Tuần 10. Hai đứa trẻ
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Ánh Linh |
Ngày 10/05/2019 |
50
Chia sẻ tài liệu: Tuần 10. Hai đứa trẻ thuộc Ngữ văn 11
Nội dung tài liệu:
Hai đứa trẻ
Thạch Lam
I- tìm hiểu chung:
1- Tác giả:
-Thạch Lam(1910-1942), tên thật Nguyễn Tường Vinh (em Nhất Linh, Hoàng Đạo - Tự lực văn đoàn).
-Thạch Lam có sở trường về thể loại truyện ngắn.
- Các tập truyện ngắn:
+"Gió đầu mùa"
+ "Nắng trong vườn"
+"Sợi tóc"
- Tập tuỳ bút: "Hà Nội 36 phố phường"
- Tập tiểu luận và phê bình: "Theo dòng"
2- Tác phẩm:
* Truyện "Hai đứa trẻ" rút trong tập "Nắng trong vườn".
- Bút pháp trong sáng, tinh tế cất lên từ một tâm hồn đôn hậu và rất nhạy cảm với việc đời.
Thạch Lam
II- tìm hiểu truyện ngắn:
: Buồn (Cảnh vật buồn
tối tăm, con người vất vả lầm lụi, hy vọng ước mơ mong manh, bé nhỏ.
1.Bức tranh phố huyện:
a- Cảnh vật:
Qua âm thanh, màu sắc, hình ảnh = > Tâm trạng Liên
-Cảnh chiều tàn:
+ Trống thu không báo hiệu chiều tối, những đám mây
ánh hồng như hòn than sắp tàn.
+ Cửa hàng hơi tối, muỗi vo ve, ngày tàn
+ Chợ vãn từ lâu chỉ còn lại trên đất rác rưởi
*Cảm nhận chung sau khi đọc TP
- Cảnh đêm tối:
+Đường phố và các ngõ con chứa đầy bóng tối.
Các nhà đã đóng im ỉm.
+ Tối hết cả con đường thăm thẳm ra sông
+ Đêm tối vẫn bao bọc chung quanh
+Đom đóm, bầu trời sao
+ Ngọn đèn hàng chị Tí và bếp lửa của bác Siêu
> <
= > Tuyệt đối ám ảnh
=> Sự buồn tẻ, tối tăm trải ra mênh mang trong phố huyện nghèo. Đây chính là không gian và môi trường của những con người nghèo khổ, lầm lụi trong cuộc đời u ám buồn.
ánh
sáng
khoảng không gian tối nhất
thời gian muộn nhất
Cảnh vật
Những đồ vật :
- Chiếc chõng nan sắp gãy kêu cót két
- Dây xà tích+ bàn tính
Cửa hàng nhỏ xíu ngăn bằng phên nứa
dán giấy nhật trình
- Đòn gánh đã xỏ vào quang
- Ngọn đèn chị Tí , bếp lửa của bác Siêu
= > Cuộc sống nghèo khó
- Cả “cửa hàng” nước trong một lần mang
xách của hai mẹ con chị Tí
Màu sắc và ánh sáng
-“đỏ rực như lửa cháy”
-“mây ánh hồng như hòn than sắp tàn”
-“Dãy tre làng trước mắt đen lại”
“đôi mắt chị bóng tối ngập đầy dần”
-Đường phố và các ngõ con bóng tối dần dần đầy
-Tối hết cả con đường ra ..., đường vào làng...càng sẫm
*ánh sáng từ đoàn tàu
*ánh sáng đèn:
T?i (đèn phở Mỹ, ông Cửu, hiệu khách)
Khuya (đèn chị Tí và bếp bác Siêu)
đồng và kền sáng lấp lánh
Cửa kính sáng
Đèn treo ở toa cuối cùng xa dần.
Chuyển từ sáng đến tối.
Bước chân của thời gian
đi bằng màu sắc
Thấm vào tâm trạng Liên:
Bóng tối nhấn chìm
dần không gian
Lấy ánh sáng nhỏ để tả bóng tối lớn
Lấy cái nhanh qua để làm bật cái tối lâu dài
?
- Bầu trời sao và đóm đóm: lập loè và mờ nhạt trong bóng đêm
âm thanh:
Tiếng trống Thu không
Tiếng muỗi vo ve
Tiếng ếch nhái văng vẳng...
