Những bài văn hay về Nghị luận xã hội
Chia sẻ bởi Cấn Văn Thắm |
Ngày 19/03/2024 |
11
Chia sẻ tài liệu: Những bài văn hay về Nghị luận xã hội thuộc Ngữ văn
Nội dung tài liệu:
Những bài văn hay về nghị luận xã hội
1. Đề 1: Nhà văn Nga L.Tôn-xtôi nói: “Lí tưởng là ngọn đèn chỉ đường. Không có lí tưởng thìkhông có phương hướng kiên định, mà không có phương hướng thì không có cuộc sống”.Anh (chị) hãy nêu suy nghĩ về vai trò lí tưởng trong cuộc sống con người.Bài làmTrong cuộc sống, mỗi con người từ khi sinh ra đã là một hành trình tư tưởng. Cha mẹ khắckhoải một lí tưởng là con sinh ra được khoẻ mạnh, lớn khôn con là đứa trẻ ngoan ngoãn, giỏigian, mai kia con trở thành môt người thành đạt. Rồi khi con đủ lớn, đủ ý thức để sống chonhững lí tưởng riêng của mình. Con sẽ trở thành một học sinh xúât sắc, lớn hơn nửa con sẽ làmột danh nhân lớn hay là một bác sĩ tài ba, con có cuộc sống riêng cùng một gia đình hạnhphúc. Cuộc sống được nuôi dưỡng bằng những lí tưởng. Nói cách khác: Lí tưởng là ngọn đènchỉ đường. Không có lí tưởng thì không có phương hướng kiên định, mà không có phươnghướng thì không có cuộc sống".( Lép Tôn -xtôi)Mỗi chúng ta khi vô tình chạm đến hai chữ "lí tưởng" thì cảm thấy như gặp một cái gì xavời, không thực tại chút nào. Ta cứ nghĩ rằng lí tưởng là cái gì đó vĩ đại như lí tưởng cáchmạng của Các Mác- Ăngghen, lí tưởng vô sàn của Lênin. Nhưng chúng ta lại không biết rằnglí tưởng lá thực tại, rất đời thường và gần gũi gắn bó bên cuốc sống mỗi chúng ta. Hoàn toàncó thể hiểu " lí tưởng là một ngọn đèn", nói dễ hiểu lí tưởng là niềm tin, lòng ao ước mongmõi của mỗi người đặt ra trong cuộc sống. Lí tưởng chính là cái mục tiêu phấn đấu. Lí tưởngtrở thành một phần của cuộc sống, và ví thế cuộc sông sẽ vô vị biết bao nếuthiếu đi "lí tưởng".Theo cách nói của Lép Tôn-xtôi thí lí tưởng là ngọn đèn chí đường, và vì là ngọn đèn chỉđường nên khi thiếu vắng nó con người ta sẽ dễ lầm lạc, đôi khi chậm trễ trên lô trình củacuộc sống: "Lí tường là ngọn đèn chị đường. Không có lí tưởng thì không có phương hướngkiên định, mà không có phương hướng thí không có cuộc sống".Hành trình đi đến lí tưởng, phấn đấu theo lí tưởng, cũng như một vận động viên điền kinhđang ra sức chinh phục chặng dường đua của mình.anh chàng vận động viên chỉ biết rằngphía trước, những bước cuối cùng của chăng đường đua là dãi băng gôn về đích. anh cố hếtsức và lao về trước với một tinh thần sức mạnh thiêng liêng, như mỗi chúng ta đều hướng vềlí tưởng của mình. Cuộc sống cũng là một chặng đua và nếu chặng đua ấy không có đích đến,không có hướng đi thì chúng ta sẽ đi đâu về đâu.Nhưng Lép Tôn-xtôi bảo rằng: " lí tưởng là phương hướng kiên định", đó không có nghĩarằng lí tưởng là một khối vật khổng lồ, nặng chịt không bao giờ có thể chuyển dịch. Nếu hiểungược kiểu ấy chả nhẻ lí tưởng của cuộc sống hiện đại lại là một ông già phong kiến cổ hữu,cùng những đạo luật khắc khe của chế độ xưa.Đó hoàn toàn không phải là lí tưởng. Đã là lítưởng thiêng liêng của một cuộc sống tươi đẹpthì đòi hỏi ở cái khí chất cao đẹp. Trong cuộc sống có vô vàng lí tưởng nhưng như thế nàomới là một lí tưởng chính đáng.Lí tượng của một người kinh doanh là làm giàu, nhưng khôngphải là được làm giàu mọi cách. anh ta phải tuân theo khuôn khổ của pháp luật và tráchnhiệm của lương tâm.Lí tưởng của một cậu họcsinh là đỗ cao trong kì thi đại học. Thế rồi ngày anh đến phòng thi để thực hiện cái lí tượngđó của mình, thì lương tâm, xã hội không bao giờ cho phép anh có quyền làm ngơ khi thấymột ngưòi chết đuối. một hành đông đi trái lại pháp luật, trái với đạo lí thì không còn là lítưởng.
