Tổng hợp tài liệu nhà thơ Chân quê - Nguyễn Bính
Chia sẻ bởi Võ Thị Thu Hồng |
Ngày 26/04/2019 |
113
Chia sẻ tài liệu: Tổng hợp tài liệu nhà thơ Chân quê - Nguyễn Bính thuộc Ngữ văn 11
Nội dung tài liệu:
ĐỀ TÀI: NÉTCỔ ĐIỂN VÀ HIỆN ĐẠI TRONG THƠ NGUYỄN BÍNH
I/ĐẶT VẤN ĐỀ
Cứ thấp thoáng đi về một "người nhà quê" trong thơ Nguyễn Bính. Một mối tình "chân quê" với cô thôn nữ yếm thắm, răng đen "cười như mùa thu tỏa nắng", với làng quê VN tưởng như xưa cũ tự ngàn đời. Nương về những mái đình, cây đa, bến nước để hồn thơ vương vấn mãi một thuở nào hồn nhiên như cây cỏ, như đất trời, như thầy u, chúng mình. Nếu Xuân Diệu, lữ khách li hương bỏ làng quê nông thôn thuần hậu để đến với thế giới thị thành văn minh, thì Nguyễn Bính không thể nào xa rời cái chốn thôn sơ ấy. Mỗi lần đọc thơ, cứ thấy một chàng trai khăn xếp, quần lĩnh đợi ai đầu làng, thấy như lời tỏ tình nào e ấp mãi, thấy như cứ đau đáu ảnh mắt trách móc cô gái nào bỏ quên cái chân quê để làm khổ ai... Thế nhưng, thơ NB tuy giản dị đấy, chân quê đấy những vẫn thấy đâu đây thấp thoáng bóng dáng thị thành. Tuy không rực rỡ đèn hoa, không sang trọng, không có "ánh điện cửa gương" nhưng chất hiện đại cũng là một phần trong hồn thơ Nguyễn Bính. Sự hòa hợp giữa cổ điển và hiện đại đã giups thơ Nguyễn Bính mang một màu sắc riêng và một luồng gió mới cho phong trào thơ mới. Vâng, và đó cũng chính là đề tài thuyết trình của tổ em hôm nay: Nét cổ điển và hiện đại trong thơ Nguyễn Bính
II/ GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ:
1.Tác giả tác phẩm:
Nguyễn Bính (1918-1966) tên thật là Nguyễn Trọng Bính, quê ở làng Thiện Vịnh, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Đinh trong một gia đình nhà Nho nghèo. Cha là Nguyễn Đạo Bình là một ông đồ Nho, thuở nhỏ Nguyễn Bính học với cha và về sau được cậu ruột Bùi Trình Khiêm nuôi dạy. Vì thế, Nguyễn Bính có một vốn chữ Hán để thưởng thức những bài thơ cổ và sáng tác một vài câu thơ bằng chữ thánh hiền. Ông có năng khiếu thơ từ nhỏ, năm 13 tuổi đã được giải nhất trong cuộc thi thơ đầu xuân ở hội làng.Bài thơ được đăng báo đầu tiên là bài “Cô hái mơ”.Năm 1937, Nguyễn Bính gửi tập thơ “Tâm hồn tôi” dự thi và được giải thưởng của Tự Lực Văn Đoàn.Từ đấy, người ta thấy trong làng thơ mới của Việt Nam xuất hiện một tài năng có giọng điệu thơ riêng biệt, khó trộn lẫn và mau chóng chiếm được tình cảm của đông đảo bạn đọc.
