Thơ tình Xuân Diệu
Chia sẻ bởi Trần Xuân Hồng |
Ngày 21/10/2018 |
20
Chia sẻ tài liệu: Thơ tình Xuân Diệu thuộc Ngữ văn 6
Nội dung tài liệu:
L nh tho m?i nh?t trong cc nh tho m?i
L ngu?i khao kht yu
L "ơng hồng c?a tho tình"
Xuân Diệu
Khi bước vào thi đàn nghệ thuật, Xuân Diệu đã làm cho người ta cảm thấy khó chịu bởi lẻ ông đến với chúng ta trong bộ y phục tối tân mang phong cách phương tây đầy xa lạ.
Hơn một loài hoa đã rụng cành
:
Ta là riêng là thứ nhất
Không có chi bè bạn nỗi cùng ta
Ông đã đem đến cho thơ ca đương thời một sức sống mới , trẻ
trung sôi nổi,một quan niệm nhân sinh mới mẻ với những cách
tân nghệ thuật đầy sáng tạo.
Xuân Diệu không đối lập với cái ta của đời mà trái lại ông muốn
khẳng định nó trong mối quan hệ với đời.
Xuân Diệu muốn cái ta của mình được khẳng định một cách chói
lọi như ông đã từng viết:
Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,
Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm…
KHI BƯỚC VÀO LÀNG THƠ ĐỂ TẠO PHONG CÁCH RIÊNG XUÂN DIỆU ĐÃ CHỌN CHO MÌNH MỘT TÔN CHỈ:
SỐNG ĐỂ YÊU VÀ PHỤNG SỰ CHO TÌNH YÊU !
PHỤNG SỰ BẮNG TRÁI TIM YÊU NỒNG CHÁY,BẰNG CUỘC SỐNG SAY MÊ VÀ BẰNG VIỆC HĂM HỞ LÀM THƠ TÌNH
thơ tình của Xuân Diệu thể hiên ở tâm hồn khát khao giao cảm với đời.nhà thơ của chúng ta khao khát được hoà nhập vào cuộc sống,vào thiên nhiên
TRỜI XANH THẾ ! HÀNG CÂY THƠ BIẾT MẤY,
VƯỜN NON SAO! ĐƯỜNG CỎ MỘNG BAO NHIÊU
Cảnh sắc thiên nhiên đầy hữu tình thơ mộng đã làm cho nhà thơ chúng ta say mê và lạc bước giữa thiên đường thế gian
Của ong bướm này ,đây tuần tháng mật.
Này đây hoa của ,đồng nội xanh rì.
Này đây lá của cành tơ phơ phất.
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi.
Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cữa.
Mọi vật như sóng đôi trong một làng sóng tình `xiêu xiêu` trong lưới tình mà đất trời giăng mắc
Con đường nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu
Lả lả cành hoang nắng trở chiều
Cảnh vật là cái cớ để thi sĩ bộc lộ mối duyên tình của mình .
Lòng anh thôi đã cưới lòng em
Tình yêu của Xuân diệu không chỉ là tình yêu nơi cõi trần gian tuyệt đẹp :
Lên bờ vừa mới đặt chân
Nước non đâu bỗng trong ngần gần xa…
(Bến Thần Tiên)
Không chỉ là ở trần gian mà còn mà ngay cả trong chốn cửu tuyền,nơi đây tác giả cũng tìm thấy một sự tươi trẻ đến mãnh liệt, đầy lôi cuốn khiến cho Xuân Diệu đã có lời hẹn ước :
Với trăm ma,tôi hẹn những mười nguyền
Những Tây Thi,Lộng Ngọc,những Điêu Thuyền…
Tình yêu trong thơ xuân diệu được quan niệm một cách rất chân thành,táo bạo và đầy mới mẻ:một tình yêu đích thực và rất đỗi trần tục,nhưng đồng thời đòi hỏi sự giao hoà của hai tâm hồn:
Em là em,anh vẫn cứ là anh,
Có thể nào qua vạn kí trường thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật…
( Xa Cách)
Tình yêu không nhất thiết phải là một cuộc tình sôi nổi,nhiệt huyết,lãng mạn hay đầy bão táp mà tình yêu chồng vợ rất mực đời thường nhưng lại son sắc và toàn vẹn đạt đến sự giao hoà vô cùng du dương.
