Quà tặng từ tuổi thơ
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Minh Kiên |
Ngày 21/10/2018 |
26
Chia sẻ tài liệu: Quà tặng từ tuổi thơ thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Em níu mùa thu níu nắng vàng
Thu ơi- đừng có vội sang ngang
Giữ cho em với thời thơ dại
Chỉ một lần thôi- thu lang thang….
Mẹ ơi! Ai đã dạy cho con ư! Đất đấy, thiên nhiên đấy, màu vàng của lúa, màu xanh của cây, miền quê con sống ấy đã khiến tạo nên tâm hồn con, để con biết khóc trong tiếng mưa, biết cười trong nắng, biết múa, biết hát trong tiếng cỏ cây trỗi dậy sau trận mưa rào….
Chúng mình lớn lên từ nơi ấy đồng quê
Tóc em thơm hương cau hương lúa
Ngày trở lại thấy mình như mắc nợ
Vầng trăng non mỏng tựa cánh diều xa
Có còn chăng là tôi với tình tôi
Là tôi với một thời nông nổi
Tình yêu đầu có làm gì nên tội
Vẫn mong một ngày về tạ lỗi với tuổi thơ
Con trâu lá anh cho em ngày xưa
Giờ héo khô ở ngăn nào ký ức
Viên bi đá mặt trời còn lăn lóc
Mê chiến chinh quần thảo mãi không về
Gởi trên tóc em
Chiếc hôn anh
tinh khiết
Chiếc hôn không có màu độc dược
cho anh đi
không phải nhận về
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở dài của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm say mê
Nếu có thể! Một phút thôi cũng được
Ta có anh hạnh phúc có trên đời
Xin đánh đổi cả quãng đời còn lại
Lấy những gì cuộc sống đã cho tôi
Em có còn như thuở ban sơ
Cánh phượng nồng nàn- lòng anh- em biết đấy
Chợt gặp hè màu hoa đã thức dậy
Gió chuyển mùa còn nữa hương xưa
Mới giận hờn mùa thu đã xa xôi
Em ngẩn ngơ trước cây bàng lá đỏ
Bao tâm tư nghẹn từng sợi gió
Mưa đọng mùa đông trên môi em
Buổi chiều này sặc sỡ như thiêu
Muôn màu áo trong hoàng hôn rạng rỡ
Bàn tay ấm, mái tóc mềm buông xoã
Ánh mắt nhìn như chắp vá vô biên
Hạnh phúc không là huyền thoại bao giờ
Để em ước tầm tay em với được
Trong thầm lặng…em chắt chiu khoảnh khắc
Có anh về - thôi đơn độc bơ vơ
Khi trái tim chia làm hai nửa
Có vẹn tròn nguyên thuỷ một tình yêu
Có một thời mình đã nắm tay nhau
Đi dọc sân trường vương dầy hoa sữa
Ngây ngất nên nghẹn từng hơi thở
Dại khờ ơi ta đã nói gì đâu
Sao không gửi cho anh khúc hát những dòng sông
Hay giai điệu mùa đông của những cánh rừng tuyết phủ
Em lại gởi cho anh một cánh hồng màu đỏ
Có một ít đắng cay lẫn chen trong hàng chữ ngọt ngào
Em trở về đúng nghĩa trái- tim- em
Là máu thịt đời thường ai chẳng có
Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
Xin đừng từ giã em
Một mùa thu nông nổi
Trái tim không có tội
Thổn thức bờ yêu thương…
Thu ơi- đừng có vội sang ngang
Giữ cho em với thời thơ dại
Chỉ một lần thôi- thu lang thang….
Mẹ ơi! Ai đã dạy cho con ư! Đất đấy, thiên nhiên đấy, màu vàng của lúa, màu xanh của cây, miền quê con sống ấy đã khiến tạo nên tâm hồn con, để con biết khóc trong tiếng mưa, biết cười trong nắng, biết múa, biết hát trong tiếng cỏ cây trỗi dậy sau trận mưa rào….
Chúng mình lớn lên từ nơi ấy đồng quê
Tóc em thơm hương cau hương lúa
Ngày trở lại thấy mình như mắc nợ
Vầng trăng non mỏng tựa cánh diều xa
Có còn chăng là tôi với tình tôi
Là tôi với một thời nông nổi
Tình yêu đầu có làm gì nên tội
Vẫn mong một ngày về tạ lỗi với tuổi thơ
Con trâu lá anh cho em ngày xưa
Giờ héo khô ở ngăn nào ký ức
Viên bi đá mặt trời còn lăn lóc
Mê chiến chinh quần thảo mãi không về
Gởi trên tóc em
Chiếc hôn anh
tinh khiết
Chiếc hôn không có màu độc dược
cho anh đi
không phải nhận về
Em thấy không, tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở dài của thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm say mê
Nếu có thể! Một phút thôi cũng được
Ta có anh hạnh phúc có trên đời
Xin đánh đổi cả quãng đời còn lại
Lấy những gì cuộc sống đã cho tôi
Em có còn như thuở ban sơ
Cánh phượng nồng nàn- lòng anh- em biết đấy
Chợt gặp hè màu hoa đã thức dậy
Gió chuyển mùa còn nữa hương xưa
Mới giận hờn mùa thu đã xa xôi
Em ngẩn ngơ trước cây bàng lá đỏ
Bao tâm tư nghẹn từng sợi gió
Mưa đọng mùa đông trên môi em
Buổi chiều này sặc sỡ như thiêu
Muôn màu áo trong hoàng hôn rạng rỡ
Bàn tay ấm, mái tóc mềm buông xoã
Ánh mắt nhìn như chắp vá vô biên
Hạnh phúc không là huyền thoại bao giờ
Để em ước tầm tay em với được
Trong thầm lặng…em chắt chiu khoảnh khắc
Có anh về - thôi đơn độc bơ vơ
Khi trái tim chia làm hai nửa
Có vẹn tròn nguyên thuỷ một tình yêu
Có một thời mình đã nắm tay nhau
Đi dọc sân trường vương dầy hoa sữa
Ngây ngất nên nghẹn từng hơi thở
Dại khờ ơi ta đã nói gì đâu
Sao không gửi cho anh khúc hát những dòng sông
Hay giai điệu mùa đông của những cánh rừng tuyết phủ
Em lại gởi cho anh một cánh hồng màu đỏ
Có một ít đắng cay lẫn chen trong hàng chữ ngọt ngào
Em trở về đúng nghĩa trái- tim- em
Là máu thịt đời thường ai chẳng có
Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
Xin đừng từ giã em
Một mùa thu nông nổi
Trái tim không có tội
Thổn thức bờ yêu thương…
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Minh Kiên
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)