Phân tích chí phèo sau khi ra tù ......
Chia sẻ bởi phạm thành phố |
Ngày 26/04/2019 |
101
Chia sẻ tài liệu: Phân tích chí phèo sau khi ra tù ...... thuộc Ngữ văn 11
Nội dung tài liệu:
Phân tích nhân vật chí phèo sau khi ra tù
Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng săng đá! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất cơng cơng, hai mắt gườm gườm trông gớm chết! hắn mặc cái quần nái đen với cái áo tây vàng. cái ngực phanh, đầu những nét trạm trổ rồng phượng với một ông tướng cầm chùy, cả hai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!"
Hắn sống bằng cái nghề rạch mặt ăn vạ, đâm thuê chém mướn, cướp giật la làng. hắn trở thành một kẻ liều mạng, và hắn làm những việc ấy trong cơn say, vì thế người ta chỉ cần có tiền cho hắn uống rượu là có thể sai hắn bất cứ việc gì.
Câu chuyện bắt đầu bằng tiếng chửi. Đây là lối nhập đề độc đáo của tác giả, giúp ta phần nào hiểu được bi kịch của nv. Tiếng chửi rất lạ, ở chỗ, Chí Phèo chửi nhưng không có người nghe và không ai đáp lại. Trong lớp lang tiếng chửi của Chí Phèo, ta nhận thấy đây không hải tiếng chửi của kẻ say, vì nó có trật tự,có logic, từ cao đến thấp, từ lớn đến nhỏ, và tiếng chửi độc đáo nhất, ý nghĩa nhất được đặt ở cuối đoạn.
Trong lớp lang tiếng chửi, cái tỉnh và cái say luôn song song tồn tại, việc chửi bới của Chí Phèo chính là phản ứng của y với toàn bộ chế độ này.
Hắn chửi làng nghĩa là hắn muốn kếu làng. Thông thường kêu làng là một hiệu lệnh khẩn cấp, để nhận được sự chú ý và trợ giúp. Nhưng dù Chí Phèo có kêu như bị chọc họng, thì may ra chỉ có Thị nở là lo sợ mà thôi, còn cả làng Vũ Đại thì không ai lên tiếng. bởi vì hắn chửi bằng một danh từ chung, nên ai cũng tự nhủ "chắc nó chừa mình ra". Nhưng hơn hết, người ta không coi nó là con người, nên không ai ra điều, chi nên, chỉ có "ba con chó dữ với một thằng say rượu". với chi tiết tưởng chừng như đơn giản này, Nam Cao muốn nói một điều thật sâu sắc: Chí Phèo bị cô độc ngay giữa đồng loại, ngay giữa xã hội loài người. bởi vì từ chánh tổng, lí trưởng, đến những người ở hạng cùng đinh đều không coi Chí Phèo là con người từ lâu rồi, họ đều coi hắn là một con vật ghê tởm, luôn cố gắng tránh mặt hắn mỗi khi hắn qua.
Tiếng chửi độc đáo nhất là tiếng chửi "đưa chết mẹ nào đã đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo" có ý nghĩa truy tìm nguồn gốc như vậy, để có thể quay ngược thời gian tìm về quá khứ và lai lịch Chí Phèo.
Điều đáng nói nữa là tuy vốn là người dân lượng thiện, no khi bị biến thành con quỷ dữ, hắn dễ dàng bị bọn thống trị sai khiến. Khi mới ra tù, hắn rất hugn hãn, cầm vỏ chai đến nhà Bá Kiến, gọi tận tên tục ra mà chửi, No với sự nham hiểm của Bá Kiến, hắn đã bị biến thành kẻ tay sai đắc lực. Bá Kiến đã lợi dụng hắn đi đòi nợ nhà đội tảo, gây hại cho dân làng → Chí Phèo trở thành kẻ đối địch với cả làng Vũ Đại, và hắn đã làm nt thật, hắn đã đập phá bao cảnh yên vui, làm chảy máu và nước mát của bao nhiêu người dân lương thiện, người ta tránh mặt hắn mỗi lần hắn qua → Chí Phèo càng trở nên cô độc.
→ Chí Phèo đã hai lần bị cầm tù. lần thứ nhất là 7, 8 năm sau song sắt nhà tù thực dân, lần thứ hai không có giới hạn, bị cầm tù trong sự xa lánh, ghẻ lạnh của đồng loại → hắn trở thành hung thần vì cô độc
Cho nên, nỗi đau của Chí Phèo không phải là nỗi đau đói cơm rách áo, không nhà không cửa, không cha không mẹ, không người thân thích, không tấc đất cắm dùi...mà là nỗi đau bị tàn phá về thể xác, hủy hoại tinh thần → nỗi đau bị cự tuyệt quyền làm người.
* Sau khi gặp Thị Nở:
Nhà văn Nam Cao với cái nhìn nhân đạo, trái tim nhân đạo và tài năng của một nhà văn lớn, với bản chất của một người luôn gắn liền với người nông dân, Nam Cao đã cho Chí Phèo trở về với kiếp người một cách thật tự nhên, cho dù suốt bao năm Chí Phèo phải sống kiếp quỷ dữ, kiếp súc vật. Những trang viết hay nhất, thấm đẫm tình người nhất là khi viết về cuộc gặp gỡ giữa Chí Phèo và thị Nở, hay nói cách khác, ngòi bút của Nam Cao thực sự thăng hoa khi viết về cuộc tình của "đôi lứa xứng đôi".