Anh đứng ngoài xem xét,
Rửa rau hoặc thái hành.
- Anh ơi,hộ ít nước,
Đặng cho vào nấu canh.
Trên trán em như gương,
Giọt mồ hôi lắm tắm.
Tóc đôi cọng rơm vương,
Anh nhìn em thương lắm.
(Em Làm Bếp)
Xuân Diệu đã mở ra cho chúng ta thấy một thế giới mới vô cùng tuyệt đẹp, mê li và đầy hương sắc của tình yêu. Ở đó có sự hoà hợp cùng một nhịp đập của hai trái tim
Ai hay tuy lặng bước thu êm
Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm
Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy
Lòng anh thôi đã cưới lòng em.
(Thơ Duyên)
Xuân Diệu đã cho chúng ta thấy rằng:điều kì diệu nhất của thế gian: là cuộc sống , điều đẹp nhất của con người là :tuổi trẻ và tình yêu
Tác giả luôn cảm thấy không đủ thời gian cho tình yêu, ông luôn sống một cách vôi vàng,lúc nào cũng chạy đua với thời gian,yêu chưa đủ nhà thơ còn tham lam muốn giữ mãi tình yêu đó không buông
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Tay muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước,và cây,và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm,cho đã đầy ánh sáng…
(Vội vàng)
Mỗi người chúng ta điều biết rằng yêu lúc nào cũng cho đi nhiều hơn là nhận lại nhưng vẫn bất chấp và không hề toan tính
Yêu là chết trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu…
Nhưng bởi lẽ tình yêu là một điều kì diệu,nó khiến mọi thứ xung quanh ta đều trở nên tươi đẹp ,khác lạ và đầy sức sống
Một lần đặt bước đôi ta
Gốc cây đường cái,bỗng là thịt sương
Chiều hôm bỗng hoá tâm hồn
Hình non bản lảng, sương thôn dịu hoà…
(Mượn Nhà Vũ Trụ)
Lòng ta như một cơn lũ
Đã gặp lòng em là lá khoai
Mưa biếc tha hồ rơi giọt ngọc
Lá xanh không ướt đến da ngoài
(Nước Đổ Lá Khoai)
Vì tình yêu không được đáp lại nên hờn trách:
Ai làm cách trở đôi ta
Vì anh vụng ngượng hay là vì em ?
Trăng còn đợi gió chưa lên
Hay là trăng đã tròn trên mái rồi ?...
(Hỏi)
Xuân Diệu là một tay thơ biết làm ta ngạc nhiênvì nghệ thuật dẻo dai cần mẫn nhưng ở trên nhà nghệ thuật, ở trên nhà thi sĩ,ta thấy lòng yêu mến một tâm hồn đang mở rộng,nột tấm lòng chào đón,một con người lãng mạn, đa tình.
Người ấy chắc không cần đợi chờ,van xin,vì lẽ nào cõi đời còn mãi lạnh lùng vô tri,khi đã nghe tiếng đàn si mê của Xuân Diệu (Thế Lữ).
Xuân Diệu đã ra đi và giờ đây có lẽ là thi sĩ đa tình của chúng ta đang
ôm ấp những hồn ma xinh đẹp ở thế giới bên kia. ở nơi đây, trong hiện tại này, chúng ta vẫn đang cảm nhận những vần thơ tình đầy cảm xúc của Xuân Diệu. và cũng có không ít người đang dạo bước giữa vườn trần để tìm cho mình một tình yêu như xuân diệu đã từng tìm kiếm .
Hỏi thế gian tình là gì ?
Sao để người ta mãi sống chết có nhau…
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Xuân Hồng
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)