Tiếng ồn ào mất
Tiếng cười "khanh khách" (2 lần) của cụ Thi điên:
Tiếng nói của các nhân vật:
Tiếng trống cầm canh
Tiếng ồn ào khe khẽ
Tiếng kít toa tàu
Tiếng tàu rầm rộ đi tới
Tĩnh mịch
Âm thanh
chuyến tàu đêm
Báo thời gian
Không gian quê buồn
Chợ, nơi ồn ào nhất cũng không còn tiếng người.
Đếm khắc giờ chìm vào đêm.
Đồng loã với bóng đêm buồn tạo thành dư âm.
Chào hỏi đơn giản, mong ngóng, chia sẻ...
Tiếng cười duy nhất - ám ảnh
b- Các nhân vật
- Hai đứa trẻ: Liên và An
với cửa hàng nhỏ xíu, dán nhật trình, ế ẩm.
- Mấy đứa trẻ con nhà nghèo (bới rác, nhặt nhạnh)
- Chị Tí và con (hàng nước sơ sài)
- Cụ Thi điên (cút rượu, tiếng cười)
- Bác Siêu (gánh phở, không có khách ăn)
- Gia đình bác Xẩm ( manh chiếu rách, thau rỗng)
Nhà văn kể bằng tình cảm thương mến của
trái tim nghệ sĩ nhân hậu.
Nhân vật trong truyện của Thạch Lam là
những con người nghèo khổ, nặng lo cơm áo.
= >
Nhà văn kể về họ với một thái độ như thế nào ?
Bác Siêu; Chị Tý; Cụ Thi điên.
Gia đình bác Xẩm, ....
Chị Liên (tâm trạng), bé An
con người :
Cuộc sống nơi phố huyện
Lụi tàn Quẩn quanh Tăm tối
Tâm trạng của cô gái nhỏ dịu dàng, mơ mộng, với nỗi buồn mênh mông và niềm khát khao cuộc sống hạnh phúc, sáng tươi.
* Tâm trạng của Liên:
2- Hình ảnh chuyến tàu đêm và khát vọng
về cuộc sống tươi sáng:
a. Hình ảnh đoàn tàu:
Từ xa: tiếng xe rít, làn khói bừng sáng trắng, hành khách
ồn ào khe khẽ.
Đến gần: còi, rầm rộ đi tới, đèn sáng trưng, đồng và kền
lấp lánh, cửa kính sáng.
- Tàu qua: đi vào đêm tối, đốm than đỏ bay tung, chấm nhỏ của chiếc đèn xanh treo trên toa sau cùng.
ánh sáng:
* ánh sáng được miêu tả từ xa -> gần.
* ánh sáng xua đi bóng tối mênh mang của phố huyện trong chốc lát.
=> "Con tàu như đã đem một chút thế giới khác đi qua"
Âm thanh:
* Âm thanh từ xa -> gần ; từ nhỏ -> lớn
* Âm thanh mạnh mẽ, khuấy động sự yên tĩnh của phố huyện.
Âm thanh
Con tàu
Phố huyện
Trống thu không từng tiếng một
Tiếng ếch nhái
Tiếng muỗi bay vo ve
Tiếng đàn bầu bật trong yên
lặng
=>Âm thanh đơn điệu,lạc lõng,
hoang vắng, buồn bã.
Còi xe lửa kéo dài
Tiếng dồn dập
Tiếng rít mạnh vào ghi
Còi rít lên
Tàu rầm rộ đi tới
Âm thanh mạnh mẽ,
sôi động
><
ánh sáng
Con tàu
Phố huyện
Ngọn lửa xanh biếc
Khói bừng sáng trắng
Đèn sáng trưng
Đồng và kền lấp lánh
Các cửa kính sáng
Khe sáng
Quầng sáng
Chấm nhỏ và vàng lơ lửng
Thưa thớt từng hột sáng
=>ánh sáng yếu ớt và đơn độc
=> ánh sáng mạnh, rực rỡ
><
? Vậy ánh sáng và âm thanh của đoàn tàu khác biệt như thế nào với ánh sáng và âm thanh của phố huyện ?
Nghệ thuật tương phản
giữa tối và sáng, giữa tĩnh và động
làm nổi bật hình ảnh đoàn tàu.
Đoàn tàu
ánh sáng,
huyên náo
Phố huyện
bóng tối,
tịch mịch
? Trên nền ánh sáng và âm thanh của phố huyện nghèo , hình ảnh người dân được miêu tả như thế nào trước, trong và sau khi đoàn tàu đi qua?
