PHIẾU LUYỆN TẬP TIẾNG VIỆT THÁNG 3/2012
Chia sẻ bởi Võ Thị Kim Oanh |
Ngày 10/10/2018 |
33
Chia sẻ tài liệu: PHIẾU LUYỆN TẬP TIẾNG VIỆT THÁNG 3/2012 thuộc Tập đọc 5
Nội dung tài liệu:
PHIẾU LUYỆN TẬP TIẾNG VIỆT THÁNG 3/2012
Họ và tên:…………………………….
A. Đọc bài văn dưới đây và khoanh tròn vào chữ cái đầu ý đúng nhất:
Mẹ tôi
Anh hai tôi năm ấy mới mười sáu tuổi, cái tuổi chưa gánh vác nổi việc nhà nhưng lại ngấp nghé trước món nợ núi sông. Sáng hôm ấy, một năm sau khi ba tôi hi sinh, tôi đang lẽo đẽo theo mẹ ra đồng thì gặp bác Tư Nghiệp – một đồng đội của ba tôi – ông dừng lại, ngồi trên bờ ruộng nói với mẹ tôi điều gì đó mà tôi linh cảm là hệ trọng. Khi tôi đến gần thì nghe mẹ tôi nói giọng trầm buồn: “Có người mẹ nào lại muốn con mình xông ra làn đạn mũi tên đâu anh Tư. Nhưng chiến tranh mà, biết làm sao giữ được. Thôi thì tôi giao nó cho anh!”. Nói rồi mẹ tôi quay đi trong nước mắt, bà về nhà xúc mấy giạ lúa đem ra chợ bán, mua cho anh tôi mấy khúc vải xanh.
Ba năm sau, vào một ngày giữa tháng giêng, tôi đang hì hục bắt cá đìa thì một thằng bạn cùng xóm tìm đến, nói nhỏ: “Về đi, anh hai mày chết rồi!”. Tôi băng băng chạy về, cả nhà im lặng, những người hàng xóm cũng im lặng trong nước mắt chảy dài. Mẹ tôi không gào khóc như lần tiễn biệt ba tôi, bà ngồi trơ như pho tượng, không nhìn ai, cũng không nói với ai, thỉnh thoảng đưa tay lên vuốt ngực, nước mắt nhỏ từng giọt nặng nề.
Anh hai tôi vừa mất thì anh ba tôi đến tuổi trưởng thành. Anh lao động rất giỏi: đào đất, phát cỏ, nhổ mạ, cấy lúa,… anh làm suốt từ hừng đông đến mặt trời lặn mà không biết mệt. Nhưng nạn bắt lính lại làm cho dân tình náo loạn. Mẹ tôi lại xúc lúa đi bán và mua về cho anh tôi mấy khúc vải xanh.
Phía cây gừa cổ thụ là phía mà những người hàng xóm tôi theo kháng chiến ra đi và trở về. Từ ngày anh hai tôi mất, mẹ tôi cố tránh nhìn về phía cây gừa. Nhưng ngày anh ba tôi ra đi, mẹ tôi lại nửa đau buồn nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.
Theo Võ Đắc Danh
Chú giải:
Giạ: Đơn vị đo lường ở miền nam dùng để đong lúa, gạo; bằng khoảng 35-40 lít
Cây gừa: thuộc họ dâu tằm, thân to vạm vỡ, mọc dựa ở bờ kênh rạch có tác dụng giữ đất.
Khoanh tròn vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng nhất:
Bà mẹ giao con cho người đồng đội của chồng mình vì:
Để trốn tránh làn đạn mũi tên của chiến tranh
Bà sợ nếu giữ con ở lại với mình nó sẽ khó trưởng thành
Muốn con trai tiếp bước cha anh cầm súng bảo vệ Tổ quốc
Bà sợ con trai ở nhà sẽ đua đòi ham chơi không nên người
Bà mẹ mua mấy khúc vải xanh cho con trai để:
May quần áo
Mang tặng cho các chú trong chiến khu
Mang theo đi kháng chiến
Mang đi tặng người bà con
Sau khi chồng mất, con trai lớn mất, bà mẹ trong bài văn trên đã cho người con trai kế:
Đào đất, phát cỏ, nhổ mạ, cấy lúa…
Để anh tiếp bước cha anh đi kháng chiến
Giữ anh lại để phụ lao động giúp bà nuôi các em
Ở lại cùng gì đình vì sợ anh đi sẽ hi sinh
Qua đoạn văn thứ 2, em thấy bà mẹ là người:
Rất dũng cảm
Đau khổ và dũng cảm
Bình thường như bao bà mẹ khác
Thương con
Theo em, bà mẹ trong bài văn trên là người:
Cần cù, giản dị, tiết kiệm, giàu tình thương
Rất thương chồng, thương con, dành tất cả cho chồng con
Thương chồng con, hi sinh vì chồng con, vì kháng chiến
Luôn chăm lo đầy đủ cho các con, cho gia đình
Chủ ngữ trong câu “Từ ngày anh hai tôi mất, mẹ tôi cố tránh nhìn về phía cây gừa.” là bộ phận:
A.mẹ tôi B.anh hai tôi C.mẹ tôi cố tranh D.anh hai, mẹ tôi
Câu “Nhưng từ ngày anh ba tôi ra đi, mẹ tôi lại nửa buồn và nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.” là câu đơn hay câu ghép? Vì sao?
Câu ghép, vì nó có hai nòng cốt câu là anh ba tôi ra đi; mẹ tôi lại nửa đau buồn và nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.
