Sự hình thành châu âu
Chia sẻ bởi Huỳnh Ngọc Thảo |
Ngày 10/05/2019 |
20
Chia sẻ tài liệu: sự hình thành châu âu thuộc Lịch sử 10
Nội dung tài liệu:
Trường Đại Học Sư Phạm Thành Phố Hồ Chí Minh
khoa: Lịch sử -1A
Bài thuyết trình nhóm 1
GVHD: TS Hà Bích Liên
Các SV thực hiện:
Nguyễn thị Dung
Đỗ thị Thu Trang
Hà Thị Hợi
Đàng Mai Thủy Thanh
Bùi Thị Ngọc Mai
Trần Thị Châm
Nèang Danl
Lâm Quốc Linh
VõThị Kim Tuyến
Sầm Thị Phượng
Hòang thị uyên
SỰ HÌNH THÀNH CHÂU ÂU
Giới thiệu chung
I/ Khái quát chung về người Giecmanh
II/ Qúa trình thiên di của các tộc người Giecmanh.
1/ Nguyên nhân của cuộc thiên di.
2/Qúa trình thiên di cuộc các tộc người Giecmanh.
III/ Kết luận.
I/Khái quát chung về người Giecmanh:
Nguời Giecmanh là một bộ tộc lớn, thuộc chủng tộc Arian ( thuộc ngữ hệ Ấn- Âu) bao gồm các tộc người như: Tây gôt, Đông gôt, Frăng, Văngđan, Ănglôxăcxông…
Từ những thế kỉ TCN, họ đã sinh sống ở vùng biển giáp phía Bắc và Đông Bắc của Đế Quốc Rôma, phân bố trên một vùng đất đai rộng lớn, từ sông Ranh đến tận sông Vixtuyn, từ sông Đanuyp đến biển Ban tich.
Thời kỳ này họ sống trong trạng thái du mục, du cư. Đến TK I-II, theo Taxit người Giecmanh đã bắt đầu định cư, lập công xã, bỏ chăn nuôi lấy nghề cấy trồng là chính.
-Đến thế kỉ IV-V, người Giecmanh đã có những tiến bộ lớn về kĩ thuật canh tác.
- Họ đã sử dụng ngựa, bò làm sức kéo.
- Những nghề thủ công như: dệt vải, rèn vũ khí, đóng tàu, thuyền đi lại trên sông cũng trở nên thịnh đạt. Các tù trưởng và thủ lĩnh quân sự đã có điều kiện tổ chức quân đội chuyên nghiệp. Chế độ thị tộc dựa trên quan hệ huyết thống của người Giecmanh dần tan rã, việc tư hữu tài sản, sự phân chia giàu nghèo bắt đầu xuất hiện.
-Về tổ chức xã hội: họ cũng dần tiến bộ. Hội đồng nhân dân là cơ quan quyền lực tối cao có quyền quyết định mọi việc của công xã và bầu ra tù trưởng, thủ lĩnh quân sự.
II/ Qúa trình thiên di của các tộc người Giecmanh:
1/ nguyên nhân cuộc thiên di:
Đến giữa TK IV, sự thiên di ồ ạt của người Hungnô xuống phía Đông của Nam Âu đã làm cho các bộ lạc của người Giecmanh hoảng sợ.
Họ vội vàng kéo nhau vào sâu trong lãnh thổ Rôma để lánh nạn. Cũng chính thời kỳ này đế quốc chiếm nô Rôma rơi vào tình trạng khủng hỏang trầm trọng.
Vì thế người Giecmanh dễ dàng chiếm đất đai lập nên hàng lọat các vương quốc của mình mà giai cấp chủ nô Rôma không đủ sức ngăn cản.
2/ Qúa trình thiên di của các tộc người Giecmanh:
Từ TK III, các bộ lạc Giecmanh đã kết thành nhiều liên minh bộ lạc như: Ôxtrôgôx( Đông Gôx), Viđigôt( Tây Gôx), Vanđan, Frăng, Ănglôxăcxông, Alamăng, Lôngba…Và thường tập kích vùng biên cương của đế quốc Rôma.
