Nhung bai van mau so 4
Chia sẻ bởi Nguyễn Công Quốc |
Ngày 17/10/2018 |
19
Chia sẻ tài liệu: nhung bai van mau so 4 thuộc Ngữ văn 6
Nội dung tài liệu:
ĐỀ 4: HÃY TẢ MỘT NHÂN VẬT KHÁC THƯỜNG….
Giờ nhạc hôm ấy, lớp 6a chúng tôi vừa học xong bài hát “Ngày đầu tiên đi học”, cô giáo gọi một số bạn lên vừa hát vừa múa lại bài cô vừa dạy. Trong số các bạn được gọi lêncó Vũ, một đứa bị dị ứng với môn Nhạc. Lúc đó, trông nó thật thảm thương và không bình thường chút nào.
Các bạn lên bảng ai cũng được điểm tốt, đến lượt thằng Vũ, nó lên bảng chẳng bình thường chút nào. Tóc tai nó bù xù, rối bời; quần áo xộc xệch, áo mặc ấm của nó ở mùa đông cái thụt ra cái thụt vào một cách vô lí. Dép đi không có quai hậu, nó lê quèn quẹt từ chỗ ngồi lên đến bục giảng nghe như tiếng quét rác( tiết 1 nó đã bị cô giáo chủ nhiệm trừ điểm vì vi phạm qui định; đi học không được mang dép lê)
Tiếng nhạc đệm cất lên, cô hô: “Một, hai, ba, bắt đầu” . Các bạn múa hát rất tự nhiên, nhưng Vũ cứ đứng đờ trên bục giảng. Nó hát lí nhí trong mồm như đang tụng kinh thầm. Tay nó như thừa, nó gãi đầu, gãi tai, rồi bỗng nhiên cho tay vào túi quần. Đôi lúc nó cũng nhún vài cái. Mắt Vũ mới hài hước làm sao: nó đảo qua bên này, lại đảo qua bên kia. Miệng nó có lúc đang hát lí nhí, nó nhếch cười, rồi lại liếm môi.
Ở dưới lớp, chúng tôi ai nấy đều cười sặc sụa, cười đau cả bụng. Có đứa nói vọng lên: “Thằng Vũ dở hơi, bọn bây ơi”. Nghe thấy nói thế, nó lại cười theo chúng tôi, mới thật là dở hơi chứ lại. Cô giáo bực quá, không cho nó múa hát nữa. Cô yêu cầu nó đứng lên góc lớp. Các bạn khác đều được điểm 10 (Vì lớp tôi đều yêu thích môn nhạc). Chỉ cái thằng Vũ nó lại “độc đáo” đến thế. Nó bị cô cho điểm 1. Chẳng biết nó có buồn, sợ gì không mà bên ngoài nó vẫn cứ nghênh nghênh ngáo ngáo. Chỉ vì thằng Vũ trong giờ như thế nên cô giáo dạy nhạc cho lớp tôi điểm thi đua: khá. Cô giáo dạy Nhạc nói chuyên với cô chủ nhiệm lớp tôi. Thế là cuối tuần ấy thằng Vũ phải viết bản kiểm điểm, lấy chữ kí của bố mẹ, đọc và nhận lỗi trước lớp. Thực ra, thằng Vũ không có ý định đùa trong giờ nhạc. Nó cười là do chúng tôi ở dưới cười nó. Chung quy là do nó ‘dị ứng’ với môn Nhạc. nó tiếp thu kém, nên sinh ra những cử chỉ, hành động không bình thường ấy. Hôm kiểm điểm nó trước lớp,cũng có những ý kiến nêu ra điều ấy, nên “tội” của nó được giảm.
Sau giờ Nhạc, tâm trạng thằng Vũ cũng đã trở lại bình thường. Hoá ra, trong cuộc sống, đôi khi con người cũng có những hành động, cử chỉ không bình thường, phải không các bạn?
Đề: Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại.
Bài làm
Mỗi lần theo mẹ ra chợ mua hàng, là em lại có dịp quan sát một cậu bé có hình dạng và hoạt động rất kì lạ. Khiến cho em có một ấn tượng rất sâu sác .Chắc các bạn và các thầy cô cũng thắc mắc, người bạn nhỏ ấy có đặc điểm gì khiền em phải chú ý như vậy. Sau đây, em xin tả lại cho cô và các bạn cùng nghe. Cậu bé tên là Minh, nhà Minh nghèo lắm. Có lần em nghe các bác trong chợ kể rằng ba má cậu mất sớm, để lại hai chị em Minh non ớt đương đầu với sóng gió cuả cuộc đời. Do nhà nghèo, nên chị Minh phải đi làm thuê làm mướn suốt ngày, còn Minh thì phải đi bán rong trong chợ các đồ linh tinh như bàn chải, lược , đồ móc chìa khoá để nuôi sống bản thân. Tóc cậu rậm rạp, Có lẻ vì nhà nghèo nên cậu không thể đi cắt tóc được. Cậu có khuôn mặt hình chữ điền dính đầy bụi bẩn vì cậu phải lăn lộn khắp nơi để kiếm ăn nhưng ẩn sau lớp bụi bẩn đấy, em tin chắc là một tấm lòng nhân hậu, Cậu có chiếc mũi dọc dừa trông chẳng hợp với khuôn mặt cuả mình tí nào. Ẩn sau đôi môi tái nhợt vì bệnh tật là hàm răng khểnh và trắng ngà.Đã vậy. Ông trời còn nỡ để Minh mang một dị tật khủng khiếp. hai tay cậu bị bại liệt không giống như người bình thường khiến cạu cầm nắm rất khó khăn. Vì vậy mà chị Minh phải quàng sẵn đồ đạc lên người Minh để cậu có thể bán. Cũng chính vì điểm này mà tất cả lũ
Giờ nhạc hôm ấy, lớp 6a chúng tôi vừa học xong bài hát “Ngày đầu tiên đi học”, cô giáo gọi một số bạn lên vừa hát vừa múa lại bài cô vừa dạy. Trong số các bạn được gọi lêncó Vũ, một đứa bị dị ứng với môn Nhạc. Lúc đó, trông nó thật thảm thương và không bình thường chút nào.
