Thư của Bò gửi cho Trâu
Chia sẻ bởi Vũ Hồng Linh |
Ngày 26/04/2019 |
59
Chia sẻ tài liệu: Thư của Bò gửi cho Trâu thuộc Giáo dục công dân 12
Nội dung tài liệu:
Chủ nhật, 02 Tháng 11 2008 12:37
Trâu thân mến!
Tớ viết thư này cho cậu trong tâm trạng tuyệt vọng vô cùng. Chắc cậu cũng hiểu, tuy hình thức có đôi chút khác nhau, nhưng về cơ bản, hai ta có quá nhiều điểm tương đồng, nếu không nói là sự tương đồng duy nhất. Cậu rõ ràng là người bạn đầu tiên và cuối cùng của tớ trên thế gian này.
Minh họa: DAD
Trâu ơi!
Tớ buồn quá! Tớ biết cậu sẽ hỏi: Buồn vì chuyện gì? Trời đất, đời chúng mình thì thiếu chi chuyện buồn hả Trâu. Đã gọi là kiếp trâu bò thì phải biết quen với đau khổ chứ! Thử hỏi đã ai trên thế gian này nhìn thấy trâu bò ở khách sạn năm sao, đi xe Mẹc-xe-đét có tài xế riêng hoặc ăn nhà hàng? Cũng có bao giờ trâu bò cặp kè với người mẫu hoặc diễn viên điện ảnh? Không khi nào cả! Vậy thì khổ là tất nhiên, còn kêu rống (chứ không phải kêu khóc) nỗi gì?
Cậu cứ yên tâm, tớ biết thân, biết phận mình. Đã hàng ngàn năm nay, tớ, và cả cậu nữa, âm thầm kéo cày, lặng lẽ gặm cỏ. Chưa hề có cuộc đình công hay bãi công nào do trâu bò khởi xướng. Cũng chưa khi nào trâu bò đòi hỏi hợp đồng lao động hay bảo hiểm y tế.
Nhưng Trâu ạ, dù tớ ngu như bò, tớ không biết gì như người ta vẫn rêu rao thì chắc chắn tớ vẫn biết một thứ. Đó là biết nhục.
Do biết nhục nên từ cổ chí kim, chưa hề có con bò nào ăn cắp. Bò cũng tuyệt đối không tham nhũng, không làm chứng từ giả, không gian lận thi cử. Chưa một con bò nào mua bằng giả, dù bằng tiến sĩ hay bằng tốt nghiệp phổ thông.
Vậy mà đùng một cái, nhân loại phát hiện ra vụ sữa bò có mê-la-min. Bò bị tẩy chay, bị coi thường, thậm chí còn bị bỏ đói và đánh đập.
Trâu ơi!
Mê-la-min là gì? Nó có hình thù thế nào, nó có tác dụng ra sao? Tớ hoàn toàn mù tịt về chuyện ấy. Đọc đến đây, chắc cậu sẽ bảo: Đã ngu như bò thì cái gì chả mù. Vâng, tớ thừa nhận mình còn kém khả năng. Ví dụ như tớ chả hiểu gì về thị trường chứng khoán, về cổ phiếu hay về lãi suất ngân hàng. Tớ cũng không rành thế nào là căn hộ cao cấp, tớ cũng không thể phân biệt nổi sự khác nhau giữa hoa hậu áo dài và hoa hậu du lịch. Nhưng dù có dốt tới đâu, tớ cũng biết rằng bò không ăn mê-la-min. Bò ăn cỏ. Mê-la-min là do con người trộn vào.
Ôi Trâu ơi!
Con người xưa nay họ vẫn bảo là khôn hơn chúng ta. Mà đúng họ khôn thật. Con người đã làm ra bao công trình vĩ đại, bao bộ phim, bản nhạc và viết ra bao cuốn tiểu thuyết tuyệt vời (dù tớ không đọc được). Vậy tại sao họ lại làm ra mê-la-min hả Trâu? Tại sao họ đã đưa phi thuyền đến mặt trăng rồi, họ còn đưa một thứ chất mê-la-min gì đó vào bụng bò để vào sữa bò?
Tớ không sao hiểu được điều ấy Trâu ạ. Không hiểu từ lý trí đến tình cảm. Chắc cậu cũng biết, về tình cảm tớ yêu người. Mặc dù người đối xử với tớ, và cả với cậu, không phải lúc nào cũng tốt. Họ lấy thịt chúng mình làm món ăn, họ lấy da chúng mình làm giày dép, lấy sừng chúng mình làm đồ mỹ nghệ, lấy sữa chúng mình đóng vào hộp sắt. Nhưng tớ không giận họ vì điều đó. Có nhiều cách yêu. Cách của tớ là hy sinh.
Cả cuộc đời, hay nói rộng hơn, cả kiếp trâu bò tớ và cậu đã không hề phản bội người. Chúng ta có than khóc, nhưng chưa khi nào có dan díu với ai ngoài người. Và chúng ta cũng chưa khi nào đòi ly dị hay đòi chia tài sản.
Vậy mà người lại đưa mê-la-min vào thân thể chúng ta. Đưa một cách lén lút, đưa mà không hề hỏi han, không hề quan tâm, không hề báo trước gì cả.
Tại sao lại như vậy hả Trâu? Chả lẽ sự hy sinh của chúng ta, sự chịu đựng của chúng ta, sự dịu dàng và ngoan ngoãn của chúng ta chưa đủ đối với người? Họ còn muốn gì? Họ còn định đi xa tới đâu? Sau mê-la-min, còn những chất nào nữa họ còn định tống vào bụng chúng mình?
Trâu thân mến!
Đó là câu hỏi lớn mà cả mấy tháng nay khiến tớ trằn trọc. Tớ chả biết
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Vũ Hồng Linh
Dung lượng: |
Lượt tài: 4
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)