Thuếy trình về Giăng Van Giăng của tổ 3-11C17
Chia sẻ bởi Cỏ Cầu Gai |
Ngày 21/10/2018 |
29
Chia sẻ tài liệu: Thuếy trình về Giăng Van Giăng của tổ 3-11C17 thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Chủ Đề : Thiên Sứ Tình Thương Giăng - van - Giăng
Những người khốn khổ" được xuất bản năm 1862 - bộ tiểu thuyết lớn của thế giới, một thiên anh hùng ca và là tác phẩm có giá trị nhất trong sự nghiệp văn chương của văn hào Pháp _Victor Hugo . Tác phẩm được đánh giá là một trong những tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nền văn học thế giới thế kỷ 19
Giăng Van-Giăng là nông dân nghèo làm nghề xén cây , sống cùng chị gái và 7 đứa cháu. Một ngày mùa đông , đàn cháu đói lả, Giăng ăn cắp chiếc bánh mì cho cháu. Việc bại lộ, Giăng bị bắt và toà án tuyên phạt 5 năm khổ sai. Sau 4 lần vượt ngục không thành , án tù tăng lên 19 năm.
B?n thân Nh?ng ngu?i kh?n kh? có r?t nhi?u câu chuy?n, nhân v?t v?i nh?ng cu?c đời khác nhau, nhung s?i dây n?i nh?ng m?nh đời riêng bi?t này l?i là câu chuy?n v? Giang Van-giang .
Ra tù, Giăng đổi khác. Từ 1 người hiền lành , anh trở nên cay nghiệt với cuộc đời. Nhưng vốn là người cầu tiến nên trong tù anh đã theo học các lớp văn hoá do nhà tù tổ chức .
Vôùi taám giaáy thoâng haønh ñi ñeán ñaâu Giaêng cuõng bò moïi ngöôøi xua ñuoåi. Ñoùi khaùt , meät nhoïc , Giaêng leâ chaân vaøo nhaø ñöùc giaùm muïc Mi-ri-en . Anh ñöôïc ñoùn tieáp töû teá nhöng gaàn saùng anh ñaùnh caép boä ñoà aên baèng baïc roài ra ñi.
Ñi chöa ñöôïc bao xa thì anh bò lính sen ñaàm baét giaûi traû veà nhaø Mi-ri-en. Traùi vôùi söï suy ñoaùn cuûa Giaêng vaø ñaùm sen ñaàm , cuï Mi-ri-en baûo laø chính tay cuï taëng Giaêng boä ñoà aên.
Để chứng minh điều đó cụ cầm luôn đôi chân đèn bằng bạc trên bàn thờ Chúa trao cho Giăng kèm theo lời khuyên " Hãy làm người lương thiện ".
Rời nhà linh mục Mi-ri-en, Giăng ra đi tâm trạng rối bời giữa 2 bờ Thiện-Ác. Với tâm trạng đó, Giăng đã vô tình đoạt đồng xu của chú bé Giec-ve . Khi bừng tỉnh, anh tìm chú bé trả lại đồng xu thì chú đã đi mất. Vì lẽ đó mà Giăng bị Gia-ve (thanh tra mật thám) tiếp tục theo dõi và lùng bắt.
Tại thị trấn nọ, Giăng đã cứu 2 đứa con của cảnh sát trưởng bị kẹt trong 1 đám cháy. Vì việc làm đó anh đã không bị hỏi giấy tờ và được phép ở lại thị trấn và anh đã lấy tên là Ma-đơ-len.
Nhờ tài làm ăn tháo vác , Ma-đơ-len dần trở nên giàu có và được bầu làm thị trưởng . Ma-đơ-len luôn làm việc thiện nên dân chúng rất yêu quý ông . Trong xưởng của Ma-đơ-len , có chị thợ Phăng-tin . Chị này do có con hoang nên bị mụ giám thị đuổi việc . Để có tiền nuôi con gái là Cô-dét , Phăng-tin phải bán tóc , bán răng và sau phải đi làm điếm .
Một hôm do bị một gã công tử trêu đùa , chị phản ứng lại và bị Gia-ve bắt giam . Hắn xử phạt chị 6 tháng tù . Ma-đơ-len xuất hiện kịp thời , hiểu rõ sự tình nên bắt Gia-ve thả Phăng-tin ra . Phăng-tin bị bệnh . Ma-đơ-len đưa chị đến bệnh viện chạy chữa .
