Thơ vui
Chia sẻ bởi Lê Quân |
Ngày 09/05/2019 |
38
Chia sẻ tài liệu: Thơ vui thuộc Vật lý 10
Nội dung tài liệu:
Thơ về Thanh Hoá
Làng choa
Làng choa không như xưa nữa
Bê tông hoá hết rồi tề
Mái nhà đâu còn tranh rạ
Tường vôi thay vách rơm bùn
Làng choa những con đường thôn
Chả còn bóng tre xanh mát
Dây điện chăng nhìn rối mắt
Cột đèn thay những hàng cây
Làng choa bi chừ khác trước
Cái no, cái ấm đương viền
Tiếng máy nhà ai xát gạo
Không phải ù ù cối xay
Làng choa toàn người lam lũ
Liền ông chưn lấm, tay bùn
Liền bà tảo tần buôn bán
Tối viền… “dô tả… dô ta...”
Làng choa chả hề khác trước
Xưng hô vẫn là: mi, tau…
Thích hát bài ca “…sông Mã…”
Tắt lửa tối đèn có nhau
Dô tả dô tà sông Mã quê ta
Ngày nắng, ngày mưa xanh bờ rau má
Múa thì đội đèn hát như trống vỗ
ăn cơm bằng đèn đi cấy sáng trăng
Chiều nhai rau má, tối học chữ nôm
Hiểu tận tâm căn tiếng đá tiếng đồng
Rạng thời vua Lê, tối đời chúa Trịnh
Trạng Quỳnh ngạo nghễ đi vào nhân gian...
Một chiếc cầu sắt gánh ngàn tấn bom
Dô tả dô tà cầu ta vẫn vững
Mặt trời đỏ au như mặt trống đồng
Dòng nước uốn xanh hai bờ đá dựng
Dô tả dô tà ai đẩy giùm tôi
Thuyền tôi đang xuôi đừng ai đẩy ngược
Yêu thích nói đùa ghét ưa nói thật
Răng rứa mô tê cũng vào dân ca
Thương nhau cửa biển cưới nhau trên ngàn
Lá rách lá lành thuyền sao lái vậy
Dô tả dô tà một đoạn đường sông
Sóng gió ngả nghiêng như chiều như thác
Một cuộc đời sông bao đời thuyền nát
Mãi còn câu hát vỗ vào ánh trăng...
Sông Mã
Em có về quê anh
Vượt ghềnh thác một lần trên sông Mã
Không phải ông cha xưa đặt tên sông cho lạ
Bao cuộc đời ngẫm nghĩ trước mênh mông…
Một tiếng gà giữa Ngã Ba Bông
Dân sáu huyện cùng nghe,
người sáu làng cùng thức
Một tiếng "huầy dô" xô con đò dọc
Người trên bờ, áo cũng đẫm mồ hôi…
Chả bao giờ sông bình lặng em ơi
Cả những lúc dòng sông phơi cát trắng
Không sóng nổi chồm bờ, thì sóng ngầm xoáy đất
Đừng thấy trăng lên, lơ đễnh gác con sào…
Sống đất này dám chấp nhận cùng nhau
Một câu nói nửa rừng, nửa biển
Đi hết lòng nhau, để cùng đến bến
Khúc nông, sâu bồi nở thường tình.
