Suutam
Chia sẻ bởi Đỗ Văn Tuy |
Ngày 02/05/2019 |
42
Chia sẻ tài liệu: suutam thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
1/ Vợ dạy cho ta tính phục thiện
(sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả).
2/ Vợ dạy cho ta tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt
(để vợ sửa soạn đi lễ hay đi sắm đồ).
3/ Vợ cho ta sức khỏe
(không hút thuốc lá, uống bia, đi chơi khuya với bạn).
Vợ dặn
Lái xe ra khỏi cổng nhà
Vợ kêu giật ngược, diết da dặn rằng:
Một đừng mơ mộng Thơ - Trăng
Đụng xe thi sĩ gẫy răng u đầu
Hai đừng giữ ống nghe lâu
Gái tơ õng ẹo ghẹo đầu dây kia
Ba đừng ghé quán rượu bia
Bốc men tơ tưởng nọ kia khó lường
Vợ ta - Vợ người
Vợ ta thì nạt thì đe
Vợ người thì cứ... lăm le ... nhìn hoai`
Vợ ta thì chẳng đoái hoai`
Vợ người khen đẹp... dài dài quanh năm
Vợ ta chê mắt... lá răm
Vợ người trông tợ trăng rằm tiên nga
Vợ ta nói mãi chẳng tha
Mèo tơ e ấp, nết na dịu dàng
Vợ ta đi tướng hai hàng
Mèo tơ đi tướng sàng sàng thấy mê
Vợ ta hay mắng hay chê
Mèo tơ âu yếm cận kề sáng hôm
Vợ mình, mình sợ mới khôn
Vợ người mà sợ có hôm què giò !
Vợ ta, ta sợ chẳng lo
Vợ người mà sợ , đồ bò đồ trâu !!
Vợ và bồ
Bồ là phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt ngó theo gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ dỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng !
“Chân quê”
Hôm qua em ở tỉnh về
Gặp em ở giữa con đê đầu làng.
Kìa kìa váy ngắn “lộ hàng”
Gió bay lấp lửng đã làm khổ tôi.
Em đeo chiếc áo hai dây
Cái lưng để lộ ghẻ đầy nám đen.
Lặng thinh khỏi mích lòng em
Cầu mong em hãy giữ nguyên quê mùa.
(sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả).
2/ Vợ dạy cho ta tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt
(để vợ sửa soạn đi lễ hay đi sắm đồ).
3/ Vợ cho ta sức khỏe
(không hút thuốc lá, uống bia, đi chơi khuya với bạn).
Vợ dặn
Lái xe ra khỏi cổng nhà
Vợ kêu giật ngược, diết da dặn rằng:
Một đừng mơ mộng Thơ - Trăng
Đụng xe thi sĩ gẫy răng u đầu
Hai đừng giữ ống nghe lâu
Gái tơ õng ẹo ghẹo đầu dây kia
Ba đừng ghé quán rượu bia
Bốc men tơ tưởng nọ kia khó lường
Vợ ta - Vợ người
Vợ ta thì nạt thì đe
Vợ người thì cứ... lăm le ... nhìn hoai`
Vợ ta thì chẳng đoái hoai`
Vợ người khen đẹp... dài dài quanh năm
Vợ ta chê mắt... lá răm
Vợ người trông tợ trăng rằm tiên nga
Vợ ta nói mãi chẳng tha
Mèo tơ e ấp, nết na dịu dàng
Vợ ta đi tướng hai hàng
Mèo tơ đi tướng sàng sàng thấy mê
Vợ ta hay mắng hay chê
Mèo tơ âu yếm cận kề sáng hôm
Vợ mình, mình sợ mới khôn
Vợ người mà sợ có hôm què giò !
Vợ ta, ta sợ chẳng lo
Vợ người mà sợ , đồ bò đồ trâu !!
Vợ và bồ
Bồ là phở nóng tuyệt vời
Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt ngó theo gườm gườm.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Bồ dỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng !
“Chân quê”
Hôm qua em ở tỉnh về
Gặp em ở giữa con đê đầu làng.
Kìa kìa váy ngắn “lộ hàng”
Gió bay lấp lửng đã làm khổ tôi.
Em đeo chiếc áo hai dây
Cái lưng để lộ ghẻ đầy nám đen.
Lặng thinh khỏi mích lòng em
Cầu mong em hãy giữ nguyên quê mùa.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đỗ Văn Tuy
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)