Mỗi bước đi của chúng ta bây giờ đều bước theo những bậc thang của lí tưởng, và luônluôncó lí tưởng sáng soi chỉ đường. Lúc ấy chung ta như những đứa trẻ vô tri được bàn tay ngườimẹ nâng niu dìu dắt từng bước đi. Và khi ấy nếu không có mẹ, không có lí tưởng con là đứatrẻ bơvơ, lạc loài, rồi sẽ đi đâu về đâu.Anh muốn chinh phục nốc nhà thế giới, muốn đứngtrên đỉnh Everrét dù chỉ là một giây, dùi phải trãi qua ngàn giờ hãi hùng, có lúc tưởng rằng hisinh cả tính mạng, nhưng vẫn hết mình thực hiện cái lí tượng của bản thân. Nếu một con chịtồn tại như một bản năng, hoạt động như một cái máy, khởi đông thì chạy, hết nhiên liệu thìtắt. Ta tự hỏi thế có phải là cuốc sống? Để chứng minh rằng ta đang sống, đang tồn tại trướctiên ta phải có lí tưởng, và khi đã có lí tưởng ta
1. Đề 1: Nhà văn Nga L.Tôn-xtôi nói: “Lí tưởng là ngọn đèn chỉ đường. Không có lí tưởng thìkhông có phương hướng kiên định, mà không có phương hướng thì không có cuộc sống”.Anh (chị) hãy nêu suy nghĩ về vai trò lí tưởng trong cuộc sống con người.Bài làmTrong cuộc sống, mỗi con người từ khi sinh ra đã là một hành trình tư tưởng. Cha mẹ khắckhoải một lí tưởng là con sinh ra được khoẻ mạnh, lớn khôn con là đứa trẻ ngoan ngoãn, giỏigian, mai kia con trở thành môt người thành đạt. Rồi khi con đủ lớn, đủ ý thức để sống chonhững lí tưởng riêng của mình. Con sẽ trở thành một học sinh xúât sắc, lớn hơn nửa con sẽ làmột danh nhân lớn hay là một bác sĩ tài ba, con có cuộc sống riêng cùng một gia đình hạnhphúc. Cuộc sống được nuôi dưỡng bằng những lí tưởng. Nói cách khác: Lí tưởng là ngọn đènchỉ đường. Không có lí tưởng thì không có phương hướng kiên định, mà không có phươnghướng thì không có cuộc sống".( Lép Tôn -xtôi)Mỗi chúng ta khi vô tình chạm đến hai chữ "lí tưởng" thì cảm thấy như gặp một cái gì xavời, không thực tại chút nào. Ta cứ nghĩ rằng lí tưởng là cái gì đó vĩ đại như lí tưởng cáchmạng của Các Mác- Ăngghen, lí tưởng vô sàn của Lênin. Nhưng chúng ta lại không biết rằnglí tưởng lá thực tại, rất đời thường và gần gũi gắn bó bên cuốc sống mỗi chúng ta. Hoàn toàncó thể hiểu " lí tưởng là một ngọn đèn", nói dễ hiểu lí tưởng là niềm tin, lòng ao ước mongmõi của mỗi người đặt ra trong cuộc sống. Lí tưởng chính là cái mục tiêu phấn đấu. Lí tưởngtrở thành một phần của cuộc sống, và ví thế cuộc sông sẽ vô vị biết bao nếuthiếu đi "lí tưởng".Theo cách nói của Lép Tôn-xtôi thí lí tưởng là ngọn đèn chí đường, và vì là ngọn đèn chỉđường nên khi thiếu vắng nó con người ta sẽ dễ lầm lạc, đôi khi chậm trễ trên lô trình củacuộc