2.1 Nét cổ điển và hiện đại trong thơ Nguyễn Bính đề tài sáng tác:
Nguyễn Bính thi sĩ của đồng quê:
Đề tài quê hương đã in sâu trong văn chương suốt nhiều thế kỉ. Nhiều nhà thơ lớn như Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Nguyễn Khuyến, Tản Đà…đều có những bài thơ hay viết về làng quê. Phong trào Thơ mới cũng không đi ra khỏi quy luật ấy. "Tràng giang" của Huy Cận, "Đây thôn Vĩ Dạ", "Lời quê" của Hàn Mặc Tử, "Quê hương" của Tế Hanh, và nhiều bài thơ của Bàng Bá Lân, Anh Thơ, Đoàn Văn Cừ, Nguyễn Bính, những tác giả chuyên chú về đề tài làng quê đã tạo nên một mảng thơ quê hương đậm đà màu sắc dân tộc và có giá trị. Nguyễn Bính là tác giả tiêu biểu hơn cả.Ông được xem như là thi sĩ của đồng quê. Con người và cảnh vật làng quê thấm đượm hồn quê. Trong một kỉ niệm riêng về Nguyễn Bính, nhà văn Tô Hoài đã viết: “Khi nào anh cũng là người của các xứ đồng, của cái diều bay, của dây hoa lý, của mưa thưa, mưa bụi giữa công ăn việc làm vất vả sương nắng. Bởi đấy là cốt lõi của cuộc đời và tâm hồn thơ của Nguyễn Bính, Quê hương là tất cả và cũng là nơi in đậm dấu vết của đời mình”. Nhận xét về Nguyễn Bính, Hoài Thanh cũng viết: “Và thơ Nguyễn Bính đã đánh thức người nhà quê vẫn ẩn nấu trong lòng ta. Ta bỗng thấy vườn cau, bụi chuối là hoàn cảnh tự nhiên của ta, và những tính tình đơn giản của dân quê là những tính tình căn bản của ta”. Giọng thơ Nguyễn Bính cất lên, Người ta thấy ngay cái hồn của làng mạc, vườn tược, ruộng đồng:
“Thôn Vân có biếc có hồng
Biếc trong nắng sớm, hồng trong vườn chiều
Đê cao có đất thả diều
Trời cao lắm lắm có nhiều chim bay
Quả lành trĩu nặng từng cây
Sen đầy ao cá, cá đầy ao sen
Hiu hiu gió quạt trăng đèn…”
(Anh về quê cũ)
Đó là những hình ảnh có thật của thôn Vân, quê Mẹ thi sĩ, vùng đất
I/ĐẶT VẤN ĐỀ
Cứ thấp thoáng đi về một "người nhà quê" trong thơ Nguyễn Bính. Một mối tình "chân quê" với cô thôn nữ yếm thắm, răng đen "cười như mùa thu tỏa nắng", với làng quê VN tưởng như xưa cũ tự ngàn đời. Nương về những mái đình, cây đa, bến nước để hồn thơ vương vấn mãi một thuở nào hồn nhiên như cây cỏ, như đất trời, như thầy u, chúng mình. Nếu Xuân Diệu, lữ khách li hương bỏ làng quê nông thôn thuần hậu để đến với thế giới thị thành văn minh, thì Nguyễn Bính không thể nào xa rời cái chốn thôn sơ ấy. Mỗi lần đọc thơ, cứ thấy một chàng trai khăn xếp, quần lĩnh đợi ai đầu làng, thấy như lời tỏ tình nào e ấp mãi, thấy như cứ đau đáu ảnh mắt trách móc cô gái nào bỏ quên cái chân quê để làm khổ ai... Thế nhưng, thơ NB tuy giản dị đấy, chân quê đấy những vẫn thấy đâu đây thấp thoáng bóng dáng thị thành. Tuy không rực rỡ đèn hoa, không sang trọng, không có "ánh điện cửa gương" nhưng chất hiện đại cũng là một phần trong hồn thơ Nguyễn Bính. Sự hòa hợp giữa cổ điển và hiện đại đã giups thơ Nguyễn Bính mang một màu sắc riêng và một luồng gió mới cho phong trào thơ mới. Vâng, và đó cũng chính là đề tài thuyết trình của tổ em hôm nay: Nét cổ điển và hiện đại trong thơ Nguyễn Bính
