Tư liệu về Xuân Diệu
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Hiền |
Ngày 21/10/2018 |
26
Chia sẻ tài liệu: Tư liệu về Xuân Diệu thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Tiểu sử xuân diệu:
Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu (bút danh Trảo Nha). Sinh ngày 2 tháng 2 năm 1916, tại huyện Tuy Phước- tỉnh Bình Định. Sau khi đậu tú tài, năm 1940, ông làm viên chức tại Mĩ Tho. Năm 1943 xin thôi việc ra Hà Nội.
Năm 1944 tham gia phong trào Việt Minh. Sau cách mạng hoạt động trong Hội Văn hoá Cứu quốc, thư kí toà soạn báo Tiên Phong. Kháng chiến chống Pháp ông công tác ở Đài tiếng nói Việt Nam. Là thư kí toà soan tạp chí Văn nghệ, là Uỷ viên thường vụ, Uỷ viên Ban chấp hành Hội nhà văn Việt Nam( các khoá I, II, III). Đại biểu Quốc hội Khoá I, Viện sĩ thông tấn Viện hàm lâm nghệ thuật Cộng hoà dân chủ Đức (1983). Ông đã được nhà nước tặng thưởng Huân chương Độc lập hạng nhất (1985).
Nhà thơ đã được nhận: Giải thưởng văn học Hội nhà văn Việt Năm 1954-1955 ( Tập thơ "Ngôi sao"); Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học - nghệ thuật (đơt I, 1996). Ông mất ngày 18 tháng 12 năm 1985 tại Hà Nội.
Sự nghiệp văn chương
Thơ: Thơ thơ (1983, 1939, 1968, 1970); Gửi hương cho gió (1945, 1967); Ngọn Quốc kì (1945, 1961); Hội nghị non sông (1946); Dưới sao vàng (1949); Sáng (1953); Mẹ con (1954(; Ngôi sao (1955), Riêng chung (1960).
Truyện ngắn: Phấn thông vàng (1939)
Bút kí: Trường ca (1945); Miền Nam nước Việt (1945, 1946, 1947), Việt Nam nghìn dặm (1946); Việt Nam trở dạ (1948);.
Tiểu luận phê bình: Thanh niên với quốc văn (1945), Tiếng thơ (1951, 1954); Ba thi hào dân tộc (1959); Hồ Xuân Hương bà chúa thơ Nôm (1961); Thơ Trần Tế Xương; Đọc thơ Nguyễn Khuyến (1971); Các nhà thơ cổ điển Việt Nam (tập I, 1981; tập II, 1982).
Dịch thơ: Thi hào Nadim Hitmet (1962); V.I. Lênin (1967), Những nhà thơ Bungari (1978, 1985), Nhà thơ Nicôla Ghiđen (1982).
Phụ lục về xuân diệu
§Ò bµi : Ph©n tÝch tø th¬ ®éc ®¸o cña bµi §©y mïa thu tíi cña Xu©n DiÖu.