sống: "Lí tường là ngọn đèn chị đường. Không có lí tưởng thì không có phương hướngkiên định, mà không có phương hướng thí không có cuộc sống".Hành trình đi đến lí tưởng, phấn đấu theo lí tưởng, cũng như một vận động viên điền kinhđang ra sức chinh phục chặng dường đua của mình.anh chàng vận động viên chỉ biết rằngphía trước, những bước cuối cùng của chăng đường đua là dãi băng gôn về đích. anh cố hếtsức và lao về trước với một tinh thần sức mạnh thiêng liêng, như mỗi chúng ta đều hướng vềlí tưởng của mình. Cuộc sống cũng là một chặng đua và nếu chặng đua ấy không có đích đến,không có hướng đi thì chúng ta sẽ đi đâu về đâu.Nhưng Lép Tôn-xtôi bảo rằng: " lí tưởng là phương hướng kiên định", đó không có nghĩarằng lí tưởng là một khối vật khổng lồ, nặng chịt không bao giờ có thể chuyển dịch. Nếu hiểungược kiểu ấy chả nhẻ lí tưởng của cuộc sống hiện đại lại là một ông già phong kiến cổ hữu,cùng những đạo luật khắc khe của chế độ xưa.Đó hoàn toàn không phải là lí tưởng. Đã là lítưởng thiêng liêng của một cuộc sống tươi đẹpthì đòi hỏi ở cái khí chất cao đẹp. Trong cuộc sống có vô vàng lí tưởng nhưng như thế nàomới là một lí tưởng chính đáng.Lí tượng của một người kinh doanh là làm giàu, nhưng khôngphải là được làm giàu mọi cách. anh ta phải tuân theo khuôn khổ của pháp luật và tráchnhiệm của lương tâm.Lí tưởng của một cậu họcsinh là đỗ cao trong kì thi đại học. Thế rồi ngày anh đến phòng thi để thực hiện cái lí tượngđó của mình, thì lương tâm, xã hội không bao giờ cho phép anh có quyền làm ngơ khi thấymột ngưòi chết đuối. một hành đông đi trái lại pháp luật, trái với đạo lí thì không còn là lítưởng.
Mỗi bước đi của chúng ta bây giờ đều bước theo những bậc thang của lí tưởng, và luônluôncó lí tưởng sáng soi chỉ đường. Lúc ấy chung ta như những đứa trẻ vô tri được bàn tay ngườimẹ nâng niu dìu dắt từng bước đi. Và khi ấy nếu không có mẹ, không có lí tưởng con là đứatrẻ bơvơ, lạc loài, rồi sẽ đi đâu về đâu.Anh muốn chinh phục nốc nhà thế giới, muốn đứngtrên đỉnh Everrét dù chỉ là một giây, dùi phải trãi qua ngàn giờ hãi hùng, có lúc tưởng rằng hisinh cả tính mạng, nhưng vẫn hết mình thực hiện cái lí tượng của bản thân. Nếu một con chịtồn tại như một bản năng, hoạt động như một cái máy, khởi đông thì chạy, hết nhiên liệu thìtắt. Ta tự hỏi thế có phải là cuốc sống? Để chứng minh rằng ta đang sống, đang tồn tại trướctiên ta phải có lí tưởng, và khi đã có lí tưởng ta
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Cấn Văn Thắm
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)