Bao cuộc đời ngụp lặn với dòng xanh
Giờ ngoái lại, tóc còn dựng ngược
Xin tìm đến ngọn nguồn tiếng nấc
Của ai kia một thuở thác ghềnh…
Riêng một điều em nhận ở đất Thanh
Cái giàu có ẩn trong từng con sóng
Nên dòng sông trước khi ra biển rộng
Hăt lên tay người bão lũ với phù sa…
__________________
Trụ cầu Hàm Rồng
Tác giả :Mã giang lân
Đạn hai mươi li bắn thủng xi măng
Bom tấn ép bẻ tung cột sắt
Tên lửa nổ thép già thành nước
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi măng
Tinh mơ giặc ném bom
Tên lửa tầm xa phóng vội
Không ngày nào bọn cướp trời không tới
Không đêm nào bình yên
Cứ thế suốt bốn năm
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi măng
In xuống dòng sông
Là màu đỏ lá cờ
Như mặt trời mới mọc
Là lửa hàn nở trên từng thanh sắt
Những nụ cười công nhân
Những khẩu pháo phòng không
Đợi giặc
Các chiến sỹ cất cao tiếng hát
Mênh mông
In xuống dòng sông
Là những đoàn vận tải
Những đoàn xe chuyên cần nhẫn nại
Cứ thế suốt bốn năm
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi măng
Trụ cầu ung dung đứng đó
Bọn giặc lái bị bắt qua đây cúi đầu run sợ
Cứ thế suốt bốn năm
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi mă
Cầu Bố Ai qua Thanh Hoá về Quảng Xá
Men rượu là hương vị của làng tôi
Nhắc cầu Bố nhiều người còn nhớ
Đình nhà Lên rêu phủ đã bao đời
Nhà tôi đó.. không cổng và không cửa
Ai ghé qua cứ việc hút thuốc lào
Cha tôi trổ rất nhiều cửa sổ
Gió nồm Nam thoải mái ra vào
Đường làng tôi tiếng xe thồ lọc xọc
Chiếc xe thồ từng đẩy tới Điện Biên
Ngược dòng sông Mã lên Tây Bắc
Ai xuôi về cũng sốt kinh niên
Những năm bom đạn như gieo mạ
Lại chiếc xe thồ đi về Nam
Cha tôi qua cầu Bùng, cầu Ghép
Tôi nhìn theo chớp lửa nhập nhoàng
Cỏ đã mọc ai còn thấy nữa
Vết xe thồ vẹt đỉnh Trường Sơn
Ai thấy nữa ông già đầu bạc xoá
Đẩy xe thồ ngang dọc lũng Tà Cơn
Cha tôi đó... dân làng tôi vậy đó
Xả hết mình khi nước gặp tai ương
Rồi thanh thản trở về với ruộng
Sống lặng yên như cây cỏ trong vườn
Cha tôi đó...suốt đời thồ nặng
Trĩu cả hai vai việc nước- việc nhà
Bom rồi bão... mấy lần nhà sập
Lụi cụi tuổi già... con cháu đi xa
Ngày họp mặt ... cha già như trẻ lại
Bếp rượu giữa nhà và bè bạn vây quanh
Con đường chiến tranh còn ngoằn nghèo trong ruột
Càng thêm say hương rượu nếp thanh bình...
Đò Lèn
Thuở nhỏ tôi ra Cống Na câu cá
níu váy bà đi chợ Bình Lâm
bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật
và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần
Thuở nhỏ tôi lên chơi đền cây Thị
Chân đất đi đêm xem lễ Đền Sòng.
Mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắm
Điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng.
Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế
bà mò cua, xúc tép ở đồng Quan
bà đi gánh chè xanh Ba Trại
Quán cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn
Tôi trong suốt giữa đôi bờ hư thực
giữa bà tôi và tiên phật thánh thần
cái năm đói củ giong riềng luộc sượng.
cứ nghe thơm mùi huệ trắng, hương trầm
Bom Mỹ giội nhà bà tôi bay mất
đền Sòng bay, bay tuốt cả chùa chiền
Thánh với Phật rủ nhau đi đâu hết
bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn?
Tôi đi lính, lâu không về quê ngoại
dòng sông xưa vẫn bên lở bên bồi
Khi tôi biết thương bà thì đã muộn
Bà chỉ còn là một nấm cỏ thôi!
Rau má
Mới nghe em chớ vội cười
Cây rau má "sâm" của người xứ Thanh
Miền quê bão lụt nắng hanh
Vươn lên để sống chỉ nhành má thôi
Cứ xanh rười rượi với đời
Cứ chia sẽ tất cho người cháo rau
Dù ai lận đận nơi đâu
Dù ai sống giữa nhà lầu xe hơi
Riêng vị rau má em ơi
Vẫn còn ngai ngái trong người xứ Thanh
Bao giờ em về quê anh
Mà xem dấu vết kinh thành xa xưa
Vĩ nhân và các đời vua
Cũng từ rau má ốc cua nên người
Mới nghe em chớ vội cười
Cây rau má "sâm" của người xứ Thanh
Mở đầu là bài Thanh Hóa quê choa!
Quê choa Thanh Hóa đẹp tuyệt vời,
Có dòng Sông Mã lặng lờ trôi,
Có hàng tre nhỏ bao làng xóm,
Có cánh chim câu liệng giữa trời.
Ấy thế mà!