Các bạn lên bảng ai cũng được điểm tốt, đến lượt thằng Vũ, nó lên bảng chẳng bình thường chút nào. Tóc tai nó bù xù, rối bời; quần áo xộc xệch, áo mặc ấm của nó ở mùa đông cái thụt ra cái thụt vào một cách vô lí. Dép đi không có quai hậu, nó lê quèn quẹt từ chỗ ngồi lên đến bục giảng nghe như tiếng quét rác( tiết 1 nó đã bị cô giáo chủ nhiệm trừ điểm vì vi phạm qui định; đi học không được mang dép lê)
Tiếng nhạc đệm cất lên, cô hô: “Một, hai, ba, bắt đầu” . Các bạn múa hát rất tự nhiên, nhưng Vũ cứ đứng đờ trên bục giảng. Nó hát lí nhí trong mồm như đang tụng kinh thầm. Tay nó như thừa, nó gãi đầu, gãi tai, rồi bỗng nhiên cho tay vào túi quần. Đôi lúc nó cũng nhún vài cái. Mắt Vũ mới hài hước làm sao: nó đảo qua bên này, lại đảo qua bên kia. Miệng nó có lúc đang hát lí nhí, nó nhếch cười, rồi lại liếm môi.
Ở dưới lớp, chúng tôi ai nấy đều cười sặc sụa, cười đau cả bụng. Có đứa nói vọng lên: “Thằng Vũ dở hơi, bọn bây ơi”. Nghe thấy nói thế, nó lại cười theo chúng tôi, mới thật là dở hơi chứ lại. Cô giáo bực quá, không cho nó múa hát nữa. Cô yêu cầu nó đứng lên góc lớp. Các bạn khác đều được điểm 10 (Vì lớp tôi đều yêu thích môn nhạc). Chỉ cái thằng Vũ nó lại “độc đáo” đến thế. Nó bị cô cho điểm 1. Chẳng biết nó có buồn, sợ gì không mà bên ngoài nó vẫn cứ nghênh nghênh ngáo ngáo. Chỉ vì thằng Vũ trong giờ như thế nên cô giáo dạy nhạc cho lớp tôi điểm thi đua: khá. Cô giáo dạy Nhạc nói chuyên với cô chủ nhiệm lớp tôi. Thế là cuối tuần ấy thằng Vũ phải viết bản kiểm điểm, lấy chữ kí của bố mẹ, đọc và nhận lỗi trước lớp. Thực ra, thằng Vũ không có ý định đùa trong giờ nhạc. Nó cười là do chúng tôi ở dưới cười nó. Chung quy là do nó ‘dị ứng’ với môn Nhạc. nó tiếp thu kém, nên sinh ra những cử chỉ, hành động không bình thường ấy. Hôm kiểm điểm nó trước lớp,cũng có những ý kiến nêu ra điều ấy, nên “tội” của nó được giảm.
Sau giờ Nhạc, tâm trạng thằng Vũ cũng đã trở lại bình thường. Hoá ra, trong cuộc sống, đôi khi con người cũng có những hành động, cử chỉ không bình thường, phải không các bạn?
Đề: Hãy tả một nhân vật có hành động và ngoại hình khác thường mà em đã có dịp quan sát, đã đọc trong sách hoặc nghe kể lại.
Bài làm
Mỗi lần theo mẹ ra chợ mua hàng, là em lại có dịp quan sát một cậu bé có hình dạng và hoạt động rất kì lạ. Khiến cho em có một ấn tượng rất sâu sác .Chắc các bạn và các thầy cô cũng thắc mắc, người bạn nhỏ ấy có đặc điểm gì khiền em phải chú ý như vậy. Sau đây, em xin tả lại cho cô và các bạn cùng nghe. Cậu bé tên là Minh, nhà Minh nghèo lắm. Có lần em nghe các bác trong chợ kể rằng ba má cậu mất sớm, để lại hai chị em Minh non ớt đương đầu với sóng gió cuả cuộc đời. Do nhà nghèo, nên chị Minh phải đi làm thuê làm mướn suốt ngày, còn Minh thì phải đi bán rong trong chợ các đồ linh tinh như bàn chải, lược , đồ móc chìa khoá để nuôi sống bản thân. Tóc cậu rậm rạp, Có lẻ vì nhà nghèo nên cậu không thể đi cắt tóc được. Cậu có khuôn mặt hình chữ điền dính đầy bụi bẩn vì cậu phải lăn lộn khắp nơi để kiếm ăn nhưng ẩn sau lớp bụi bẩn đấy, em tin chắc là một tấm lòng nhân hậu, Cậu có chiếc mũi dọc dừa trông chẳng hợp với khuôn mặt cuả mình tí nào. Ẩn sau đôi môi tái nhợt vì bệnh tật là hàm răng khểnh và trắng ngà.Đã vậy. Ông trời còn nỡ để Minh mang một dị tật khủng khiếp. hai tay cậu bị bại liệt không giống như người bình thường khiến cạu cầm nắm rất khó khăn. Vì vậy mà chị Minh phải quàng sẵn đồ đạc lên người Minh để cậu có thể bán. Cũng chính vì điểm này mà tất cả lũ
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Công Quốc
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)