Trước khi tàu đến
Gia đình bác Xẩm ngồi
trên manh chiếu
Chị Tý phe phẩy đuổi ruồi
Liên, An buồn ngủ ríu mắt
Tàu đến: bác Siêu nghển cổ
Liên đánh thức em
Khi tàu đi
bác Siêu gánh hàng
đi vào làng
Chị Tý sửa soạn đồ đạc
Vợ chồng bác Xẩm
ngủ gục
An ngủ say
* Phố huyện yên tĩnh và đầy bóng tối khi
đoàn tàu đi qua.
An nhỏm dậy
b. Khát vọng cuộc sống tươi sáng:
Lý do đợi tàu:
- Để bán hàng( theo lời mẹ dặn)
- Để được nhìn chuyến tàu- hoạt động cuối cùng của đêm khuya.
Đợi tàu đã trở thành một nhu cầu bức thiết về mặt tinh thần: muốn vượt ra khỏi cái tăm tối của cuộc đời.
Khát vọng được sống trong một thế giới khác tốt đẹp hơn dù chỉ trong giây lát.
- Liên hồi tưởng về quá khứ:
Tâm trạng của nhân vật Liên
-> Con tàu đánh thức những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ khi gia đình Liên còn ở Hà Nội.
- Liên mơ tưởng về một "thế giới khác":
=> "Thế giới khác": là một thế giới tươi sáng hơn, sôi động hơn, hạnh phúc hơn cuộc sống nghèo khổ, tù túng hàng ngày của con người phố huyện.
=> Niềm khát khao hướng tới tương lai - khát khao mơ hồ nhưng tha thiết.
Khi tàu đã đi qua
Khung cảnh phố huyện:
Thiên nhiên:
Con người:
Lại trở về với khung cảnh quen thuộc: tịch mịch, đầy bóng tối.
Lại trở về với cuộc sống hàng ngày quanh quẩn và đi vào giấc ngủ yên tĩnh, đầy bóng tối.
* Liên nhìn quanh đêm tối
- Liên lắng lại những cảm giác ban ngày trong tâm hồn
- Hình ảnh thế giới mờ dần trong mắt
- Thấy mình sống giữa bao sự xa xôi
Cảm giác buồn thấm thía và sâu lắng.
Liên nghĩ tới ngọn đèn con của chị Tí "chỉ chiếu sáng một vùng đất nhỏ"
=> Chi tiết giàu sức ám ảnh, được nhắc lại nhiều lần trong tác phẩm
=> Trở thành biểu tượng cho những kiếp người nhỏ nhoi, sống lay lắt, mù tối trong đêm đen mênh mông của cuộc đời.
=> Chứng tỏ sự tự ý thức của Liên về số phận của những con người phố huyện, trong đó có chính mình.
Với Liên:
Quá khứ tươi đẹp đã mất
Hiện tại: bóng tối phủ đầy
Tương lai vẫn chỉ là một điệp khúc buồn vô vọng
Chuyến tàu là niềm vui duy nhất, niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống nghèo khổ, tăm tối hàng ngày của con người phố huyện.
Chuyến tàu giúp chị em Liên được sống và nuôi dưỡng mãi những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ, hạnh phúc.
Chuyến tàu thể hiện thấm thía niềm mong ước, khát khao có được một cuộc sống tươi sáng hơn, hạnh phúc hơn.
=> Tinh thần nhân đạo mới mẻ, sâu sắc của Thạch Lam
Thạch Lam đã đánh thức những tâm hồn mệt mỏi và cam chịu, khơi dậy ở họ niềm khát khao sống một cuộc sống theo đúng nghĩa.
ý nghia c?a hỡnh ?nh chuy?n tu
Ga Hàng Cỏ (Hà Nội)
Đường Thạch Lam- Cẩm Giàng
III Tổng kết:
-Giá trị nội dung: Truyện phản ánh cuộc sống tối tăm và niềm khát khao cuộc sống tươi sáng của nhưng con người nơi phố huyện ngày xưa. Truyện vừa có giá trị hiện thực vừa có giá trị nhân đạo. Ngòi bút của Thạch Lam hướng về những người nghèo khổ trong cuộc sống tối tăm thể hiện tình cảm nồng hậu sâu kín của nhà văn.
- Giá trị nghệ thuật: Đây là tác phẩm tự sự giàu chất thơ. Nghệ thuật tương phản khi tả cảnh vật cùng với cánh khai thác nội tâm tinh tế, giọng văn đầy cảm thương.
-Lưu ý: Không gian thực và không gian nghệ thuật. Cái thực của cuộc sống và cái thăng hoa trong tâm tưởng nhờ khát vọng, ước mơ.