Họ bảo choa: dân ba tỷ bảy,
Họ bảo choa: dân cạy đường tàu,
Họ bảo choa: chỉ thích thịt trâu,
Chia cho dễ huân huy chương không thích.
Chuyện hàng ngày choa đâu có trách,
Cãi cọ tép, tôm khu nọ khu kia.
Một dải non sông, choa đâu muốn phân chia,
Mà họ bảo choa, thích lập vương quốc mới.
Đẩy vào đẩy ra, đẩy sang Lào không nổi,
Tức giận trở về định lập quốc gia riêng.
Cuộc đấu tranh chống Mỹ thiêng liêng,
Các bô lão choa bắn rơi thần sét.
Họ lại bảo choa: súng trường đì đẹt,
Vớ giặc lái mù, lại lúc hết sạch xăng.
Họ lại bảo choa: ăn nói lăng nhăng,
Làm ăn lớn – thả rông cho lợn chạy.
Họ bảo choa: dân ba tỷ bảy,
Bởi làm ăn trông vào bốn chữ lờ
(Lúa, lang, luồng, lạc)
Nhắc nợ hoài vẫn cứ làm ngơ,
Ruộng đất lắm, mà suốt đời tất bật.
Đào rau má mà làm cho tàu bị lật,
Cái cầu cỏn con thì bảo là to.
Bằng cái quạt mo mà gọi là cầu bố,
Có cái đồi thông mấy cây lố nhố,
Mà cứ khoe khoang gọi đó là rừng,
Họ nói nhiều, choa đâu giám dửng dưng,
Không có lửa thì làm sao có khói,
Họ dèm pha, cũng làm mình nhức nhối.
Tự ngẫm quê mình sao vẫn cứ nghèo xơ,
Đất tỉnh Thanh – một miền đất nên thơ.
Có biển mênh mông, trải dài theo đất nước,
Rừng bạt ngàn đến tận vùng Bá Thước.
Mỏ Crôm Cổ Định trữ lượng giàu,
Hàm Rồng hiên ngay hùng vĩ những nhịp cầu,
Vẫn kiêu hãnh vắt qua dòng sông Mã,
Sông Mã nên thơ vẫn trôi về biển cả,
Đã trở thành huyền thoại đất tỉnh Thanh,
Một dòng sông nảy lửa chiến tranh.
Vùi đáy sâu biết bao tàu bay Mỹ,
Ai đã đến đất Thanh rồi nhỉ?
Có ngỡ ngàng không khi đến đất nơi này.
Thị xã tranh nghèo nay đã lắm đổi thay,
Một thành phố nguy nga và tráng lệ.
Du khách đổ về nhiều không đếm xuể,
Khao khát hè về nghỉ mát biển Sầm Sơn.
Ôi ! Sầm Sơn, còn đâu nữa đẹp hơn?
Trai, gái đến không muốn rời xa nữa,
Biển đẹp hiền hòa như vòng tay mẹ.
Giang rộng đón con ôm chặt vào lòng,
Đến đất Thanh rồi thấy có tuyệt vời không???
Những đứa con xa vẫn nhớ vẫn mong
Mảnh đất mẹ khổ nghèo nuôi lớn,
Vẫn biết mẹ trải nhiều đau đớn.
Khổ đau nhiều nên càng mới yêu nhau,
Ta càng yêu tổ quốc bao nhiêu,
Càng tự hào quê mình Thanh Hóa.
Về nguồn
Thanh hoá ơi! Ta về nguồn
Con đường phía trước dặm trường lo âu
Hàm Rồng - sông Mã quê choa
Buồn vui bóng đá lệ nhoà con tim
lượt đi bẩy nổi, ba chìm
Lượt về sóng gió, biết tìm nơi đâu
Thay tướng đổi vận cũng mau
Chỉ mong trụ hạng, mùa sau tính dần
ngày đầu đội bóng xuất quân
Tên nhà tài trợ ba quân vui mừng
Xi măng công thanh oai hùng
Tướng, quân phấn khởi, tưng bừng niềm vui
Nhưng rồi, ngày tháng dần trôi
Những lời của gió đi đời nhà ma
Để rồi, ta vẫn là ta
Tự thân vận động để mà vượt lên
Người dân Thanh Hoá vững tin
Động viên khích lệ - nỗi niềm quân ta
Những trận thi đấu sân nhà
Mong cho đội thắng , hay hoà là vui
Một thời oanh liệt qua rồi
Nhiệt tình, danh dự, cầu trời vượt qua
Tin vui, vui đến mọi nhà
Người dân Thanh Hoá vỡ oà niềm vui
Thành phố cầm trịch cuộc chơi
Lấy lại đội bóng cho người xứ Thanh
Dẫu muộn cũng được hoan nghênh
Quyết xây dựng lại, vươn lên phen này
Xoá đi bao nỗi đắng cay
Tên em trả lại cho ngày hôm nay
Chúng ta sẽ lội ngược dòng
Về nguồn - sông Mã -
Anh hùng là đây !