Do ngăn cản không được nên Rôma buộc phải cho người Giecmanh bắt đầu di cư ồ ạt vào phần lãnh thổ phía Tây của đế quốc Rôma.
Lịch sử gọi đó là cuộc thiên di lớn của các tộc người Giecmanh.
2.1/ Vương quốc Viđigôt:
Bị người Hungnô dồn đuổi vào năm 376, định cư tại một vùng trên lãnh thổ phía đông của đế quốc.
Năm 395, dưới sự lãnh đạo của thủ lĩnh có họ là Alaric, người Viđigốt đã tiến vào kinh đô của đế quốc Côngxtăngtinôplơ đông Rôma.
Năm 401, họ tràn vào miền Bắc Italia và đến năm 410 thì hạ được Rôma. Sau đó họ chiếm được vùng Akiten.
Năm 419, họ thành lập vương quốc đầu tiên của người Giecmanh trên đất Rôma.
Đến nửa sau TK V, vương quốc Viđigôt đạt đến giai đoạn cường thịnh nhất.
Năm 507 trước sự tấn công của vương quốc Frăng,Vidigot phải rời đô sang Tây Ban Nha.
Năm 711 Vidigot bị Arập chinh phục
Aralic I
2.2/ Vương quốc Xuyevo:
Năm 411 khi người vidigot tràn vào Italia, người Văngđan, người Xuyevo và người Alanh cũng vượt sông Danuyp rồi tiến dần về phía tây.
Năm 409 từ xứ Gơlơ họ tiến vào Tây Ban Nha.
Sau khi người vidigot xâm nhập Tây Ban Nha, người Xuyevơ phải rút lên phía Tây Bắc của bán đảo và thành lập ở đó vương quốc của mình.
2.3/ Vương quốc Vangdan:
Bị người Vidigot dồn đuổi người Alanh và người Vangdan phải rút xuống phía nam bán đảo và đến năm 429 thì vượt biển sang Bắc Phi.
Năm 439 họ chiếm được thành Cactadơ và thành lập ở đó vương quốc vangdann.
Tiếp đó họ chinh phục được miền tây đảo Xixilia, đảo Xacdenho,đảo Coocxo,quần đảo Balea.
Năm 455 người vangdan hạ được thành Roma. Vương quốc Vangdan tồn tại gần một thế kỉ.
Đến năm 534 thì bị hoàng đế Đông Rôma tiêu diệt.
Genseris chỉ huy quân đội Vandals cướp phá Roma
2.4/ Vương quốc Buốcgôngđơ :
Tiếp sau người Vangdan vào khoảng những năm 30 của thế kỉ V người Buôcgôngđơ vốn cư trú ở khu vực giữa sông Ode và sông Vittuyn cũng vượt sông Ranh ở Đông Nam xứ Gôlơ.
Năm 457 họ thành lập vương quốc Buôcgongdo đóng đô ở Liông. Quốc gia này tồn tại không đầy một thế kỉ,đến năm 534 thì bị vương quốc Frăng thôn tính.
2.5/ Các vương quốc của người Ănglôxăcxông:
Ở Britên, từ năm 407, Rôma đã rút hết các binh đòan của mình về bảo vệ phần lãnh thổ của đế quốc ở lục địa.
Từ TK III, người Frăng đã vượt sông Ranh và đến định cư ở đó.
Đến giữa TK V, các bộ lạc Ănglô xăcxông, Giuyt thuộc Giecmanh vốn cư trú ở vùng bờ biển bắc đã di cư sang miền nam Britên và thành lập ở đó nhiều vương quốc nhỏ. Phần đất đai trên lãnh thổ phía Tây của đế quốc Rôma đã thuộc về người Giecmanh, chỉ còn lại lưu vực sông Xen ở xứ Gôlơ, nhưng đã bị vương quốc Buôcgôngđơ cắt rời khỏi đế quốc.
Năm 476, một viên tướng người Giécmanh là Ôđôacrơ đã làm chính biến, lật đổ hoàng đế cuối cùng của Tây Rôma là Rômulut Ôguxtulut. Đế quốc Tây Rôma diệt vong.
Đến năm 493, Ôđôacrơ bị người Ôxtơrôgôt đánh bại và về sau bị vua Ôxtơrôgôt là Têôđôrich giết chết trong một bữa tiệc.
