội chứ không phải là đám ma.
? " Một đám ma to tát và gương mẫu làm cho người chết nằm trong quan tài phải mỉm cười sung sướng...gật gù cái đầu" ... ? Đám tang trở thành tấn đại hài kịch với sự nhố nhăng đồi bại của xã hội đương thời.
? " Cuộc hành trình tới mộ của của xã hội thượng lưu đương thời"
3. Cảnh hạ huyệt:
* Cậu tú Tân: bắt bẻ từng người
* Bạn của cậu tú Tân: " rầm rộ nhảy lên... ảnh khỏi giống nhau"
* Ong Phán: khóc " Hứt ! Hứt! Hứt!
Lặng người đi
Dúi vào tay Xuân tờ giấy bạc để thanh toán món nợ vàkí giao kèo làm ăn.
Bản chất đồi bại, đểu giả, bịp bợm của các nhân vật đã được bộc lộ trọn vẹn và sâu sắc hơn , khắc sâu mâu thuẫn giữa danh và thực, giữa vẻ bề ngoài và bản chất bên trong.
4. Đặc sắc nghệ thuật:
* Nghệ thuật xây dựng chân dung nhân vật biếm họa giữa đám đông hài hước .
* Cách quan sát vừa cụ thể vừa có sức khái quát theo kỹ xảo điện ảnh
*Khai thác triệt để hiệu quả của nghệ thuật
đối lập
* Lời văn giàu tính hài hước kết hợp thủ pháp cường điệu với lối mỉa mai, nói ngược.
* Giọng văn đa dạng, biến hóa linh hoạt.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Cao Thị Thu Hồng
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)