Nguyễn Huy Linh
Nguyên văn bởi nguyen ngoc tan
Thanh hoá ơi! Ta về nguồn
Con đường phía trước dặm trường lo âu
Hàm Rồng - sông Mã quê choa
Buồn vui bóng đá lệ nhoà con tim
lượt đi bẩy nổi, ba chìm
Lượt về sóng gió, biết tìm nơi đâu
Thay tướng đổi vận cũng mau
Chỉ mong trụ hạng, mùa sau tính dần
ngày đầu đội bóng xuất quân
Tên nhà tài trợ ba quân vui mừng
Xi măng công thanh oai hùng
Tướng, quân phấn khởi, tưng bừng niềm vui
Nhưng rồi, ngày tháng dần trôi
Những lời của gió đi đời nhà ma
Để rồi, ta vẫn là ta
Tự thân vận động để mà vượt lên
Người dân Thanh Hoá vững tin
Động viên khích lệ - nỗi niềm quân ta
Những trận thi đấu sân nhà
Mong cho đội thắng , hay hoà là vui
Một thời oanh liệt qua rồi
Nhiệt tình, danh dự, cầu trời vượt qua
Tin vui, vui đến mọi nhà
Người dân Thanh Hoá vỡ oà niềm vui
Thành phố cầm trịch cuộc chơi
Lấy lại đội bóng cho người xứ Thanh
Dẫu muộn cũng được hoan nghênh
Quyết xây dựng lại, vươn lên phen này
Xoá đi bao nỗi đắng cay
Tên em trả lại cho ngày hôm nay
Chúng ta sẽ lội ngược dòng
Về nguồn - sông Mã -
Anh hùng là đây !
Làng choa
Làng choa không như xưa nữa
Bê tông hoá hết rồi tề
Mái nhà đâu còn tranh rạ
Tường vôi thay vách rơm bùn
Làng choa những con đường thôn
Chả còn bóng tre xanh mát
Dây điện chăng nhìn rối mắt
Cột đèn thay những hàng cây
Làng choa bi chừ khác trước
Cái no, cái ấm đương viền
Tiếng máy nhà ai xát gạo
Không phải ù ù cối xay
Làng choa toàn người lam lũ
Liền ông chưn lấm, tay bùn
Liền bà tảo tần buôn bán
Tối viền… “dô tả… dô ta...”
Làng choa chả hề khác trước
Xưng hô vẫn là: mi, tau…
Thích hát bài ca “…sông Mã…”
Tắt lửa tối đèn có nhau
Dô tả dô tà sông Mã quê ta
Ngày nắng, ngày mưa xanh bờ rau má
Múa thì đội đèn hát như trống vỗ
ăn cơm bằng đèn đi cấy sáng trăng
Chiều nhai rau má, tối học chữ nôm
Hiểu tận tâm căn tiếng đá tiếng đồng
Rạng thời vua Lê, tối đời chúa Trịnh
Trạng Quỳnh ngạo nghễ đi vào nhân gian...
Một chiếc cầu sắt gánh ngàn tấn bom
Dô tả dô tà cầu ta vẫn vững
Mặt trời đỏ au như mặt trống đồng
Dòng nước uốn xanh hai bờ đá dựng
Dô tả dô tà ai đẩy giùm tôi
Thuyền tôi đang xuôi đừng ai đẩy ngược
Yêu thích nói đùa ghét ưa nói thật
Răng rứa mô tê cũng vào dân ca
Thương nhau cửa biển cưới nhau trên ngàn
Lá rách lá lành thuyền sao lái vậy
Dô tả dô tà một đoạn đường sông
Sóng gió ngả nghiêng như chiều như thác
Một cuộc đời sông bao đời thuyền nát
Mãi còn câu hát vỗ vào ánh trăng...