Th¬ lµ thu cña lßng ngêi, thu lµ th¬ cña ®Êt trêi, c©u nãi ngì nh mét trß ch¬i ch÷ nµy cña ngêi xa ho¸ ra ®· thÓ hiÖn ®îc mèi t¬ng th«ng k× l¹ gi÷a mïa thu vµ th¬ ca. Cã ph¶i v× thÕ mµ trong bèn mïa, th¬ ca thiªn vÞ víi mïa thu h¬n c¶ vµ mïa thu còng ban tÆng cho thi nh©n nhiÒu thi tø h¬n? Mïa thu g¾n bã víi thi ca ®Õn nçi chØ cÇn xem xÐt th¬ viÕt vÒ mïa thu cña c¸c thêi ®¹i còng phÇn nµo thÊy ®îc nh÷ng thêi ®¹i th¬ ca… KÓ tªn nh÷ng ¸ng th¬ thu ®Ñp nhÊt trong th¬ tiÕng ViÖt, ngêi ta ph¶i nh¾c ®Õn nh÷ng NguyÔn Tr·i, NguyÔn Du, Hå Xu©n H¬ng, §oµn ThÞ §iÓm, Bµ huyÖn Thanh Quan, NguyÔn KhuyÕn, T¶n §µ, Lu Träng L, TÕ Hanh, NguyÔn §×nh Thi, Tè H÷u…vµ kh«ng thÓ kh«ng nh¾c ®Õn Xu©n DiÖu. Tho¹t nh×n, dÔ nghÜ Xu©n DiÖu chØ lµ thi sÜ cña mïa xu©n . §äc bµi Xu©n kh«ng mïa, thËm chÝ, chóng ta cã thª nãi : Xu©n kh«ng mïa – Êy lµ Xu©n DiÖu. Thùc th×, Xu©n DiÖu cßn lµ thi sÜ cña mïa thu, kh«ng chØ v× «ng cã nhiÒu bµi th¬ thu ®Æc s¾c. §iÒu cèt yÕu lµ, víi thi sÜ, xu©n hay thu còng ®Òu lµ mïa t×nh….
(TrÝch “217 §Ò vµ bµi lµm v¨n”_GS NguyÔn §¨ng M¹nh)
Đề bài: Sức hấp dẫn của bài thơ "Vội vàng"
Trong Thi nhân Việt Nam (1941), Hoài Thanh đã có nhận xét thật xác đáng về một đặc điểm của thơ Xuân Diệu: "Thơ Xuân Diệu còn là một nguồn sống rạt rào chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này. Xuân Diệu say đắm tình yêu, say đắm cảnh trời, sống vội vàng cuống quýt, muốn tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình . Khi vui cũng như khi buồn, người đều nồng nàn, tha thiết".
Điều này có thể nhận thấy rõ nhất qua bài Vội vàng, rút trong tập Thơ thơ.
(Trích "217 Đề và bài làm văn"_GS Nguyễn Đăng Mạnh)
Đề bài : Phân tích bài Thơ Duyên của Xuân Diệu.
Nếu Thơ duyên là một bài thơ rất Xuân Diệu, thì xem ra những lời bình mà các tá giả Thi nhân Việt Nam dành cho thi phẩm này cũng hết sức Hoài Thanh. Cơ chừng bởi ấn tượng với mấy câu thơ đượ ngòi bút phê bình tài hoa tinh tế kia nảy ra, nhiều người mới tìm đọc toàn bài. Còn trước đó ít ai ngó ngàng dến cả thi phẩm. Đến khi dành được một chỗ trong sách giáo khoa, người ta mới thấy Thơ duyên được giới phê bình si mê hơn . Thơ duyên là bén duyên với Hoài Thanh mà vẫn luôn mặn duyên với giới phê bình !
Như cái tên của nó, Thơ duyên có một bình diên nội dung dễ thấy là giãi bày mối giao cảm giữa thiên nhiên với thiên nhiên, con người với tạo vật và con người với con người như một cuộc giao duyên, một cuộc hoà thơ huyền diệu trên thế gian này. Cảm hứng giãi bày ấy đã cuốn theo nó mối quan tâm của phần đông những ngòi bút phê bình kia. Thế cũng dễ hiểu . Cảm hứng này đã khiến bài thơ hiện ra như một thể sống động, tràn ngập cảm xúc .
(Trích "217 Đề và bài làm văn"_GS Nguyễn Đăng Mạnh)
Một số hình ảnh về Xuân Diệu
Tập thơ đầu tay của Xuân Diệu
Xuân Diệu làm việc tại NXB Văn học
Một trong những sách tiêu biểu viết về
Xuân Diệu
Xuân Diệu trong "Thi nhân Việt nam"
Xuân Diệu trong Tự lực văn đoàn
(thứ 1 từ trái sang)
Xuân Diệu và "Thơ Duyên"
Phố mang tên Xuân Diệu
Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu (bút danh Trảo Nha). Sinh ngày 2 tháng 2 năm 1916, tại huyện Tuy Phước- tỉnh Bình Định. Sau khi đậu tú tài, năm 1940, ông làm viên chức tại Mĩ Tho. Năm 1943 xin thôi việc ra Hà Nội.