Sau khi đế quốc Tây Rôma diệt vong, người Giecmanh tiếp tục thành lập ba vương quốc mới trên đất đai của đế quốc. Đó là vương quốc Ôxtơrôgôt, vương quốc Lôngba, vương quốc Frăng.
2.6/ Vương quốc Ôxtơrôgôt:
Người Ôxtơrôgôt vốn sinh sống ở vùng thảo guyed gần Biển Đen sau đó dời đến vùng Panôni.
Năm 488, để tránh nạn đói đang đe dọa, dưới sự chỉ huy của thủ lĩnh người Ôxtơrôgôt đã di cư sang Italia.
Năm 493, họ tấn công Raven, kinh đô của các hoàng đế cuối cùng của Tây Rôma.
Ôđôacrơ bị đánh bại và sau đó bị giết chết. Trên đất đai chinh phục được bao gồm Italia và Đanmati, Têôđôrich đã thành lập vương quốc Ôxtơrôgôt, đóng đô ở Raven.
Năm 535, Ôxtơrôgôt bị hoàng đế của Đông Rôma tấn công và đến 555 thì bị diệt vong.
2.7/ Vương quốc Lôngba:
Năm 568, liên minh bộ lạc Lôngba vốn cư trú ở vùng trung và thượng lưu sông Đanuyp
Năm 568, đã chinh phục dược miền Bắc và miền Trung Italia rồi dựng lên vương quốc Lôngba, đóng đô ở Bavie.
Vào TK VIII, vua Lôngba có mưu đồ quản lí cả lãnh địa của giáo hoàng nên giáo hoàng đã dựa vào thế lực của vương quốc Frăng.
Năm 754 và 755, Lôngba bị vua Frăng giáng cho những đòn thất bại đầu tiên và đến năm 774, thì bị vua Saclơ chinh phục.
Như vậy, trước và sau đế quốc Tây Rôma diệt vong, trên đất đai cũ của đế quốc đã thành lập nhiều vương quốc của người Giecmanh, nhưng phần lớn các quốc gia ấy chỉ tồn tại trong 1 thời gian ngắn, nhiều lắm là đến thế kỉ VIII thì bị diệt vong.
Chỉ có đế quốc Frăng không những tồn tại lâu dài mà còn có vai trò hết sức quan trọng trong toàn bộ lịch sử Tây Âu thời sơ kì trung đại.
2.8/ Vương quốc Frăng
Sự ra đời của nhà nước:
- Người Frăng có nghĩa là “ dũng cảm”, “tự do” lúc đầu cư trú ở vùng hữu ngạn hạ lưu sông Ranh. Họ chia thành 2 nhánh lớn: người Frăng ven biển và Frăng ven sông.Từ TK III họ vượt sông Ranh tràn vào xứ Gôlơ, đến TK V, thì được định cư ở vùng đông bắc xứ Gôlơ.
- Năm 451, người Frăng cùng với người Viđigôt, người Buôcgôngđơ liên minh với quân đội Rôma đánh bại quân đội Hung nô do Áttila chỉ huy ở Catalônich gần Toraoay.
Năm 486, dưới sự chỉ huy của Clôvit, người Frăng đã chiếm thêm được vùng đất nằm giữa sông Xen và sông Loa ở miền bắc xứ Gôlơ.
- Năm 496, Clôvit chỉ huy quân Frăng tấn công và chiếm được một phần đất đai của người Alamăng ở phía đông.
- Từ 507-510, Clôvit tiến xuống phía nam đánh Viđigốt và chiếm được vùng Akiten
=> Bấy giờ, lãnh thổ Frăng đã bao gồm ¾ xứ Gôlơ và một vùng rộng lớn ở hữu ngạn sông Ranh.
Vương triều mêrôvanhgiêng
Năm 511, Clovit chết, vương quốc Frăng chia thành 4 phần cho 4 người con trai của ông.
Đến nửa TK V,Frăng trở thành vương quốc lớn mạnh nhất trong số các quốc gia man tộc ở Tây Âu.