Sông Mã
Em có về quê anh
Vượt ghềnh thác một lần trên sông Mã
Không phải ông cha xưa đặt tên sông cho lạ
Bao cuộc đời ngẫm nghĩ trước mênh mông…
Một tiếng gà giữa Ngã Ba Bông
Dân sáu huyện cùng nghe,
người sáu làng cùng thức
Một tiếng "huầy dô" xô con đò dọc
Người trên bờ, áo cũng đẫm mồ hôi…
Chả bao giờ sông bình lặng em ơi
Cả những lúc dòng sông phơi cát trắng
Không sóng nổi chồm bờ, thì sóng ngầm xoáy đất
Đừng thấy trăng lên, lơ đễnh gác con sào…
Sống đất này dám chấp nhận cùng nhau
Một câu nói nửa rừng, nửa biển
Đi hết lòng nhau, để cùng đến bến
Khúc nông, sâu bồi nở thường tình.
Bao cuộc đời ngụp lặn với dòng xanh
Giờ ngoái lại, tóc còn dựng ngược
Xin tìm đến ngọn nguồn tiếng nấc
Của ai kia một thuở thác ghềnh…
Riêng một điều em nhận ở đất Thanh
Cái giàu có ẩn trong từng con sóng
Nên dòng sông trước khi ra biển rộng
Hăt lên tay người bão lũ với phù sa…
__________________
Trụ cầu Hàm Rồng
Tác giả :Mã giang lân
Đạn hai mươi li bắn thủng xi măng
Bom tấn ép bẻ tung cột sắt
Tên lửa nổ thép già thành nước
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi măng
Tinh mơ giặc ném bom
Tên lửa tầm xa phóng vội
Không ngày nào bọn cướp trời không tới
Không đêm nào bình yên
Cứ thế suốt bốn năm
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi măng
In xuống dòng sông
Là màu đỏ lá cờ
Như mặt trời mới mọc
Là lửa hàn nở trên từng thanh sắt
Những nụ cười công nhân
Những khẩu pháo phòng không
Đợi giặc
Các chiến sỹ cất cao tiếng hát
Mênh mông
In xuống dòng sông
Là những đoàn vận tải
Những đoàn xe chuyên cần nhẫn nại
Cứ thế suốt bốn năm
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi măng
Trụ cầu ung dung đứng đó
Bọn giặc lái bị bắt qua đây cúi đầu run sợ
Cứ thế suốt bốn năm
Trụ cầu Hàm Rồng chỉ làm bằng cốt sắt xi mă
Cầu Bố Ai qua Thanh Hoá về Quảng Xá
Men rượu là hương vị của làng tôi
Nhắc cầu Bố nhiều người còn nhớ
Đình nhà Lên rêu phủ đã bao đời
Nhà tôi đó.. không cổng và không cửa
Ai ghé qua cứ việc hút thuốc lào
Cha tôi trổ rất nhiều cửa sổ
Gió nồm Nam thoải mái ra vào
Đường làng tôi tiếng xe thồ lọc xọc
Chiếc xe thồ từng đẩy tới Điện Biên
Ngược dòng sông Mã lên Tây Bắc
Ai xuôi về cũng sốt kinh niên
Những năm bom đạn như gieo mạ
Lại chiếc xe thồ đi về Nam
Cha tôi qua cầu Bùng, cầu Ghép
Tôi nhìn theo chớp lửa nhập nhoàng
Cỏ đã mọc ai còn thấy nữa
Vết xe thồ vẹt đỉnh Trường Sơn
Ai thấy nữa ông già đầu bạc xoá
Đẩy xe thồ ngang dọc lũng Tà Cơn
Cha tôi đó... dân làng tôi vậy đó
Xả hết mình khi nước gặp tai ương
Rồi thanh thản trở về với ruộng
Sống lặng yên như cây cỏ trong vườn
Cha tôi đó...suốt đời thồ nặng
Trĩu cả hai vai việc nước- việc nhà
Bom rồi bão... mấy lần nhà sập
Lụi cụi tuổi già... con cháu đi xa
Ngày họp mặt ... cha già như trẻ lại
Bếp rượu giữa nhà và bè bạn vây quanh
Con đường chiến tranh còn ngoằn nghèo trong ruột
Càng thêm say hương rượu nếp thanh bình...