Năm 1944 tham gia phong trào Việt Minh. Sau cách mạng hoạt động trong Hội Văn hoá Cứu quốc, thư kí toà soạn báo Tiên Phong. Kháng chiến chống Pháp ông công tác ở Đài tiếng nói Việt Nam. Là thư kí toà soan tạp chí Văn nghệ, là Uỷ viên thường vụ, Uỷ viên Ban chấp hành Hội nhà văn Việt Nam( các khoá I, II, III). Đại biểu Quốc hội Khoá I, Viện sĩ thông tấn Viện hàm lâm nghệ thuật Cộng hoà dân chủ Đức (1983). Ông đã được nhà nước tặng thưởng Huân chương Độc lập hạng nhất (1985).
Nhà thơ đã được nhận: Giải thưởng văn học Hội nhà văn Việt Năm 1954-1955 ( Tập thơ "Ngôi sao"); Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học - nghệ thuật (đơt I, 1996). Ông mất ngày 18 tháng 12 năm 1985 tại Hà Nội.
Sự nghiệp văn chương
Thơ: Thơ thơ (1983, 1939, 1968, 1970); Gửi hương cho gió (1945, 1967); Ngọn Quốc kì (1945, 1961); Hội nghị non sông (1946); Dưới sao vàng (1949); Sáng (1953); Mẹ con (1954(; Ngôi sao (1955), Riêng chung (1960).
Truyện ngắn: Phấn thông vàng (1939)
Bút kí: Trường ca (1945); Miền Nam nước Việt (1945, 1946, 1947), Việt Nam nghìn dặm (1946); Việt Nam trở dạ (1948);.
Tiểu luận phê bình: Thanh niên với quốc văn (1945), Tiếng thơ (1951, 1954); Ba thi hào dân tộc (1959); Hồ Xuân Hương bà chúa thơ Nôm (1961); Thơ Trần Tế Xương; Đọc thơ Nguyễn Khuyến (1971); Các nhà thơ cổ điển Việt Nam (tập I, 1981; tập II, 1982).
Dịch thơ: Thi hào Nadim Hitmet (1962); V.I. Lênin (1967), Những nhà thơ Bungari (1978, 1985), Nhà thơ Nicôla Ghiđen (1982).
Phụ lục về xuân diệu
§Ò bµi : Ph©n tÝch tø th¬ ®éc ®¸o cña bµi §©y mïa thu tíi cña Xu©n DiÖu.
Th¬ lµ thu cña lßng ngêi, thu lµ th¬ cña ®Êt trêi, c©u nãi ngì nh mét trß ch¬i ch÷ nµy cña ngêi xa ho¸ ra ®· thÓ hiÖn ®îc mèi t¬ng th«ng k× l¹ gi÷a mïa thu vµ th¬ ca. Cã ph¶i v× thÕ mµ trong bèn mïa, th¬ ca thiªn vÞ víi mïa thu h¬n c¶ vµ mïa thu còng ban tÆng cho thi nh©n nhiÒu thi tø h¬n? Mïa thu g¾n bã víi thi ca ®Õn nçi chØ cÇn xem xÐt th¬ viÕt vÒ mïa thu cña c¸c thêi ®¹i còng phÇn nµo thÊy ®îc nh÷ng thêi ®¹i th¬ ca… KÓ tªn nh÷ng ¸ng th¬ thu ®Ñp nhÊt trong th¬ tiÕng ViÖt, ngêi ta ph¶i nh¾c ®Õn nh÷ng NguyÔn Tr·i, NguyÔn Du, Hå Xu©n H¬ng, §oµn ThÞ §iÓm, Bµ huyÖn Thanh Quan, NguyÔn KhuyÕn, T¶n §µ, Lu Träng L, TÕ Hanh, NguyÔn §×nh Thi, Tè H÷u…vµ kh«ng thÓ kh«ng nh¾c ®Õn Xu©n DiÖu. Tho¹t nh×n, dÔ nghÜ Xu©n DiÖu chØ lµ thi sÜ cña mïa xu©n . §äc bµi Xu©n kh«ng mïa, thËm chÝ, chóng ta cã thª nãi : Xu©n kh«ng mïa – Êy lµ Xu©n DiÖu. Thùc th×, Xu©n DiÖu cßn lµ thi sÜ cña mïa thu, kh«ng chØ v× «ng cã nhiÒu bµi th¬ thu ®Æc s¾c. §iÒu cèt yÕu lµ, víi thi sÜ, xu©n hay thu còng ®Òu lµ mïa t×nh….