- Mối tình này không phải mối
Hắn về lớp này trông khác hẳn, mới đầu chẳng ai biết hắn là ai. Trông đặc như thằng săng đá! Cái đầu thì trọc lốc, cái răng cạo trắng hớn, cái mặt thì đen mà rất cơng cơng, hai mắt gườm gườm trông gớm chết! hắn mặc cái quần nái đen với cái áo tây vàng. cái ngực phanh, đầu những nét trạm trổ rồng phượng với một ông tướng cầm chùy, cả hai cánh tay cũng thế. Trông gớm chết!"
Hắn sống bằng cái nghề rạch mặt ăn vạ, đâm thuê chém mướn, cướp giật la làng. hắn trở thành một kẻ liều mạng, và hắn làm những việc ấy trong cơn say, vì thế người ta chỉ cần có tiền cho hắn uống rượu là có thể sai hắn bất cứ việc gì.
Câu chuyện bắt đầu bằng tiếng chửi. Đây là lối nhập đề độc đáo của tác giả, giúp ta phần nào hiểu được bi kịch của nv. Tiếng chửi rất lạ, ở chỗ, Chí Phèo chửi nhưng không có người nghe và không ai đáp lại. Trong lớp lang tiếng chửi của Chí Phèo, ta nhận thấy đây không hải tiếng chửi của kẻ say, vì nó có trật tự,có logic, từ cao đến thấp, từ lớn đến nhỏ, và tiếng chửi độc đáo nhất, ý nghĩa nhất được đặt ở cuối đoạn.
Trong lớp lang tiếng chửi, cái tỉnh và cái say luôn song song tồn tại, việc chửi bới của Chí Phèo chính là phản ứng của y với toàn bộ chế độ này.
Hắn chửi làng nghĩa là hắn muốn kếu làng. Thông thường kêu làng là một hiệu lệnh khẩn cấp, để nhận được sự chú ý và trợ giúp. Nhưng dù Chí Phèo có kêu như bị chọc họng, thì may ra chỉ có Thị nở là lo sợ mà thôi, còn cả làng Vũ Đại thì không ai lên tiếng. bởi vì hắn chửi bằng một danh từ chung, nên ai cũng tự nhủ "chắc nó chừa mình ra". Nhưng hơn hết, người ta không coi nó là con người, nên không ai ra điều, chi nên, chỉ có "ba con chó dữ với một thằng say rượu". với chi tiết tưởng chừng như đơn giản này, Nam Cao muốn nói một điều thật sâu sắc: Chí Phèo bị cô độc ngay giữa đồng loại, ngay giữa xã hội loài người. bởi vì từ chánh tổng, lí trưởng, đến những người ở hạng cùng đinh đều không coi Chí Phèo là con người từ lâu rồi, họ đều coi hắn là một con vật ghê tởm, luôn cố gắng tránh mặt hắn mỗi khi hắn qua.
Tiếng chửi độc đáo nhất là tiếng chửi "đưa chết mẹ nào đã đẻ ra thân hắn, đẻ ra cái thằng Chí Phèo" có ý nghĩa truy tìm nguồn gốc như vậy, để có thể quay ngược thời gian tìm về quá khứ và lai lịch Chí Phèo.
Điều đáng nói nữa là tuy vốn là người dân lượng thiện, no khi bị biến thành con quỷ dữ, hắn dễ dàng bị bọn thống trị sai khiến. Khi mới ra tù, hắn rất hugn hãn, cầm vỏ chai đến nhà Bá Kiến, gọi tận tên tục ra mà chửi, No với sự nham hiểm của Bá Kiến, hắn đã bị biến thành kẻ tay sai đắc lực. Bá Kiến đã lợi dụng hắn đi đòi nợ nhà đội tảo, gây hại cho dân làng → Chí Phèo trở thành kẻ đối địch với cả làng Vũ Đại, và hắn đã làm nt thật, hắn đã đập phá bao cảnh yên vui, làm chảy máu và nước mát của bao nhiêu người dân lương thiện, người ta tránh mặt hắn mỗi lần hắn qua → Chí Phèo càng trở nên cô độc.
→ Chí Phèo đã hai lần bị cầm tù. lần thứ nhất là 7, 8 năm sau song sắt nhà tù thực dân, lần thứ hai không có giới hạn, bị cầm tù trong sự xa lánh, ghẻ lạnh của đồng loại → hắn trở thành hung thần vì cô độc
Cho nên, nỗi đau của Chí Phèo không phải là nỗi đau đói cơm rách áo, không nhà không cửa, không cha không mẹ, không người thân thích, không tấc đất cắm dùi...mà là nỗi đau bị tàn phá về thể xác, hủy hoại tinh thần → nỗi đau bị cự tuyệt quyền làm người.
* Sau khi gặp Thị Nở:
Nhà văn Nam Cao với cái nhìn nhân đạo, trái tim nhân đạo và tài năng của một nhà văn lớn, với bản chất của một người luôn gắn liền với người nông dân, Nam Cao đã cho Chí Phèo trở về với kiếp người một cách thật tự nhên, cho dù suốt bao năm Chí Phèo phải sống kiếp quỷ dữ, kiếp súc vật. Những trang viết hay nhất, thấm đẫm tình người nhất là khi viết về cuộc gặp gỡ giữa Chí Phèo và thị Nở, hay nói cách khác, ngòi bút của Nam Cao thực sự thăng hoa khi viết về cuộc tình của "đôi lứa xứng đôi".
- Mối tình này không phải mối
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: phạm thành phố
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)