Ta cay co thu(cay da)
Chia sẻ bởi Phạm Anh Hùng |
Ngày 11/10/2018 |
34
Chia sẻ tài liệu: ta cay co thu(cay da) thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
CÂY ĐA LÀNG TÔI
Cây đa làng tôi có lẽ đã sống đến vài trăm năm tuổi, bởi chỉ nghe các vị bô lão trong làng kể lại thì từ khi các cụ sinh ra, cây đa và cái miếu thờ nhỏ nằm sâu trong gốc đã có trước cả trăm năm rồi, cây đa cứ như là một người bạn lớn, gắn bó, chung tình và tốt bụng với cả làng nên ai dù đi đâu xa cũng đều nhớ về nó như là hình ảnh làng quê tôi được thu nhỏ lại vậy. Có lẽ chưa ở đâu lại có cây đa lớn như thế, nó nằm trên một ô đất rộng có đến vài trăm mét vuông là điểm nối con đường làng giữa vùng đất làng tôi với làng bên cạnh, một con đường đất nhỏ chạy ngang thành một ngã tư, chạy dài ra phía phía Bắc ba trăm mét là bãi bồi của con Sông Diêm Hộ, phía Nam là cánh đồng lúa mênh mông trải dài lên đến chợ xã trên. Cây đa đứng giữa cái vòng xoay trông thật hữu tình như người mẹ hiền khổng lồ đứng mãi nơi đây, xõa mái tóc dài óng ả và giang rộng hai tay từ trên trời cao cúi xuống cho bóng râm xanh mát cả một vùng rộng lớn phía dưới gốc cây. Chẳng biết tự bao giờ mà đã có một sự phân chia bất thành văn trong khu vực cây đa và mặc nhiên công nhận, ấy là tầng cao chót vót trên cùng là nơi bất khả xâm phạm của lũ quạ khoang, quạ đen làm tổ, kế phía dưới những tán lá cao mà bọn trẻ cũng ít đứa nào dám leo lên thì dành cho bọn sáo đen, sáo cà và những chú vẹt xanh lúc nào cũng chí chóe la hót inh ỏi... chúng làm tổ và sinh sản nái núc quanh năm. Tầng bên dưới rộng nhất và đẹp nhất, là nơi bọn trẻ làng độc quyền chiếm cứ sử dụng với đủ các thú vui mà chẳng bao giờ nhàm chán. Xung quanh gốc đa chu vi của nó lớn tới mấy chục người đàn ông ôm không xuể được dành cho đám thợ cày thợ cấy, nghỉ ngơi sau những lúc làm đồng cực nhọc... hình như trời đất đã cố ý ban tặng ân huệ này để bù lại cái đói, cái nghèo cứ như một cơ duyên xấu cột chặt với làng tôi từ hồi nảo hồi nào. Những ngày hè, cây đa chẳng bao giờ phải ở một mình, cánh trẻ chúng tôi sau khi đã lùa đàn trâu ra bãi bên sông cho chúng nhẩn nha gặm cỏ... tụ tập về đây với đủ trò vui chơi thỏa thích, rồi chúng tôi tỏa lên cây, mỗi đứa tìm lấy cho mình một cành đa to nằm thả hồn nhìn về bốn phía, từ trên cao mới thấy hết vẻ đẹp huyền diệu của quê hương ... Xa xa bên dưới, nhìn xuống phía bãi sông, từng đàn trâu đang gặm cỏ miệt mài như chúng sinh ra chỉ để gặm cỏ vậy, chẳng hề bận tâm đến những con sáo nâu, sáo cà hết bay lượn lại sà cánh trên mình trâu nhảy nhót trông thân thiện quá. Trên sông, về mùa này nước không chảy xiết như chặp tháng bảy, tháng tám, mà hiền hòa trong xanh ,sóng khẽ gợn lăn tăn trôi xuôi về phía hạ nguồn... thi thoảng con đò ngang dưa khách qua sông lại vạch lên