Tại thị trấn bên cạnh , có người bắt oan vì giống Giang-van-giang . Ma-đơ-len ra toà để cứu Săng -ma-chi-ơ vô tội kia nên lệnh bắt Ma-đơ-len được trao cho Gia-ve. Gia-ve tìm đến bậnh viện . Bên giường bệnh Phăng-tin , Gia-ve thể hiện uy quyền của mình . Phăng-tin sốc và chết . Giăng-van-giăng trấn áp Gia-ve để nói lời từ biệt và hứa với Phăng-tin rằng mình sẽ thay cô chăm sóc Cô-dét.
Giăng-van-giăng bị nhốt vào tù nhưng đã vượt ngục thoát tìm đến nhà Tê-nác-đi-ê chuộc Cô-dét rồi mai danh ẩn tích nuôi dạy Cô-dét nên người . Cô-dét lớn lên xinh đẹp và yêu Ma-ri-uýt , một chiến sĩ cộng hoà . Cuộc khởi nghĩa 1832 nổ ra ,Giăng-van-giăng lên chiến luỹ tha cho Gia-ve rồi cõng Ma-ri-uýt bị thương nặng trốn ra cống ngầm Pa-ri.
Khi 2 người gặp Gia-ve, giang-van-giang lại tha không bắt Gia-ve . Vì hành động đó nên Gia-ve đã tự sát . Ma-ri-uýt cưới Cô-dét và sống hạnh phúc . Giang-van-giang chết trong vòng tay âu yếm của iôi vợ chồng trẻ . Trong lúc hấp hối lời cuối cùng của ông : `Trên đời chỉ có một điều ấy thôi ,đó là yêu thương nhau` .
Giăng-van-giăng là hình ảnh đối lặp hoàn toàn với Gia-ve . Gia-ve càng kiêu ngạo hống hách bao nhiêu thì Giăng-van-giăng càng nhã nhặn , bình dị bấy nhiêu .
Tác giả đã hình thành nên nhân vật Phăng-tin , cô là đối tượng -hiện thân của sự khốn cùng để Gia-ve và Giăng-van-giăng bộc lộ tính cách . Sự tương phản giữa Giăng-van-giăng và Gia-ve được Huygo tập trung khắc hoạ qua 2 phương diện : Lời nói và động tác .
Nếu Gia-ve hùng hổ , hách dịch : ` Nói to !Nói to lên !", "Ai nói với ta thì phải nói to!" thì Giăng-van-giăng nhã nhặn đến mức xót xa : "Tôi cầu xin ông một điều" .
Trong cách hành xử của Giăng-van-giăng với Gia-ve , ta thấy người tù khổ sai ấy luôn đứng cao hơn Gia-ve . Do vậy sự đối đầu với Giăng-van-giăng bao giờ cũng làm cho Gia-ve cáu tiết nhưng hắn luôn phải nghe theo ông .
Cuối cùng , khi không thể lí giải được vì sao giăng-van-giăng lại cao thượng , vì sao bản thân hắn lại có thể để tên tù `Giăng` đi một cách thoải mái khỏi cống ngầm ,.. Nên Gia-ve đã tự sát . Cái chết của hắn khẳng định sự chiến thắng của tình thương của ánh sáng trước bóng tối trong cuộc đời và cả trong tâm hồn con người .
Như thế sự đối lập giữa vai vế xã hội của 2 nhân vật đã lột tả sự đối lập về tính cách .
Gia-ve đang đứng ở đỉnh cao quyền lực nhưng hắn không phát huy được sức mạnh đó với Giăng-van-giăng .
Bóng tối không thể chiến thắng ánh sáng . Dẫu cho bóng tối có cả một thế lực quân sự hậu thuẫn thì rốt cuộc ánh sáng cũng đẩy lùi bóng tối
Giăng-van-giăng một con người cao quý mà âm thầm . Ông có 1 đạo đức phi thường, cao cả mà hiền từ , mênh mông mà khiêm tốn.
Người tù khổ sai ấy đã hoá thành chúa cứu thế.