Đò Lèn
Thuở nhỏ tôi ra Cống Na câu cá
níu váy bà đi chợ Bình Lâm
bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật
và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần
Thuở nhỏ tôi lên chơi đền cây Thị
Chân đất đi đêm xem lễ Đền Sòng.
Mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắm
Điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng.
Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế
bà mò cua, xúc tép ở đồng Quan
bà đi gánh chè xanh Ba Trại
Quán cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn
Tôi trong suốt giữa đôi bờ hư thực
giữa bà tôi và tiên phật thánh thần
cái năm đói củ giong riềng luộc sượng.
cứ nghe thơm mùi huệ trắng, hương trầm
Bom Mỹ giội nhà bà tôi bay mất
đền Sòng bay, bay tuốt cả chùa chiền
Thánh với Phật rủ nhau đi đâu hết
bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn?
Tôi đi lính, lâu không về quê ngoại
dòng sông xưa vẫn bên lở bên bồi
Khi tôi biết thương bà thì đã muộn
Bà chỉ còn là một nấm cỏ thôi!
Rau má
Mới nghe em chớ vội cười
Cây rau má "sâm" của người xứ Thanh
Miền quê bão lụt nắng hanh
Vươn lên để sống chỉ nhành má thôi
Cứ xanh rười rượi với đời
Cứ chia sẽ tất cho người cháo rau
Dù ai lận đận nơi đâu
Dù ai sống giữa nhà lầu xe hơi
Riêng vị rau má em ơi
Vẫn còn ngai ngái trong người xứ Thanh
Bao giờ em về quê anh
Mà xem dấu vết kinh thành xa xưa
Vĩ nhân và các đời vua
Cũng từ rau má ốc cua nên người
Mới nghe em chớ vội cười
Cây rau má "sâm" của người xứ Thanh
Mở đầu là bài Thanh Hóa quê choa!
Quê choa Thanh Hóa đẹp tuyệt vời,
Có dòng Sông Mã lặng lờ trôi,
Có hàng tre nhỏ bao làng xóm,
Có cánh chim câu liệng giữa trời.
Ấy thế mà!
Họ bảo choa: dân ba tỷ bảy,
Họ bảo choa: dân cạy đường tàu,
Họ bảo choa: chỉ thích thịt trâu,
Chia cho dễ huân huy chương không thích.
Chuyện hàng ngày choa đâu có trách,
Cãi cọ tép, tôm khu nọ khu kia.
Một dải non sông, choa đâu muốn phân chia,
Mà họ bảo choa, thích lập vương quốc mới.
Đẩy vào đẩy ra, đẩy sang Lào không nổi,
Tức giận trở về định lập quốc gia riêng.
Cuộc đấu tranh chống Mỹ thiêng liêng,
Các bô lão choa bắn rơi thần sét.
Họ lại bảo choa: súng trường đì đẹt,
Vớ giặc lái mù, lại lúc hết sạch xăng.
Họ lại bảo choa: ăn nói lăng nhăng,
Làm ăn lớn – thả rông cho lợn chạy.
Họ bảo choa: dân ba tỷ bảy,
Bởi làm ăn trông vào bốn chữ lờ
(Lúa, lang, luồng, lạc)
Nhắc nợ hoài vẫn cứ làm ngơ,
Ruộng đất lắm, mà suốt đời tất bật.
Đào rau má mà làm cho tàu bị lật,
Cái cầu cỏn con thì bảo là to.
Bằng cái quạt mo mà gọi là cầu bố,
Có cái đồi thông mấy cây lố nhố,
Mà cứ khoe khoang gọi đó là rừng,
Họ nói nhiều, choa đâu giám dửng dưng,
Không có lửa thì làm sao có khói,
Họ dèm pha, cũng làm mình nhức nhối.
Tự ngẫm quê mình sao vẫn cứ nghèo xơ,
Đất tỉnh Thanh – một miền đất nên thơ.
Có biển mênh mông, trải dài theo đất nước,
Rừng bạt ngàn đến tận vùng Bá Thước.
Mỏ Crôm Cổ Định trữ lượng giàu,
Hàm Rồng hiên ngay hùng vĩ những nhịp cầu,
Vẫn kiêu hãnh vắt qua dòng sông Mã,
Sông Mã nên thơ vẫn trôi về biển cả,
Đã trở thành huyền thoại đất tỉnh Thanh,
Một dòng sông nảy lửa chiến tranh.