(TrÝch “217 §Ò vµ bµi lµm v¨n”_GS NguyÔn §¨ng M¹nh)
Đề bài: Sức hấp dẫn của bài thơ "Vội vàng"
Trong Thi nhân Việt Nam (1941), Hoài Thanh đã có nhận xét thật xác đáng về một đặc điểm của thơ Xuân Diệu: "Thơ Xuân Diệu còn là một nguồn sống rạt rào chưa từng thấy ở chốn nước non lặng lẽ này. Xuân Diệu say đắm tình yêu, say đắm cảnh trời, sống vội vàng cuống quýt, muốn tận hưởng cuộc đời ngắn ngủi của mình . Khi vui cũng như khi buồn, người đều nồng nàn, tha thiết".
Điều này có thể nhận thấy rõ nhất qua bài Vội vàng, rút trong tập Thơ thơ.
(Trích "217 Đề và bài làm văn"_GS Nguyễn Đăng Mạnh)
Đề bài : Phân tích bài Thơ Duyên của Xuân Diệu.
Nếu Thơ duyên là một bài thơ rất Xuân Diệu, thì xem ra những lời bình mà các tá giả Thi nhân Việt Nam dành cho thi phẩm này cũng hết sức Hoài Thanh. Cơ chừng bởi ấn tượng với mấy câu thơ đượ ngòi bút phê bình tài hoa tinh tế kia nảy ra, nhiều người mới tìm đọc toàn bài. Còn trước đó ít ai ngó ngàng dến cả thi phẩm. Đến khi dành được một chỗ trong sách giáo khoa, người ta mới thấy Thơ duyên được giới phê bình si mê hơn . Thơ duyên là bén duyên với Hoài Thanh mà vẫn luôn mặn duyên với giới phê bình !
Như cái tên của nó, Thơ duyên có một bình diên nội dung dễ thấy là giãi bày mối giao cảm giữa thiên nhiên với thiên nhiên, con người với tạo vật và con người với con người như một cuộc giao duyên, một cuộc hoà thơ huyền diệu trên thế gian này. Cảm hứng giãi bày ấy đã cuốn theo nó mối quan tâm của phần đông những ngòi bút phê bình kia. Thế cũng dễ hiểu . Cảm hứng này đã khiến bài thơ hiện ra như một thể sống động, tràn ngập cảm xúc .
(Trích "217 Đề và bài làm văn"_GS Nguyễn Đăng Mạnh)
Một số hình ảnh về Xuân Diệu
Tập thơ đầu tay của Xuân Diệu
Xuân Diệu làm việc tại NXB Văn học
Một trong những sách tiêu biểu viết về
Xuân Diệu
Xuân Diệu trong "Thi nhân Việt nam"
Xuân Diệu trong Tự lực văn đoàn
(thứ 1 từ trái sang)
Xuân Diệu và "Thơ Duyên"
Phố mang tên Xuân Diệu
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)