Thư xin lỗi thầy Đỗ Gia Quang và các cô giáo
Chia sẻ bởi Đỗ Văn Trung |
Ngày 10/10/2018 |
60
Chia sẻ tài liệu: Thư xin lỗi thầy Đỗ Gia Quang và các cô giáo thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
Thư tạ lỗi
Thầy Quang kính mến !
Em biết giờ đây em có giải bày như thế nào đi chăng nữa cũng khó lòng làm vơi đi cái giận của thầy và các cô giáo liên quan trong lá đơn nặc danh mà em đã nhặt được rồi đưa lên mạng. Nhưng em xin thầy và các cô hãy rộng lòng từ bi cho một kẻ lầm lỡ, dại khờ và ngu muội như em một cơ hội tạ lỗi với thầy và các cô!
Em không dám trực diện gặp thầy và các cô để tạ lỗi vì em biết thầy và các cô đang rất tức giận, hơn nữa em vô cùng hổ thẹn và ân hận về việc làm bồng bột, thiếu suy nghĩ của mình. Chỉ vì nhặt được một lá đơn nặc danh không suy xét thực hư như thế nào, em đã như bị bùa mê ngu muội vội tin vào những nội dung trong đơn. Vô tình em đã trở thành người tiếp tay cho kẻ nặc danh làm ảnh hưởng đến thanh danh của thầy và các cô giáo có liên quan.
Thầy ơi ! Em đã sai rồi thầy ạ! Những ngày tháng vừa qua là những ngày tháng em luôn phải sống trong đau khổ tuột cùng về mặt tinh thần. Em mới càng thấm thía nỗi oan ức mà thầy và các cô phải chịu đựng bấy lâu nay. Cứ nghĩ đến việc làm bồng bột, hồ đồ của mình nhiều lúc em muốn tìm đến cái chết để kết thúc mọi ân oán của cuộc đời lầm lỡ này. Nhưng rồi em không thể làm được bởi cứ nghĩ đến đứa con mới chào đời và cái gia đình nhỏ bé đang rất cần sự chăm sóc của em, công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ em chưa đền đáp được và trên hết ấy là món nợ lớn nhất trong cuộc đời, một sai lầm nghiêm trọng em chưa trả được em lại phải cố gắng để tiếp tục sống.
Em biết tha thứ cho một kẻ đã từng làm hại mình là điều vô cùng khó khăn không chỉ đối với thầy và các cô giáo mà đó là tâm lí chung của bất kì ai cũng vậy. Nhưng em xin thầy và các cô hãy rộng lòng khai ân một lần thôi để cứu giúp một cuộc đời, cứu giúp một con người, một gia đình và cả một gia tộc như câu nói: “ Cứu một mạng người phúc đẳng hà sa”.
Em không dám mong mỏi thầy và các cô sẽ tha tha thứ mà chỉ hy vọng rằng những lời sám hối này của em sẽ phần nào làm vơi đi nỗi oan ức bấy lâu nay, trả lại sự trong sạch cho thầy cùng các cô: Cô Miên, cô Mai, cô Huyền, cô Tám và cũng là để cho tâm hồn em được thanh thản hơn.
Ngàn lần xin thầy và các cô lượng thứ !
Người tạ lỗi
Đỗ Văn Trung
Thầy Quang kính mến !
Em biết giờ đây em có giải bày như thế nào đi chăng nữa cũng khó lòng làm vơi đi cái giận của thầy và các cô giáo liên quan trong lá đơn nặc danh mà em đã nhặt được rồi đưa lên mạng. Nhưng em xin thầy và các cô hãy rộng lòng từ bi cho một kẻ lầm lỡ, dại khờ và ngu muội như em một cơ hội tạ lỗi với thầy và các cô!
Em không dám trực diện gặp thầy và các cô để tạ lỗi vì em biết thầy và các cô đang rất tức giận, hơn nữa em vô cùng hổ thẹn và ân hận về việc làm bồng bột, thiếu suy nghĩ của mình. Chỉ vì nhặt được một lá đơn nặc danh không suy xét thực hư như thế nào, em đã như bị bùa mê ngu muội vội tin vào những nội dung trong đơn. Vô tình em đã trở thành người tiếp tay cho kẻ nặc danh làm ảnh hưởng đến thanh danh của thầy và các cô giáo có liên quan.
Thầy ơi ! Em đã sai rồi thầy ạ! Những ngày tháng vừa qua là những ngày tháng em luôn phải sống trong đau khổ tuột cùng về mặt tinh thần. Em mới càng thấm thía nỗi oan ức mà thầy và các cô phải chịu đựng bấy lâu nay. Cứ nghĩ đến việc làm bồng bột, hồ đồ của mình nhiều lúc em muốn tìm đến cái chết để kết thúc mọi ân oán của cuộc đời lầm lỡ này. Nhưng rồi em không thể làm được bởi cứ nghĩ đến đứa con mới chào đời và cái gia đình nhỏ bé đang rất cần sự chăm sóc của em, công sinh thành dưỡng dục của cha mẹ em chưa đền đáp được và trên hết ấy là món nợ lớn nhất trong cuộc đời, một sai lầm nghiêm trọng em chưa trả được em lại phải cố gắng để tiếp tục sống.
Em biết tha thứ cho một kẻ đã từng làm hại mình là điều vô cùng khó khăn không chỉ đối với thầy và các cô giáo mà đó là tâm lí chung của bất kì ai cũng vậy. Nhưng em xin thầy và các cô hãy rộng lòng khai ân một lần thôi để cứu giúp một cuộc đời, cứu giúp một con người, một gia đình và cả một gia tộc như câu nói: “ Cứu một mạng người phúc đẳng hà sa”.
Em không dám mong mỏi thầy và các cô sẽ tha tha thứ mà chỉ hy vọng rằng những lời sám hối này của em sẽ phần nào làm vơi đi nỗi oan ức bấy lâu nay, trả lại sự trong sạch cho thầy cùng các cô: Cô Miên, cô Mai, cô Huyền, cô Tám và cũng là để cho tâm hồn em được thanh thản hơn.
Ngàn lần xin thầy và các cô lượng thứ !
Người tạ lỗi
Đỗ Văn Trung
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đỗ Văn Trung
Dung lượng: 25,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)