Năm 613, vương quốc Frăng lại được thống nhất duới sự cai trị của vua Clôte II
Năm 614Colôte II ban bố sắc lệnh thừa nhận sắc lệnh về đất đai, về hành chính và tư pháp của lãnh chúa lớn.
Clovis I
Đến giữa TK VII, mọi quyền hành ở Nơxtơri, Buôcgôngđơ, Ôxtơrađi đều nằm trong tay tể tướng của các xứ đó, vua Frăng chỉ tồn tại trên danh nghĩa. Thời này gọi là thời kỳ “ Vua lười” (639-751).
Đến đầu TK VIII, tể tướng Saclơmacten đã tiến hành cuộc cải cách quân sự và chính sách ban cấp ruộng đất, đã đánh bại được sự phản kháng của Nơxtơry, chinh phục các bộ lạc bên kia sông Ranh, buộc người Xăcxông và người Alamăng, người Bavaroa phải nộp cống cho vương quốc Frăng.
Vuơng triều Carôlanhgiêng:
Năm 751, hội nghị quý tộc cử Pêpanh lên làm vua.
Năm 754-755 ,Pêpanh tấn công người Lôngba rồi đem chia đất đai miền trung Italia tặng giáo hoàng.
Từ đó Tây Âu xuất hiện một quốc gia mới là nước Giáo Hòang. Pêpanh còn chinh phục hữu sông Ranh và Akiten. Đến đây người Arập hòan tòan bị đuổi khỏi miền Nam xứ Gôlơ.
Năm 768, Pêpanh chết vương quốc được giao cho 2 người con là Saclơmanhơ và Carlơman I(751-771).
Năm 771, Carloman bị chết, Saclơmanhơ lên chiếm hết cả vùng đất của Carloman trở thành vua của cả vương quốc Frăng.
Trong thời gian 46 năm cầm quyền, Saclơmanhơ đã tiến hành 55 cuộc viễn chinh lớn
Kết quả đã thành lập được đế quốc Calôvanhgiêng rộng lớn chạy dài từ sông Ebrơ(TBN) đến sông Enbơ(Đức).
Vào ngày lễ noel năm 800, tại nhà thờ lớn Xanh Pie ở Rôma, Saclơmanhơ được giáo hòang Lêông III cử hành lễ gia miện tôn làm hòang đế của người Rôma.
Leo III và lễ gia miện của saclơmannhơ
Năm 881, Saclơmanhơ chết người con Lu-y “mộ đạo” lên nối ngôi hòang đế(814-840).
Năm 840, Luy mộ đạo chết, cuộc nội chiến giữa 3 người con lập tức bùn nổ. Đến năm 843, hòa ước Vecđon được ký kết.
Chính thức chia đế quốc ra làm 3 phần:
-Người anh cả Lôte được phần giữa, bao gồm vùng tả ngạn sông Ranh và miền Bắc bán đảo Italia.
- Người con thứ 2 Luy “xứ Giecmanh” được phần đất phía Đông sông Ranh.
- Người em út Saclơ “Hói” được phần đất phía Tây của đế quốc.
=>Hiệp ước vecđon là cái mốc lịch sử đánh dấu sự tan rã của đế quốc Carôlanhgiêng rộng lớn, hùng cường mà còn là cái móc lịch sử đánh dấu sự thành lập 3 nước lớn ở Tây Âu( Pháp, Đức, ý).
Louis Pieux và Lothaire I
Louis II Germanique và charles II chauve
Kết luận
Như vậy, trước và sau khi đế quốc Tây Rôma diệt vong thì các liên minh bộ lạc của người Giecmanh di cư ồ ạt vào phần lãnh thổ của đế quốc Rôma và từ đó lần lượt thành lập nên các vương quốc của mình. Tuy nhiên các vương quốc ấy chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn và chỉ có vương quốc Frăng tồn tại lâu dài và đóng vai trò hết sức quan trọng trong tòan bộ lịch sử Tây Âu thời sơ kì trung đại.
Với hiệp ước Vecđon, đánh dấu sự thành lập 3 nước lớn ở Tây Âu và đánh dấu quá trình phong
kiến hóa ở Tây Âu cơ bản được hòan thành.