mặt sông một đường thẳng cắt ngang qua bờ bên kia, con thuyền cứ nghếch mũi lao đi giống như con rắn thần từ gốc cây đa già bơi qua sông tìm mồi ăn, cảnh vật khi ấy thật ngoạn mục khó tả... Nhìn xuống bên tay phải, đôi mắt như dịu lại bởi màu xanh của lúa, một biển lúa rờn xanh đang thì con gái cứ gợn sóng lô nhô theo làn gió chạy dài xa tít tắp đến chân trời, đàn cò trắng cứ chao lượn trên không chẳng khác những chú hải âu đang vui đùa cùng sóng nước trên mặt biển xanh, cảnh vật thơ mộng và trữ tình quá. Lũ trẻ làng tôi ngày ấy, không một đứa nào là không biết đến câu chuyện con rắn mào ở cái miếu thờ nhỏ nằm lọt thỏm giữa cái gốc cây đa già làng tôi, cái nơi mà một thời chúng tôi là chủ nhân chính thức, được thỏa thích leo trèo bắt chim non, lấy trứng chim, hái quả đa chín và với đủ các trò nghịch ngợm khác mà chỉ chúng tôi mới nghĩ ra thôi. Ấy là cái thời trong
độ tuổi, `` nhất quỉ nhì ma, thứ ba học trò``...đôi khi những trò nghịch phá phải xếp lên đến hàng thứ nhất mới đúng hạng cho lủ trẻ chăn trâu tụi tôi. Câu chuyện về con rắn thần ở trong miếu nhỏ nằm thụt sâu vào bên trong gốc cây đa cổ thụ, không ai biết xuất hiện từ bao giờ nhưng chắc nó cũng có niên đại cùng thời với cây đa hoặc chí ít cũng chỉ cách sau đó ít năm mà thôi, bởi vì bây giờ mặc dù câu chuyện mang màu sắc huyền bí, ly kỳ và cả làng tôi ai cũng thuộc lòng kể lại cho con cháu mình nghe như là những tình
Cây đa làng tôi có lẽ đã sống đến vài trăm năm tuổi, bởi chỉ nghe các vị bô lão trong làng kể lại thì từ khi các cụ sinh ra, cây đa và cái miếu thờ nhỏ nằm sâu trong gốc đã có trước cả trăm năm rồi, cây đa cứ như là một người bạn lớn, gắn bó, chung tình và tốt bụng với cả làng nên ai dù đi đâu xa cũng đều nhớ về nó như là hình ảnh làng quê tôi được thu nhỏ lại vậy. Có lẽ chưa ở đâu lại có cây đa lớn như thế, nó nằm trên một ô đất rộng có đến vài trăm mét vuông là điểm nối con đường làng giữa vùng đất làng tôi với làng bên cạnh, một con đường đất nhỏ chạy ngang thành một ngã tư, chạy dài ra phía phía Bắc ba trăm mét là bãi bồi của con Sông Diêm Hộ, phía Nam là cánh đồng lúa mênh mông trải dài lên đến chợ xã trên. Cây đa đứng giữa cái vòng xoay trông thật hữu tình như người mẹ hiền khổng lồ đứng mãi nơi đây, xõa mái tóc dài óng ả và giang rộng hai tay từ trên trời cao cúi xuống cho bóng râm xanh mát cả một vùng rộng lớn phía dưới gốc cây. Chẳng biết tự bao giờ mà đã có một sự phân chia bất thành văn trong khu vực cây đa và mặc nhiên công nhận, ấy là tầng cao chót vót trên cùng là nơi bất khả xâm phạm của lũ quạ khoang, quạ đen làm tổ, kế phía dưới những tán lá cao mà bọn trẻ cũng ít đứa nào dám leo lên thì dành cho bọn sáo đen, sáo cà và những chú vẹt xanh lúc nào cũng chí chóe la hót inh ỏi... chúng làm tổ và sinh sản nái núc quanh