Vùi đáy sâu biết bao tàu bay Mỹ,
Ai đã đến đất Thanh rồi nhỉ?
Có ngỡ ngàng không khi đến đất nơi này.
Thị xã tranh nghèo nay đã lắm đổi thay,
Một thành phố nguy nga và tráng lệ.
Du khách đổ về nhiều không đếm xuể,
Khao khát hè về nghỉ mát biển Sầm Sơn.
Ôi ! Sầm Sơn, còn đâu nữa đẹp hơn?
Trai, gái đến không muốn rời xa nữa,
Biển đẹp hiền hòa như vòng tay mẹ.
Giang rộng đón con ôm chặt vào lòng,
Đến đất Thanh rồi thấy có tuyệt vời không???
Những đứa con xa vẫn nhớ vẫn mong
Mảnh đất mẹ khổ nghèo nuôi lớn,
Vẫn biết mẹ trải nhiều đau đớn.
Khổ đau nhiều nên càng mới yêu nhau,
Ta càng yêu tổ quốc bao nhiêu,
Càng tự hào quê mình Thanh Hóa.
Về nguồn
Thanh hoá ơi! Ta về nguồn
Con đường phía trước dặm trường lo âu
Hàm Rồng - sông Mã quê choa
Buồn vui bóng đá lệ nhoà con tim
lượt đi bẩy nổi, ba chìm
Lượt về sóng gió, biết tìm nơi đâu
Thay tướng đổi vận cũng mau
Chỉ mong trụ hạng, mùa sau tính dần
ngày đầu đội bóng xuất quân
Tên nhà tài trợ ba quân vui mừng
Xi măng công thanh oai hùng
Tướng, quân phấn khởi, tưng bừng niềm vui
Nhưng rồi, ngày tháng dần trôi
Những lời của gió đi đời nhà ma
Để rồi, ta vẫn là ta
Tự thân vận động để mà vượt lên
Người dân Thanh Hoá vững tin
Động viên khích lệ - nỗi niềm quân ta
Những trận thi đấu sân nhà
Mong cho đội thắng , hay hoà là vui
Một thời oanh liệt qua rồi
Nhiệt tình, danh dự, cầu trời vượt qua
Tin vui, vui đến mọi nhà
Người dân Thanh Hoá vỡ oà niềm vui
Thành phố cầm trịch cuộc chơi
Lấy lại đội bóng cho người xứ Thanh
Dẫu muộn cũng được hoan nghênh
Quyết xây dựng lại, vươn lên phen này
Xoá đi bao nỗi đắng cay
Tên em trả lại cho ngày hôm nay
Chúng ta sẽ lội ngược dòng
Về nguồn - sông Mã -
Anh hùng là đây !
Nguyễn Huy Linh
Nguyên văn bởi nguyen ngoc tan
Thanh hoá ơi! Ta về nguồn
Con đường phía trước dặm trường lo âu
Hàm Rồng - sông Mã quê choa
Buồn vui bóng đá lệ nhoà con tim
lượt đi bẩy nổi, ba chìm
Lượt về sóng gió, biết tìm nơi đâu
Thay tướng đổi vận cũng mau
Chỉ mong trụ hạng, mùa sau tính dần
ngày đầu đội bóng xuất quân
Tên nhà tài trợ ba quân vui mừng
Xi măng công thanh oai hùng
Tướng, quân phấn khởi, tưng bừng niềm vui
Nhưng rồi, ngày tháng dần trôi
Những lời của gió đi đời nhà ma
Để rồi, ta vẫn là ta
Tự thân vận động để mà vượt lên
Người dân Thanh Hoá vững tin
Động viên khích lệ - nỗi niềm quân ta
Những trận thi đấu sân nhà
Mong cho đội thắng , hay hoà là vui
Một thời oanh liệt qua rồi
Nhiệt tình, danh dự, cầu trời vượt qua
Tin vui, vui đến mọi nhà
Người dân Thanh Hoá vỡ oà niềm vui
Thành phố cầm trịch cuộc chơi
Lấy lại đội bóng cho người xứ Thanh
Dẫu muộn cũng được hoan nghênh
Quyết xây dựng lại, vươn lên phen này
Xoá đi bao nỗi đắng cay
Tên em trả lại cho ngày hôm nay
Chúng ta sẽ lội ngược dòng
Về nguồn - sông Mã -
Anh hùng là đây !
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê Quân
Dung lượng: |
Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)