Tài liệu tham khảo
Cuốn Lịch sử thế giới trung đại của Nguyễn gia Phu.
Trang Web Google.com.vn
Lịch sử VN.info
khoa: Lịch sử -1A
Bài thuyết trình nhóm 1
GVHD: TS Hà Bích Liên
Các SV thực hiện:
Nguyễn thị Dung
Đỗ thị Thu Trang
Hà Thị Hợi
Đàng Mai Thủy Thanh
Bùi Thị Ngọc Mai
Trần Thị Châm
Nèang Danl
Lâm Quốc Linh
VõThị Kim Tuyến
Sầm Thị Phượng
Hòang thị uyên
SỰ HÌNH THÀNH CHÂU ÂU
Giới thiệu chung
I/ Khái quát chung về người Giecmanh
II/ Qúa trình thiên di của các tộc người Giecmanh.
1/ Nguyên nhân của cuộc thiên di.
2/Qúa trình thiên di cuộc các tộc người Giecmanh.
III/ Kết luận.
I/Khái quát chung về người Giecmanh:
Nguời Giecmanh là một bộ tộc lớn, thuộc chủng tộc Arian ( thuộc ngữ hệ Ấn- Âu) bao gồm các tộc người như: Tây gôt, Đông gôt, Frăng, Văngđan, Ănglôxăcxông…
Từ những thế kỉ TCN, họ đã sinh sống ở vùng biển giáp phía Bắc và Đông Bắc của Đế Quốc Rôma, phân bố trên một vùng đất đai rộng lớn, từ sông Ranh đến tận sông Vixtuyn, từ sông Đanuyp đến biển Ban tich.
Thời kỳ này họ sống trong trạng thái du mục, du cư. Đến TK I-II, theo Taxit người Giecmanh đã bắt đầu định cư, lập công xã, bỏ chăn nuôi lấy nghề cấy trồng là chính.
-Đến thế kỉ IV-V, người Giecmanh đã có những tiến bộ lớn về kĩ thuật canh tác.
- Họ đã sử dụng ngựa, bò làm sức kéo.
- Những nghề thủ công như: dệt vải, rèn vũ khí, đóng tàu, thuyền đi lại trên sông cũng trở nên thịnh đạt. Các tù trưởng và thủ lĩnh quân sự đã có điều kiện tổ chức quân đội chuyên nghiệp. Chế độ thị tộc dựa trên quan hệ huyết thống của người Giecmanh dần tan rã, việc tư hữu tài sản, sự phân chia giàu nghèo bắt đầu xuất hiện.
-Về tổ chức xã hội: họ cũng dần tiến bộ. Hội đồng nhân dân là cơ quan quyền lực tối cao có quyền quyết định mọi việc của công xã và bầu ra tù trưởng, thủ lĩnh quân sự.
II/ Qúa trình thiên di của các tộc người Giecmanh:
1/ nguyên nhân cuộc thiên di:
Đến giữa TK IV, sự thiên di ồ ạt của người Hungnô xuống phía Đông của Nam Âu đã làm cho các bộ lạc của người Giecmanh hoảng sợ.
Họ vội vàng kéo nhau vào sâu trong lãnh thổ Rôma để lánh nạn. Cũng chính thời kỳ này đế quốc chiếm nô Rôma rơi vào tình trạng khủng hỏang trầm trọng.
Vì thế người Giecmanh dễ dàng chiếm đất đai lập nên hàng lọat các vương quốc của mình mà giai cấp chủ nô Rôma không đủ sức ngăn cản.
2/ Qúa trình thiên di của các tộc người Giecmanh:
Từ TK III, các bộ lạc Giecmanh đã kết thành nhiều liên minh bộ lạc như: Ôxtrôgôx( Đông Gôx), Viđigôt( Tây Gôx), Vanđan, Frăng, Ănglôxăcxông, Alamăng, Lôngba…Và thường tập kích vùng biên cương của đế quốc Rôma.
Do ngăn cản không được nên Rôma buộc phải cho người Giecmanh bắt đầu di cư ồ ạt vào phần lãnh thổ phía Tây của đế quốc Rôma.
Lịch sử gọi đó là cuộc thiên di lớn của các tộc người Giecmanh.