năm. Tầng bên dưới rộng nhất và đẹp nhất, là nơi bọn trẻ làng độc quyền chiếm cứ sử dụng với đủ các thú vui mà chẳng bao giờ nhàm chán. Xung quanh gốc đa chu vi của nó lớn tới mấy chục người đàn ông ôm không xuể được dành cho đám thợ cày thợ cấy, nghỉ ngơi sau những lúc làm đồng cực nhọc... hình như trời đất đã cố ý ban tặng ân huệ này để bù lại cái đói, cái nghèo cứ như một cơ duyên xấu cột chặt với làng tôi từ hồi nảo hồi nào. Những ngày hè, cây đa chẳng bao giờ phải ở một mình, cánh trẻ chúng tôi sau khi đã lùa đàn trâu ra bãi bên sông cho chúng nhẩn nha gặm cỏ... tụ tập về đây với đủ trò vui chơi thỏa thích, rồi chúng tôi tỏa lên cây, mỗi đứa tìm lấy cho mình một cành đa to nằm thả hồn nhìn về bốn phía, từ trên cao mới thấy hết vẻ đẹp huyền diệu của quê hương ... Xa xa bên dưới, nhìn xuống phía bãi sông, từng đàn trâu đang gặm cỏ miệt mài như chúng sinh ra chỉ để gặm cỏ vậy, chẳng hề bận tâm đến những con sáo nâu, sáo cà hết bay lượn lại sà cánh trên mình trâu nhảy nhót trông thân thiện quá. Trên sông, về mùa này nước không chảy xiết như chặp tháng bảy, tháng tám, mà hiền hòa trong xanh ,sóng khẽ gợn lăn tăn trôi xuôi về phía hạ nguồn... thi thoảng con đò ngang dưa khách qua sông lại vạch lên mặt sông một đường thẳng cắt ngang qua bờ bên kia, con thuyền cứ nghếch mũi lao đi giống như con rắn thần từ gốc cây đa già bơi qua sông tìm mồi ăn, cảnh vật khi ấy thật ngoạn mục khó tả... Nhìn xuống bên tay phải, đôi mắt như dịu lại bởi màu xanh của lúa, một biển lúa rờn xanh đang thì con gái cứ gợn sóng lô nhô theo làn gió chạy dài xa tít tắp đến chân trời, đàn cò trắng cứ chao lượn trên không chẳng khác những chú hải âu đang vui đùa cùng sóng nước trên mặt biển xanh, cảnh vật thơ mộng và trữ tình quá. Lũ trẻ làng tôi ngày ấy, không một đứa nào là không biết đến câu chuyện con rắn mào ở cái miếu thờ nhỏ nằm lọt thỏm giữa cái gốc cây đa già làng tôi, cái nơi mà một thời chúng tôi là chủ nhân chính thức, được thỏa thích leo trèo bắt chim non, lấy trứng chim, hái quả đa chín và với đủ các trò nghịch ngợm khác mà chỉ chúng tôi mới nghĩ ra thôi. Ấy là cái thời trong
độ tuổi, `` nhất quỉ nhì ma, thứ ba học trò``...đôi khi những trò nghịch phá phải xếp lên đến hàng thứ nhất mới đúng hạng cho lủ trẻ chăn trâu tụi tôi. Câu chuyện về con rắn thần ở trong miếu nhỏ nằm thụt sâu vào bên trong gốc cây đa cổ thụ, không ai biết xuất hiện từ bao giờ nhưng chắc nó cũng có niên đại cùng thời với cây đa hoặc chí ít cũng chỉ cách sau đó ít năm mà thôi, bởi vì bây giờ mặc dù câu chuyện mang màu sắc huyền bí, ly kỳ và cả làng tôi ai cũng thuộc lòng kể lại cho con cháu mình nghe như là những tình
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Phạm Anh Hùng
Dung lượng: 48,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)