Ru mình đêm khó ngủ
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Tuyết Minh |
Ngày 29/04/2019 |
73
Chia sẻ tài liệu: Ru mình đêm khó ngủ thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
TẶNG EM, TẶNG ANH, TẶNG TÌNH YÊU, TẶNG THÂN PHẬN - 13402182
Ngủ đi, nhắm mắt ngủ đi. Mai thức dậy, sẽ là một ngày mới. Dẫu buồn hay vui, ngọt ngào hay cay đắng, thì đó cũng sẽ là thời gian cuộc sống dành cho mình…
Ngủ đi, nhắm mắt ngủ đi. Đời người vô thường, thế sự phù du…Giấc mơ thường khó là thật, tình yêu thường khó là thật, hạnh phúc thường khó là thật... Thật chăng chỉ có khoảnh khắc đối diện với thực tại…
Nào ngủ ngoan, khép mi mắt lại để ngủ ngoan. Quá khứ đẹp lung linh, kỉ niệm luôn lấp lánh. Nhưng ngày hôm qua đã trôi xa rồi. Chỉ có thể ngoảnh nhìn chứ không thể quay đầu trở lại. Cố gắng tìm về sống với ngày xưa sẽ chỉ là sự kiếm tìm vô vọng, sự chụp bắt vào hư không…
Nào ngủ ngoan, khép mi mắt lại để ngủ ngoan. Thân phận hữu hạn, cuộc sống vô cùng, tình yêu mỏng manh. Khi “tình yêu không cứu chuộc được số phận” chỉ còn cách chấp nhận, chịu đựng và nhìn thẳng để tiếp tục sống, hay tiếp tục tồn tại?
Ngủ đi, ngủ đi, ngủ đi…Đừng nhớ, đừng hờn, đừng trách, đừng tiếc. Nếu có ai đáng trách và có điều gì đáng giận, hãy can đảm để nhận ra rằng đó chính là mình và bản thân mình. Mình đã đuối sức quá sớm trên con đường dài. Mình không đủ tự tin để tiếp tục cuộc hành trình. Biết làm sao được khi mình chỉ cầu sự Bình An mà mình lại không thể giữ tâm hồn mình Bình An…
Ngủ ngoan, ngủ ngoan, ngủ ngoan. Ngoan như trẻ nhỏ, ngoan như chú mèo ốm ngày xưa, ngoan như những giấc ngủ bình yên trong quá khứ…
Thương anh lắm, anh biết không?
Thương mình lắm, mình biết không?
Thương duyên phận lắm, duyên phận biết không?
Sẽ còn bao nhiêu nước mắt, mới rửa trôi đi kí ức…Sẽ còn bao nhiêu đêm tự nằm ru mình, mới ngủ thanh thản, dịu êm…
Sẽ còn bao nhiêu nhỉ???
Ngủ đi, nào ngủ ngoan!...
Ngủ đi, nhắm mắt ngủ đi. Mai thức dậy, sẽ là một ngày mới. Dẫu buồn hay vui, ngọt ngào hay cay đắng, thì đó cũng sẽ là thời gian cuộc sống dành cho mình…
Ngủ đi, nhắm mắt ngủ đi. Đời người vô thường, thế sự phù du…Giấc mơ thường khó là thật, tình yêu thường khó là thật, hạnh phúc thường khó là thật... Thật chăng chỉ có khoảnh khắc đối diện với thực tại…
Nào ngủ ngoan, khép mi mắt lại để ngủ ngoan. Quá khứ đẹp lung linh, kỉ niệm luôn lấp lánh. Nhưng ngày hôm qua đã trôi xa rồi. Chỉ có thể ngoảnh nhìn chứ không thể quay đầu trở lại. Cố gắng tìm về sống với ngày xưa sẽ chỉ là sự kiếm tìm vô vọng, sự chụp bắt vào hư không…
Nào ngủ ngoan, khép mi mắt lại để ngủ ngoan. Thân phận hữu hạn, cuộc sống vô cùng, tình yêu mỏng manh. Khi “tình yêu không cứu chuộc được số phận” chỉ còn cách chấp nhận, chịu đựng và nhìn thẳng để tiếp tục sống, hay tiếp tục tồn tại?
Ngủ đi, ngủ đi, ngủ đi…Đừng nhớ, đừng hờn, đừng trách, đừng tiếc. Nếu có ai đáng trách và có điều gì đáng giận, hãy can đảm để nhận ra rằng đó chính là mình và bản thân mình. Mình đã đuối sức quá sớm trên con đường dài. Mình không đủ tự tin để tiếp tục cuộc hành trình. Biết làm sao được khi mình chỉ cầu sự Bình An mà mình lại không thể giữ tâm hồn mình Bình An…
Ngủ ngoan, ngủ ngoan, ngủ ngoan. Ngoan như trẻ nhỏ, ngoan như chú mèo ốm ngày xưa, ngoan như những giấc ngủ bình yên trong quá khứ…
Thương anh lắm, anh biết không?
Thương mình lắm, mình biết không?
Thương duyên phận lắm, duyên phận biết không?
Sẽ còn bao nhiêu nước mắt, mới rửa trôi đi kí ức…Sẽ còn bao nhiêu đêm tự nằm ru mình, mới ngủ thanh thản, dịu êm…
Sẽ còn bao nhiêu nhỉ???
Ngủ đi, nào ngủ ngoan!...
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Tuyết Minh
Dung lượng: |
Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)