2.1/ Vương quốc Viđigôt:
Bị người Hungnô dồn đuổi vào năm 376, định cư tại một vùng trên lãnh thổ phía đông của đế quốc.
Năm 395, dưới sự lãnh đạo của thủ lĩnh có họ là Alaric, người Viđigốt đã tiến vào kinh đô của đế quốc Côngxtăngtinôplơ đông Rôma.
Năm 401, họ tràn vào miền Bắc Italia và đến năm 410 thì hạ được Rôma. Sau đó họ chiếm được vùng Akiten.
Năm 419, họ thành lập vương quốc đầu tiên của người Giecmanh trên đất Rôma.
Đến nửa sau TK V, vương quốc Viđigôt đạt đến giai đoạn cường thịnh nhất.
Năm 507 trước sự tấn công của vương quốc Frăng,Vidigot phải rời đô sang Tây Ban Nha.
Năm 711 Vidigot bị Arập chinh phục
Aralic I
2.2/ Vương quốc Xuyevo:
Năm 411 khi người vidigot tràn vào Italia, người Văngđan, người Xuyevo và người Alanh cũng vượt sông Danuyp rồi tiến dần về phía tây.
Năm 409 từ xứ Gơlơ họ tiến vào Tây Ban Nha.
Sau khi người vidigot xâm nhập Tây Ban Nha, người Xuyevơ phải rút lên phía Tây Bắc của bán đảo và thành lập ở đó vương quốc của mình.
2.3/ Vương quốc Vangdan:
Bị người Vidigot dồn đuổi người Alanh và người Vangdan phải rút xuống phía nam bán đảo và đến năm 429 thì vượt biển sang Bắc Phi.
Năm 439 họ chiếm được thành Cactadơ và thành lập ở đó vương quốc vangdann.
Tiếp đó họ chinh phục được miền tây đảo Xixilia, đảo Xacdenho,đảo Coocxo,quần đảo Balea.
Năm 455 người vangdan hạ được thành Roma. Vương quốc Vangdan tồn tại gần một thế kỉ.
Đến năm 534 thì bị hoàng đế Đông Rôma tiêu diệt.
Genseris chỉ huy quân đội Vandals cướp phá Roma
2.4/ Vương quốc Buốcgôngđơ :
Tiếp sau người Vangdan vào khoảng những năm 30 của thế kỉ V người Buôcgôngđơ vốn cư trú ở khu vực giữa sông Ode và sông Vittuyn cũng vượt sông Ranh ở Đông Nam xứ Gôlơ.
Năm 457 họ thành lập vương quốc Buôcgongdo đóng đô ở Liông. Quốc gia này tồn tại không đầy một thế kỉ,đến năm 534 thì bị vương quốc Frăng thôn tính.
2.5/ Các vương quốc của người Ănglôxăcxông:
Ở Britên, từ năm 407, Rôma đã rút hết các binh đòan của mình về bảo vệ phần lãnh thổ của đế quốc ở lục địa.
Từ TK III, người Frăng đã vượt sông Ranh và đến định cư ở đó.
Đến giữa TK V, các bộ lạc Ănglô xăcxông, Giuyt thuộc Giecmanh vốn cư trú ở vùng bờ biển bắc đã di cư sang miền nam Britên và thành lập ở đó nhiều vương quốc nhỏ. Phần đất đai trên lãnh thổ phía Tây của đế quốc Rôma đã thuộc về người Giecmanh, chỉ còn lại lưu vực sông Xen ở xứ Gôlơ, nhưng đã bị vương quốc Buôcgôngđơ cắt rời khỏi đế quốc.
Năm 476, một viên tướng người Giécmanh là Ôđôacrơ đã làm chính biến, lật đổ hoàng đế cuối cùng của Tây Rôma là Rômulut Ôguxtulut. Đế quốc Tây Rôma diệt vong.
Đến năm 493, Ôđôacrơ bị người Ôxtơrôgôt đánh bại và về sau bị vua Ôxtơrôgôt là Têôđôrich giết chết trong một bữa tiệc.