----------------------------------------------------------------
Thạch Lam
I- tìm hiểu chung:
1- Tác giả:
-Thạch Lam(1910-1942), tên thật Nguyễn Tường Vinh (em Nhất Linh, Hoàng Đạo - Tự lực văn đoàn).
-Thạch Lam có sở trường về thể loại truyện ngắn.
- Các tập truyện ngắn:
+"Gió đầu mùa"
+ "Nắng trong vườn"
+"Sợi tóc"
- Tập tuỳ bút: "Hà Nội 36 phố phường"
- Tập tiểu luận và phê bình: "Theo dòng"
2- Tác phẩm:
* Truyện "Hai đứa trẻ" rút trong tập "Nắng trong vườn".
- Bút pháp trong sáng, tinh tế cất lên từ một tâm hồn đôn hậu và rất nhạy cảm với việc đời.
Thạch Lam
II- tìm hiểu truyện ngắn:
: Buồn (Cảnh vật buồn
tối tăm, con người vất vả lầm lụi, hy vọng ước mơ mong manh, bé nhỏ.
1.Bức tranh phố huyện:
a- Cảnh vật:
Qua âm thanh, màu sắc, hình ảnh = > Tâm trạng Liên
-Cảnh chiều tàn:
+ Trống thu không báo hiệu chiều tối, những đám mây
ánh hồng như hòn than sắp tàn.
+ Cửa hàng hơi tối, muỗi vo ve, ngày tàn
+ Chợ vãn từ lâu chỉ còn lại trên đất rác rưởi
*Cảm nhận chung sau khi đọc TP
- Cảnh đêm tối:
+Đường phố và các ngõ con chứa đầy bóng tối.
Các nhà đã đóng im ỉm.
+ Tối hết cả con đường thăm thẳm ra sông
+ Đêm tối vẫn bao bọc chung quanh
+Đom đóm, bầu trời sao
+ Ngọn đèn hàng chị Tí và bếp lửa của bác Siêu
> <
= > Tuyệt đối ám ảnh
=> Sự buồn tẻ, tối tăm trải ra mênh mang trong phố huyện nghèo. Đây chính là không gian và môi trường của những con người nghèo khổ, lầm lụi trong cuộc đời u ám buồn.
ánh
sáng
khoảng không gian tối nhất
thời gian muộn nhất
Cảnh vật
Những đồ vật :
- Chiếc chõng nan sắp gãy kêu cót két
- Dây xà tích+ bàn tính
Cửa hàng nhỏ xíu ngăn bằng phên nứa
dán giấy nhật trình
- Đòn gánh đã xỏ vào quang
- Ngọn đèn chị Tí , bếp lửa của bác Siêu
= > Cuộc sống nghèo khó
- Cả “cửa hàng” nước trong một lần mang
xách của hai mẹ con chị Tí
Màu sắc và ánh sáng
-“đỏ rực như lửa cháy”
-“mây ánh hồng như hòn than sắp tàn”
-“Dãy tre làng trước mắt đen lại”
“đôi mắt chị bóng tối ngập đầy dần”
-Đường phố và các ngõ con bóng tối dần dần đầy
-Tối hết cả con đường ra ..., đường vào làng...càng sẫm
*ánh sáng từ đoàn tàu
*ánh sáng đèn:
T?i (đèn phở Mỹ, ông Cửu, hiệu khách)
Khuya (đèn chị Tí và bếp bác Siêu)
đồng và kền sáng lấp lánh
Cửa kính sáng
Đèn treo ở toa cuối cùng xa dần.
Chuyển từ sáng đến tối.
Bước chân của thời gian
đi bằng màu sắc
Thấm vào tâm trạng Liên:
Bóng tối nhấn chìm
dần không gian
Lấy ánh sáng nhỏ để tả bóng tối lớn
Lấy cái nhanh qua để làm bật cái tối lâu dài
?
- Bầu trời sao và đóm đóm: lập loè và mờ nhạt trong bóng đêm
âm thanh:
Tiếng trống Thu không
Tiếng muỗi vo ve
Tiếng ếch nhái văng vẳng...
Tiếng ồn ào mất
Tiếng cười "khanh khách" (2 lần) của cụ Thi điên:
Tiếng nói của các nhân vật:
Tiếng trống cầm canh
Tiếng ồn ào khe khẽ
Tiếng kít toa tàu
Tiếng tàu rầm rộ đi tới
Tĩnh mịch
Âm thanh
chuyến tàu đêm
Báo thời gian
Không gian quê buồn
Chợ, nơi ồn ào nhất cũng không còn tiếng người.