II/ GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ:
1.Tác giả tác phẩm:
Nguyễn Bính (1918-1966) tên thật là Nguyễn Trọng Bính, quê ở làng Thiện Vịnh, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Đinh trong một gia đình nhà Nho nghèo. Cha là Nguyễn Đạo Bình là một ông đồ Nho, thuở nhỏ Nguyễn Bính học với cha và về sau được cậu ruột Bùi Trình Khiêm nuôi dạy. Vì thế, Nguyễn Bính có một vốn chữ Hán để thưởng thức những bài thơ cổ và sáng tác một vài câu thơ bằng chữ thánh hiền. Ông có năng khiếu thơ từ nhỏ, năm 13 tuổi đã được giải nhất trong cuộc thi thơ đầu xuân ở hội làng.Bài thơ được đăng báo đầu tiên là bài “Cô hái mơ”.Năm 1937, Nguyễn Bính gửi tập thơ “Tâm hồn tôi” dự thi và được giải thưởng của Tự Lực Văn Đoàn.Từ đấy, người ta thấy trong làng thơ mới của Việt Nam xuất hiện một tài năng có giọng điệu thơ riêng biệt, khó trộn lẫn và mau chóng chiếm được tình cảm của đông đảo bạn đọc.
2.1 Nét cổ điển và hiện đại trong thơ Nguyễn Bính đề tài sáng tác:
Nguyễn Bính thi sĩ của đồng quê:
Đề tài quê hương đã in sâu trong văn chương suốt nhiều thế kỉ. Nhiều nhà thơ lớn như Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Nguyễn Khuyến, Tản Đà…đều có những bài thơ hay viết về làng quê. Phong trào Thơ mới cũng không đi ra khỏi quy luật ấy. "Tràng giang" của Huy Cận, "Đây thôn Vĩ Dạ", "Lời quê" của Hàn Mặc Tử, "Quê hương" của Tế Hanh, và nhiều bài thơ của Bàng Bá Lân, Anh Thơ, Đoàn Văn Cừ, Nguyễn Bính, những tác giả chuyên chú về đề tài làng quê đã tạo nên một mảng thơ quê hương đậm đà màu sắc dân tộc và có giá trị. Nguyễn Bính là tác giả tiêu biểu hơn cả.Ông được xem như là thi sĩ của đồng quê. Con người và cảnh vật làng quê thấm đượm hồn quê. Trong một kỉ niệm riêng về Nguyễn Bính, nhà văn Tô Hoài đã viết: “Khi nào anh cũng là người của các xứ đồng, của cái diều bay, của dây hoa lý, của mưa thưa, mưa bụi giữa công ăn việc làm vất vả sương nắng. Bởi đấy là cốt lõi của cuộc đời và tâm hồn thơ của Nguyễn Bính, Quê hương là tất cả và cũng là nơi in đậm dấu vết của đời mình”. Nhận xét về Nguyễn Bính, Hoài Thanh cũng viết: “Và thơ Nguyễn Bính đã đánh thức người nhà quê vẫn ẩn nấu trong lòng ta. Ta bỗng thấy vườn cau, bụi chuối là hoàn cảnh tự nhiên của ta, và những tính tình đơn giản của dân quê là những tính tình căn bản của ta”. Giọng thơ Nguyễn Bính cất lên, Người ta thấy ngay cái hồn của làng mạc, vườn tược, ruộng đồng:
“Thôn Vân có biếc có hồng
Biếc trong nắng sớm, hồng trong vườn chiều
Đê cao có đất thả diều
Trời cao lắm lắm có nhiều chim bay
Quả lành trĩu nặng từng cây
Sen đầy ao cá, cá đầy ao sen
Hiu hiu gió quạt trăng đèn…”
(Anh về quê cũ)
Đó là những hình ảnh có thật của thôn Vân, quê Mẹ thi sĩ, vùng đất
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Võ Thị Thu Hồng
Dung lượng: |
Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)