Sau khi đế quốc Tây Rôma diệt vong, người Giecmanh tiếp tục thành lập ba vương quốc mới trên đất đai của đế quốc. Đó là vương quốc Ôxtơrôgôt, vương quốc Lôngba, vương quốc Frăng.
2.6/ Vương quốc Ôxtơrôgôt:
Người Ôxtơrôgôt vốn sinh sống ở vùng thảo guyed gần Biển Đen sau đó dời đến vùng Panôni.
Năm 488, để tránh nạn đói đang đe dọa, dưới sự chỉ huy của thủ lĩnh người Ôxtơrôgôt đã di cư sang Italia.
Năm 493, họ tấn công Raven, kinh đô của các hoàng đế cuối cùng của Tây Rôma.
Ôđôacrơ bị đánh bại và sau đó bị giết chết. Trên đất đai chinh phục được bao gồm Italia và Đanmati, Têôđôrich đã thành lập vương quốc Ôxtơrôgôt, đóng đô ở Raven.
Năm 535, Ôxtơrôgôt bị hoàng đế của Đông Rôma tấn công và đến 555 thì bị diệt vong.
2.7/ Vương quốc Lôngba:
Năm 568, liên minh bộ lạc Lôngba vốn cư trú ở vùng trung và thượng lưu sông Đanuyp
Năm 568, đã chinh phục dược miền Bắc và miền Trung Italia rồi dựng lên vương quốc Lôngba, đóng đô ở Bavie.
Vào TK VIII, vua Lôngba có mưu đồ quản lí cả lãnh địa của giáo hoàng nên giáo hoàng đã dựa vào thế lực của vương quốc Frăng.
Năm 754 và 755, Lôngba bị vua Frăng giáng cho những đòn thất bại đầu tiên và đến năm 774, thì bị vua Saclơ chinh phục.
Như vậy, trước và sau đế quốc Tây Rôma diệt vong, trên đất đai cũ của đế quốc đã thành lập nhiều vương quốc của người Giecmanh, nhưng phần lớn các quốc gia ấy chỉ tồn tại trong 1 thời gian ngắn, nhiều lắm là đến thế kỉ VIII thì bị diệt vong.
Chỉ có đế quốc Frăng không những tồn tại lâu dài mà còn có vai trò hết sức quan trọng trong toàn bộ lịch sử Tây Âu thời sơ kì trung đại.
2.8/ Vương quốc Frăng
Sự ra đời của nhà nước:
- Người Frăng có nghĩa là “ dũng cảm”, “tự do” lúc đầu cư trú ở vùng hữu ngạn hạ lưu sông Ranh. Họ chia thành 2 nhánh lớn: người Frăng ven biển và Frăng ven sông.Từ TK III họ vượt sông Ranh tràn vào xứ Gôlơ, đến TK V, thì được định cư ở vùng đông bắc xứ Gôlơ.
- Năm 451, người Frăng cùng với người Viđigôt, người Buôcgôngđơ liên minh với quân đội Rôma đánh bại quân đội Hung nô do Áttila chỉ huy ở Catalônich gần Toraoay.
Năm 486, dưới sự chỉ huy của Clôvit, người Frăng đã chiếm thêm được vùng đất nằm giữa sông Xen và sông Loa ở miền bắc xứ Gôlơ.
- Năm 496, Clôvit chỉ huy quân Frăng tấn công và chiếm được một phần đất đai của người Alamăng ở phía đông.
- Từ 507-510, Clôvit tiến xuống phía nam đánh Viđigốt và chiếm được vùng Akiten
=> Bấy giờ, lãnh thổ Frăng đã bao gồm ¾ xứ Gôlơ và một vùng rộng lớn ở hữu ngạn sông Ranh.
Vương triều mêrôvanhgiêng
Năm 511, Clovit chết, vương quốc Frăng chia thành 4 phần cho 4 người con trai của ông.
Đến nửa TK V,Frăng trở thành vương quốc lớn mạnh nhất trong số các quốc gia man tộc ở Tây Âu.
Năm 613, vương quốc Frăng lại được thống nhất duới sự cai trị của vua Clôte II
Năm 614Colôte II ban bố sắc lệnh thừa nhận sắc lệnh về đất đai, về hành chính và tư pháp của lãnh chúa lớn.