Câu ghép.Vì nó có quan hệ từ: nhưng, và
Câu đơn. Vì nó chỉ có một nòng cốt câu là mẹ tôi lại nửa đau buồn và nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.
Câu đơn.Vì có quan hệ từ : nhưng,
Họ và tên:…………………………….
A. Đọc bài văn dưới đây và khoanh tròn vào chữ cái đầu ý đúng nhất:
Mẹ tôi
Anh hai tôi năm ấy mới mười sáu tuổi, cái tuổi chưa gánh vác nổi việc nhà nhưng lại ngấp nghé trước món nợ núi sông. Sáng hôm ấy, một năm sau khi ba tôi hi sinh, tôi đang lẽo đẽo theo mẹ ra đồng thì gặp bác Tư Nghiệp – một đồng đội của ba tôi – ông dừng lại, ngồi trên bờ ruộng nói với mẹ tôi điều gì đó mà tôi linh cảm là hệ trọng. Khi tôi đến gần thì nghe mẹ tôi nói giọng trầm buồn: “Có người mẹ nào lại muốn con mình xông ra làn đạn mũi tên đâu anh Tư. Nhưng chiến tranh mà, biết làm sao giữ được. Thôi thì tôi giao nó cho anh!”. Nói rồi mẹ tôi quay đi trong nước mắt, bà về nhà xúc mấy giạ lúa đem ra chợ bán, mua cho anh tôi mấy khúc vải xanh.
Ba năm sau, vào một ngày giữa tháng giêng, tôi đang hì hục bắt cá đìa thì một thằng bạn cùng xóm tìm đến, nói nhỏ: “Về đi, anh hai mày chết rồi!”. Tôi băng băng chạy về, cả nhà im lặng, những người hàng xóm cũng im lặng trong nước mắt chảy dài. Mẹ tôi không gào khóc như lần tiễn biệt ba tôi, bà ngồi trơ như pho tượng, không nhìn ai, cũng không nói với ai, thỉnh thoảng đưa tay lên vuốt ngực, nước mắt nhỏ từng giọt nặng nề.
Anh hai tôi vừa mất thì anh ba tôi đến tuổi trưởng thành. Anh lao động rất giỏi: đào đất, phát cỏ, nhổ mạ, cấy lúa,… anh làm suốt từ hừng đông đến mặt trời lặn mà không biết mệt. Nhưng nạn bắt lính lại làm cho dân tình náo loạn. Mẹ tôi lại xúc lúa đi bán và mua về cho anh tôi mấy khúc vải xanh.
Phía cây gừa cổ thụ là phía mà những người hàng xóm tôi theo kháng chiến ra đi và trở về. Từ ngày anh hai tôi mất, mẹ tôi cố tránh nhìn về phía cây gừa. Nhưng ngày anh ba tôi ra đi, mẹ tôi lại nửa đau buồn nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.
Theo Võ Đắc Danh
Chú giải:
Giạ: Đơn vị đo lường ở miền nam dùng để đong lúa, gạo; bằng khoảng 35-40 lít
Cây gừa: thuộc họ dâu tằm, thân to vạm vỡ, mọc dựa ở bờ kênh rạch có tác dụng giữ đất.
Khoanh tròn vào chữ cái đặt trước câu trả lời đúng nhất:
Bà mẹ giao con cho người đồng đội của chồng mình vì:
Để trốn tránh làn đạn mũi tên của chiến tranh
Bà sợ nếu giữ con ở lại với mình nó sẽ khó trưởng thành
Muốn con trai tiếp bước cha anh cầm súng bảo vệ Tổ quốc
Bà sợ con trai ở nhà sẽ đua đòi ham chơi không nên người
Bà mẹ mua mấy khúc vải xanh cho con trai để:
May quần áo
Mang tặng cho các chú trong chiến khu
Mang theo đi kháng chiến
Mang đi tặng người bà con
Sau khi chồng mất, con trai lớn mất, bà mẹ trong bài văn trên đã cho người con trai kế:
Đào đất, phát cỏ, nhổ mạ, cấy lúa…
Để anh tiếp bước cha anh đi kháng chiến
Giữ anh lại để phụ lao động giúp bà nuôi các em
Ở lại cùng gì đình vì sợ anh đi sẽ hi sinh
Qua đoạn văn thứ 2, em thấy bà mẹ là người:
Rất dũng cảm
Đau khổ và dũng cảm
Bình thường như bao bà mẹ khác
Thương con
Theo em, bà mẹ trong bài văn trên là người:
Cần cù, giản dị, tiết kiệm, giàu tình thương
Rất thương chồng, thương con, dành tất cả cho chồng con
Thương chồng con, hi sinh vì chồng con, vì kháng chiến
Luôn chăm lo đầy đủ cho các con, cho gia đình
Chủ ngữ trong câu “Từ ngày anh hai tôi mất, mẹ tôi cố tránh nhìn về phía cây gừa.” là bộ phận:
A.mẹ tôi B.anh hai tôi C.mẹ tôi cố tranh D.anh hai, mẹ tôi
Câu “Nhưng từ ngày anh ba tôi ra đi, mẹ tôi lại nửa buồn và nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.” là câu đơn hay câu ghép? Vì sao?
Câu ghép, vì nó có hai nòng cốt câu là anh ba tôi ra đi; mẹ tôi lại nửa đau buồn và nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.
Câu ghép.Vì nó có quan hệ từ: nhưng, và
Câu đơn. Vì nó chỉ có một nòng cốt câu là mẹ tôi lại nửa đau buồn và nửa hi vọng ngóng trông về phía ấy.
Câu đơn.Vì có quan hệ từ : nhưng,
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Võ Thị Kim Oanh
Dung lượng: 105,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)