Đếm khắc giờ chìm vào đêm.
Đồng loã với bóng đêm buồn tạo thành dư âm.
Chào hỏi đơn giản, mong ngóng, chia sẻ...
Tiếng cười duy nhất - ám ảnh
b- Các nhân vật
- Hai đứa trẻ: Liên và An
với cửa hàng nhỏ xíu, dán nhật trình, ế ẩm.
- Mấy đứa trẻ con nhà nghèo (bới rác, nhặt nhạnh)
- Chị Tí và con (hàng nước sơ sài)
- Cụ Thi điên (cút rượu, tiếng cười)
- Bác Siêu (gánh phở, không có khách ăn)
- Gia đình bác Xẩm ( manh chiếu rách, thau rỗng)
Nhà văn kể bằng tình cảm thương mến của
trái tim nghệ sĩ nhân hậu.
Nhân vật trong truyện của Thạch Lam là
những con người nghèo khổ, nặng lo cơm áo.
= >
Nhà văn kể về họ với một thái độ như thế nào ?
Bác Siêu; Chị Tý; Cụ Thi điên.
Gia đình bác Xẩm, ....
Chị Liên (tâm trạng), bé An
con người :
Cuộc sống nơi phố huyện
Lụi tàn Quẩn quanh Tăm tối
Tâm trạng của cô gái nhỏ dịu dàng, mơ mộng, với nỗi buồn mênh mông và niềm khát khao cuộc sống hạnh phúc, sáng tươi.
* Tâm trạng của Liên:
2- Hình ảnh chuyến tàu đêm và khát vọng
về cuộc sống tươi sáng:
a. Hình ảnh đoàn tàu:
Từ xa: tiếng xe rít, làn khói bừng sáng trắng, hành khách
ồn ào khe khẽ.
Đến gần: còi, rầm rộ đi tới, đèn sáng trưng, đồng và kền
lấp lánh, cửa kính sáng.
- Tàu qua: đi vào đêm tối, đốm than đỏ bay tung, chấm nhỏ của chiếc đèn xanh treo trên toa sau cùng.
ánh sáng:
* ánh sáng được miêu tả từ xa -> gần.
* ánh sáng xua đi bóng tối mênh mang của phố huyện trong chốc lát.
=> "Con tàu như đã đem một chút thế giới khác đi qua"
Âm thanh:
* Âm thanh từ xa -> gần ; từ nhỏ -> lớn
* Âm thanh mạnh mẽ, khuấy động sự yên tĩnh của phố huyện.
Âm thanh
Con tàu
Phố huyện
Trống thu không từng tiếng một
Tiếng ếch nhái
Tiếng muỗi bay vo ve
Tiếng đàn bầu bật trong yên
lặng
=>Âm thanh đơn điệu,lạc lõng,
hoang vắng, buồn bã.
Còi xe lửa kéo dài
Tiếng dồn dập
Tiếng rít mạnh vào ghi
Còi rít lên
Tàu rầm rộ đi tới
Âm thanh mạnh mẽ,
sôi động
><
ánh sáng
Con tàu
Phố huyện
Ngọn lửa xanh biếc
Khói bừng sáng trắng
Đèn sáng trưng
Đồng và kền lấp lánh
Các cửa kính sáng
Khe sáng
Quầng sáng
Chấm nhỏ và vàng lơ lửng
Thưa thớt từng hột sáng
=>ánh sáng yếu ớt và đơn độc
=> ánh sáng mạnh, rực rỡ
><
? Vậy ánh sáng và âm thanh của đoàn tàu khác biệt như thế nào với ánh sáng và âm thanh của phố huyện ?
Nghệ thuật tương phản
giữa tối và sáng, giữa tĩnh và động
làm nổi bật hình ảnh đoàn tàu.
Đoàn tàu
ánh sáng,
huyên náo
Phố huyện
bóng tối,
tịch mịch
? Trên nền ánh sáng và âm thanh của phố huyện nghèo , hình ảnh người dân được miêu tả như thế nào trước, trong và sau khi đoàn tàu đi qua?