Bài Thuyết Trình Của Tổ 3 Đến Đây Là Kết Thúc Rùi ! Cém ơn các bạn đã wan tâm theo dõi . ? Thân ái chào tẹm bịt . Pí pi all
Với sự tham gia của các thành viên :
Trần Hữu Đức
Võ Thành Phú
Đỗ Phúc Hậu
Phạm Thị Bích Trâm
Phạm Thị Kiều Ngân
Lê Thị Kim Thương
Lê Thị Bích Lan
Nguyễn Thị Tường Minh
Nguyễn Thị Thuỳ An
Nguyễn Thị Trang
Đặng Thị Thanh Vân
Huỳnh Đông Linh Tuyền
Những người khốn khổ" được xuất bản năm 1862 - bộ tiểu thuyết lớn của thế giới, một thiên anh hùng ca và là tác phẩm có giá trị nhất trong sự nghiệp văn chương của văn hào Pháp _Victor Hugo . Tác phẩm được đánh giá là một trong những tiểu thuyết nổi tiếng nhất của nền văn học thế giới thế kỷ 19
Giăng Van-Giăng là nông dân nghèo làm nghề xén cây , sống cùng chị gái và 7 đứa cháu. Một ngày mùa đông , đàn cháu đói lả, Giăng ăn cắp chiếc bánh mì cho cháu. Việc bại lộ, Giăng bị bắt và toà án tuyên phạt 5 năm khổ sai. Sau 4 lần vượt ngục không thành , án tù tăng lên 19 năm.
B?n thân Nh?ng ngu?i kh?n kh? có r?t nhi?u câu chuy?n, nhân v?t v?i nh?ng cu?c đời khác nhau, nhung s?i dây n?i nh?ng m?nh đời riêng bi?t này l?i là câu chuy?n v? Giang Van-giang .
Ra tù, Giăng đổi khác. Từ 1 người hiền lành , anh trở nên cay nghiệt với cuộc đời. Nhưng vốn là người cầu tiến nên trong tù anh đã theo học các lớp văn hoá do nhà tù tổ chức .
Vôùi taám giaáy thoâng haønh ñi ñeán ñaâu Giaêng cuõng bò moïi ngöôøi xua ñuoåi. Ñoùi khaùt , meät nhoïc , Giaêng leâ chaân vaøo nhaø ñöùc giaùm muïc Mi-ri-en . Anh ñöôïc ñoùn tieáp töû teá nhöng gaàn saùng anh ñaùnh caép boä ñoà aên baèng baïc roài ra ñi.
Ñi chöa ñöôïc bao xa thì anh bò lính sen ñaàm baét giaûi traû veà nhaø Mi-ri-en. Traùi vôùi söï suy ñoaùn cuûa Giaêng vaø ñaùm sen ñaàm , cuï Mi-ri-en baûo laø chính tay cuï taëng Giaêng boä ñoà aên.
Để chứng minh điều đó cụ cầm luôn đôi chân đèn bằng bạc trên bàn thờ Chúa trao cho Giăng kèm theo lời khuyên " Hãy làm người lương thiện ".
Rời nhà linh mục Mi-ri-en, Giăng ra đi tâm trạng rối bời giữa 2 bờ Thiện-Ác. Với tâm trạng đó, Giăng đã vô tình đoạt đồng xu của chú bé Giec-ve . Khi bừng tỉnh, anh tìm chú bé trả lại đồng xu thì chú đã đi mất. Vì lẽ đó mà Giăng bị Gia-ve (thanh tra mật thám) tiếp tục theo dõi và lùng bắt.
Tại thị trấn nọ, Giăng đã cứu 2 đứa con của cảnh sát trưởng bị kẹt trong 1 đám cháy. Vì việc làm đó anh đã không bị hỏi giấy tờ và được phép ở lại thị trấn và anh đã lấy tên là Ma-đơ-len.
Nhờ tài làm ăn tháo vác , Ma-đơ-len dần trở nên giàu có và được bầu làm thị trưởng . Ma-đơ-len luôn làm việc thiện nên dân chúng rất yêu quý ông . Trong xưởng của Ma-đơ-len , có chị thợ Phăng-tin . Chị này do có con hoang nên bị mụ giám thị đuổi việc . Để có tiền nuôi con gái là Cô-dét , Phăng-tin phải bán tóc , bán răng và sau phải đi làm điếm .
Một hôm do bị một gã công tử trêu đùa , chị phản ứng lại và bị Gia-ve bắt giam . Hắn xử phạt chị 6 tháng tù . Ma-đơ-len xuất hiện kịp thời , hiểu rõ sự tình nên bắt Gia-ve thả Phăng-tin ra . Phăng-tin bị bệnh . Ma-đơ-len đưa chị đến bệnh viện chạy chữa .
