TAP LAM VAN LỚP5 HKI
Chia sẻ bởi Phạm Thị Đẹp |
Ngày 10/10/2018 |
65
Chia sẻ tài liệu: TAP LAM VAN LỚP5 HKI thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
BÀI THAM KHẢO - TẬP LÀM VĂN LỚP 5 HKI Đề 1 : Tả mẹ em. ( Tả hình dáng, tính tình)
Trong gia đình, ba em là người gánh vác việc nặng nhọc, bà ngoại là người nâng niu, dỗ dành em từ lúc mới lọt lòng, bà ru em ngủ bằng những bài ca êm dịu còn mẹ là người yêu thương chăm lo từng li, từng tí cho em . Vì thế mẹ là người em gần gũi và quý trọng nhất.
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có dáng người thâm thấp nhưng nhanh nhẹn. Khuôn mặt của mẹ trắng hồng, có nhiều nét dễ thương. Đôi lông mày không rậm, mọc tự nhiên. Đôi mắt hiền dịu, chan chứa biết bao niềm tin, hi vọng. Đôi môi tươi thắm. Mỗi khi mẹ nở nụ cười hiền hậu, để lộ hai hàm răng trắng, đều. Hằng ngày, mẹ vẫn mặc bộ quần áo giản dị, vừa vặn với thân hình. Nhưng khi đi dự tiệc cưới, mẹ mặc bộ áo dài trông mẹ thật thướt tha. Mẹ luôn quan tâm, chăm lo cho em và bé Lan. Mẹ dạy chúng em học. Mẹ vui lắm khi em học hành tiến bộ. Những điểm mười trên trang vở của em là liều thuộc hiệu nghiệm giúp mẹ quên hết nỗi nhọc nhằn. Cứ sau mỗi lần đi làm về, mẹ dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo rồi lại vào bếp làm cơm cho cả nhà. Nhìn những giọt mồ hôi trên trán mẹ, em thấy thương mẹ quá. Đến bữa, được ăn cơm mẹ nấu thật ngon, em rất thích. Sau bữa cơm, mẹ vẫn thường hướng dẫn hai anh em em học bài. Nhiều hôm mẹ cũng thức với em đến khuya. Em thấy thương mẹ nhiều. Mẹ em rất hoà nhã với mọi người, hay giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn nên mẹ em được mọi người quý mến. Tấm lòng độ lượng của mẹ đã giúp em có lòng hướng thiện. Em đã nhận ra cần có tấm lòng nhân hậu, bao dung.
Em rất tự hào về mẹ. Có mẹ, em như có một chỗ dựa vững chắc. Mẹ là nguồn động viên em trên con đường học vấn. Tình cảm mẹ dành cho em như dòng sông chảy mãi. Mẹ là tượng đài tráng lệ trong em.
Đề 2 Tả em bé tuổi đi tập nói ( Tả hoạt động )
Cả nhà em ai cũng yêu thương bé Lan. Bé là em gái của em, bé đang tuổi tập đi, tập nói.
Bé Lan vừa tròn một tuổi. Thân hình bé bụ bẫm. Da bé trắng hồng, nõn nà, ai thấy cũng muốn ôm hôn. Đáng yêu nhất là đôi má phúng phính, khi bé cười lúm hai đồng tiền rất dễ thương. Mắt bé tròn xoe, đen như hai hạt nhãn, sáng long lanh. Bé thường mở to đôi mắt nhìn mọi người. Bé hay cười toe toét để lộ cặp nướu màu hồng và mấy chiếc răng sữa mới mọc. Hằng ngày, mẹ cho bé mặc đầm trắng hay hồng trên ngực áo có thêu hình hai chú thỏ con rất xinh.
Bé lan rất hồn nhiên và ngây thơ. Mỗi chiều, khi cơm nước xong, mẹ bế bé ra trước sân để tập cho bé đi. Mẹ đặt bé xuống đất rồi mẹ lùi lại vài ba bước, hai tay mẹ dang rộng, sẵn sàng đón bé khi bé ngã. Mẹ cất tiếng gọi:
- Lan ! Lan ! Lại đây với mẹ đi con !
Nghe tiếng mẹ gọi bé Lan chập chà chập chững bước từng bước xiêu vẹo. Mẹ khen :
- Giỏi ! Giỏi !
Được khích lệ, bé lại bước nhanh hơn. Bỗng bé vướng chân ngã chúi về phía trước nhưng đã nằm gọn trong vòng tay của mẹ. Mẹ bế bé lên nựng nịu một hồi rồi lại để bé ngồi xuống chiếc ghế và dạy bé nói. Mẹ nói chậm từng tiếng : "Ba ! Ba !". Bé Lan chăm chú nhìn miệng mẹ rồi chúm chím môi bập bà bập bẹ đớt đát từng tiếng :"Ba ! Ba !" thật dễ thương. Bé Lan rất thích đồ chơi. Những lúc mẹ đi chợ, mẹ bảo em giữ bé. Em chỉ việc bày đồ chơi nào là xe điện, máy bay, gấu bông, . . .bé say sưa chơi và em yên tâm học bài. Có khi mãi chơi, bé ngủ gật trên đống đồ chơi, em vội bế bé lên võng và đưa bé ngủ. Nhìn bé trong giấc ngủ thật ngây thơ.
Bé Lan là nguồn vui của cả gia đình em. Mỗi ánh mắt, nụ cười, cử chỉ của bé làm ba mẹ em vơi đi những nỗi vất vả trong cuộc sống. Nhìn bé Lan tập đi, tập nói, em chợt nghĩ lúc còn bé chắc em cũng được mẹ nâng niu, dỗ dành như thế. Thật lòng mẹ thương con không bút mực nào tả xiết.