Trước khi tàu đến
Gia đình bác Xẩm ngồi
trên manh chiếu
Chị Tý phe phẩy đuổi ruồi
Liên, An buồn ngủ ríu mắt
Tàu đến: bác Siêu nghển cổ
Liên đánh thức em
Khi tàu đi
bác Siêu gánh hàng
đi vào làng
Chị Tý sửa soạn đồ đạc
Vợ chồng bác Xẩm
ngủ gục
An ngủ say
* Phố huyện yên tĩnh và đầy bóng tối khi
đoàn tàu đi qua.
An nhỏm dậy
b. Khát vọng cuộc sống tươi sáng:
Lý do đợi tàu:
- Để bán hàng( theo lời mẹ dặn)
- Để được nhìn chuyến tàu- hoạt động cuối cùng của đêm khuya.
Đợi tàu đã trở thành một nhu cầu bức thiết về mặt tinh thần: muốn vượt ra khỏi cái tăm tối của cuộc đời.
Khát vọng được sống trong một thế giới khác tốt đẹp hơn dù chỉ trong giây lát.
- Liên hồi tưởng về quá khứ:
Tâm trạng của nhân vật Liên
-> Con tàu đánh thức những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ khi gia đình Liên còn ở Hà Nội.
- Liên mơ tưởng về một "thế giới khác":
=> "Thế giới khác": là một thế giới tươi sáng hơn, sôi động hơn, hạnh phúc hơn cuộc sống nghèo khổ, tù túng hàng ngày của con người phố huyện.
=> Niềm khát khao hướng tới tương lai - khát khao mơ hồ nhưng tha thiết.
Khi tàu đã đi qua
Khung cảnh phố huyện:
Thiên nhiên:
Con người:
Lại trở về với khung cảnh quen thuộc: tịch mịch, đầy bóng tối.
Lại trở về với cuộc sống hàng ngày quanh quẩn và đi vào giấc ngủ yên tĩnh, đầy bóng tối.
* Liên nhìn quanh đêm tối
- Liên lắng lại những cảm giác ban ngày trong tâm hồn
- Hình ảnh thế giới mờ dần trong mắt
- Thấy mình sống giữa bao sự xa xôi
Cảm giác buồn thấm thía và sâu lắng.
Liên nghĩ tới ngọn đèn con của chị Tí "chỉ chiếu sáng một vùng đất nhỏ"
=> Chi tiết giàu sức ám ảnh, được nhắc lại nhiều lần trong tác phẩm
=> Trở thành biểu tượng cho những kiếp người nhỏ nhoi, sống lay lắt, mù tối trong đêm đen mênh mông của cuộc đời.
=> Chứng tỏ sự tự ý thức của Liên về số phận của những con người phố huyện, trong đó có chính mình.
Với Liên:
Quá khứ tươi đẹp đã mất
Hiện tại: bóng tối phủ đầy
Tương lai vẫn chỉ là một điệp khúc buồn vô vọng
Chuyến tàu là niềm vui duy nhất, niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống nghèo khổ, tăm tối hàng ngày của con người phố huyện.
Chuyến tàu giúp chị em Liên được sống và nuôi dưỡng mãi những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ, hạnh phúc.
Chuyến tàu thể hiện thấm thía niềm mong ước, khát khao có được một cuộc sống tươi sáng hơn, hạnh phúc hơn.
=> Tinh thần nhân đạo mới mẻ, sâu sắc của Thạch Lam
Thạch Lam đã đánh thức những tâm hồn mệt mỏi và cam chịu, khơi dậy ở họ niềm khát khao sống một cuộc sống theo đúng nghĩa.
ý nghia c?a hỡnh ?nh chuy?n tu
Ga Hàng Cỏ (Hà Nội)
Đường Thạch Lam- Cẩm Giàng
III Tổng kết:
-Giá trị nội dung: Truyện phản ánh cuộc sống tối tăm và niềm khát khao cuộc sống tươi sáng của nhưng con người nơi phố huyện ngày xưa. Truyện vừa có giá trị hiện thực vừa có giá trị nhân đạo. Ngòi bút của Thạch Lam hướng về những người nghèo khổ trong cuộc sống tối tăm thể hiện tình cảm nồng hậu sâu kín của nhà văn.
- Giá trị nghệ thuật: Đây là tác phẩm tự sự giàu chất thơ. Nghệ thuật tương phản khi tả cảnh vật cùng với cánh khai thác nội tâm tinh tế, giọng văn đầy cảm thương.
-Lưu ý: Không gian thực và không gian nghệ thuật. Cái thực của cuộc sống và cái thăng hoa trong tâm tưởng nhờ khát vọng, ước mơ.
----------------------------------------------------------------
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Ánh Linh
Dung lượng: |
Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)