Tại thị trấn bên cạnh , có người bắt oan vì giống Giang-van-giang . Ma-đơ-len ra toà để cứu Săng -ma-chi-ơ vô tội kia nên lệnh bắt Ma-đơ-len được trao cho Gia-ve. Gia-ve tìm đến bậnh viện . Bên giường bệnh Phăng-tin , Gia-ve thể hiện uy quyền của mình . Phăng-tin sốc và chết . Giăng-van-giăng trấn áp Gia-ve để nói lời từ biệt và hứa với Phăng-tin rằng mình sẽ thay cô chăm sóc Cô-dét.
Giăng-van-giăng bị nhốt vào tù nhưng đã vượt ngục thoát tìm đến nhà Tê-nác-đi-ê chuộc Cô-dét rồi mai danh ẩn tích nuôi dạy Cô-dét nên người . Cô-dét lớn lên xinh đẹp và yêu Ma-ri-uýt , một chiến sĩ cộng hoà . Cuộc khởi nghĩa 1832 nổ ra ,Giăng-van-giăng lên chiến luỹ tha cho Gia-ve rồi cõng Ma-ri-uýt bị thương nặng trốn ra cống ngầm Pa-ri.
Khi 2 người gặp Gia-ve, giang-van-giang lại tha không bắt Gia-ve . Vì hành động đó nên Gia-ve đã tự sát . Ma-ri-uýt cưới Cô-dét và sống hạnh phúc . Giang-van-giang chết trong vòng tay âu yếm của iôi vợ chồng trẻ . Trong lúc hấp hối lời cuối cùng của ông : `Trên đời chỉ có một điều ấy thôi ,đó là yêu thương nhau` .
Giăng-van-giăng là hình ảnh đối lặp hoàn toàn với Gia-ve . Gia-ve càng kiêu ngạo hống hách bao nhiêu thì Giăng-van-giăng càng nhã nhặn , bình dị bấy nhiêu .
Tác giả đã hình thành nên nhân vật Phăng-tin , cô là đối tượng -hiện thân của sự khốn cùng để Gia-ve và Giăng-van-giăng bộc lộ tính cách . Sự tương phản giữa Giăng-van-giăng và Gia-ve được Huygo tập trung khắc hoạ qua 2 phương diện : Lời nói và động tác .
Nếu Gia-ve hùng hổ , hách dịch : ` Nói to !Nói to lên !", "Ai nói với ta thì phải nói to!" thì Giăng-van-giăng nhã nhặn đến mức xót xa : "Tôi cầu xin ông một điều" .
Trong cách hành xử của Giăng-van-giăng với Gia-ve , ta thấy người tù khổ sai ấy luôn đứng cao hơn Gia-ve . Do vậy sự đối đầu với Giăng-van-giăng bao giờ cũng làm cho Gia-ve cáu tiết nhưng hắn luôn phải nghe theo ông .
Cuối cùng , khi không thể lí giải được vì sao giăng-van-giăng lại cao thượng , vì sao bản thân hắn lại có thể để tên tù `Giăng` đi một cách thoải mái khỏi cống ngầm ,.. Nên Gia-ve đã tự sát . Cái chết của hắn khẳng định sự chiến thắng của tình thương của ánh sáng trước bóng tối trong cuộc đời và cả trong tâm hồn con người .
Như thế sự đối lập giữa vai vế xã hội của 2 nhân vật đã lột tả sự đối lập về tính cách .
Gia-ve đang đứng ở đỉnh cao quyền lực nhưng hắn không phát huy được sức mạnh đó với Giăng-van-giăng .
Bóng tối không thể chiến thắng ánh sáng . Dẫu cho bóng tối có cả một thế lực quân sự hậu thuẫn thì rốt cuộc ánh sáng cũng đẩy lùi bóng tối
Giăng-van-giăng một con người cao quý mà âm thầm . Ông có 1 đạo đức phi thường, cao cả mà hiền từ , mênh mông mà khiêm tốn.
Người tù khổ sai ấy đã hoá thành chúa cứu thế.
Bài Thuyết Trình Của Tổ 3 Đến Đây Là Kết Thúc Rùi ! Cém ơn các bạn đã wan tâm theo dõi . ? Thân ái chào tẹm bịt . Pí pi all
Với sự tham gia của các thành viên :
Trần Hữu Đức
Võ Thành Phú
Đỗ Phúc Hậu
Phạm Thị Bích Trâm
Phạm Thị Kiều Ngân
Lê Thị Kim Thương
Lê Thị Bích Lan
Nguyễn Thị Tường Minh
Nguyễn Thị Thuỳ An
Nguyễn Thị Trang
Đặng Thị Thanh Vân
Huỳnh Đông Linh Tuyền
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Cỏ Cầu Gai
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)