Đề 3: Tả thầy giáo đã từng dạy dỗ em
Trong gia đình, ba em là người gánh vác việc nặng nhọc, bà ngoại là người nâng niu, dỗ dành em từ lúc mới lọt lòng, bà ru em ngủ bằng những bài ca êm dịu còn mẹ là người yêu thương chăm lo từng li, từng tí cho em . Vì thế mẹ là người em gần gũi và quý trọng nhất.
Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có dáng người thâm thấp nhưng nhanh nhẹn. Khuôn mặt của mẹ trắng hồng, có nhiều nét dễ thương. Đôi lông mày không rậm, mọc tự nhiên. Đôi mắt hiền dịu, chan chứa biết bao niềm tin, hi vọng. Đôi môi tươi thắm. Mỗi khi mẹ nở nụ cười hiền hậu, để lộ hai hàm răng trắng, đều. Hằng ngày, mẹ vẫn mặc bộ quần áo giản dị, vừa vặn với thân hình. Nhưng khi đi dự tiệc cưới, mẹ mặc bộ áo dài trông mẹ thật thướt tha. Mẹ luôn quan tâm, chăm lo cho em và bé Lan. Mẹ dạy chúng em học. Mẹ vui lắm khi em học hành tiến bộ. Những điểm mười trên trang vở của em là liều thuộc hiệu nghiệm giúp mẹ quên hết nỗi nhọc nhằn. Cứ sau mỗi lần đi làm về, mẹ dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo rồi lại vào bếp làm cơm cho cả nhà. Nhìn những giọt mồ hôi trên trán mẹ, em thấy thương mẹ quá. Đến bữa, được ăn cơm mẹ nấu thật ngon, em rất thích. Sau bữa cơm, mẹ vẫn thường hướng dẫn hai anh em em học bài. Nhiều hôm mẹ cũng thức với em đến khuya. Em thấy thương mẹ nhiều. Mẹ em rất hoà nhã với mọi người, hay giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn nên mẹ em được mọi người quý mến. Tấm lòng độ lượng của mẹ đã giúp em có lòng hướng thiện. Em đã nhận ra cần có tấm lòng nhân hậu, bao dung.
Em rất tự hào về mẹ. Có mẹ, em như có một chỗ dựa vững chắc. Mẹ là nguồn động viên em trên con đường học vấn. Tình cảm mẹ dành cho em như dòng sông chảy mãi. Mẹ là tượng đài tráng lệ trong em.
Đề 2 Tả em bé tuổi đi tập nói ( Tả hoạt động )
Cả nhà em ai cũng yêu thương bé Lan. Bé là em gái của em, bé đang tuổi tập đi, tập nói.
Bé Lan vừa tròn một tuổi. Thân hình bé bụ bẫm. Da bé trắng hồng, nõn nà, ai thấy cũng muốn ôm hôn. Đáng yêu nhất là đôi má phúng phính, khi bé cười lúm hai đồng tiền rất dễ thương. Mắt bé tròn xoe, đen như hai hạt nhãn, sáng long lanh. Bé thường mở to đôi mắt nhìn mọi người. Bé hay cười toe toét để lộ cặp nướu màu hồng và mấy chiếc răng sữa mới mọc. Hằng ngày, mẹ cho bé mặc đầm trắng hay hồng trên ngực áo có thêu hình hai chú thỏ con rất xinh.
Bé lan rất hồn nhiên và ngây thơ. Mỗi chiều, khi cơm nước xong, mẹ bế bé ra trước sân để tập cho bé đi. Mẹ đặt bé xuống đất rồi mẹ lùi lại vài ba bước, hai tay mẹ dang rộng, sẵn sàng đón bé khi bé ngã. Mẹ cất tiếng gọi:
- Lan ! Lan ! Lại đây với mẹ đi con !
Nghe tiếng mẹ gọi bé Lan chập chà chập chững bước từng bước xiêu vẹo. Mẹ khen :
- Giỏi ! Giỏi !
Được khích lệ, bé lại bước nhanh hơn. Bỗng bé vướng chân ngã chúi về phía trước nhưng đã nằm gọn trong vòng tay của mẹ. Mẹ bế bé lên nựng nịu một hồi rồi lại để bé ngồi xuống chiếc ghế và dạy bé nói. Mẹ nói chậm từng tiếng : "Ba ! Ba !". Bé Lan chăm chú nhìn miệng mẹ rồi chúm chím môi bập bà bập bẹ đớt đát từng tiếng :"Ba ! Ba !" thật dễ thương. Bé Lan rất thích đồ chơi. Những lúc mẹ đi chợ, mẹ bảo em giữ bé. Em chỉ việc bày đồ chơi nào là xe điện, máy bay, gấu bông, . . .bé say sưa chơi và em yên tâm học bài. Có khi mãi chơi, bé ngủ gật trên đống đồ chơi, em vội bế bé lên võng và đưa bé ngủ. Nhìn bé trong giấc ngủ thật ngây thơ.
Bé Lan là nguồn vui của cả gia đình em. Mỗi ánh mắt, nụ cười, cử chỉ của bé làm ba mẹ em vơi đi những nỗi vất vả trong cuộc sống. Nhìn bé Lan tập đi, tập nói, em chợt nghĩ lúc còn bé chắc em cũng được mẹ nâng niu, dỗ dành như thế. Thật lòng mẹ thương con không bút mực nào tả xiết.
Đề 3: Tả thầy giáo đã từng dạy dỗ em
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Phạm Thị Đẹp
Dung lượng: 13,77KB|
Lượt tài: 0
Loại file: rar
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)