Clovis I
Đến giữa TK VII, mọi quyền hành ở Nơxtơri, Buôcgôngđơ, Ôxtơrađi đều nằm trong tay tể tướng của các xứ đó, vua Frăng chỉ tồn tại trên danh nghĩa. Thời này gọi là thời kỳ “ Vua lười” (639-751).
Đến đầu TK VIII, tể tướng Saclơmacten đã tiến hành cuộc cải cách quân sự và chính sách ban cấp ruộng đất, đã đánh bại được sự phản kháng của Nơxtơry, chinh phục các bộ lạc bên kia sông Ranh, buộc người Xăcxông và người Alamăng, người Bavaroa phải nộp cống cho vương quốc Frăng.
Vuơng triều Carôlanhgiêng:
Năm 751, hội nghị quý tộc cử Pêpanh lên làm vua.
Năm 754-755 ,Pêpanh tấn công người Lôngba rồi đem chia đất đai miền trung Italia tặng giáo hoàng.
Từ đó Tây Âu xuất hiện một quốc gia mới là nước Giáo Hòang. Pêpanh còn chinh phục hữu sông Ranh và Akiten. Đến đây người Arập hòan tòan bị đuổi khỏi miền Nam xứ Gôlơ.
Năm 768, Pêpanh chết vương quốc được giao cho 2 người con là Saclơmanhơ và Carlơman I(751-771).
Năm 771, Carloman bị chết, Saclơmanhơ lên chiếm hết cả vùng đất của Carloman trở thành vua của cả vương quốc Frăng.
Trong thời gian 46 năm cầm quyền, Saclơmanhơ đã tiến hành 55 cuộc viễn chinh lớn
Kết quả đã thành lập được đế quốc Calôvanhgiêng rộng lớn chạy dài từ sông Ebrơ(TBN) đến sông Enbơ(Đức).
Vào ngày lễ noel năm 800, tại nhà thờ lớn Xanh Pie ở Rôma, Saclơmanhơ được giáo hòang Lêông III cử hành lễ gia miện tôn làm hòang đế của người Rôma.
Leo III và lễ gia miện của saclơmannhơ
Năm 881, Saclơmanhơ chết người con Lu-y “mộ đạo” lên nối ngôi hòang đế(814-840).
Năm 840, Luy mộ đạo chết, cuộc nội chiến giữa 3 người con lập tức bùn nổ. Đến năm 843, hòa ước Vecđon được ký kết.
Chính thức chia đế quốc ra làm 3 phần:
-Người anh cả Lôte được phần giữa, bao gồm vùng tả ngạn sông Ranh và miền Bắc bán đảo Italia.
- Người con thứ 2 Luy “xứ Giecmanh” được phần đất phía Đông sông Ranh.
- Người em út Saclơ “Hói” được phần đất phía Tây của đế quốc.
=>Hiệp ước vecđon là cái mốc lịch sử đánh dấu sự tan rã của đế quốc Carôlanhgiêng rộng lớn, hùng cường mà còn là cái móc lịch sử đánh dấu sự thành lập 3 nước lớn ở Tây Âu( Pháp, Đức, ý).
Louis Pieux và Lothaire I
Louis II Germanique và charles II chauve
Kết luận
Như vậy, trước và sau khi đế quốc Tây Rôma diệt vong thì các liên minh bộ lạc của người Giecmanh di cư ồ ạt vào phần lãnh thổ của đế quốc Rôma và từ đó lần lượt thành lập nên các vương quốc của mình. Tuy nhiên các vương quốc ấy chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn và chỉ có vương quốc Frăng tồn tại lâu dài và đóng vai trò hết sức quan trọng trong tòan bộ lịch sử Tây Âu thời sơ kì trung đại.
Với hiệp ước Vecđon, đánh dấu sự thành lập 3 nước lớn ở Tây Âu và đánh dấu quá trình phong
kiến hóa ở Tây Âu cơ bản được hòan thành.
Tài liệu tham khảo
Cuốn Lịch sử thế giới trung đại của Nguyễn gia Phu.
Trang Web Google.com.vn
Lịch sử VN.info
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Huỳnh Ngọc Thảo
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)